Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 62

Cho dù Kiếm Lang có khiêu khích như thế nào thì Thanh Ca và Anker cũng đều phớt lờ hắn ta.

Họ rất biết cách làm màu, nếu báo trước cho Lang Kiếm thì sẽ không đạt được hiệu quả như mong đợi.

Kiếm Lang: "Vừa rồi không phải mày rất kiêu ngạo sao? Sao lại câm rồi?"

Kiếm Lang: "Quỷ nghèo đúng là quỷ nghèo."

Kiếm Lang: "Nói chuyện đi, alo?"

Đang lúc nói chuyện, thủ vệ của phủ chủ thành đã đi ra nghênh đón: "Mọi người, chủ thành đã sớm chờ trong phủ, các người đi theo ta."

Kiếm Lang hừ một tiếng, kiêu căng ngạo mạn dẫn đầu đi vào.

Thanh Ca nhìn bóng lưng của hắn ta: "Sao hắn lại vui vẻ như vậy?"

Anker trầm ngâm một lát: "Có lẽ đây là niềm vui của người nghèo."

Hai người nhìn nhau: "Ôi, không giống chúng ta, sau khi có tiền lại lo lắng."

...

Chủ thành Kyrian là một người đàn ông trung niên, lúc này đang ngồi ở giữa đại sảnh, chậm rãi uống trà.

"Các ngươi là những kẻ tha hương trong lời tiên tri sao?" Nhìn thấy ba người bọn họ tiến vào, chủ thành cười chào đón: "Quả nhiên là anh hùng xuất thân trẻ tuổi. Không biết ba vị tới có chuyện gì?"

"Chủ thành tôn kính, ta tới mua trụ sở hội." Kiếm Lang tiến lên một bước, cung kính nói.

"Thành Kyrian chúng ta rất hoan nghênh nhân tài, đội thám hiểm của các bạn nguyện ý thiết lập trụ sở tại lãnh thổ thành Kyrian là vinh hạnh của chúng ta." - Chủ thành vui vẻ nói: "Chỉ là giá cả..."

"Đương nhiên. Tôi đã mang tiền tới rồi." Kiếm Lang bình tĩnh liếc mắt nhìn hai người bên cạnh, nói trước.

"Đã biết quy củ thì dễ xử lý, chờ ta một chút."

Chủ thành nói xong lập tức đứng dậy vào phòng. Một lát sau, ông cầm một quyển trục đi ra.

"Đây là bản đồ phân bố trụ sở của Thành Kyrian chúng ta." Chủ thành mở cuộn giấy ra, trên đó có một bản đồ: "Dựa theo chỉ thị của lời tiên tri, chúng ta đã chuẩn bị một số chỗ ở trống cho người ngoài, giá cả đã ghi trên đó. Nếu các ngươi thích thì có thể nói với ta."

Kiếm Lang đã chuẩn bị từ lâu, chỉ liếc sơ bản đồ rồi chọn một trong các trụ sở.

Lưng tựa điểm luyện cấp, bản đồ giàu tài nguyên, dễ thủ khó công, đây là vị trí tốt nhất trong các trụ sở tầm trung.

Chủ thành gật đầu: "Mắt nhìn không tồi."

Sau đó ông nhìn hai người kia: "Còn các ngươi?"

Thanh Ca nói với Kiếm Lang: "Mày có muốn lánh đi một lát không?"

Kiếm Lang cười giễu: "Làm sao, không đủ tiền? Sợ bị tao nhìn thấy? Tao không đi, mày có thể làm gì?"

Mày không đi thì tao yên tâm rồi.

Thanh Ca thầm nghĩ, sau đó vươn tay chỉ vào trụ sở lớn nhất ở trung tâm bản đồ: "Tôi sẽ mua cái này."

Bất cứ ai có con mắt tinh tường đều có thể nhìn thấy ưu điểm của trụ sở cao cấp này. Xung quanh không chỉ có phó bản và điểm luyện cấp từ cấp 10 đến 50 mà còn có điểm hồi sinh ở trung tâm trụ sở, quan trọng hơn là Truyền tống trận ngay trước cửa, giao thông đi lại vô cùng thuận tiện.

Mắt của chủ thành sáng lên: "Trụ sở này không rẻ, giá 13 ngàn đồng vàng, ngươi có mang đủ tiền không?"

Thanh Ca từ từ lấy vé vàng từ trong túi ra: "Đương nhiên."

Anker phối hợp hỏi: "Đây là vé vàng trong truyền thuyết sao? Loại trị giá một trăm đồng vàng?"

Thanh Ca: "Ồ, tiền vàng nặng quá, đành phải trả bằng vé vàng."

Anker: "Không ngờ trụ sở giá 13 ngàn nói mua là mua, hội trưởng Thanh Ca đúng là giàu!"

Thanh Ca: "Cũng tạm thôi, vất vả tới phủ chủ thành, không thể chỉ mua đại một cái trụ sở tầm trung rồi về, không biết xấu hổ quá."

Anker gật đầu: "Chính xác, cái thứ như trụ sở tầm trung này cũng chỉ có người nghèo trong nhà không có gì để ăn mới mua."

Thanh Ca xua tay: "Ài, đừng nói vậy, một ít tiền cũng không có gì đáng khoe khoang, tôi cũng không phải người phù phiếm như vậy, nói nhỏ chút."

Kiếm Lang: "..."

Hắn ta đặt hai túi tiền vàng lên bàn một cách cứng nhắc, im lặng không nói.

Thanh Ca: "Mà này Anker, không phải cậu cũng đến để mua một cửa hàng sao?"

Anker giả vờ bỗng nhiên tỉnh ngộ: "Đúng vậy, nếu ngươi không nhắc suýt chút nữa ta quên mất."

Thanh Ca: "Hiểu mà hiểu mà, đôi khi có nhiều tiền dễ quên lắm, mau mua đi, cho hội trưởng Kiếm Lang của chúng ta mở rộng tầm mắt."

Chủ thành bên cạnh lấy ra một quyển trục khác: "Đây là bản đồ cửa hàng."

Ngón tay của Anker chỉ liên tiếp trên quyển trục: "Cái này, cái này, cái này nữa..."

Kiếm Lang nhìn lướt qua, đều là những cửa hàng tương đối hẻo lánh, không có giá trị gì.

Ồ, cái này?

Lòng tự tin của hắn ta lại trỗi dậy.

Hắn ta còn chưa nói hết đã nghe được giọng Anker

"Mấy gian này ta không cần, những cửa hàng khác mua tất."

Kiếm Lang: ???

Mày xem quá nhiều phim hả? Mày có biết nó có giá bao nhiêu không?

Cười chết, cứ giả bộ hùng hổ đi, tao không tin mày thật sự có nhiều tiền như vậy.

Anker nhìn hắn ta một cái: "Ngươi muốn lánh đi một lát không?"

Kiếm Lang lại cười giễu nói: "Không."

Hắn muốn xem tên nhóc này tự biến mình thành kẻ ngốc như thế nào.

Chỉ cần không tránh đi là được.

Anker và Thanh Ca lại có cùng tần số não.

"Đây không phải là một khoảng tiền nhỏ!" Ngay cả chủ thành mặc dù biết rõ cũng không khỏi bị sự hào phóng của Anker làm cho kinh ngạc, "Ngươi chắc chắn lấy hết sao?"

Những cửa hàng này vốn là theo lời tiên tri chuẩn bị cho người ngoài, bán cho ai cũng như nhau. Đối với thành chủ mà nói, bán càng nhiều, hàng năm còn có thể thu thuế, đương nhiên Anker chịu mua là tốt nhất.

"Đương nhiên."

"Ta tính, ta tính." - Chủ thành tính toán một hồi, "Tổng cộng là 330.000 đồng vàng."

Kiếm Lang nhướng mày.

330.000 đồng vàng, haha, mày biết đây là khái niệm gì không? Nếu mày có thể lấy ra, Kiếm Lang tao sẽ ở tại chỗ...

Hắn còn chưa nghĩ ra nên lập flag gì, đã thấy Anker vung tay, trên bàn xuất hiện hai chồng vé vàng, chúng chỉnh tề xếp chồng lên nhau, phát ra ánh sáng vàng rực rỡ chiếu rọi toàn bộ phủ chủ thành.

Đây cũng là lần đầu tiên chủ thành nhìn thấy nhiều tiền như vậy, ông nuốt xuống nước miếng, vươn đôi tay run rẩy bắt đầu đếm những tấm vé vàng.

Giữa tiếng đếm tiền "Lạch cạch lạch cạch", sắc mặt Kiếm Lang trở nên khó coi hơn.

Sau khi đếm xong, chủ thành sửng sốt: "Trong đó có...500.000 đồng vàng"

"Ái chà, không cẩn thật đem hơi nhiều~"

Anker lộ ra vẻ mặt khó chịu: "Ngại quá, ta lấy đại mấy chồng, không nghĩ lại nhiều vậy."

Dứt lời, cậu thu lại vé vàng dư.

Thanh ca: "Hiểu, hiểu, cậu thật là, số tiền nhỏ như vậy mà cũng không đếm được!"

Anker gãi gãi đầu, nghịch ngợm nói: "Lần sau sẽ chú ý!"

Kiếm Lang: "..."

Tụi bây hát xướng hả?

Hắn ta nhận ra hai người này hoàn toàn ở đây để tự làm thấy tởm.

Nhưng mà, Kiếm Thánh từ lúc nào có nhiều tiền như vậy?

Điều này không hợp lý!

Hắn ta cực lỳ thắc mắc, ước gì có thể hỏi Thanh Ca để làm rõ ngay tại chỗ.

Kiếm Thánh có bao nhiêu tiền, làm đối thủ cạnh tranh hắn cũng biết chút... một hai ngàn đồng vàng, có lẽ Kiếm Thánh có thể lấy ra được, nhưng mấy chục vạn nhiều như vậy?

Trừ khi hắn cướp sạch kho vàng của Đại Ma đạo sư.

Kiếm Lang mấp máy môi nhưng cuối cùng vẫn không hỏi.

Nhìn nụ cười trên mặt Anker và Thanh Ca, nếu hắn ta thực sự hỏi, có thể lại bị chế giễu.

Hai người này thật là ghê tởm!

"Ở đây chờ một lát, ta đi làm thủ tục cho ngươi."

Chủ thành mỉm cười, có thể nhìn ra tâm trạng của ông rất tốt.

Chủ thành ra ngoài làm thủ tục, ba người tìm một chỗ trong phủ ngồi xuống, một lúc sau, quản gia phủ chủ thành đi vào.

"Chờ một chút, chủ thành đang cho người làm thủ tục giao đất, bây giờ ta tới tiếp hai vị khách quý."

Vẻ mặt quản gia cung kính.

Kiếm Lang ở bên cạnh càng nghe càng thấy có gì đó không ổn.

Hai vị khách quý là gì?

Mà hai??

Có ba người ở đây, ông không thấy sao?

Người quản gia vỗ tay và phục vụ trà cho ba người họ.

"Đây là trà tuyết liên bạc vũ, Nó được làm từ bông sen tuyết quý hiếm và những chiếc lông vũ bằng bạc quý giá từ những tảng băng trôi cực thấp, kết hợp với công nghệ chế tạo thủ công truyền thống của những nghệ nhân hàng trăm năm tuổi. Hương thơm trong miệng và có dư vị êm dịu ."

Quản gia rót cho Anker một chén trà, nhiệt tình nói.

Ngay lập tức, hương thơm tràn ngập trong phòng khiến tinh thần mọi người phấn chấn.

Anker cầm lên nhấp một ngụm, ừm, ngon thật.

"Đây là trà hoa nhài tuyệt đỉnh của gió mưa. Nó được làm từ những bông hoa nhài hàng trăm năm tuổi. Nó có mùi thơm dễ chịu, xuống họng êm dịu, sảng khoái và dư vị bất tận."

Thanh Ca mỉm cười đón lấy tách trà, ừng ực uống một hơi cạn sạch.

Người quản gia bước đến chỗ Kiếm Lang

"Đây là nước sôi để nguội."

Giọng điệu không mặn không nhạt.

Kiếm Lang: "..."

Hắn không cam lòng hỏi: "Có cái gì đặc biệt không?"

Quản gia: "À, tối hôm qua nấu còn dư lại"

Kiếm Lang: ???

Đù? Cần thực tế vậy hả?

Dù sao tao cũng đã tiêu 5000 đồng vàng!

Hắn ta tức giận đến sắc mặt trắng xanh, muốn làm loạn ngay tại chỗ, hắn liếc nhìn binh lính vũ trang dày đặc ở cửa, lại ngồi xuống.

Quên đi, tao nhịn!

Anker và Thanh Ca được quản gia chăm sóc tỉ mỉ, trừ trà ngon còn mang theo đồ ăn nhẹ ngon lành, đây đúng là đãi ngộ của khách quý.

Mà Kiếm Lang ngồi một mình bên cạnh, suốt thời gian đó bị bỏ ngoài trời lạnh. Anker và Thanh Ca được tặng những chiếc bánh ngọt tinh xảo, đến lượt Kiếm Lang thì là một chiếc bánh quy khô.

Khuôn mặt Kiếm Lang tối sầm lại, nhai chiếc bánh quy cho đến khi nó kêu răng rắc."

"Tên này thật thô lỗ" Thanh Ca phẩy phẩy tay, lộ vẻ chán ghét: "Ở phủ chủ thành tôn quý mà ăn to tiếng như vậy, đúng là vô văn hóa."

"Xin đừng nói vậy, bà lớn Thanh Ca!" Anker nghiêm mặt nói, "Hắn ta nghèo như vậy đã đủ đáng thương rồi, sao có thể xát muối vào vết thương của hắn nữa, như vậy không phù hợp với thân phận quý tộc chúng ta."

"Bà An nói đúng." Thanh Ca dời chỗ cách Kiếm Lang xa hơn, "Hắn thật sự là một tên thường dân lỗ mãng, nhất định không được giáo dục đến nơi đến chốn, thật đáng thương."

"Hành trình giáo dục của đế quốc còn xa phía trước~"

"Em gái thực sự quan tâm đến thế giới, quá tốt bụng."

Hai người nhìn nhau, che miệng cười nhẹ như quý bà: "Hi hi hi."

Kiếm Lang: "...Đủ rồi!!"

Hắn ta chịu không nổi màn kịch ghê tởm của hai người này nữa, đứng dậy, "Tôi không mua trụ sở này."

Hắn ta nhấc chân rời đi, khóe mắt nhìn về phía quản gia.

Dù sao, tao cũng ở đây để mua một trụ sở, bây giờ làm ăn thất bại, xem ông bây giờ làm sao.

Mau tới cản tao đi!

Quản gia quả nhiên lộ ra vẻ do dự.

"Không mua cũng không sao." Thanh Ca nghiêm túc nói: "Tôi muốn trụ sở tầm trung của hắn ta."

Trụ sở trung cấp có vị trí tốt nhất có thể kiếm được nhiều tiền sau khi mua và đổi chủ. Khi cấp độ tăng lên, ví của người chơi sẽ phình ra, giá cả chắc chắn sẽ lại tăng gấp đôi, các hội trưởng của các hội khác muốn tranh cũng không kịp.

Nghe vậy, khuôn mặt quản gia giãn ra, bước chân vốn muốn ngăn Kiếm Lang dừng lại.

Kiếm Lang: "..."

Được, mày điên rồi.

Hắn rẽ vào một góc ngồi lại: "Đùa chút thôi, đồ tốt sao có thể nói không mua là không mua."

Việc nhỏ mà không nhịn được thì sẽ làm loạn việc lớn.

Kiếm Lang lẩm bẩm trong lòng, nhìn thẳng xuống đất, ngoảnh mặt làm ngơ trước màn giật dây của Anker và Thanh Ca

Một lúc sau, chủ thành trở lại, trên tay cầm một chồng khế đất.

"Các nhà thám hiểm thân mến, các thủ tục đã được hoàn thành."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro