Phần 41: Diêu Khởi Hoa
Khi trời vừa hửng sáng, Hiên Viên Hạo đã tỉnh giấc, tiểu thiên hạ trong lòng vẫn còn đang ngủ, hẳn là tối hôm qua đã muốn mệt chết rồi đi, không khỏi đau đầu vì không biết tiết chế bản thân mình một chút, nhìn Mộ Dung Hi Lâm đang vùi đầu ngủ toàn thân trải rộng những nốt phấn hồng ô mai, Hiên Viên Hạo liền ngây ngô cười.
" Hoàng Thượng-" thanh âm của Thành công công bén nhọn vang trong bình minh, mắt thấy cánh cửa gỗ trạm trổ long phượng sắp bị mở ra, Hiên Viên Hạo liền vận lực " oành" một tiếng, cánh cửa vừa hé mở đã mạnh mẽ đóng lại. Thành công công sờ sờ cái mũi của mình, âm thầm may mắn: Hoàn hảo may mắn vẫn chưa bước vào cửa, nếu khôg chiếc mũi của mình hẳn là đã không còn. Chẳng qua nhớ lại cảnh trong nháy mắt lúc nãy, trong phòng tràn ngập bong bóng màu hồng, hoàng hậu trên cổ phủ đầy vết hôn-- ngay cả người đã qua tuổi năm mươi như lão cũng không khỏi một phen đỏ mặt.
Xem ra hôm nay không thể để đám công công cùng cung nữ vào giúp hoàng thượng thay quần áo rồi. Thành công công lùi về một bên, lẳng lặng chờ, hoàng đế của bọn họ chính là một người cần chính ( siêng năng làm việc) yêu dân, hắn tin tưởng hoàng thượng sẽ có chừng mực.
Quả nhiên, không đến hai khắc, Hiên Viên Hạo đã ăn mặc chỉnh tề, thần thái sáng lạng đi ra mở cửa.
" phân phó ngự phòng nấu một ít cháo thanh đạm để khi hoàng hậu tỉnh lại thì ăn." Như là nghĩ tới cái gì, Hiên Viên Hạo lại nói tiếp:" còn có, sau khi hạ triều, kêu Trác thái y đến gặp trẫm."
" Vâng, nô tài tuân mệnh." Thành công công khom người đi theo phía sau Hiên Viên Hạo trả lời. Sau đó liền quay sang Tiểu Vũ đang quỳ một bên nháy mắt: Còn thất thần làm gì, không nhanh đi chuẩn bị.
Tiểu Vũ sửng sốt, người luôn luôn dễ gần hoà ái như Thành công công cũng có lúc nghiêm khắc, liền cuống quít đứng dậy đi làm chính sự.
.......
" Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế-"
" Các khanh gia bình thân."
" Tạ hoàng thượng."
" Hoàng thượng ra lệnh, có chuyện khởi tấu, vô sự bãi triều!"
" Khởi bẩm hoàng thượng, thần có việc khởi tấu." Người đứng ra khởi tấu đầu tiên chính là hình bộ thượng thư Diêu Khởi Hoa.
" Nói."
" Hoài Giang vùng phía Bắc năm này gặp tuyết lớn, trở thành đại nan, thu hoạch thì thất thu, quần áo thì thiếu thốn, đã có nhiều người dân nghèo khổ vì đói vì lạnh mà chết, hiện nay, nếu cứ tiếp tục như vậy sẽ càng ngày càng nhiều người chết.
" Đô đốc nơi đó đang làm cái gì!"
" Ách...." Diêu Khởi Hoa vụng trộm liếc mắt nhìn Tư Mã Hải, có chút do dự.
" Nói."
" Đô đốc Giang Hoài Tư Mã Hoàn Huyền si mê cờ vây, đối với sống chết của người dân không chút quan tâm, dân chúng từng đứng lên thỉnh cầu viện trợ, cũng bị xem như không thấy, dân chúng phẫn nộ, tụ lại trước cửa phủ Đô đốc lên án, lại bị đàn áp ,thậm chí có người bị đánh tới chết. Nhưng Tư Mã Hoàn Huyền chẳng những không xử lí thích đáng, còn tuỳ ý người nhà của người chết ngoài cửa, để đám gia đinh đánh cho tàn phế!" Diêu Khởi Hoa biết mình đang rất xúc động, nên dịu lại một chút nói tiếp:" Thiên tử phạm pháp xử như thứ dân, đây là huyết thư của trăm ngàn dân chúng Giang Hoài dâng lên cùng tấu chương, thỉnh cầu hoàng thượng trợ giúp Giang Hoài nghiêm trị đô đốc Tư Mã Hoàn Huyền."
" Đêm lên đây."
" Tra-" Thành công công tiếp nhận huyết thư cùng tấu chương trong tay Diêu Khởi Hoa, đi lên hai bậc cầu thanh, cung kính dâng lên cho Hiên Viên Hạo, Hiên Viên Hạo nhận , liền tuỳ tay để vào chiếc khay bằng đồng đúc hình rồng bay đại biểu cho tấu chương cần xử lí khẩn cấp.
Hiên Viên Hạo híp ánh mắt lại, dựa lưng vào long ỷ, một bộ dáng thanh thản biếng nhác hỏi:" Thừa tướng bất hoà trẫm đã nói gì sao?"
Luôn trầm mặc không nói gì Tư Mã Hải liền bị Hiên Viên Hạo điểm danh, cũng khôn g giống những đại thần bình thường lâm vào hoảng sợ khi phạm phải sai lầm, hắn ung dung quỳ hai chân xuống, ngữ khí không có gì khác thường nói:" Là do thần khống giáo dục nhi tử cho tốt, lão thỉnh cầu hoàng thượng giáng tội."
" Ngươi bình thường cũng hay nói: Việc người nào làm thì người ấy gánh,' Lão' thừa tướng không tham dự, trẫm đương nhiên cũng sẽ không khó xử ' lão' thừa tướng." Mặc kệ ai phạm vào sai lầm đều vênh váo đòi gánh vác hậu quả! Hiên Viên Hạo cố ý tăng thêm ' lão' trong ngữ khí, hừ, tên gia hoả này là ỷ vào mình quyền cao chức trọng! " Lão thừa tướng vẫn là mau đứng lên đi, cẩn thận cảm lạnh."
" Tạ hoàng thượng khai ân." Tư Mã Hải đưng lên, cũng không có quay về mà khom người nói:" thần có việc khởi tấu."
" Nga? Nói đi."
" Hoàng thượng lập hậu cũng đã nửa năm, đến nay hậu cung cũng chỉ có mình hoàng hậu, không cần quá nhiều, nhưng hoàng thượng có hay không suy nghĩ đến chuyện nạp phi."
" Trẫm khiến thừa tướng lo lắng rồi, hảo ý của thừa tướng, trẫm nhận, chỉ là quốc sự bận rộn, trẫm không có thời gian suy nghĩ đến việc này, hơn nữa trẫm cùng hoàng hậu vô cùng hoà hợp, nói đến chuyện này, thực sự không ổn."
" Nạp Mộc Hi công chúa người được tối sủng của Liệt Diễm quốc làm phi , đối với hoàng thượng, đối Đại Chu hoàng triều là một chuyện tốt, hoàng hậu là một người hào phóng thông tình đạt lí, thần tin người sẽ không phản đối việc này."
" Thỉnh hoàng thượng cân nhắc-"
" Trẫm sẽ hảo hảo suy sét lại, chúng đại thần lo lắng." Cho dù trong lòng có không thoải mái đến thế nào, Hiên Viên Hạo ngoài mặt vẫn là thần sắc vô cùng thoải mái.
Edit: e đã trở lại sau 1 tháng trời đây ạ. Tui vẽ Hiểu Tinh Trần trong MĐTS nè các mẹ
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro