Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phần 44: Ẩn Ưu

Các nàng không nghĩ tới khi nào thì mình có một chủ tử như vây! Thu Hồng cùng tiểu Vũ không hẹn mà cùng ôm đầu thở dài.
" Ngươi là hoàng hậu của nó." Tức giận đã cuồn cuộn dâng lên, giống như núi lửa sắp phun trào, nộ khí không một chút dấu diếm khiến tất cả những người ở đây đều cảm nhận thấy tầng tầng hàn ý, nhưng là ở đây vẫn còn có một người ngoại lệ.
" Ân, đúng vậy."
" Ahahahaa???? Không nghĩ tới a, một người thông minh như Hiên Viên Hạo, thế nhưng lại cưới được một hoàng hậu ngu xuẩn như vậy!" Thật sự đã lâu không được thoải mái như vậy, nàng tâm tình tốt hướng Mộ Dung Hi Lâm ngoắc ngoắc ngón tay, ý bảo hắn tới gần mình.
Mộ Dung Hi Lâm híp đôi mắt lại đánh giá nữ tử đang châm chọc mình trước mắt này, mi mục câu nhân, mị hoặc lòng người, đường cong tinh tế, khẽ nâng mi mắt nhẹ nhàng như vô lực nhưng lại tràn đầy dã tính gợi cảm. Nếu không phải trước mặt đặt hai thanh đao ba thì nữ tử trước mắt này sở hữu bao nhiêu mị lực, nhìn nàng hẳn là cũng chưa đến ba mươi.
" Làm sao, sợ ta làm hại ngươi?" Thấy Mộ Dung Hi Lâm không nhúc nhích nhìn nàng ngẩn người, Khương Trữ Du không vui nói.
" Ân!" Mộ Dung Hi Lâm không chút do dự nhanh chóng gật đầu.
" Yên tâm, ta là thân sinh mẫu thân của Hiên Viên Hạo, ta sẽ như thế nào thương tổn ' bảo bối' của nhi tử ' bảo bối' của mình chứ." Khương Trữ Du nghiến răng nghiến lợi nói:" Gọi ngươi lại đây thì cứ lại, mò mề cái gì!"
Ngươi cho rằng được hai cung nữ của mình đứng trước bảo hộ thì sẽ không sao ư? Hừ!
Tơ lụa trắng tựa tuyết đột nhiên vươn ra, khiến Thu Hồng cầm kiếm thời thời khắc khắc chắn ở phía trước bị bức lui vài bước. Nữ nhân điên này thật sự không đơn giản? Qua lại không hơn mười chiêu Thu Hồng đã rơi xuống thế hạ phong.
" Thu Hồng!" Thấy nữ nhân kia không chút lưu tình dùng lụa trắng đánh vào người Thu Hồng, khoé miệng Thu Hồng tràn đầy máu, Mộ Dung Hi Lâm hô to một tiếng liền muốn chạy lên hỗ trợ, khôg ngờ đột nhiên mình lại rơi vào một vòng tay vững vàng lại ấm áp.
" Hoàng thượng, Thu Hồng nàng~~"
" Có Từng Diệu Trác, nàng sẽ khôg sao, với công phu mèo quào của người này sẽ không làm được trò gì."
Nghĩ lại cũng đúng, mình cho dù có lên cũng không làm được gì. Không có mình lại càng đỡ vướng tay vướng chân.
" Hiên Viên Hạo, tên nghiệt tử, ta muốn giết ngươi!" Khương Trữ Du đứng ở bên đó không ngừng kêu gào, bởi vị nàng đã bị Từng Diệu Trác khống chế không thể tới gần Hiên Viên Hạo nửa bước.
" Xem ra chỉ xích một cái chân liền không biết ngoan ngoãn, như vậy lại thêm một cái xích tay đi." Hiên Viên Hạo âm thanh lạnh lùng nói, biểu tình lộ ra tầng tầng tức giận, khiến những người xung quanh mồ hôi lạnh không ngừng chảy ròng ròng.
Mộ Dung Hi Lâm âm thầm đánh giá nam nhân đang ôm chặt lấy mình, khuôn mặt lãnh liệt như đao, khiến hắn một trận run sợ.
Không để ý tới ánh mắt Mộ Dung Hi Lâm ngốc nghếch nhìn mình, Hiên Viên Hạo ôm hắn rời xa khỏi nơi này. Đây không phải là nơi mà hắn nên đến.
Mộ Dung Hi Lâm ngoan ngoãn không chút dãy dụa, đại khái là bị khuôn măt xanh mét của Hiên Viên Hạo doạ sợ, thất thần một hồi, đợi đến lúc hắn nhận ra tình hình của mình thì đã thấy mình ngồi trên Phượng ỷ, mặt ghế gỗ có lót đệm nhưng khá mỏng, khổng cẩn thận đụng đến miệng vết thương phía sau, Mộ Dung Hi Lâm khẽ hít ngược một ngụm, Hiên Viên Hạo thấy thế liền ôm hắn chuyển qua Long tháp mềm mại.
" Ngươi còn đứng ở trong này làm cái gì!" Hiên Viên Hạo lãnh lệ liếc nhìn Tiểu Vũ một cái, không vui nói:" Cút ra ngoài!"
Mộ Dung Hi Lâm vốn là đưa lưng hướng ra cửa, không nhìn thấy Tiểu Vũ, nhưng lại nghe tiếng Hiên Viên Hạo lạnh lùng đuổi người, vội vàng quay người lại thì thấy Tiểu Vũ đang cúi đầu nức nở, Mộ Dung Hi Lâm trong lòng gấp gáp, giữ chặt ống tay áo của Hiên Viên Hạo, mềm mềm giọng nói:" Tiểu Vũ còn nhỏ, hoàng thượng không cần phải nổi nóng như vậy."
Không ngờ Hiên Viên Hạo lại hung hăng liếc mắt lại nhìn mình, ánh mắt kia rõ ràng muốn bảo: Ngoan ngoãn câm miệng lại cho Trẫm, người khiến Trẫm tức giận là ngươi.
Mộ Dung Hi Lâm ngoan ngoãn ngậm miệng, cúi đầu, không nói.
" Hoàng thượng người đang giận."
" Hoàng thượng, người nọ là thân sinh mẫu thân của người."
" Kia như thế nào lại..."
"??????" Mộ Dung Hi Lâm giờ phút này tâm loạn hết lên, không biết rốt cục mình đang nói cái gì, lo lắng cái gì,
Từ lúc làm bạn với Hiên Viên Hạo tại Tử Thần Điện hắn đã biết Hiên Viên Hạo chính là một người lạnh lùng, vì sao hiện tại hắn lại cảm thấy tâm tình Hiên Viên Hạo đang rất khó chịu giống như chính mình.
Edit: T nghĩ chương này khá Fall. Thằng ck t nó mở nhạc ầm ầm trong phòng. Thật sự méo thể nào tập trung nổi.
Cơ mà nay sinh nhật tui trôi qua nhẹ nhàng quá.(┬┬_┬┬)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro