Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Trùng tộc chi thoát khỏi đoàn sủng - Chương 12

Chương 12

Trong không gian bao la thuộc về phương Bắc, giữa hàng chục tàu chiến, nổi bật là một pháo đài khổng lồ, đứng sừng sững ở trung tâm.

Chiến hạm khổng lồ và nặng nề, với lớp giáp dày dạn, tạo nên một sự hiện diện hùng vĩ đến mức bất kỳ ai nhìn thấy đều sợ hãi tận đáy lòng. Không giống như những thiết kế hoa lệ khác, tàu chiến này mang phong cách tối giản và u ám, nặng nề đến ngột ngạt.

Đây chính là chiến hạm của Trùng tộc, nơi mà Tổng quân đoàn trưởng Lathers cai quản.

Trong phòng chỉ huy, những quân hộ vệ mặc quân phục màu xám đứng phân tán, khuôn mặt họ không hề biểu lộ cảm xúc, như những cỗ máy chiến tranh. Hơi thở mạnh mẽ, ngột ngạt từ họ tạo nên một sự áp đảo chưa từng có.

Ở vị trí trung tâm nhất, một vị chiến vương khủng bố ngồi trên cao. Anh có cơ thể vạm vỡ và uy mãnh, đôi mắt vàng óng ánh như kim loại, khuôn mặt lạnh lùng không cảm xúc, nhưng vẫn mang đến sự uy nghiêm và đáng sợ.

Lòng dạ anh lạnh lùng, đầy mùi máu tươi, từ hàng triệu sinh mệnh đã chồng chất, tạo ra một sát khí bao trùm như cơn sóng dữ, ngày càng mạnh mẽ.

Một cận vệ dẫn theo một thư trùng vào phòng. Thư trùng cúi đầu, cơ thể run rẩy trong một phạm vi nhỏ, nơm nớp lo sợ. Có thể thấy, hắn đang rất căng thẳng.

Không ngờ rằng Tổng quân đoàn trưởng Lathers lại đích thân tiếp hắn, đặc biệt trong không khí nghiêm minh và kỷ luật của đội quân thiện chiến nay. Ngay từ khi bước vào tàu chiến, hắn đã cảm nhận được ánh mắt khinh bỉ và lạnh lùng từ cả những lính hậu cần cấp thấp nhất.

"Trình bày rõ ràng mọi chuyện. Nếu ngươi dám che giấu, ngươi sẽ phải gánh chịu hậu quả." Lathers nói, giọng điệu lạnh lùng và không cảm xúc.

Dù lời lẽ của anh bình thản, nhưng không khí ngột ngạt, đầy áp lực xung quanh khiến người ta cảm thấy rợn người. Ánh mắt vàng óng của Lathers không hề liếc nhìn kẻ đang quỳ gối trước mặt.

Anh mặc bộ quân phục màu xám đậm, chỉnh tề, trên vai đính nhiều huân chương lóng lánh, đôi ủng chiến bóng loáng và gọn gàng. Khuôn mặt vô cảm như kim loại của anh không chỉ khiến các chủng tộc khác khiếp sợ mà còn khiến hai đại Trùng tộc đế quốc phải biến sắc. Đây chính là cỗ máy chiến tranh không thể bị ngăn cản – Lathers.

Lathers là một trong những thư trùng cấp SSS hiếm hoi mà Trùng tộc có được sau hàng trăm năm. Thư trùng cấp SSS, giống như những Hùng trùng cấp cao, rất hiếm hoi. Chúng có thể đánh bại một tàu chiến trung đẳng mà không cần vũ khí, áp chế tinh thần lực của bất kỳ thư trùng nào khác.

Nói cách khác, anh chính là người mạnh nhất trong Trùng tộc.

Thư trùng bị dẫn vào không dám ngẩng đầu. Dù đối phương không dùng tinh thần lực để đe dọa, nhưng khí thế lạnh lùng đến mức khó thở khiến hắn run rẩy.

Hắn là một điệp viên nước Cộng Hòa đang thu thập tin tức tại Liên bang.

"Kính thưa... Tổng quân đoàn trưởng, Liên bang tuần trước đã phát hiện một hùng tử lạc loài ngoài không gian, nhưng hiện tại không biết ngài ấy đang ở đâu."

"Cấp bậc đã xác định chưa?" Lathers hỏi, giọng điệu máy móc, không có chút cảm xúc.

"Vẫn... vẫn chưa."

"Ngươi hãy tiếp tục điều tra. Khi biết rõ cấp bậc của ngài, hãy báo cáo lại. Không cần thiết phải phát động chiến tranh chỉ vì một hùng trùng cấp thấp." Lathers nói nhẹ nhàng, như thể việc phát động chiến tranh là một chuyện bình thường.

Tên điệp viên đứng run rẩy, cảm nhận sự lạnh lẽo thấm sâu vào tận đáy lòng. Dù ba đại đế quốc của Trùng tộc vẫn có những xung đột nhỏ, suốt hàng trăm năm qua, chưa từng xảy ra chiến tranh quy mô lớn.

Lathers nổi danh với cái tên khiến kẻ khác phải khiếp sợ, là một chiến vương không thể bị ngăn cản. Một mình hắn đã biến nước Cộng Hòa từ một quốc gia yếu kém thành thế lực quân sự hùng mạnh nhất. Nhờ vào sức mạnh cơ thể vượt trội và tài năng chỉ huy, thống trị hàng đầu, anh luôn bất khả chiến bại. Trong vòng năm năm, anh đã biến thể chế đại nghị thành con rối của mình.

Lathers không quan tâm đến bất kỳ điều gì, kể cả các hùng trùng. Trong mắt anh, hùng trùng chỉ là tài nguyên, giống như quặng quý để chế tạo vũ khí. Anh chưa bao giờ sử dụng thuốc ức chế , luôn tỏ ra ngạo mạn, lạnh lùng với các Hùng trùng.

Nếu không phải vì giai đoạn động dục, mọi người có thể nghĩ anh là một quái vật biến dị của Trùng tộc. Khi đến gần thời kỳ động dục, các tinh cầu khác đều cẩn trọng, sợ hãi khi thấy anh, bởi lẽ thời kỳ này chính là cơn ác mộng của các tinh cầu khác.

Dù Trùng tộc dũng mãnh và thiện chiến, họ vẫn có thể sống yên ổn nếu tuân theo mệnh lệnh. Nhưng với kẻ khát máu như Lathers, anh chỉ đưa ra cảnh báo trước khi chiến tranh nổ ra. Nếu không đầu hàng, anh sẽ tàn sát tất cả sinh linh, không để lại một người sống sót.

Lathers chỉ phát động chiến tranh để cướp tài nguyên và vượt qua giai đoạn động dục. Anh là hình mẫu của sự tàn nhẫn, khát máu, ưa chuộng chiến tranh.

"Kẻ hèn này xin tiếp tục điều tra." Tên điệp viên lắp bắp, mồ hôi lạnh ướt đẫm người, yên lặng lùi ra.

Ánh mắt vàng óng của Lathers không chứa chút cảm xúc nào.

*

Rất nhanh, Liên bang đã gửi quần áo mới đến. Chúng được thiết kế đặc biệt cho vị hùng tử cao quý.

Phòng thử đồ mà Diệp Lăng được dẫn tới rộng lớn hơn cả phòng học trước đây của cậu trên trái đất. Cậu không khỏi vui mừng vì không còn phải mặc bộ đồ trong suốt xấu hổ hay chiếc áo khoác cồng kềnh.

Khi cậu nhìn vào những bộ trang phục mới, ban đầu cảm giác có chút khó chịu. Những bộ đồ này rõ ràng được chế tác tỉ mỉ, mỗi bộ đều được khảm nạm những viên đá quý, sáng lấp lánh dưới ánh đèn vàng. Chất liệu vải là loại mềm mại, tinh tế và đắt giá, dù Diệp Lăng không rành về vải vóc nhưng cảm nhận được chất lượng tuyệt vời.

Tuy vậy, khi nhìn những bộ đồ này, Diệp Lăng không khỏi cảm thấy hoang đường.

Cậu cầm lên một bộ áo dài màu hồng nhạt với hoa văn và vải mỏng màu trắng, rồi ném nó đi với vẻ vô cảm.

Tiếp theo là một bộ váy màu xanh biếc với họa tiết hoa mẫu đơn và thủy tiên. Diệp Lăng không hiểu vì sao lại có nhiều váy như vậy.

Diệp Lăng không có sở thích đặc biệt với trang phục, nên khi thấy những bộ đồ lạ lùng, cậu lập tức hoang mang. Kiều Dật đứng sau, âm thầm quan sát, để lộ vẻ quan tâm, che đi sự ham muốn.

Dù đã dùng thuốc ức chế nhưng vẫn không hiệu quả. Anh lo lắng không thể kiểm soát bản thân.

Cuối cùng, Diệp Lăng chọn ra một bộ đồ đơn giản màu trắng, vừa vặn với kích thước cơ thể. Cậu cầm bộ đồ, quay sang Kiều Dật đang đứng ở cửa và ra lệnh: "Anh ra ngoài."

_Hết chương 12_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro