Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phần 26:Mê Dược


Ngoài cửa vang lên tiếng bước chân. Nhưng hai nguời trong phòng lại không hay biết gì cả.Tống thị nghe được Mộ Dung Hi Lâm trả lời, vốn là đầu có chút đau, bây giờ lại càng thêm đau lợi hại. Miệng khép khép mở mở vài lần rồi mới gian nan lên tiếng:

  "Lâm nhi, ngươi là nam ."
"Lâm nhi biết" Mẫu thân vì sao tự nhiên lại nhắc nhở mình điều này. Nếu mình là nam nhi thì không được thích Hiên Viên Hạo sao? Nhưng mình lại cũng rất thích ca ca, còn có tỷ tỷ, muội muội cả tiểu Vũ nhi nữa...

Nhìn ' nữ nhi' nhà mình một đôi ngân mâu trong suốt, Tống thị âm thầm thở dài:" Đến cùng là ngươi có thích hay không"

" Ân" Loáng thoáng cảm thấy từ tích của mình và từ thích của mẫu thân không giống nhau, nhưng lại không xác định cho lắm, thấy mẫu thân rơi vào trầm mặc, cũng không tiện hỏi lại, nghi vấn cứ như vậy liền tiêu tán trong đầu. Tống thị đột nhiên đứng dậy, đi đến đầu giường mở ra một ngăn tủ bí mật, lấy thứ gì đó rồi quay trở lại, đưa vật trong tay cho Mộ Dung Hi Lâm.

  "Mẫu thân, đây là?···" Nhìn chằm chằm bình sứ trong tay, Mộ Dung Hi Lâm nghi hoặc hỏi.

" Đây là mê dược, có thể giúp người trốn khỏi hoàng cung thuận tiện hơn một chút.."Tống thị thản nhiên nói:"Chỉ có một viên duy nhất, ngươi sử dụng cho tốt." ( sao bà ko cho ngta Xuân dược đi a)

" Mê dược sao?" Gắt gao nắm bình sứ nhỏ trong tay,   Mộ Dung Hi Lâm trong lòng tràn đầy kích động, như vậy chính mình liền không liên lụy ai, yên bình trốn khỏi cung." Không hỏi Tống thị dược này từ đâu mà có, chỉ biết rằng mẫu thân chắc chắn sẽ không làm hại mình, cánh tay mảnh khảnh ôm lấy vòng eo của Tống thị, cả người xà vào khẽ nói :" Mẫu thân, cảm ơn người"

  "Hài tử ngốc, trước không cần vội vã cảm ơn mẫu thân,  còn chưa biết phải làm thế nào cho hữu dụng đi"

" Ân, là phải làm như thế nào?"

" Ừm, trước khi con sử dụng thì phải nói cho mẫu thân biết, Mẫu thân sẽ đến đón con, biết không?"

" Ân"

   Mộ Dung phủ đã sớm khôi phục yên tĩnh, Mộ Dung Hi Lâm dựa sát vào người Tống thị, không nói gì, chỉ là lẳng lặng, lẳng lặng hưởng thụ cảm giác ấm áp ấy.

" Phu nhân, đại thiếu gia sai ta mang đồ ăn đến cho người." Cùng với tiếng gõ cửa có quy luật là một tiếng trẻ con thanh thoát.

" Ân, mẫu thân để Lâm nhi ra mở cửa." Mộ Dung Hi Lâm nghe thấy âm thanh này chính là người từ khi mình tám tuổi đã bắt đầu chiếu cố chính mình Tiểu Vũ nhi, kỳ thật không thể mang Tiểu vũ nhi tiến cung, Mộ Dung Hi LÂm cảm thấy rất áy náy, hắn hiểu được cảm giác bị bỏ lại đau khổ đến mức nào.

"Tiểu thư? !" Cửa vừa mở ra, chỉ thấy người đứng trong phòng là tiểu thư mình thời thời khắc khắc đều nhớ tới, Tiểu Vũ nhi kinh hỉ kêu lên.

" Xem ngươi, miệng há to đến có thể nhét vào một quả táo, mau vào trong." Thuận tay tiếp nhận khay gỗ Tiểu Vũ nhi bưng tới,Mộ Dung Hi Lâm trêu ghẹo nói. Nếu không tiếp, hẳn là Tiểu Vũ nhi sẽ làm rớt luôn đi.

  "Tiểu thư, thật là tiểu thư, ta còn nghĩ chỉ có thể đứng từ xa mà nhìn người, bây giờ đứng gần như vầy, thật tốt, haha...."

" Nhìn ngươi xem, Tiểu Vũ nhi là khả ái nhất nhà chúng ta, ta như thế nào có thể không nhìn đến chứ..." Mộ dung Hi Lâm nói xong, cầm lên chén súp, hướng Tống thị :" Mẫu thân, người dùng một chút cho ấm người."

  "Lâm nhi ăn đi, mẫu thân tại yến hội đã dùng rất nhiều, này hẳn là ca ca ngươi chuẩn bị cho ngươi đi, đừng từ chối lòng tốt của nó..." Nói tới đây, ánh mắt Tống thị liền có chút ảm đạm. Vì cái gì rõ ràng là thân nam nhi lại có thể hấp dẫn cả chính ca ca của mình.

  "Vậy được rồi." Thật sự là hắn cũng có chút đói bụng, ở đây lại không có người ngoài, Mộ Dung Hi Lâm liền thoải mái ngồi trên bàn ăn.

" tiểu thư, ăn chậm một chút, ở đây lại không có ai giành ăn vói người."

" Đã biết, Tiểu Vũ nhi vẫn là hay lải nhải như vậy." Thả chậm tốc độ ăn liền trở nên tao nhã một chút,Mộ Dung Hi Lâm nhỏ giọng nói thầm. 

Tiểu Vũ nhi xem tiểu thư vẫn là giống như trước đây không thay đổi, trong lòng cao hứng, trên mặt liền nở lên một nụ cười sáng lạn đã lâu không thấy.

" Tiểu thư, có thể để Tiểu Vũ nhi tiến cung cùng người được không?"

Ăn no Mộ Dung Hi Lâm vừa lau cái miệng nhỏ nhắn, thì nghe đến Tiểu Vũ nhi lên tiếng, nâng mắt nhìn đến đôi mắt tràn đầy chờ mong của Tiểu vũ nhi,Mộ Dung Hi Lâm trong lòng thở dài, chính mình làm sao không nghĩ đến Tiểu Vũ nhi tiến cung bồi chính mình, chỉ là không có Hiên Viên Hạo cho phép, tự mình làm chủ không được chủ a.  

 " Lâm nhi, mang tiểu nha đầu này tiến cung đi, bằng không cái thân lão xương cốt này của ta cũng bị nàng lại nhải tới chết.""Tiểu Vũ nhi hôm nay trước hết ở chỗ này bồi mẫu thân, ta trở về hỏi Hoàng thượng một chút, xem người quyết định,Tiểu Vũ nhi xem được không?" Nhìn đôi mắt ngấn lệ chực khóc của Tiểu Vũ nhi,Mộ Dung Hi Lâm vội vàng bổ sung nói:"Tiểu Vũ nhi đừng khóc, ta nhất định sẽ thực cố gắng, thực cố gắng khiến Hoàng Thượng đáp ứng ."

" Ân" Tiểu thư của nàng vẫn là hay mềm lòng như vậy.

Edit: Ân, chương hôm nay là dài nhất từ đầu tới giờ, có chút mệt a... haha chương sau la" Sinh khí" a~ hẳn là A Hoàng đi, nhìn thấy tiểu thiên hạ bị ngta ôm a...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro