Phần 49: Tin Tưởng
Âm nhạc du dương, tất cả mọi người đều chim đắm trong khung cảnh ấm áp, không ai chú ý tới Hiên Viên Hạo cùng Mộ Dung Hi Lâm đang không ngừng đưa qua đẩy lại, cho dù có không cẩn thận nhìn đến thì cũng nhanh mắt liếc qua chỗ khác làm như không nhìn thấy. Nhưng, cái gì cũng sẽ có ngoại lệ—-
Một khúc kết thúc, chỉ thấy Tư Mã Hải cầm ly rượu trong tay đứng dậy, rượu nhiễu ra đầy bàn, đi đến gần hướng đại điện khom người nói:" Một năm mới lại đến, thần chúc cho toàn con dân Đại Chu dưới sự dẫn dắt của Hoàng thượng trải qua một năm mưa thuận gió hoà, quốc thái dân an, cũng chúc Đại Chu năm sau càng thêm phồn thịnh!"
Hiên Viên Hạo đứng lên, Mộ Dung Hi Lâm động đậy cũng muốn đứng lên theo, hắn vốn là không uống rượu, nhưng nếu mình không đứng lên kính rượu, hình như có chút không hợp lễ nghĩa, nào ngờ còn chưa kịp đứng lên, lại bị một cánh tay mạnh mẽ kéo lại.
" Lời hay của thừa tướng, Trẫm cùng ngươi uống một chén!" Cùng Tư Mã Hải cách không chạm cốc, Hiên Viên Hạo hào sảng một hơi canh sạch.
Các cung nữ hai bên cung kính tiến lên rót thêm rượu vào cho Hiên Viên Hạo và Tư Mã Hải, các nàng không hiểu được nam nhân là như thế nào, cũng chẳng thấy mình có gì bi ai, ở đây những người nam nhân có quyền uy nhất thiên hạ, có thể có cơ hội hầu hạ cho những nam nhân cao cao tại thượng này, cũng đủ cho các nàng đem ra ngoài khoe thật lâu thật lâu.
" Hoàng thượng, tất cả mọi người đều đã ở đây đoàn viên, có phải Thái hậu cũng nên đi ra để nhóm thần tử chúng ta kính rượu một chén, hai năm không thấy, thần rất nhớ lão nhân gia người a."
Khiêu khích! Rõ ràng là đang khiêu khích!!! Diêu Khởi Hoa vân luôn ngồi im lặng cúi đầu một bên đang khôg ngừng gào thét trong lòng, tất cả mọi người ở đây không ai rõ ràng bằng hắn, hắn nói khiêu khích như vậy, là muốn cảnh cáo Hoàng thượng sao? Hừ!hắn nghĩ như vậy, Tư Mã Hoàn Huyền có thể bình yên thoát tội hay sao!
Nghe Tư Mã Hải nói như vậy, các vị đại thần khác cũng liền xao động lên.
" Đúng vậy, bệnh của Thái hậu hẳn cũng đã tốt lên rồi đi, cũng đã dưỡng tận 2 năm rồi."
" Ngự y trong cung này cũng quá??!! Aizzz."
" Này cũng không thể trách ngự t, nghe nói thái hậu khôg chịu để bọn họ tới gần khám bệnh."
"????"
Mộ Dung Đường Thấm nhìn nhưỡng hảo hữu trong điện đang không ngừng khua môi múa mép, lại nhìn lên đại điện thấy vẻ mặt lo lắng của ' nữ nhi' , cũng chỉ có thể lắc đầu, bất đắc dĩ thở dài."
" Nhận được sự quan tâm của các khanh đối với mẫu hậu của Trẫm, Trẫm ở đây vô cùng cảm kích. Trẫm biết các vị khanh gia quan tâm mẫu hậu, nhớ đến người, nhưng là mẫu hậu trong người có bệnh, không tiện đi lại, hơn nữa mẫu hậu cũng không muốn mang đến phiền toái cho mọi ngừoi, cho nên tất cả các hảo ý của các khanh đối với mẫu hậu Trẫm đều nhận. Đến, đến Trẫm mời mọi người một ly."
Hiên Viên Hạo uống xong, các vị đại thần cũng vô cùng biết điều dừng việc to to nhỏ nhỏ, đều tự mình giơ rượu lên mà uống.
Tư Mã Hải cũng chở về chỗ của mình không tiếp tục dây dưa vấn đề trên nữa, kỳ thật hắn cũng không hy vọng một câu có thể như một hòn đá ném chết lền hai chim, nhưng là nhi tử của hắn hẳn là có thể bảo toàn tính mạng rồi đi.
Một chút nhạc đệm như vậy cũng không có làm hỏng mất tâm tình đang vui sướng của mọi người, mọi người vẫn là tiếp tục nghe nhạc a, xem vũ a.
Mộ Dung Hi Lâm len lén nắm lấy tay của Hiên Viên Hạo vì áp lực mà có chút run, lập tực gắt gao bị nắm ngược lại, lo lắng chăm chú nhìn chằm chằm Hiên Viên Hạo, lại bị người nọ hung hăng véo cái mũi.
" Trẫm không có việc gì, Lâm Lâm không cần lo lắng!"
"?????"
" Thực xin lỗi, hôm nay là sinh thần của Lâm Lâm, vốn là nên khiến Lâm Lâm vui vui vẻ vẻ, nhưng Trẫm lại làm ngươi lo lắng."
" Hoàng thượng, một lát nữa người có thể đưa Lâm Lâm đến một nơi không."
"Ân"
Chỉ cần nói không cần hỏi, luôn tin tưởng lẫn nhau. Giống như Hiên Viên Hạo sẽ không hỏi Mộ Dung Hi Lâm là sẽ đi đâu, Mộ Dung Hi Lâm cũng không hỏi đến giữa hắn với thái hậu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, đến lúc cần nói thì sẽ nói, hiện tại chỉ là thời cơ chưa tới thôi.
Tương lai còn rất dài. Chỉ cần tin tưỡng lẫn nhau là được.
Edit: 🤪🤪🤪🤪
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro