Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 32: Đấu trí (5)


Tạ Lam Sơn đến chỗ Lý Duệ lần thứ hai, nhưng lần này là đơn độc phá án, không tuân theo quy củ -  hắn vốn dĩ chính là kẻ không có quy củ, đặc biệt là gần đây.

Trong phòng làm việc của Lý Duệ, hai người ngồi mặt đối mặt, Tạ Lam Sơn xách ghế xích đến gần Lý Duệ, tỏ vẻ như một người đến tìm việc quá mức nhiệt tình.

Tạ Lam Sơn nói: "Tôi tới để thông báo, là một nghi phạm của vụ án, anh bị hạn chế xuất cảnh."

"Tôi cũng hi vọng sớm bắt được hung thủ về quy án, " hạn chế xuất cảnh sẽ khiến hoạt động của công ty có phiền phức, nhưng Lý Duệ cũng không khó chịu, thản nhiên đáp lại, "Phối hợp lực lượng cảnh sát điều tra phá án, vốn là trách nhiệm của mỗi công dân."

Tạ Lam Sơn nghiêng đầu nhìn giá sách lớn đằng sau Lý Duệ, trong đó có John Dickson Carr, cũng có Clayton Rawson, đều là ông vua mật thất, bậc thầy tội phạm bất khả thi.

Tạ Lam Sơn đối mặt nhìn thẳng Lý Duệ, nhẹ nhàng đọc một câu trong một cuốn sách của Carr: "Một chút tà ác của những quái vật ban đêm đã làm người sởn cả tóc gáy, sợ rằng ban ngày không cảm nhận được, bởi vì khi đó bọn họ có thể là một quý ông lịch thiệp, hay là một quý bà mỉm cươi xinh đẹp, nhưng đêm đến liền biến thành con quái vật máu bắn tung tóe trên móng vuốt."

Người thông minh nghe liền hiểu được ý trong lời nói, Lý Duệ không chút hoang mang, mỉm cười nói: "Những sách này đều là tôi nhờ đồng nghiệp mua, mỗi người trong công ty đều là cao thủ mật thất, dù sao chúng tôi chính là làm nghề này."

Lý Duệ liền dễ dàng rũ sạch hiềm nghi của mình, hắn đoán có khả năng đối phương chiếm được một chứng cứ mới nào đó, ví dụ như dấu chân hoặc vân tay của hắn trong phòng Tracy. Nhưng những thứ này Lý Duệ đã nghĩ xong lý do, hắn là ông chủ của cô ta, cũng coi như một nửa bạn bè, đến nhà đến thăm căn bản không kỳ quái, mỗi người trong công ty cũng đều có thế bước qua cửa, mỗi người cũng đều có thể lưu lại DNA ở đó.

"Không sai, mỗi một nhân viên quen biết Tracy đều có hiềm nghi," Tạ Lam Sơn đồng ý với lời giải thích của gã, gật gật đầu phụ họa như thật, đột nhiên nhướng mày, nói một cách sắc bén, "Thế nhưng, không phải mỗi người đều sẽ mua hai chiếc váy Gucci giống nhau như đúc. Chúng tôi tốn sức lớn mới tra được, anh mua hai chiếc váy màu vàng mà Tùng Dĩnh mặc vào ngày bị giết, không mua cùng một cửa hàng."

"Tôi khi còn bé từng trải qua biến cố gia đình, là người rất không có cảm giác an toàn. Tôi mua đồ đều thích mua hai phần, đặc biệt là xa xỉ phẩm số lượng có hạn."

"Vậy một chiếc váy khác đâu?"

"Không biết, " Lý Duệ nhún vai một cái, "Có thể rơi mất, có thể bị người mang đi, có thể là chính tôi thấy ngứa mắt nên ném, anh không thể bởi vì mua hơn một cái váy đã bắt tôi đi, một vụ án muốn tuyên cáo phá án và bắt giam, cần phải có chứng cứ quyết định."

"Tôi có chứng cứ quyết định." Tạ Lam Sơn nghiêng người về phía trước nhích lại gần, tận lực giảm thấp âm lượng nói, "Anh vẫn luôn muốn biết là ai để lại dấu chân ở vườn sau, là ai đốt phòng quản lí, hại anh thiếu chút nữa mất chứng cứ ngoại phạm quan trọng nhất đi? Nói cho anh biết, chúng tôi tìm ra người kia, thật không may, cô ấy vừa vặn nhìn thấy anh vừa mới quay lại hiện trường phạm tội, thu dọn chứng cứ."

Tạ Lam Sơn lúc nói những lời này rất bình tĩnh, mặc dù nội dung giám sát sau hai giờ sáng bị mất do vụ phóng hỏa của Lang Lệ, nhưng một tên tội phạm xảo quyệt như Lý Duệ, nhất định sẽ mượn xe quay lại hiện trường gây án. Bởi vì xem xét thời gian gây án, hắn giết một nhà Tùng Dĩnh khoảng 11 giờ 30 tối, ngay sau đó liền giả vờ cãi nhau cùng Tracy đang gải trang Tùng Dĩnh rồi rời biệt thự Cảnh Giang, không thể kịp bố trí hiện trường tinh vi như vậy. Mà người như hắn sẽ không dễ tin bất luận kẻ nào, nhất định sẽ tự mình xác nhận hiện trường mình bàn giao cho Tracy bố trí không có sơ hở nào.

"Anh đang phô trương thanh thế." Không nghĩ tới Lý Duệ ngồi ngay ngắn bất động, ung dung không vội. Cao thủ so chiêu, tối kỵ tự loạn trận cước, hắn xác thực có quay lại hiện trường, để xác nhận chính mình không để lại bất kì sơ hở nào. Kết luận vị Tạ cảnh quan này chuẩn bị máy ghi âm, lần này một mình đến đây là muốn chính mình khai ra, Lý Duệ cười cười nói, "Nếu như anh có nhân chứng trọng yếu như vậy, anh đã sớm hướng lên trên xin lệnh bắt tôi, không phải sao."

"Được rồi, anh quá thông minh, tôi lừa không được anh." Tạ Lam Sơn lộ vẻ ảo não, lấy máy ghi âm thu nhỏ đưa tới trước mặt Lý Duệ, căm giận đóng lại, vỗ vỗ bàn đá cẩm thạch trước mặt, "Thời gian người phụ nữ đó ở lại sân sau Tùng gia không đủ lời, sau khi rời đi anh mơi quay trở lại bố trí hiện trường."

Lý Duệ nở nụ cười, cười đến thích ý cùng tự đắc, tất cả đều như hắn dự đoán. Từ lần đầu tiên cảnh sát hoài nghi hắn là hung thủ, đến loại bỏ hiềm nghi tìm thủ phạm khác, lại tới việc Tracy "tự sát" hiềm nghi trở lại trên người hắn, những người cùng hắn giao thủ này từ đầu đến cuối không có chứng cứ, chỉ có thể bị hắn đùa bỡn trong lòng bàn tay. "Trắng đen không sai" là tên một đầu sách hắn phi thường yêu thích, cờ vây chính là chú ý đến việc vây công lẫn nhau, sau khi giết người, trò chơi mới chính thức bắt đầu.

Cực kỳ thú vị.

"Nhưng không phải ai cũng thông minh như Lý tổng," Tạ Lam Sơn ngả người về sau, ném cho Lý Duệ một tờ báo kết quả xét nghiệm nước tiểu dương tính, "Người phụ nữ đốt phòng giám sát là một kẻ nghiện, tàng trữ ma túy trái phép, thụ án ít nhất là ba năm tù. Ngươi đoán xem xem, nếu như ta cùng cô ấy làm một giao dịch, đáp ứng xóa ghi chép việc xấu, đồng thời cam sẽ không truy tìm dấu vết tàng trữ trái phép ma túy của cô ấy, trí nhớ của cô ấy có thể hay không sinh ra chút sai lệch, có thể hay không liền trùng hợp nhìn thấy ngươi bố trí lại hiện trường phạm tội từ cửa sổ sân sau?

Lý Duệ sắc mặt hơi thay đổi, phản ứng của Tạ Lam Sơn nằm ngoài dự liệu của hắn, hắn hoàn toàn không nghĩ tới một người cảnh sát lại có thể nói như vậy: "Anh là cảnh sát, anh không thể —— "

Tạ Lam Sơn đột nhiên nghiêng người về phía trước, duỗi tay cực kỳ thô bạo ấn ở trên gáy Lý Duệ —— Lý Duệ cố gắng ngẩng đầu lên, nhưng bàn tay bên kia nặng tựa nghìn cân. Hai người đàn ông đấu sức đối kháng, hắn liên tục bị nắm lấy cổ, cưỡng ép ấn đè xuống.

"Anh nghe không hiểu lời của tôi sao, chỉ cần có thể xác nhận kẻ sát nhân sẽ nhận hình phạt hắn nên chịu, tôi không ngại dùng chút thủ đoạn không bình thường." Tạ Lam Sơn ấn cổ Lý Duệ, dí mắt mình áp sát gã, như một kẻ săn mồi cố chấp, lạnh lùng nhìn chằm chằm đôi mắt hoảng loạn của con mồi. Hắn nhếch khóe miêng cười không chút nhiệt độ. Một người đàn ông ưa nhìn, một đôi môi ưa nhìn, nở ra nụ cười diễm sắc mờ ảo, lại như thể từ cái xác lạnh lẽo nở ra vết máu tươi.

Tạ Lam Sơn kề sát bên tai Lý Duệ nói, dùng ác chế ác, dùng giết độ người, đây mới là triết lý nhân sinh của ta.

Chỉ là với cái liếc mắt này, Lý Duệ tinh tường nhận thức được, bọn họ là đồng loại. Chỉ có đồng loại, mới có thể khi đang cười rỉ ra những cảm xúc như vậy từ đáy mắt, lãnh khốc, khát máu, hắc ám tràn ngập.

Buông Lý Duệ ra, Tạ Lam Sơn mỉm cười đứng lên, rút lui rời khỏi phòng làm việc của đối phương.

"Cho nên rất nhanh chúng ta sẽ gặp lại, vào lúc ấy..." Ngón trỏ của Tạ Lam Sơn đặt sát ngón giữa, ngón cái vuông góc với hai ngón tay, đồng thời giơ tay lên làm một tư thế bắn bể đầu phi thường tiêu sái. Sau đó ngay trước mặt Lý Duệ, hắn đặt hai ngón tay này nhấn ở trên môi, hướng thư ký thay thế vị trí của Tracy, hướng Emily, hướng tất cả nhân viên nữ đang ái mộ nhìn hắn  tung nụ hôn gió, quay người, nghênh ngang rời đi.

P/s: Chiện nà mình thấy có web reup lại bản dịch của mừn, tính ra cũng vui vì ít ra còn có người care. Nhưng làm ơn chỉnh lại tác giả là Kim Thập Tứ Thoa giùm con ạ, để tác giả Anohel nghe có nhục không, đm nhục không cơ chứ. À ghi nguồn wattpad nữa ạ huhu 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro