Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4: Hành hạ thiên sứ đến chết (4)

【 Khuê nam* nhà người khác có trâm hoa cài tóc, nhưng cha ta không đủ tiền để mua ~】

(*) Bản gốc của người ta là "khuê nữ" nhé

Ôn Hàn ngồi xếp bằng trên giường, vừa thầm hát 《 Bạch Mao Nữ 》, vừa vuốt tóc cho tiểu thiên sứ ngồi trên đùi cậu.

Chỉ thấy ngón tay khớp xương rõ ràng của ác ma mềm nhẹ xuyên qua mái tóc dài vàng óng của tiểu thiên sứ, sau khi chải tóc xong, lại gom tóc của tiểu thiên sứ lại thành một bó, cầm dải lụa đỏ lấy từ Ngôi Sao Thời Trang ra quấn lên từng vòng từng vòng.

Ôn Hàn rũ mi, một bộ ưu nhã thành thục, nhưng mà nội tâm cậu lại là: Cắt ra hai thước dây hồng cột tóc ~

【 Hệ thống: Câm miệng. 】

—— ta cột lên cho Hỉ Nhi nhà ta ~

【 Hệ thống: ... Câm miệng. 】

—— í a ~ cột lên ~

【 Hệ thống: Tôi xin cậu, mau câm miệng đi! 】

Ôn Hàn đối mặt với Mussar trong lồng ngực mình, mỉm cười vô cùng hiền lành, trong lòng âm thầm cân nhắc, hay gọi đứa nhỏ này là "Hỉ Nhi" luôn đi.

Mussar nâng tay nhỏ bụ bẫm lên kéo kéo đuôi tóc được cột nơ bướm xinh đẹp, hắn cũng không trả lời Ôn Hàn, chỉ nở một nụ cười thiên chân vô tà với cậu.

【 Hệ thống: Đủ rồi mau im miệng, nếu không thế giới sau cậu đừng mơ mà tôi cho cậu chút tư liệu nào nữa. 】

Ôn Hàn: ...

Ô kê, uy hiếp này đủ tàn nhẫn, hướng về đại lão cúi đầu...

"Thôi, gọi là Angela đi." Ôn Hàn dứt khoát thừa nhận mình kỳ thật là một kẻ không biết đặt tên.

Vẻ mặt Mussar trong nháy mắt trở nên phức tạp.

Hàm nghĩa của Angela, trong trí nhớ của hắn chính là ôn nhu thiện lương, thuần khiết vô tư.

Nhưng mình thì...

Mussar chôn mặt trong ngực ác ma, che giấu đi nụ cười tự giễu.

Hắn không khỏi hồi tưởng lại những đánh giá của đồng tộc ——

"Cả đời này của Mussar, hơn phân nửa thời gian đều đi trên lưỡi dao đẫm máu."

"Hắn có thù tất báo, ích kỷ hẹp hòi, dùng cái gọi là ôn nhu khoan thứ đúc nên biểu hiện giả dối của một Đại Thiên Sứ."

"Hơn một ngàn năm giết chóc, vinh quang đầy máu tanh chồng chất mà thành."

"Nhưng hiện tại, vinh quang của hắn bắt đầu trong giết chóc, cũng kết thúc trong giết chóc, nghĩ đến thật là vô cùng châm chọc."

Ôn Hàn bị động tác của tiểu thiên sứ làm cho ngẩn ra một chút, cậu nhẹ giọng hỏi: "Sao thế?"

Nghe vậy, Mussar chậm rãi ngẩng đầu lên, nước mắt theo gò má trượt xuống, khóe môi hồng nhạt hơi cong lên, ý cười ôn nhu đến cực điểm chậm rãi tràn lên khóe mắt.

Mussar cứ như vậy không tiếng động vừa cười vừa khóc, từ trong cặp mắt băng lam kia, Ôn Hàn rõ ràng thấy được ảnh phản chiếu của chính mình.

"Sao lại khóc?"

Giọng nói ác ma khàn khàn, cậu vươn đôi tay nhẹ nhàng nâng lên gương mặt tươi cười đẫm nước mắt của Mussar, móng tay đen nhánh cùng gương mặt trắng nõn hình thành đối lập rõ rệt, tạo nên một loại vẻ đẹp nguy hiểm.

Mussar không nói một lời nhìn cậu, sâu trong nội tâm thoáng chốc có chút kích động.

Hơn một ngàn năm với đầy áp lực oan ức, thống khổ, mỏi mệt, vào giờ phút này bỗng nhiên trút ra toàn bộ.

Có lẽ là khí tức của ác ma trước mắt này quá sạch sẽ quá ôn nhu, có lẽ tâm trí mình thật sự đã biến về một đứa trẻ, nhưng vậy thì đã sao?

Hắn không nghĩ tới chỉ một câu hỏi thăm đơn giản của ác ma, sẽ khiến hắn khóc đến tan quân rã lính.

"Đừng khóc, ngoan."

Ôn Hàn dùng móng tay đen nhánh nhẹ nhàng gạt nước mắt cho hắn, trái tim vào lúc này mềm nhũn thành một đống, nội tâm rít gào: Chu mi nga sao lại có thể mềm manh như vậy khiến người ta đau lòng như vậy a không xong rồi tôi muốn oa oa oa ——!

【 Hệ thống: Vậy mời cậu bắt đầu oa oa oa. 】

Ôn Hàn: Oa oa oa oa ahuhu, hức hức.

【 Hệ thống: ... 】

"Không nhớ rõ thì không nhớ rõ đi, chắc cũng chẳng phải hồi ức tốt đẹp gì."

Ác ma cúi đầu, nhẹ nhàng hạ một nụ hôn đầy thương tiếc xuống cái trán của tiểu thiên sứ, sau đó bọn họ chóp mũi cụng chóp mũi, thoạt nhìn thân mật cực kỳ.

Ôn Hàn nhẹ nhàng dùng chóp mũi cọ cọ tiểu thiên sứ, lông mi rũ xuống, thanh âm mềm nhẹ tràn ra khỏi khóe môi: "Ta hôn hôn ngươi, đừng khổ sở nữa được không?"

Mussar không chớp mắt nhìn chằm chằm ác ma trước mặt, từ trong đôi mắt như hồng ngọc của ác ma hắn thấy được chính mình.

Trái tim vào lúc này, bỗng nhiên đánh "thịch" một cái.

Ngay sau đó, cảm giác ấm ấp lan tràn từ trái tim đến khắp toàn thân, từ lúc chào đời tới nay lần đầu tiên Mussar biết được cảm giác được người khác thương tiếc tốt đẹp đến nhường nào.

Mussar để nguyên tư thế này, vươn ra cánh tay bụ bẫm vòng lấy cổ ác ma, vì thế tiểu thiên sứ mềm manh hết sức ngây thơ, lại lơ đãng, khẽ hôn một cái lên môi ác ma.

—— Thần tộc từ trong xương, đã có cảm giác thân cận đối với những thứ mình nhận định.

—— mà loại thân cận này, có lẽ sẽ dần dần lắng đọng lại, lắng đọng lại thành tình yêu của thiên sứ.

—— tình yêu của thiên sứ, điên cuồng lại tàn nhẫn.

【 Hệ thống: Thiết lập tính cách hiện tại của cậu cùng thiết lập tính cách mấy giờ trước như trời cao và đáy vực vậy. 】

Ôn Hàn: ... Đừng nói cho tôi là có hạn chế OOC gì gì đó à...

【 Hệ thống: À, đúng là không có, chỉ là tôi nhìn mà ngứa mắt thôi :) 】

Ôn Hàn: Ừm hửm, vậy tôi đây yên tâm rồi.

【 Hệ thống: Cơ mà tại sao kỹ xảo dụ trai của cậu lại thuần thục như vậy, thêm nữa tại sao tên Hắc Thiên Sứ đang ăn đậu hủ của cậu mà cậu còn vui rạo rực được vậy :) 】

Ôn Hàn: Bởi vì bổn tiên nam tự thân đã mang kỹ xảo dụ trai.

Ôn Hàn: Hơn nữa đối với bất kì sự vật xinh đẹp nào tôi cũng có tình yêu mù quáng hết.

【 Hệ thống: Sớm muộn gì cậu cũng xong đời. 】

Đang lúc ác ma và thiên sứ tình chàng ý thiếp (không hề), hắc điểu đậu trên nhánh cây khô vỗ cánh bay vào nhà tranh, nhắm thẳng vào bả vai Ôn Hàn.

Tiếp theo, Ôn Hàn nghe thấy thanh âm khàn khàn của hắc điểu.

"Ngô vương triệu kiến toàn bộ Ma tộc Thượng đẳng, cấp tốc trở về Ma Trủng."

Âm thanh biến mất, hắc điểu hóa thành khói đen tiêu tán trong không trung.

Ôn Hàn chớp chớp mắt rồi ôm Mussar xuống giường.

Vì thế ác ma đứng ở mép giường có khuôn mặt thoạt nhìn tái nhợt lại u buồn, mà cặp con ngươi màu đỏ thẫm, lại trầm tĩnh dẫn đến vô số tưởng tượng.

"Đến đây đi tiểu bảo bối, đại ca ca mang ngươi bay lên trời cao."

Ôn Hàn tùy tiện lấy từ trong hệ thống Ngôi Sao Thời Trang ra một bộ trang phục nhỏ thuần màu trắng (đã chuyển đổi giới tính), nhìn lướt qua tên trang phục, là Cánh Hư Vô*.

(*) Hình trong game

Không biết có phải bởi vì hệ thống lại mở cho hắn một bàn tay vàng nữa hay không, sau khi bộ trang phục được lấy ra liền tự động tròng lên trên cơ thể Mussar, tiếp theo còn thay đổi kích cỡ cho phù hợp.

Chỉ thấy cổ tiểu thiên sứ được quấn quanh bởi cổ áo lông vũ thuần trắng, bả vai cùng cánh tay để trần, lắc tay tinh xảo được nạm sapphire vòng quanh cánh tay, hoa văn chìm màu bạc điệu thấp lại xa hoa, vạt áo giống như lông đuôi của thần điểu, lấp lóe ánh sáng như ẩn như hiện.

Mussar run run đôi cánh nhỏ, bộ dáng thoạt nhìn vô cùng ngoan ngoãn.

Ác ma áo đen tóc đen đưa bàn tay trái ra trước mặt tiểu thiên sứ, để tiểu thiên sứ đứng chân trần lên trên.

Tiếp theo Ôn Hàn một tay nâng Mussar, cảm thấy mình chính là Tháp Lý Thiên Vương hành tẩu trong truyền kỳ Na Tra.

Lúc này Ôn Hàn chỉ cách cánh cửa rộng mở của nhà tranh nửa bước chân, sau đó cậu hiển nhiên đã quên mất đôi cánh phía sau lưng mình.

Vì thế, lại mẹ nó bị kẹt.

Đôi mắt hẹp dài của ác ma lóe lên một tia sáng, vài sợi tóc đen rơi xuống bên đôi môi hé mở, thoạt nhìn lãng tử lại phong lưu.

Mussar đứng trên cánh tay của Ôn Hàn, đôi tay đặt trên vai trái cậu, thấy ác ma ngừng ở trước cửa nhà, không rõ nguyên do nhỏ giọng gọi một tiếng: "Đại ca ca?"

Ôn Hàn nhẹ nhíu mày, cậu cảm thấy cậu không thể ở trước mặt vai chính bày ra kỹ xảo vào cửa độc đáo của mình lúc trước được, luôn cảm thấy nó rất là low.

【 Hệ thống: Kỳ thật cậu hoàn toàn không cần dang cánh rộng ra như vậy, thu lại một chút là được. 】

Vì thế Ôn Hàn theo bản năng thu cánh lại, bước một bước về trước, nhẹ nhàng đi qua cửa.

Giương mắt nhìn bầu trời bị chướng khí màu đỏ cam bao trùm, tâm tình Ôn Hàn lại có chút sung sướng: A, mình thật là thông minh.

【 Hệ thống: Cậu thật là ngu xuẩn. 】

Ôn Hàn: Mình thật là đẹp.

【 Hệ thống: Cậu thật là xấu. 】

Ôn Hàn: Chân mình thật là dài, thật là mịn.

【 Hệ thống: Chân cậu thật là ngắn, thật là thô. 】

Vì thế Ôn Hàn mặt không đổi sắc nhìn lướt qua đôi chân dài của mình, rồi giơ tay đặt tiểu thiên sứ ngồi lên vai trái.

Ôn Hàn: Cho cái bản đồ chỉ dẫn đi.

【 Hệ thống: Năn nỉ tôi đi :) 】

Ôn Hàn từ từ dang rộng đôi cánh chim đen nhánh thật lớn sau lưng ra, lông quạ màu đen thuần túy làm tôn lên gương mặt tái nhợt của ác ma, lộ ra một loại đẹp đẽ yếu ớt, từ góc độ của Mussar có thể thấy được xương quai xanh duyên dáng, gợi cảm vô ngần.

Hai mắt xanh thẳm dần dần trở nên thâm trầm, Mussar không kiêng nể gì dùng ánh mắt miêu tả xương quai xanh của ác ma, hắn không khỏi nhớ tới trước khi "phản đồng", mình đã từng chế trụ nhịp đập truyền tới từ cổ ác ma.

Từng hồi lại từng hồi, nóng cháy, mạnh mẽ, là biểu tượng của sức sống ngoan cường.

Máu thiên sứ là máu lạnh, cho nên nhiệt độ cơ thể bọn họ cũng lạnh.

Thiên sứ linh lực càng mạnh, nhiệt độ cơ thể càng thấp, Đại Thiên Sứ cường đại giống như Mussar, nhiệt độ cơ thể càng là lạnh đến đáng sợ.

Tuy nói sau khi "phản đồng" nhiệt độ cơ thể đã tăng trở lại, nhưng Mussar vẫn dị thường tham luyến ấm áp kia, là xúc cảm nóng rực dẫn dụ hắn sa vào.

Huống hồ, linh hồn của ác ma này, sạch sẽ khiến hắn muốn giấu đi, giấu đến một nơi chỉ có chính mình.

—— bất luận sự vật gì, đều không cho phép mơ ước mảy may.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro