Trùng tộc chi thoát khỏi đoàn sủng - Chương 22
Chương 22
Tranh giành với đám thư trùng cấp cao còn chưa đủ, lẽ nào còn phải giành giật với đám học viên?
Kiều Dật vốn không giỏi biểu lộ cảm xúc, cố cân nhắc nên nói thế nào cho phải, cuối cùng thẳng thắn khuyên nhủ: "Diệp Lăng, cơ thể của ngài thật sự không thể chịu đựng nổi môi trường khắc nghiệt ở học viện quân sự."
Đúng vậy, hùng tử càng cao cấp thì thể trạng càng yếu, Diệp Lăng chỉ cần đứng dưới ánh nắng một giờ có thể ngất xỉu ngay lập tức.
Diệp Lăng bĩu môi. Cậu biết học viện quân sự là ngôi trường danh giá nhất trong Liên bang, nên quyết định sẽ tập lái chiến hạm ở đây, để tiện cho việc chạy trốn khi cần thiết. Cậu cũng muốn tận mắt chiêm ngưỡng cơ giáp – thứ vũ khí tối tân đầy uy lực.
Không vào đấy học, làm sao đủ mạnh mẽ?
Mặt cậu tối sầm, đôi mắt trừng trừng nhìn Kiều Dật. "Ta đã bao giờ nói mình muốn tham gia huấn luyện chưa? Tôi chỉ muốn đi học, chẳng lẽ các anh định giam ta lại?"
Diệp Lăng càng nói càng tức giận, lộ rõ sự lạnh lùng, giọng nói thêm gay gắt: "Hóa ra những lời anh nói chỉ để lừa ta, các anh hoàn toàn không tôn trọng ta, ta không phải là công cụ sinh sản!"
Nói xong, đôi mắt cậu ầng ậc nước, môi cắn chặt, sắc hồng ấm ức dần hiện lên gương mặt. Diệp Lăng trông thật mong manh, khiến bất kỳ ai nhìn thấy cũng khó lòng chịu đựng nổi.
Theo đứng bên cạnh không giữ được bình tĩnh, lúng túng, tay chân luống cuống không biết làm thế nào để làm dịu đi cơn giận của Diệp Lăng. Trong tình thế ấy, hắn không còn cách nào khác ngoài quay sang trách mắng Kiều Dật.
Kiều Dật không quan tâm những lời phàn nàn đó, chỉ chăm chú nhìn dáng vẻ đáng thương của Diệp Lăng, trong lòng đau nhói, ánh mắt anh thoáng vẻ hoảng loạn.
Ngay sau đó, Kiều Dật cau mày, giọng hạ thấp, dịu dàng an ủi: "Không, tôi không có ý đó. Hiếm khi ngài quyết định theo học tại học viện quân sự, mọi thứ chúng tôi sẽ sắp xếp ổn thỏa."
Học viện quân sự của Liên bang trực thuộc quân đội, trước đây do phụ thân của Kiều Dật quản lý. Nay ông đã qua đời, quyền điều hành đương nhiên thuộc về Kiều Dật.
Nghe được điều này, Diệp Lăng mới dịu đi, thần thái tươi sáng hơn, gương mặt trắng trẻo của cậu bừng lên rạng rỡ.
Kiều Dật nhìn cậu đầy yêu chiều, như một đứa trẻ vừa nhận được kẹo ngọt, khiến anh không khỏi mỉm cười.
Các thư trùng còn lại chỉ biết hùa theo, dù trong lòng mỗi người đều tự tính toán cho mình, nghĩ rằng sẽ tìm cách sau khi Diệp Lăng nhập học.
Vài ngày sau, học viện quân sự Liên bang khai giảng, Diệp Lăng vì rảnh rỗi nên ở trong pháo đài nhàm chán lướt tinh võng.
Dù có ngụy trang thế nào, thư trùng vẫn không thể che giấu nổi sự kinh ngạc và khát khao mãnh liệt khi nhìn cậu.
Diệp Lăng cười khẩy, với cậu, đó chẳng qua là phản ứng sinh lý bản năng do tin tức tố gây ra.
Cậu lật xem qua một số diễn đàn lớn, ngay lập tức bị cuốn vào một tin tức đáng chú ý.
Cộng hòa trùng tộc gần đây đã phát hiện ra một hành tinh mới, nơi có nền văn minh lạc hậu nhưng lại sở hữu lượng lớn tài nguyên quý giá, đặc biệt là kim thạch xanh.
Kim thạch xanh là một nguồn năng lượng quý hiếm, chứa đựng tiềm năng vô cùng lớn, được coi là báu vật vô giá.
Loại kim thạch này sở hữu năng lượng khổng lồ, nếu được khai thác bằng kỹ thuật đặc biệt, nó có thể tạo ra một lớp phòng hộ năng lượng vô hình, có khả năng ngăn chặn hoàn toàn phóng xạ vũ trụ. Không chỉ vậy, năng lượng từ kim thạch có thể cung cấp đầy đủ nhu cầu hàng ngày, giảm thiểu việc ăn uống, thậm chí không cần hô hấp.
Đặc biệt, kim thạch xanh có thể kéo dài tuổi thọ nếu luôn mang nó bên người
Ý nghĩa chiến lược của loại kim thạch này là không thể xem nhẹ. Với nó, con người có thể tồn tại trong không gian mà không cần bất kỳ nguồn vật chất nào khác. Nếu bán đi, giá trị thu được chắc chắn không hề nhỏ.
Ngoài ra, hệ tinh này còn có một loại kim loại đặc biệt dùng để chế tạo chiến hạm và cơ giáp cao cấp.
Điều đáng nói là ngôi sao mới này lạc hậu đến mức còn thua cả Lam tinh.
Một hệ tinh sở hữu lượng tài nguyên dồi dào nhưng lại kém phát triển, chắc chắn sẽ đối mặt với hiểm họa khi bị phát hiện.
Nước Cộng hòa đã bắt đầu chuẩn bị chiến tranh.
Trong ba cường quốc lớn, Cộng hòa hiện có lực lượng quân sự mạnh nhất trong những năm gần đây. Nếu họ chiếm lĩnh được hệ tinh này, việc cướp đoạt tài nguyên quý giá ấy sẽ khiến sức mạnh của họ càng thêm áp đảo, tạo ra mối đe dọa lớn đối với hai nước còn lại.
Tuy nhiên, vị trí của hệ tinh rất xa xôi, môi trường khắc nghiệt và đầy bí ẩn. Dù có thể chiếm được, cái giá phải trả cũng sẽ không nhỏ.
Hơn nữa, hiện tại Đế quốc và Liên bang cũng không có phản ứng rõ ràng. Có lẽ để Cộng hòa dẫn đầu trong tình hình này cũng không phải là điều tồi tệ. Thậm chí, nếu việc này khiến lực lượng của Lathers bị suy yếu thì cũng xem như tin tốt.
Liên bang không có ý định tham gia tranh chấp; toàn bộ sự quan tâm của họ hiện tập trung vào Diệp Lăng. Mọi thứ từ sinh hoạt hàng ngày đến ăn uống đều phải đạt tiêu chuẩn tốt nhất, trải qua ít nhất mười lớp kiểm tra. Thực phẩm phải là món mới nhất, quần áo phải mềm mại và sang trọng nhất, đồ dùng phải tinh xảo nhất.
Diệp Lăng bĩu môi, tiện tay cầm một quả trái cây xanh tươi, cắn một miếng. Quả có hình dáng đẹp, ngọt ngào và thơm, cảm giác giòn tan.
Chiến tranh xâm lược luôn tàn khốc và vô tình, khiến những nền văn minh lạc hậu phải gánh chịu. Dù đây là thế giới cá lớn nuốt cá bé, nhưng lịch sử đã chứng minh rằng chiến tranh luôn phải đánh đổi bằng vô số sinh mạng.
Lúc này, Diệp Lăng chú ý đến một cái tên: Lathers.
"Một khi bị Cộng hòa để mắt đến, hệ tinh ấy sẽ chỉ còn là bể máu, bước thẳng đến hồi diệt vong."
"Đúng vậy, Lathers thực sự điên cuồng, lãnh đạo của hệ tinh ấy tốt nhất nên sớm đầu hàng..."
"Khoảng cách quá xa và phải xuyên qua vô số vũ trụ loạn lưu, nguy hiểm vô cùng. Đánh một chuyến như vậy chắc gì đã sống nổi. Nếu thật sự chiến tranh xảy ra, tổn thất chắc chắn sẽ rất nặng nề."
"Ngươi nghĩ rằng kẻ điên cuồng này sẽ vì thế mà từ bỏ sao? Đúng là không thể dùng lý lẽ bình thường để đoán định."
"Đúng vậy, hy vọng hệ tinh xa xôi kia sẽ là mồ chôn hắn."
...
Những cuộc thảo luận này đều liên quan đến Lathers – một quái kiệt trong lĩnh vực quân sự. Diệp Lăng tiện tay tìm kiếm thông tin của anh ta và thấy một loạt những chiến tích lẫy lừng.
Lathers hiện là thư trùng cấp SSS duy nhất, nhưng không có ảnh của anh. Người này không thích chụp ảnh, từ chối đến các bữa tiệc.
Thông tin về anh chủ yếu liên quan đến các chiến dịch quân sự, khiến Diệp Lăng cảm thấy lạnh sống lưng.
Khủng bố tinh thần và tiêu diệt ý chí chiến đấu của kẻ thù là chiến thuật ưa thích của Lathers. Anh sẵn sàng tiêu diệt mọi thứ, cướp đi từng tấc đất, thu giữ mọi tài sản, phá hoại tất cả những gì anh bước qua. Không đạt được mục tiêu, anh không từ bỏ.
Chỉ cần có bất kỳ sự phản kháng nào, anh sẽ nghiền nát của hành tinh, không để lại chút dấu vết nào.
Tính cách cực đoan và tàn nhẫn đã giúp anh đạt được nhiều thành tựu, nhưng cũng khiến nhiều người bất bình. Có người cho rằng anh là nhà lãnh đạo vĩ đại, có tầm nhìn và trí tuệ rộng lớn; trong khi đó, nhiều người khác coi anh là đồ quân phiệt phản xã hội.
Diệp Lăng đọc qua những thành tích vĩ đại ấy, dù đã chuẩn bị tâm lý nhưng vẫn bị dọa sợ.
Một lần, sau khi chiếm được một thành phố, Lathers đã ra lệnh thiêu rụi toàn bộ. Những người dân vô tội, hàng nghìn, hàng vạn người, đã bị thiêu sống trong biển lửa. Không có ai sống sót, những người cố gắng cứu hỏa đều bị giết chết không cần xét tội. Lửa cháy suốt hai tháng, khói đen bao phủ bầu trời, che khuất cả khu vực rộng 500 km².
Những cư dân sợ hãi, tuyệt vọng nhìn thành phố, quê hương và người thân của họ bị lửa nuốt chửng, trái tim họ tan nát, chân tay đấm ngực, tiếng khóc vang trời.
Dù Diệp Lăng chỉ mới ở đây hơn hai tháng, cậu vẫn bị thảm kịch này dọa sợ. Những chuyện như vậy không phải hiếm, chỉ có những thành phố hoặc tinh cầu đầu hàng sớm mới có thể sống sót, những nơi khác chống cự đều khó mà thoát khỏi.
Diệp Lăng rất phản cảm với cách làm này, đôi mắt cậu ánh lên lửa giận dữ, không nhịn được chửi thầm: "Tên biến thái này quả là ác ma, tội đồ chiến tranh."
Anh ta không thích chụp ảnh vì sợ bị ám sát. Với loại tội ác tày trời này, chắc chắn đã đắc tội với nhiều thế lực. Diệp Lăng tự cho như vậy là đúng.
Lúc này, diễn đàn bỗng nhiên xuất hiện một thông báo với tiêu đề đỏ rực, dài dòng, thu hút sự chú ý ngay lập tức.
Diệp Lăng tò mò nhấp vào, lập tức nhíu mày. Tiêu đề khiến cậu không khỏi bật cười trước sự hài hước của nó.
Tiêu đề là: "Kinh ngạc! Kỳ tích! Pphát hiện trọng đại, hùng tử S cấp biến mất gần ba ngàn năm lại tái xuất!"
Tin tức càng lớn thì tiêu đề thường càng ngắn gọn. Thông báo không có hình ảnh hay video, chỉ đơn thuần là một dòng chữ.
Chỉ trong một phút, thông báo này đã nhận được hàng trăm nghìn bình luận, nhanh chóng vượt qua các tin tức khác và chiếm giữ vị trí đầu bảng.
Diệp Lăng chỉ kịp lướt qua vài bình luận, thấy rằng người ta đang bày tỏ sự kinh ngạc và vui mừng cuồng nhiệt, trong khi một số khác thì đoán già đoán non phản ứng của các chủng tộc khác.
Sau đó, cậu không thể tiếp tục theo dõi thông tin vì trang web bị tắc nghẽn.
Tin tức này khiến toàn bộ mạng tinh võng trở nên hỗn loạn, bởi vì đây chính là bước ngoặt lớn của Trùng tộc.
Diệp Lăng chỉ khẽ mỉm cười rồi đóng mạng tinh võng lại.
Lúc này, một giọng nói máy móc lạnh lùng vang lên: "Đại nhân, Trùng Hoàng cùng Philip đại nhân yêu cầu được gặp. Xin hỏi, ngài có muốn gặp họ không?"
_Hết chương 22_
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro