Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 7: Hắn ở đâu!!


Edit: Mặc Tịch

__________________________________________________________________________

Tháng tư đi qua, Lâm Thù cùng Lâm Thanh Hiên hừng hực khí thế mà tu luyện. Lâm Thù đã là Luyện Khí tầng chín đỉnh phong, y đã ở giai đoạn này hơn một tháng, linh khí thiên địa không ngừng bị hấp thu vào trong đan điền nhưng lại chậm chạp không có dấu hiệu thăng cấp.

Lâm Thù tuy không có kinh nghiệm tu tiên nhưng cũng đã xem qua không ít tiểu thuyết tu tiên. Nếu muốn thăng cấp thì đều phải gặp một cơ hội nào đó mới được.

Cơ hội?! Rốt cuộc cơ hội là cái quỷ gì vậy??!

Lâm Thanh Hiên cũng đã thăng cấp tới luyện khí tầng chín. Đối với tốc độ tu luyện nghịch thiên của nam chính, Lâm Thù tỏ vẻ mình đã nhìn thấy nhiều rồi! Xem ra là nam chính rất nhanh có thể vượt qua y, đến lúc đó hắn cũng không cần y bảo hộ cũng có thể sống thật tốt.

Nghĩ như vậy Lâm Thù liền có cảm giác làm cha già phải gả con gái ra ngoài, có chút mất mát mơ hồ khó phát hiện.

Cùng nam chính sinh sống bên nhau hơn nửa năm, trừ bỏ 003 thường hay tới lộ mặt thì toàn bộ thời gian của y đều ở bên nam chính cùng nhau tu luyện. Tình cảm của y với Lâm Thanh Hiên cũng càng ngày càng sâu, không có chút đồng tình thương hại nào cả, mà chính là yêu thích nhóc con mặt lạnh này.

Dưới sự chăm sóc tỉ mỉ của Lâm Thù, vai chính cũng không hề xanh xao vàng vọt giống như lúc trước mà phấn điêu ngọc trác giống như những đứa trẻ bình thường nên có. Điều này làm cho Lâm Thù rất vừa lòng, hóa ra y cũng có tiềm lực làm một anh trai tốt!

Chạng vạng ngày tiếp theo, một gã sai vặt tìm đến A Tứ, nói rằng Lâm Thiên Tường muốn đi hậu hoa viên gặp mặt y.

Lâm Thù cũng không có nghĩ nhiều, sau khi cùng Lâm Thanh Hiên nói lời tạm biệt thì liền đi hoa viên, y không hề nghĩ tới người chờ y ở đó chính là Lâm Duyệt.

Lâm Thù kinh ngạc nhìn gã, trong nháy mắt, y liền rõ ràng đó là căn bản không phải Lâm Thiên Tường tìm hắn mà là âm mưu của Lâm Duyệt.

Y chán ghét nhìn về phía gã: "Lâm Duyệt, ngươi lừa ta đến đây rốt cuộc là muốn làm cái gì?"

Lâm Duyệt trông rất ngây thơ, chớp mắt vô tội, châm chọc mà cười nói: "Ca ca, ngươi cảm thấy ta đang muốn làm gì?"

Lâm Duyệt như vật làm cho Lâm Thù cảm thấy thật ghê người, y nhíu nhíu mày: ta không phải con giun trong bụng ngươi, thế quái nào biết ngươi muốn là gì??!

Từ từ, trong truyện huyền huyễn bình thường, có pháo hôi xuất hiện thì chắc chắn có liên quan đến nam chính!!

"Lâm Thanh Hiên? Ngươi đã làm gì hắn??" Lâm Thù lạnh lùng mà nhìn Lâm Duyệt, trong ánh mắt mang theo lo lắng cùng phẫn nộ mà chính y cũng chưa nhận thấy được.

Không ngờ điều này lại khiến cho Lâm Duyệt cười to, gã trào phúng mà nhếch khóe môi: "Ta có thể làm gì hắn nào?"

Ngay trong thời điểm mà Lâm Thù cho rằng mình suy nghĩ nhiều, y liền nghe được âm thanh tràn ngập khoái ý của Lâm Duyệt ở phía sau.

"Thời gian cũng không khác biệt lắm, ca ca."

"Không khác biệt cái gì?" Lâm Thù nghi hoặc mà nhìn về phía Lâm Duyệt. Gã...có phải gã điên rồi không??! Nói chuyện như vật là như thế nào?!

"Đương nhiên là tiện loại kia đã chết!" Trên mặt Lâm Duyệt lộ ra nụ cười vặn vẹo âm u, giống như trẻ con đùa dai thành công đoạt lại đồ vật của chính mình.

"Ngươi nói cái gì?!" Lâm Thù một phen túm thật chặt cổ áo của Lâm Duyệt, không dám tin tưởng mà nhìn gã... Sao có thể??!!

Tưởng tượng Lâm Thanh Hiên cùng y sớm chiều ở chung lâu như vậy một thân đầy máu, trong nháy mắt điên cuồng phẫn nộ tuyệt vọng.

Nhưng ngay lập tức lý trí của Lâm Thù trở lại, y kịp thời suy nghĩ, vai chính được hệ thống trói định, nếu nam chính có nguy hiểm thì hệ thống không có khả năng không nhắc nhở y.

Huống chi, nam chính sẽ không thể dễ chết như thế, hắn có tu vi Luyện Khí tầng chín, những người bình thường sẽ không tổn thương được hắn.

Nhất định là Lâm Duyệt lừa y. Lâm Thù tận lực làm cho mình bình tĩnh lại, cánh tay bắt lấy Lâm Duyệt càng thêm dùng sức, một cái tay khác bám trên đan điền của Lâm Duyệt, uy hiếp nói: "Nói cho ta hắn đang ở đâu, nếu không đừng trách ta hủy tu vi của ngươi!"

Không nghĩ tới Lâm Duyệt tỏ ra cực kỳ bình tĩnh: "Thứ tiện loại kia đáng giá cho ngươi phải tiêu phí tâm tư? Ha ha... Vô dụng, vô dụng thôi... Ngươi không cứu được hắn!!"

"Nói mau, hắn ở đâu? Cứ tiếp tục không nói, đợi đến lúc ta hủy tu vi của ngươi, lúc đó ngươi chắc chắn còn thảm hại hơn cả Lâm Thanh Hiên. Tự ngươi nghĩ kỹ đi!"

Lâm Thù trấn an tâm thần, sau khi xác định rằng nam chính vẫn an toàn, y ngược lại muốn xem Lâm Duyệt rốt cuộc muốn chơi trò gì đây!!

Bỗng nhiên, trong đầu y vang lên âm thanh kim loại của 003: "Cảnh báo! Cảnh báo!! Sinh mệnh của nam chính gặp phải nguy hiểm, thỉnh ký chủ lập tức đi hành động. Nếu như nam chính tử vong, hệ thống liền áp dụng trình tự hủy diệt."

*****

Tác giả có lời muốn nói: Cảm tạ các bạn đã theo dõi truyện, ngủ ngon!

________________________________________________________________

Editor có lời muốn nói: Trốn mẹ đi edit truyện giữa đêm, mấyhôm nay tui bị thiếu ngủ trầm trọng mà thôi cố lên đây làm nốt chương này. Thôitui đi ngủ đây, yêu mọi người <3<3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro