Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 20

Ta gập hai đầu gối xuống, thân thể nhẹ nhàng dán trên người hắn. Cái lạnh vẫn chưa qua đi, hơi ấm từ thân thể kia đã xuyên qua vải vóc mà tới. Ta quỳ thẳng lên, đỉnh đầu chỉ cao bằng hông hắn. Ta không thể thấy thần sắc của hắn lúc này, chỉ dám đánh bạo đưa mắt liếc qua, liền thấy vật kia đang yên lặng rủ xuống sau lớp vải. Lúc này ta bỗng nhớ tới lời cô cô từng nói:

"Nếu đã lấy khào thê thì không thể lấy tam thê tứ thiếp như người thường nữa. Vì vậy, khào thê phải tận lòng mà bù đắp. Nhớ kỹ, trước mặt người khác thì thanh tao lịch sự, nhưng đến trước mặt phu quân thì phải dâm đãng hơn cả mấy tiện tì, phải hiểu được nên..." Môi đỏ câu lên, có thâm ý mà nói: "Hầu hạ nam nhân thế nào."

Lúc đó, trước mắt ta có một cái dây thừng đỏ treo một cái dương cụ bằng gỗ. Trên người chỉ khoác kiện vải mỏng, hai tay trói sau thắt lưng, hai chân quỳ, eo thân cố định, phải liều mạng lè lưỡi chạm đến dương cụ kia. Nếu như trong nửa nén hương mà ta chạm không đến, nhũ mẫu liền đánh lên mông ta. Lúc đầu, ta bị quất mười mấy roi, sau mông một mảnh xanh tím, ban đêm chỉ có thể nằm úp sấp mà ngủ. Dạy dỗ như vậy nửa tháng, ta liền chậm rãi nắm được bí quyết, biết được nên làm gì, cái cổ hạ xuống, lưỡi chạm đến đỉnh đầu, làm ướt rồi mới ngậm, mà không chỉ ngậm lấy, còn phải dùng môi bao bọc lại, mút vào, khẽ cắn, cho đến khi vào sâu tận cổ họng. Cô cô nắm lấy hàm dưới của ta, ta thở dốc giương mắt nhìn, nàng nhếch miệng nói:

"Nhớ kỹ câu này của cô cô, những cái này đều chỉ là cơ bản thôi, phải có công phu hơn nữa mới có thể khiến người ở lại. Nếu người không ở đó... thì liệu trái tim có ở trên người ngươi không?"

Bàn tay của ta từ chân hắn chậm rãi xoa đến eo, quyết tâm mở thắt lưng hắn ra.

"..."

Tiếng mưa rơi dần dần khiến người không phân rõ được tiếng hít thở trầm thấp của hắn. Ta chật vật quỳ xuống giữa hai chân, khẽ run mà đem mặt kề sát ở bắp đùi. Do dự duỗi cổ ra thăm dò một chút, dùng miệng hôn nhẹ bên ngoài quần áo ——Đến bước này, Từ Trường Phong không đẩy ta ra, ta liền biết, chuyện này... Cũng đã thành công một nửa. Từ Trường Phong hơi cụp mắt, sắc mặt bất biến, chỉ có hầu kết không tiếng động mà động đậy. Lúc này, ta cởi khố đầu của hắn ra, cũng không dám nhìn nhiều vào vật ấy, hơi dim dim mắt run run ngậm vào. Xạ hương trên người nam nhân bao phủ trong mũi, khiến thân thể mẫn cảm này mềm nhũn không thôi, lưỡi mềm quấn lấy ngọc hành đã bán tỉnh kia.

"Ừm..."

Hắn hô hấp nặng nề hơn một chút, nhưng cực nhanh mà khôi phục như thường. Chuyện thổi tiêu này ta chỉ mới luyện qua, đây vẫn là lần đầu sử dụng, cảm thấy việc này thực sự không thoải mái. Như đã học, đầu tiên dùng lưỡi ngoắc ngoắc ngọc đầu kia, ngọc hành này thô cứng, không như dương cụ gỗ kia nhẵn mịn. Hắn xưa nay sạch sẽ, vật cũng sạch sẽ như người. Ta thử mấy lần, mới ngậm được nó, dùng môi ngậm ngậm phía trên, dù sao nó cũng là vật sống, dùng lưỡi liếm láp một hồi, liền cảm thấy lớn hơn nửa vòng. Đầu lưỡi chỉ mới làm ẩm ướt phía trên đầu, ta đã cảm thấy hàm dưới có chút tê dại, nhưng cũng không dám dừng lại như vậy, chỉ dùng nước bọt thấm ướt, liền ngậm cả cây vào.

"A..."

Ngọc hành đi vào lấp kín miệng ta, đè lên lưỡi, xông thẳng tới cuống họng. Ta ưm một tiếng, ngực thở dốc, ngậm một lúc, chờ đến khi thích ứng với vật thô to kia mới chậm rãi phun ra nuốt vào, chín nông một sâu. Chỉ là, công phu của ta không đến nơi đến chốn, phân thân của hắn dần dần nóng cứng lên, ta nuốt sâu nhất cũng không thể đến gốc, chỉ có thể ra sức mút vào, khi thì phun ra nhẹ nhàng ngậm cắn, đầu lưỡi đẩy dọc theo ngọc hành trượt xuống, liếm ẩm ướt cán gốc, lại đưa vào trong miệng. Thời khắc phun ra nuốt vào, hắn hô hấp dần trầm xuống, tay đặt lên vai ta. Bàn tay kia cực nóng, cách quần áo ta cũng có thể cảm giác được nhiệt độ doạ người kia. Nó ở trên vai ta chậm rãi lướt qua, chuyển xuống lưng, ma xui quỷ khiến vuốt nhẹ đến cổ. Ánh nến chiếu rọi, sau tấm bình phong bóng người chồng lên nhau, ta ở giữa hai chân hắn tiến lùi, thỉnh thoảng vang lên âm thanh ướt át. Ngọc hành trong miệng dần dần bộc phát, lấp kín cả miệng, lúc ra vào cũng không thể kịp nuốt nước bọt, tràn từ khoé miệng ra.  Vật thô nóng kia thô lỗ ép lên cổ họng ta, ta hô hấp không thuận, ngực chập trùng lên xuống, hạ thân bất tri bất giác liền kẹp chặt hai chân...

"A..."

Ta đột nhiên bị đau một cái, hắn bất thình lình tóm chặt tóc ta, ép ta phun ra vật kia, ngẩng đầu lên.

"..."

Ta ngẩng lên đầu, nhìn nam tử cao to trước mặt. Cặp mắt kia sâu thẳm ám trầm, nhìn như một mảnh thanh minh, sâu bên trong lại là một mảnh tối tăm. Đôi môi ướt át của ta theo hô hấp yếu ớt mà đóng mở, dù bàn tay hắn thả ra, ta cũng không dám lộn xộn, chỉ có thể ngẩng cổ. Lòng bàn tay dày rộng từ sau đầu của ta từ từ đi đến bên má, vết chai trên tay ma sát qua mặt, khiến ta cảm thấy có chút đau. Hắn nhẹ nâng cằm dưới của ta lên, ngón tay cái xẹt qua khóe miệng ướt át, ta hơi rũ mắt, đầu lưỡi mỏi mệt dò ra, câu dẫn ngón tay kia...

"A ——"

Từ Trường Phong lôi ta từ dưới đất dậy, ta thở gấp bị hắn đặt ở tủ, thời điểm đụng chạm, phát ra một tiếng động lớn. Ta đưa lưng về phía hắn đứng úp sấp, hai tay lung tung để ở trước ngực, cả người hắn che ở phía sau ta, một cái tay sờ lên eo, kéo khố đầu trượt xuống dưới chân.

"A ân..."

Mông thịt bị mạnh mẽ nhào nặn, ta liền đau đớn mà ngâm lên một tiếng, tùy theo ngón tay của hắn cắm vào trong thịt huyệt, ta bị kích thích mà cứng đờ thân thể, nơi đó từ lâu đã ướt một mảnh. Hắn một tay chống trên đầu ta, thân thể chặt chẽ dán vào nhau, mặt của ta chạm vào mặt tủ, hạ thân cũng ngẩng đầu lên, ba ngón tay ở phía sau mãnh liệt co rút, trong lúc đó, bên tai ta đột nhiên nóng lên:

"Là Nàng làm khó ngươi à?"

Môi hắn sượt qua tai ta, hai gò má ta đỏ bừng như đang chảy máu, cũng nghe không hiểu hắn nói cái gì, chỉ có thể đứng bất động.

"A!"

Một chân bỗng nhiên bị nhấc lên, bị nắm ở phía trước.

"Đứng ngay ngắn."

Hắn nói, chỉ chừa cho ta một chân chống đỡ thân thể, dưới khố mở ra, Từ Trường Phong từ sau ôm chặt thắt lưng của ta, ngay sau đó vật nóng kia liền vuốt nhẹ nơi háng, ta kịch liệt thở dốc, hắn liền chậm rãi cắm vào trong người ta ——Ta cắn chặt lấy môi dưới, nơi kia sau mấy ngày không bị khai phá, dường như cực thèm, hắn vừa vào liền cắn chặt, Từ Trường Phong liền xoa mông ta:

"Buông ra chút..."

Ta hít một hơi thật sâu, mồ hôi nóng từ trán trượt xuống, buông lỏng phía sau một ít, côn thịt kia liền tàn nhẫn mà đụng vào nơi sâu nhất.

"Ừm!"

Toàn bộ thân thể ta hướng lên trên, thiếu chút nữa đứng không vững.

"A... Ân..."

Ta ngậm nước mắt thở dốc, chỉ cảm thấy trên lưng bị vật nặng đè lên, dưới thân ngọc hành cũng run run, rồi bắn ra một luồng vào trong hộc tủ. Tiếp đó, Từ Trường Phong liền ôm lấy eo ta mà đánh xuyên, ta nhắm mắt thấp suyễn, ngoại trừ cự long đè ép bên trong, còn có thể cảm nhận được nhịp tim vựng vàng của hắn. Đỉnh lộng như vậy mấy chục lần, sau đó ta càng cảm thấy nóng lên, tiểu huyệt càng ngứa hơn, côn thịt thao vào tâm huyệt càng làm ta run lên một cái, dâm thuỷ bị ép ra rơi tí tách xuống như tiếng mưa hoà vào nhau, khiến tâm ta cũng bị lay động, trong miệng tràn ra một tiếng:

"Quan, quan nhân..."

Từ Trường Phong ánh mắt âm thầm, thần sắc khó để hiểu, lại nặng nề cắm mấy lần, có lẽ là tư thế này không đủ lanh lẹ, liền ôm ta lên, để ta chống hai tay lên đầu tường, hai chân chạm đất tách ra, hắn một tay trói vòng eo của ta lại, một tay mở hai mông ra.

"A..."

Côn thịt gõ cửa mà vào, đến thẳng vào nơi sâu nhất, ta không nhịn được đưa bàn tay ra sau đẩy hắn, hắn vẫn bất động như núi.

"Đừng... A... !"

Ta năn nỉ lên tiếng, hô hấp đột nhiên cứng lại, đúng là hắn chạm vào âm huyệt của ta.

"A..."

Từ Trường Phong hô hấp nặng nề, lẩm bẩm một tiếng, "—— thật chặt." Tiết Khào tuy là ông trời tác hợp cho, nhưng từ xưa tới nay, người thường cũng có thể cùng khào thành kết, chỉ là sau khi tiết cùng khào thành kết, trong lòng hai người cũng thân cận hơn, mà khào cùng người thường lại vẫn có khoảng cách. Nhưng mà, không biết có phải do hắn là người đầu tiên phá kết của ta không, ta đối Từ Trường Phong không thể nói là yêu nhưng luôn không nhịn được mà muốn thân cận với hắn. Lúc hắn tiến vào, ta cảm thấy được đau đớn một chốc, sau đó là một luồng tê ngứa, hận hắn không thể... Hận hắn không thể vào sâu hơn tí nữa. Từ Trường Phong cúi người ngửi sau gáy ta, dâm hương kia cũng tác động đến hắn mấy phần, càng cử động mãnh liệt hơn. Côn thịt ép lên thịt mềm, mỗi lần đều đánh vào nơi yếu hại, ta kêu lên hỗn loạn, không biết là sảng khoái đến cực điểm hay là thống khổ vạn phần. Sau hơn nửa nén hương, Từ Trường Phong bắn vào kết của ta, tinh dịch thật nhiều, một luồng ôn lương dội đến, khiến sản đạo co rút nhanh, đến khi hắn rút ra cũng chỉ chảy ra một điểm. Ta sức cùng lực kiệt thở dốc, liền bị hắn bế lên. Từ Trường Phong đặt ta trên giường, kéo chăn lên đắp cho ta. Hắn tựa ở bên giường ngồi một chốc, nói một câu:

"Ta đi gọi hạ nhân."

Ta mở mắt liền thấy hắn không mặc y phục đi tới sau tấm bình phong. Ngoài phòng mưa phùn không biết lúc nào đã ngừng, gió lạnh rả rích, ta nhìn bên kia, nghĩ đến việc hắn từ đầu tới cuối cũng không cho ta nhìn hắn một chút, trong lòng chợt có muôn vàn tư vị khó tả. Tóm lại nếu không phải ngươi tình ta nguyện, cho dù nhìn nhiều tới đâu, cũng là uổng công thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro