Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 3

Thấy Lâm Nhiễm đơ người vì kinh ngạc, A Kiệt bên cạnh cũng tò mò ghé mắt nhìn vào màn hình.

"Uầy, ở đâu ra cục than đen thế này vậy, Lâm nhãi con?"

"Khụ, trò chơi nhỏ thôi."

Bị nhìn thấy hình ảnh trong game, Lâm Nhiễm có chút ngại ngùng.

Cũng may A Kiệt không để tâm, chỉ buột miệng cảm thán một câu rồi lập tức quay sang gọi điện, tập hợp đám huynh đệ để sáng mai giúp dọn đào.

Lâm Nhiễm cũng không còn tâm trí bận lòng xem có làm nhóc con sợ đến mức tăng vọt mức cảnh giác hay không. Cậu vội vàng thao tác nhân vật trong trò chơi, tiến lên đỡ cái vỏ quả bị lật ra.

Quả nhiên, trò chơi hiện nhắc nhở: số sữa bên trong vỏ quả đều là phần sữa để dành từ những ngày trước, đã bắt đầu biến chất.

Lâm Nhiễm còn chưa kịp đau lòng, đã nhận ra nhóc con bị vỏ quả đè nãy giờ, dù vỏ quả đã được nhấc ra nhưng nhóc vẫn co rúm lại một chỗ, không nhúc nhích.

Mức cảnh giác cũng không ngừng tăng vọt.

【Cảnh giác +10】, 【Cảnh giác +10】…

【Cảnh báo: Mức cảnh giác của ấu tể đã đạt ngưỡng nguy hiểm, sắp xảy ra dị biến, người chơi hãy chú ý!】

Nhưng ngay trước khi cảnh giác chạm đến giới hạn, Lâm Nhiễm lập tức không chút do dự chọn ngay hành động duy nhất có thể mở khóa —“Bế lên.”

Cậu hoàn toàn không để ý lớp lông tơ mềm mại của nhóc bị sữa lên men làm ướt, nhanh chóng nhấc bổng nhóc con lên.

Mãi đến khi nhấc lên rồi, cậu mới nhận ra, đôi mắt tròn xoe kia đang ngân ngấn nước, từng giọt lệ nhỏ bé rơi xuống trong im lặng.

Là vì nghĩ rằng mình sắp bị bắt đi nên mới khóc sao?

Nhìn cảnh tượng ấy, Lâm Nhiễm chỉ cảm thấy tim mình mềm nhũn.

Trò chơi này… cũng làm thật quá giống rồi đi.

"Đừng khóc mà, có phải lúc nãy bị ngã đau đầu không?"

“Nếu có thể ôm vào lòng rồi xoa dịu thì tốt biết mấy…”

Chỉ tiếc là độ hảo cảm vẫn chưa đủ.

Nhưng điều khiến Lâm Nhiễm thở phào nhẹ nhõm là từ giờ trở đi, độ cảnh giác thế mà lại không dâng lên nữa, không rõ vì sao.

Hơn nữa, vì xuất hiện một sự kiện đặc biệt, trò chơi mở ra một lựa chọn mới chưa từng thấy, "Tắm rửa".

Lâm Nhiễm không chút do dự chọn ngay.

"Tắm rồi thì có sợ nước không?"

Cậu khẽ hỏi sinh vật nhỏ vẫn cúi đầu không chịu ngẩng lên, đợi vài giây thấy nó không hề phản kháng, liền thử cẩn thận ôm lên, đưa đến bên suối.

Nếu nó không từ chối, nghĩa là đồng ý rồi nhỉ?

Ban đầu, Lâm Nhiễm còn lo liệu nó có phản ứng dữ dội như mèo khi bị tắm hay không. Nhưng không ngờ, sau khi chạm vào nước, sinh vật nhỏ vẫn yên tĩnh đến lạ.

Lúc này, cậu mới nhận ra tình trạng của nó còn tệ hơn tưởng tượng.

Không chỉ bị bọ chét bám đầy, mà cánh trái còn bị cắn mất một mảng lớn.

Nhìn mà thấy xót xa.

Trò chơi này có tính năng rút ấu tể ngẫu nhiên, vậy rốt cuộc sinh vật này đến từ đâu?

Chẳng lẽ ngay từ lúc sinh ra, nó đã mang những vết thương này?

Lâm Nhiễm không khỏi cau mày suy nghĩ. Nhìn thế nào cũng giống như một sinh vật bị bỏ rơi ngoài tự nhiên.

Nhưng hiện tại, cậu không có cách nào tìm hiểu thêm.

Trò chơi này ngày càng trở nên bí ẩn.

Những ngày qua, đồng vàng tích lũy đủ để mua một bộ dụng cụ tắm rửa, Lâm Nhiễm không chần chừ mà đổi ngay.

【 Đã mua: Bộ dụng cụ tắm rửa và chăm sóc 】

Cậu lấy sữa tắm hương đào dành cho ấu tể, nhẹ nhàng tạo bọt rồi cẩn thận xoa lên khắp người nó, để dòng nước rửa sạch hết bùn đất và ký sinh trùng.

Sau khi bị ướt, bộ lông xù xì của nó xẹp xuống, trông gầy đi hẳn một vòng.

Nhìn cảnh này, Lâm Nhiễm không khỏi thấy vừa đáng thương vừa đáng yêu.

Hóa ra trước giờ chỉ là "mập giả", sau này phải cho ăn nhiều hơn mới được.

Cậu bật máy sấy ở chế độ nhẹ, chậm rãi hong khô lớp lông ẩm ướt, ngón tay cũng kiên nhẫn chải chuốt từng sợi.

Ban đầu, còn nghe thấy vài tiếng "pi pi" yếu ớt, nhưng chỉ vài phút sau, âm thanh hoàn toàn biến mất.

Không còn chút động tĩnh nào?

Lâm Nhiễm vốn chỉ tập trung sấy lông, đột nhiên nhận ra điều bất thường, vội vàng tắt máy sấy, cúi xuống kiểm tra.

Mải cảm thán nó ngoan ngoãn, cậu quên mất phải để ý xem có chuyện gì không ổn.

Nhưng sau khi nhìn kỹ, cậu mới phát hiện, hóa ra không có gì nghiêm trọng—ấu tể khóc đến kiệt sức, gặp gió ấm liền thấy thoải mái, thế là vô thức ngủ thiếp đi ngay trước mặt cậu.

Lâm Nhiễm im lặng nhìn sinh vật nhỏ đang say ngủ, rất lâu sau vẫn không nói gì, chỉ khẽ đưa tay xoa nhẹ lên đầu nó.

Quả nhiên mềm mại, ngoan ngoãn vô cùng.

… Khoan đã?

Sao lại có cảm giác thật?

Lâm Nhiễm sững sờ nhìn đầu ngón tay.

Một trò chơi di động, làm sao có thể mang đến cảm giác chạm thực sự?

Là ảo giác sao?

【 Chúc mừng! Ngài đã đạt được bước đầu tín nhiệm của ấu tể, mở khóa thông tin cơ bản!

Hiện tại độ hảo cảm: 10 】

【 Phần thưởng: "Cảm giác thực" — từ nay trở đi, ngài có thể cảm nhận sự tồn tại của ấu tể! 】

【 Phần thưởng phụ: Hiệu ứng "Hào quang Nguyệt Thần" (hiệu lực 24 giờ)! 】

Hàng loạt thông báo hệ thống liên tiếp xuất hiện.

Lâm Nhiễm có thể hiểu được lý do cảm giác cảnh giác biến mất.

Khi kiểm tra lịch sử trò chơi, cậu nhận ra — vừa rồi, trong lúc tắm rửa và loại bỏ hết ký sinh trùng cho ấu tể, sự cảnh giác với cậu đã vô thức biến mất hoàn toàn.

Chỉ khi hoàn toàn tin tưởng, nó mới có thể nằm ngủ ngon lành trước mặt cậu dù đang kiệt sức.

Nhưng cái gọi là "Cảm giác thực" này là sao?

Một trò chơi di động… thật sự có thể làm được điều này sao?

Lâm Nhiễm nhíu mày nhìn ngón tay, chắc chắn rằng cảm giác mềm mại khi chạm vào vừa rồi không phải ảo giác.

Cậu thật sự đã chạm vào bộ lông mềm của ấu tể qua màn hình điện thoại.

Còn về "Hào quang Nguyệt Thần", thì chẳng có chút manh mối nào.

Chỉ thấy góc trái màn hình xuất hiện một biểu tượng đồng hồ cát mới. Trên đó vẽ một vầng trăng đỏ cổ điển cùng hình vẽ ấu tể ở dạng chibi.

Trò chơi này thực sự quá kỳ lạ.

Lâm Nhiễm thử nghiên cứu "Hào quang Nguyệt Thần", nhưng không tìm ra gì, đành chuyển sang một biểu tượng mới xuất hiện — "Sách tranh".

Nhưng khi vừa chạm vào, màn hình liền bật lên một yêu cầu bất ngờ:

【 Hãy đặt tên cho ấu tể! 】

Lâm Nhiễm cúi xuống nhìn sinh vật tròn vo màu đen trước mặt, suy nghĩ vài giây rồi không chần chừ nhập vào:

"Tiểu Than Viên."

"Rất giống một viên than nhỏ."

"Mỗi lần khóc, nước mắt rơi lộp độp như mưa trân châu, đúng là tiểu than viên mà mà."

Sau khi đặt tên xong, trang thông tin của ấu tể chính thức mở ra.

[Tên: Tiểu Than Viên (do bảo mẫu đặt)

Loài: Dơi (ấu tể)]

Hóa ra là dơi?!

Nhưng lại chẳng giống bất kỳ con dơi nào trong thực tế, trông như một cục bông đen tròn xù xì, chỉ có thêm hai cánh nhỏ.

[Thiên phú: Chưa thức tỉnh.]

Không có thiên phú cũng chẳng sao, dù sao cũng không mong lần đầu rút đã trúng SSR.

[Hảo cảm: 10/100 (khi đầy có thể kích hoạt "Hiện tượng kỳ lạ")]

Dựa trên những gì đã xảy ra, có thể tin rằng mỗi lần mở khóa tính năng mới, trò chơi sẽ mang đến những bất ngờ, hoặc kinh hãi. Không rõ "Hiện tượng kỳ lạ" sẽ là gì, nhưng chắc chắn không đơn giản.

Cuối cùng, ánh mắt Lâm Nhiễm dừng lại ở phần giới thiệu cuối cùng trong mục "Quái vật bút ký".

[Khi ngươi nhìn vào vực sâu, vực sâu cũng đang nhìn ngươi. Khoảnh khắc đôi mắt đỏ mở ra, cũng chính là thời điểm bóng tối giáng xuống.]

Nghe qua, có vẻ hơi đáng sợ.

Nhưng ít nhất, "vực sâu" chắc hẳn chỉ cái thân tròn vo đen như mực của nhóc con này thôi? Lúc trốn trong góc, đúng là chẳng khác nào hòa làm một với bóng tối.

Mà nói đây là quái vật? Vậy thì hơi quá đáng rồi đó.

Trên đời này làm gì có "vực sâu" nào lại cất tiếng "pi pi" chứ?

"Quan trọng nhất là, nhà ai lại có một tiểu quái vật đáng yêu thế này?"

Lâm Nhiễm không nhịn được, lại đưa tay bế nhóc con lên lần nữa, nhìn kiểu gì cũng thấy vừa ý vô cùng.

Dù có là đợt rút tệ nhất với kỳ ngộ bậc thấp đi nữa, cũng không thể gọi là "quái vật" được!

【 Hảo cảm của Tiểu Than Viên +5 】

Vừa mới phản bác một câu, hệ thống trò chơi bỗng nhiên nhảy ra thông báo, độ hảo cảm từ 10 lập tức tăng lên 15.

Lâm Nhiễm: ?

Cậu nhìn dòng nhắc nhở, lại nhìn sinh vật nhỏ đang ngủ say trước mặt, thấy nó khẽ run đôi cánh bé tí, chần chừ một lúc rồi bất chợt nhận ra.

Chẳng lẽ nhóc này đã tỉnh rồi, chỉ là đang giả vờ ngủ?

Hơn nữa, có khi còn đang lén nghe mình nói chuyện?

O.O

Nếu vậy, thì cũng có thể giải thích vì sao khi cậu bế lên dỗ dành, độ cảnh giác lại không còn tăng vọt như trước.

Nghĩ đến đây, Lâm Nhiễm cụp mắt nhìn xuống, thấy ấu tể vẫn giả vờ bất động, nhưng đôi tai nhỏ lại hơi dựng lên.

Mặc dù đang vờ ngủ, nhưng sao trông lại càng đáng yêu thế này?

Lẽ nào… nó đang ngại ngùng?

Có điều vì toàn thân đen tuyền, nên dù có đỏ mặt cũng chẳng ai nhìn ra.

Lâm Nhiễm cuối cùng đặt nhóc con vào chiếc giỏ tre nhỏ bên mép giường, tiện tay đặt bát sữa bên cạnh, để khi tỉnh dậy có thể uống ngay.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, lúc tắm rửa, cậu đã để ý thấy một điểm bất thường.

Bộ lông mềm xù che kín, nhưng dường như cánh trái của nhóc này ngắn hơn một đoạn.

Lâm Nhiễm vừa định vén lông kiểm tra kỹ xem tình trạng cánh thế nào, dù sao nếu phát hiện sớm, vẫn hơn là đợi đến khi trưởng thành mới can thiệp.

Nhưng chưa kịp chạm vào, màn hình trò chơi đã lập tức bật lên một cảnh báo:

【 Độ hảo cảm chưa đạt yêu cầu, nếu chạm vào bộ phận cấm kỵ của ấu tể, có thể gây ra hậu quả nguy hiểm! 】

Lâm Nhiễm lập tức khựng lại.

Mà nhóc con "đang ngủ" cũng như có cảm giác, lặng lẽ dịch người một chút, cẩn thận giấu cánh dưới lớp lông tơ, quay lưng về phía cậu.

Dáng vẻ như thể không muốn để cậu phát hiện ra cánh có khuyết điểm.

Lâm Nhiễm nhìn nó chăm chú một lúc lâu, cuối cùng cũng thu tay lại.

Con ấu tể vốn đang căng thẳng cũng dần thả lỏng.

"Pi…!"

Nhưng ngay giây tiếp theo, Lâm Nhiễm bất ngờ đổi hướng bàn tay, nhẹ nhàng xoa xoa cái đầu lông xù.

Đây chính là tính năng mới vừa mở khóa khi đạt hảo cảm 15, xoa đầu ấu tể.

Bị bất ngờ xoa đầu, sinh vật nhỏ lập tức cứng đờ trong một giây.

Nhưng cảm nhận được sự dịu dàng, nó dần thả lỏng, chỉ có chiếc đuôi nhỏ giấu dưới thân là hơi co lại, cuộn lấy thành giỏ tre — vô tình để lộ tâm trạng bối rối.

"Đừng căng thẳng, chờ đến ngày nhóc sẵn sàng dang cánh ra, khi đó tớ sẽ nhìn thật kỹ."

Nhìn sinh vật nhỏ trước mặt vẫn đang nỗ lực giả vờ ngủ, Lâm Nhiễm khẽ cười, dịu dàng nói.

Trực giác mách bảo cậu rằng, ngày đó sẽ không còn xa.

---

"Lâm nhãi con, Lâm nhãi con! Mau ra đây——!"

Trùng hợp làm sao, ngay lúc này, ngoài sân, Giang Kiệt vừa gọi điện xong liền hào hứng réo tên Lâm Nhiễm.

Cũng đúng vào lúc cậu đứng dậy đi tìm Giang Kiệt, màn hình điện thoại bỗng dưng khựng lại ngay khi cậu định thoát game.

Giây tiếp theo, hàng loạt thông báo liên tiếp hiện lên.

【 Chúc mừng! Độ hảo cảm của ấu tể đã tăng lên 30 điểm! Chính thức mở khóa danh hiệu "Bảo mẫu tập sự"! 】

【 Nhận thưởng danh hiệu: "Gương thời gian sơ cấp" X1.

Chiếc gương có thể hé lộ tương lai, tương truyền từng là gương trang điểm của ma nữ Lilith.】

【 Thông báo quan trọng: Nhân vật trung tâm đã đăng nhập! Giai đoạn thử nghiệm phiên bản 1.0 chính thức kết thúc! 】

【 Trò chơi sẽ cập nhật lên phiên bản 2.0 trên phạm vi toàn cầu! Bắt buộc đăng xuất ngay lập tức! 】

【 Hiệu ứng "Hào quang Nguyệt Thần sơ cấp" sẽ đồng bộ trong 24 giờ ——! 】

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro