Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 3+4


Chương 3

Tống Tâm Tễ sắc mặt đột nhiên biến đổi, cậu không ngờ Lương Tấn Vũ lại đi nước cờ như vậy.

Theo như tin đồn thì đàn anh Lương này không có đánh giá xấu, không phải người ta công nhận rằng anh ấy có năng lực cao, ngoại hình đẹp và nhân cách tốt sao?

Chẳng lẽ người trong lời đồn không phải là người trước mắt sao? Cậu nhầm sao?

Gặp chiêu phá chiêu, Tống Tâm Tễ đỏ mắt: "Anh ơi... em làm gì sai sao?"

"Mẹ em đã vất vả nuôi em một mình và em luôn muốn có anh trai. Vậy nên khi nhìn thấy anh, em cảm thấy rất thân thiết. Em nghĩ chúng ta có thể là một cặp anh em không làm cha mẹ lo lắng."

"Nếu như anh không thích cuộc hôn nhân này thì anh nên nói với chú thay vì sỉ nhục em."

Cậu nứt nở, nước mắt ướt đẫm bàn tay của Lương Tấn Vũ.

Lương Tấn Vũ nhướng mày, buông mặt Tống Tâm Tễ ra, không nói xin lỗi cậu mà im lặng khởi động xe.

Tống Tâm Tễ vừa khóc trên ghế phụ vừa nhìn trộm người đàn ông bên cạnh.

Càng nghĩ càng giận, gì mà ở ngoài làm điếm chứ?

Cậu cố tình quyến rũ Lương Tấn Vũ, nhưng cũng chưa có làm gì, sao lại gọi là điếm.

Xe dừng lại, Tống Tâm Tễ vùi đầu nói: "Cám ơn anh đã đưa em về nhà."

Cậu sụt sịt và ngoan ngoãn khéo léo nói lời cảm ơn nhưng lại nghe thấy một tiếng cười khúc khích.

Tống Tâm Tễ bình tĩnh ngước mắt lên, Lương Tấn Vũ cởi dây an toàn, mấy sợi tóc gọn gàng lúc này rủ xuống, khí chất tựa hồ có hơi thay đổi.

Hai gò má của Lương Tấn Vũ phản chiếu luồng ánh sáng bên ngoài xe, khóe miệng cong lên đầy ẩn ý, ​​quả nhiên anh ta rất đẹp trai, nhìn thế nào cũng đúng là có ác ý.

Tống Tâm Tễ tự nhiên nảy sinh cảm giác nguy hiểm, cậu nhìn quanh thì phát hiện căn bản không phải nhà mình.

Bên ngoài cửa sổ là một tòa nhà sang trọng, là một khách sạn.

Tống Tâm Tễ do dự: "Đây là đâu?"

Lương Tấn Vũ mở hộp cà vạt và nhìn chằm chằm vào chiếc cà vạt bên trong: "Tâm Tễ, tôi biết ánh mắt của một người muốn trở thành em trai tôi hay là người phụ nữ của tôi."

"Lại nói tiếp, đây không phải là lần đầu tiên chúng ta gặp nhau." Lương Tấn Vũ nói.

Tống Tâm Tễ trong lòng thắt lại, trong đầu nhanh chóng bắt đầu nhớ lại, cậu đã gặp qua Lương Tấn Vũ sao? Việc đó đã xảy ra khi nào?

Lương Tấn Vũ dường như chắc chắn rằng cậu không thể nhớ ra: "Cậu biết Trương Niệm, phải không?"

Cái tên này bỗng chốc đâm vào lòng Tống Tâm Tễ.

Cậu cố nặn ra một nụ cười: "Đúng vậy, cậu ấy... là bạn thân nhất của em thời trung học."

Lương Tấn Vũ: "Cậu chắc chưa?"

Tống Tâm Tễ cắn răng, Trương Niệm đương nhiên không chỉ là bạn tốt mà còn là bạn trai cũ của cậu.

Tống Tâm Tễ không thích Trương Niệm, chỉ là em gái của Trương Niệm lúc đó thừa dịp khiến cậu bị dị ứng trong một cuộc thi hùng biện quan trọng dẫn tới mất cơ hội tham gia.

Ban đầu Tống Tâm Tễ có thể được tiến cử vào trường đại học hiện tại, nhưng vì điều đó mà chỉ có thể tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học.

Cậu hận vô cùng, không dám khiêu khích Trương gia, Trương Niệm thì tùy ý cậu đùa giỡn.

Để trả thù một ai đó, tất nhiên tấn công vào tim là điều quan trọng nhất, phá hủy những thứ cô ta quan tâm nhất.

Tống Tâm Tễ quyến rũ Trương Niệm, thành công chia rẽ mối quan hệ của anh em họ.

Cuối cùng tàn nhẫn bỏ rơi Trương Niệm.

Nghe nói cuối cùng Trương Niệm trượt kỳ tuyển sinh đại học, điều đó đâu có liên quan gì đến cậu?

Lương Tấn Vũ nhìn cậu chằm chằm, xoi mói đánh giá: "Bạn bè?"

Tống Tâm Tễ: "Còn anh, anh và Trương Niệm có quan hệ gì?"

Lương Tấn Vũ không trả lời mà mở khóa: "Đi xuống đi."

Tống Tâm Tễ không nhúc nhích: "Anh đi đâu? Em muốn về nhà."

Lương Tấn Vũ: "Khách sạn."

Tống Tâm Tễ: "..."

Lương Tấn Vũ: "Tôi đã sai, vốn dĩ cậu không muốn ngủ với tôi... mà là muốn làm anh em tốt của tôi, phải không?"


Chương 4:

Làm hay không làm, đây là một câu hỏi cần phải do dự.

Trong đầu Tống Tâm Tễ suy nghĩ rất nhiều, đương nhiên có thể xuống xe ở đây, nhưng điều này cũng đồng nghĩa với việc vĩnh viễn mất đi cơ hội thực hiện kế hoạch của mình.

Hơn nữa, cậu đã mười tám tuổi nên chung phòng với ai cũng không quan trọng, cậu có quyền khống chế cơ thể của mình.

Tống Tâm Tễ sẽ lợi dụng bất cứ thứ gì cậu muốn để đạt được mục đích của mình.

Cậu muốn quyến rũ Lương Tấn Vũ nhưng mục đích là để tách mẹ cậu ra khỏi cha của Lương Tấn Vũ.

Hôm nay cậu có thể cùng Lương Tấn Vũ đi khách sạn, sau đó chụp cảnh hai người mở cửa phòng.

Rồi đưa mẹ xem?

Không, nói không chừng mẹ sẽ nghi ngờ cậu.

Vẫn phải chọn cách nhẹ nhàng hơn.

Nhìn sắc mặt cậu thay đổi tới đổi lui, Lương Tấn Vũ hừ cười.

Khởi động xe và rời khỏi khách sạn.

Tống Tâm Tễ thậm chí còn không có thời gian để thắt dây an toàn, cậu đã mất cơ hội lựa chọn.

Trên đường về, hai người không còn gì để nói.

Bầu không khí vô cùng căng thẳng, dường như có vô số sợi tơ vô hình vây quanh hai người họ.

Tất cả những gì nó cần là một tia lửa để cháy.

Nhưng không rõ bùng cháy lên đó là lửa tức giận hay lửa ham muốn.

Tống Tâm Tễ biết rõ Lương Tấn Vũ nhắc đến Trương Niệm là vì anh ta có thành kiến với cậu.

Khi cậu đá Trương Niệm, lời nói cực kỳ độc ác.

Cậu nói rằng từ đầu đến cuối cậu chỉ chơi đùa với Trương Niệm, nhưng không ngờ Trương Niệm lại nghiêm túc như vậy.

Cũng nói rằng cậu vốn không phải là người đồng tính, nhìn cơ thể của nam sinh còn cảm thấy rất ghê tởm.

Nhưng nếu Trương Niệm sẵn sàng nằm dưới, cậu có thể cân nhắc việc phát sinh quan hệ với anh ta.

Trương Niệm lúc đó đã đỏ hoe mắt, khẽ gọi biệt danh của cậu, sau đó lần lượt cởi từng cúc áo của hắn.

Điều đang chờ đợi hắn là Tống Tâm Tễ, người đã bật máy ảnh và chụp khung cảnh trước mặt.

Trương Niệm sững người, nhưng Tống Tâm Tễ đã ló mặt ra từ phía sau điện thoại: "Tiếp tục đi, anh Niệm."

Tất nhiên, Tống Tâm Tễ chỉ đang cố dọa Trương Niệm.

Tuy nhiên, biểu cảm suy sụp của Trương Niệm như thế giới sụp đổ vào thời điểm đó vẫn khiến mọi người cảm thấy đau khổ.

Ngoại trừ Tống Tâm Tễ vì cậu không có trái tim nào cả.

Lương Tấn Vũ có quan hệ với Trương Niệm, điều này cho thấy người này không dễ chinh phục.

Tống Tâm Tễ cắn đốt ngón tay, hết người này đến người khác, cậu nên chọn một nước cờ khác.

Không làm tổn thương mẹ cậu nhưng có thể để mẹ cậu chia tay với Lương chú.

Mẹ chỉ có cậu là đủ.

Thế giới của mẹ không cần người khác.

Xe chậm rãi dừng lại, đèn được bật lên, giọng nói trầm ấm của Lương Tấn Vũ truyền đến: "Đi xuống đi bạn nhỏ."

Tống Tâm Tễ định thần lại, cậu nhướng mày khi nghe xưng hô này.

Cậu quay đầu nhìn về phía Lương Tấn Vũ, thẳng thắn nói: "Anh thích Trương Niệm?"

Lương Tấn Vũ mặt không biểu tình, nhưng ánh mắt lại u ám đi rất nhiều, trong lòng tựa hồ có gió nổi mây phun.

Tống Tâm Tễ mím môi cười, cậu đã không còn giống một đứa em trai ngoan ngoãn thuần khiết, đáng thương nữa.

Cậu dùng đầu ngón tay xoa xoa môi dưới, nhỏ giọng quyến rũ: "Anh không muốn nếm thử đôi môi mà Trương Niệm đã hôn..."

Cậu luồn tay cởi vài cúc áo: "Chiếc cổ anh ta đã hôn..."

"Còn nữa" Cậu ôm ngực, không tiếp tục giải thích: "Phong cảnh anh ấy chưa thấy à?"

Theo lời của cậu, ánh mắt của Lương Tấn Vũ theo đầu ngón tay trượt xuống, hầu kết của anh hơi nhúc nhích, nói: "Đừng giả bộ nữa?"

Tống Tâm Tễ: "Không, em chỉ muốn làm em trai tốt của anh."

"Ai nói anh em không thể lên giường?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro