Phần 35: Chướng Ngại Câu Thông
Mặt trời đã ngả về tây,ánh nắng chiếu trên mặt hồ, ba quang lân lân. Bên hồ, một thiếu niên bộ dáng hòa thượng đi hai ba bước liền ngoái đầu nhìn một cái, phía sau có một vị thanh tú giai nhân im lặng cúi đầu đi theo, thỉnh thoảng có vài vị trên núi kết thúc một ngày vất vả lao động về nhà cùng với vợ con sẽ đàm luận một chút chuyện thiên hạ mà mình đã trải qua, chẳng hạn như hôm nay mình nhìn thấy: Hòa thượng cũng đón dâu sao?
Cầu thang bất ngờ hiện ra trước mặt, Tiểu hòa thượng Diệp Luyện Đồng rốt cuộc cũng hết kiên nhẫn dừng lại, đối với Mộ Dung Hi Lâm khiêu khích nói:" Tỷ tỷ đây là cái thang duy nhất dẫn lên nhà của ta, nhưng nó một chút cũng không dễ đi, ngươi xác định vẫn còn muốn đi theo ta?"
Mộ Dung Hi Lâm ngẩng đầu nhìn cái thang dẫn thẳng lên trời, mắt lộ ra sợ hãi, một chút ý niệm rút lui cũng dần hiện lên, nhưng nhìn chung quanh bốn phía đều là núi, trống trải tịch liêu, trời càng tối cảm giác sâu thẳm càng hiện lên, cẩn thận nghe, có thể nghe được xa xa tiếng mãnh thú gầm thét, Mộ dung Hi Lâm đến lông cũng dựng thẳng lên, gì cũng không nói, liền bước lên thang.
Diệp Luyện Đồng liền ngốc lăng, hắn không nghĩ vị tỷ tỷ xinh đẹp này lại dám bước lên thang, không phải nữ tử đều sợ độ cao sao?
" Tỷ tỷ ngươi mau xuống đây, ngươi cứ như vậy sẽ không vào được đại môn" Thấy Mộ Dung Hi Lâm không nghe tiếp tục đi lên, Diệp Luyện Đồng liền rống to:" Tỷ tỷ nếu muốn đi, cũng nên đổi bộ quần áo a."
Nguyên lai không phải lại đuổi mình đi a, Mộ Dung Hi Lâm lền yên tâm đi xuống."
" Cầm, đây là quần áo xuống núi ta sẽ mặc, trừ bỏ hơi cũ một chút, các thứ còn lại vẫn còn dùng được, cho nên ngươi mặc vào đi."
" Có mùi" Mộ Dung Hi Lâm ghét bỏ, nhưng lại ôm bộ quần áo khư khư không buông.
"Cái gì? ! hảo a, có cho ngươi mặc là tốt lắm rồi, ngươi còn ghét bỏ ! ta hối hận , trả lại cho ta !"
" Ta muốn mặc." Mộ Dung Hi Lâm không để ý tới cánh tay vươn ra của hắn,ánh mắt kiên định, lạnh giọng mệnh lệnh nói:" Ngươi quay đầu đi."
Diệp Luyện Đồng thần sắc mông lung, mờ mịt nhìn Mộ Dung Hi Lâm, người nọ ánh mắt lãnh lệ, mở to trừng trừng lườm mình, không còn bộ dáng ôn nhu, nhu nhược như trước. Mi gian hơi hơi nhăn lại, vài phần hồn nhiên liền cứ vậy biến thành vương giả uy nghiêm, đã sớm cảm thấy nữ tử này gia thế không bình thường,hiện nay xem ra, hắn, hẳn là gặp phải phiền toái , hơn nữa, còn là phiền toái không nhỏ.
Thấy vị tiểu hòa thượng chậm rãi xoay đầu đi, Mộ Dung Hi Lâm trong lòng vui vẻ, nguyên lai ánh mắt lạnh lẽo của Hiên Viên Hạo kia thật hữu dụng, đối với ai cũng có thể dùng được. Thật tốt!( cmn e dám nhái a Hoàng, xong đời e)
Mộ dung Hi Lâm đang chuẩn bị thay quần áo, Diệp Luyện Đồng liền đột ngột xoay người lại lôi kéo hắn chạy sâu vào trong rừng, nhìn đến bộ dáng vị tiểu hòa thượng này ngựa quen đường cũ, liền biết chuyện này hẳn là hắn thường xuyên gặp, Mộ Dung Hi Lâm cái gì cũng không có hỏi, cũng chỉ là im lặng tùy ý tiểu hòa thượng lôi kéo chính mình chạy. Từ nhỏ Mộ Dung Hi Lâm đã khuyết thiếu vận động có chút chạy cố sức , nếu không phải ở trong cung có luyện qua một trận phòng thân thuật, nói vậy hiện tại sẽ không chỉ là cố hết sức chạy đơn giản như vậy.
Tiếng vó ngựa nhức óc đinh tai ngày càng lớn, tiểu hòa thượng cầm lấy tay Mộ Dung Hi Lâm càng ngày càng nắm chặt, Mộ dung Hi Lâm kỳ quái, không phải chuyện hắn gặp thường xuyên sao, như thế nào khẩn trương như vậy?
" Lần này rất không giống." Như là biết được suy nghĩ trong lòng của Mộ dung Hi Lâm, diệp Luyện Đồng nhẹ giọng giải thích nói.
"Di? Ngươi như thế nào biết không giống nhau?"
"Nghe tiếng vó ngựa a !" Thấy Mộ Dung Hi Lâm vẫn là một bộ dáng không hiểu, Diệp Luyện Đồng thực có tâm mà tiếp tục giải thích:" Phía sau chùa miếu của chúng ta có một sơn trại, tên là Thiên Trại, nghe nói nơi đó thiên tặc thổ tặc gì đó đều tập hợp, giết người, cướp bóc, không chuyện ác gì không làm, kỳ quái là bọn hắn lại không đối với chùa miếu của chúng ta xuống tay, có thể là biết chúng ta cũng không có gì cho bọn chúng cướp đi, nhưng là gặp, thì vẫn nên đi đường vòng tốt hơn, hơn nữa tỷ tỷ ngươi lại xinh đẹp như vậy, cẩn thận bọn chúng liền bắt về làm Sơn Trại phu nhân mất!"
"??????"
"Khụ khụ????được rồi, được rồi, nói ngắn lại, chính là lần này tiếng vó ngựa không có như trước kiêu ngạo, lại khiến người càng khẩn trương, hiểu không !"
"??????"
"Tính tính, chúng ta không thể câu thông, nếu ta có may mắn đào thoát được một kiếp nạ này, ta nhất định mỗi ngày chân thành thắp hương bái Phật,sẽ cần cù chăm chỉ làm hòa thượng."
"Ân, ta tin tưởng ngươi, nếu có chí nhất định thành, tiểu huynh đệ ngươi nhất định sẽ là một vị hảo hòa thượng !"
"??????"
Edit: Haha các ngươi đoán ra là ai đuổi tới chưa...
Lúc chiều ta về nhà chơi, đang ngồi nch vs mẹ rất vui vẻ. Thằng ck t đột nhiên nhảy vào. " con gái mẹ nó toàn xem sex 2 thằng con trai với nhau, nó xem trai gái con ko nói. Mẹ nhìn nó biến thái cỡ nào"
Dcm tao bị phát hiện lúc nào mà t ko bk vậy. Nó vẫn bk t là hủ. Còn cái này t nhớ t đã rất cẩn thận mà. ...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro