Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 122: Kỷ niệm một năm

Edit: Lạc Vũ Nguyệt
=======================     

Bộ phim kết thúc, nhiệt tình của mọi người lại càng này càng cao, bi kịch của Đoạn Tuệ hoàng hậu và Cảnh Nguyên đế làm xúc động rất nhiều người, rất nhiều fanart, tiểu thuyết đồng nhân lần lượt ra đời. Tác phẩm kinh điển về tình yêu của hai người là Nguyệt Hạ Tiêu Đường lại lần nữa nghênh đón một làn sóng tiêu thụ.

Tống Tiêu tắm xong đi ra khỏi phòng tắm thì nhìn thấy Ngu Đường đang nằm trên giường ôm Ipad lướt hăng say, vẻ mặt lạnh lùng nghiêm túc thế nhưng trong mắt lại lộ ra một chút ý cười kỳ quái, không khỏi có chút ngạc nhiên, vừa lau tóc vừa tới gần nhìn xem.

Giao diện màu trúc xanh nửa trong suốt được trang trí bởi tiêu ngọc cổ trang và hoa hải đường, vừa nhìn đã biết là diễn đàn Tiêu Đường Nguyệt.

[ Tống Tiêu quay lưng lại, lặng lẽ rơi lệ, hôm nay hoàng thượng tức giận với y, chắc chắn là bị phi tử mới vào cung kia mê hoặc. Một lúc sau, Ngu Cẩm Đường phía sau lưng đột nhiên đứng dậy, một tay kéo phượng báo trên người y ra, không hề báo trước mà luồn tay vào. Dám cự tuyệt trẫm, có phải có người khác bên ngoài không hả...]

Đằng sau chính là một đống xôi thịt lớn, còn có mấy câu như là "Hoàng thượng tha cho ta, hức hức hức" vân vân.

"Tách" một giọt nước trượt theo tóc của Tống Tiêu rớt xuống màn hình Ipad.

Ngu Đường từ từ ngẩng đầu, đối diện với Tống Tiêu.

"...Đây là cái gì?" Tống Tiêu giật giật khóe miệng, hoàng thượng vậy mà đang lén xem tiểu hoàng văn của hai người bọn họ!

Ngu Đường tiện tay tắt Ipad, mặt không đổi sắc đưa khăn cho y lau tóc: "Tin quốc tế, bấm nhầm nên đột nhiên chuyển tới trang này."

"..." Tống Tiêu trừng mắt, lời nói dối này có thể giả thêm một chút nữa hay không hả?

"Ta bỏ tiền, ngươi chuyển Nguyệt Hạ Tiêu Đường thành phim đi." Ngu Đường lau khô tóc cho y, thuận tiện ôm người vào trong lòng.

"Sách đó quá giả tạo," Tống Tiêu cọ chóp mũi chưa khô bọt nước lên trên áo ngủ của Ngu Đường, lười biếng gác đầu lên ngực hắn ngáp một cái, "Huống hồ tình tiết bên trong, bên trên chắc chắn sẽ không phê duyệt."

"Vậy làm bộ phim chiếu mạng cũng được," Ngu Đường lắc lắc người trong ngực không cho y ngủ, "Ta bỏ tiền, lỗ vốn cũng không sao."

Tống Tiêu đẩy hắn ra, trở mình nằm trên gối ngủ. Ngu Đường ném Ipad lên tủ đầu giường, tắt đèn tiến đến gần, vươn tay bắt đầu cởi vạt áo ngủ của Tống Tiêu.

"Đừng có nghịch, ngày mai ta còn phải đi họp." Tống Tiêu lấy cái tay đang mò trong áo ngủ ra, xoay người đưa lưng về phía Ngu Đường.

Hoàng đế bệ hạ hiển nhiên không dễ đuổi đi như vậy, rất nhanh đã dán lại, cởi đồ ngủ của Tống Tiêu, xoay người áp y dưới thân: "Dám cự tuyệt trẫm, có phải có người khác bên ngoài hay không hả?"

Tống Tiêu tức giận trừng hắn, "Đúng vậy, ta bắt đầu nhớ đến chồng cũ Ngu Cẩm Đường của ta rồi."

Ngu Đường giả bộ hừ một tiếng: "Hắn đã chạm vào ngươi hay chưa? Để ta kiểm tra xem!"

"Này!"

Ngày hôm sau, giám đốc của giải trí Tinh Hải không thể có mặt dự buổi họp được.

Tống Tiêu ngủ thẳng đến buổi trưa mới tỉnh lại, vô lực nhìn thời gian, xoay người vùi mặt vào trong gối, hai tay luồn xuống bên dưới gối, bỗng nhiên chạm phải một tờ giấy cứng, móc ra xem, là một tấm bưu thiếp vẽ tiêu ngọc và hoa hải đường. Xoa xoa mắt, Tống Tiêu lật bưu thiếp lại, bên trên là một dòng chữ lớn cứng cáp mạnh mẽ: "Thưởng ngươi."

Dưới hàng chữ này là một tấm □□ màu vàng đen được dính bằng băng dính hai mặt.

Mơ màng ngồi dậy, Tống Tiêu nhìn hai bên một chút, chỗ của Ngu Đường bên cạnh đã sớm không có người, liền cầm điện thoại di động lên, nhìn xem hôm nay là ngày đặc biệt gì, liền thấy weibo của Ngu Đường cập nhật một trạng thái.

Ngu Đường V: Kết hôn tròn một năm rồi, bảo bối ta yêu ngươi. Kèm theo là một tấm hình kết hôn cổ trang chụp năm ngoái.

Đây là một tấm ảnh chụp dưới cây hoa đào, hai người đứng dưới tàng cây nở rộ đầy hoa đào, Tống Tiêu hơi ngước đầu đối diện với ánh mắt của Ngu Đường. Trên mặt của Ngu Đường lộ ra một nụ cười thản nhiên. Nhiếp ảnh gia kiêm đạo cụ sư Độc Cô Ám thuận tay nhặt một hòn đá ném về phía cây đào, cánh hoa xào xạc rơi xuống, Ngu Đường vươn một tay ra giúp y gỡ xuống cánh hoa trên tóc. Bức ảnh liền được chụp ngay trong nháy mắt này.

Ảnh kết hôn cư dân mạng ngóng trông cả năm, hôm nay cuối cùng được thả ra, thật sự là quá kích động lòng người.

[ Đẹp phát khóc!]

[ A A A, hoàng thượng, nương nương, hình này có thể liếm một năm rồi đó!]

[ Cầu càng nhiều hình kết hôn hơn, cầu cầu cầu!]

[ Làm sao bây giờ, càng ngày càng muốn xem phim chuyển thể của Nguyệt Hạ Tiêu Đường rồi...]

Tống Tiêu nhịn không được khẽ cười, giơ tay lên hướng về phía tấm bưu thiếp chụp một cái rồi post lên: Kỷ niệm ngày kết hôn tặng một tấm bưu thiếp, đúng là chịu thua.

Cư dân mạng sôi nổi bấm vào xem, nhất thời xuất hiện các loại "Ha ha ha", đã nói mà thì ra Ngu tổng buồn nôn như vậy là vì trốn tránh tặng quà hả, thế này thật là keo kiệt quá.

[ Ha ha ha, so với ông xã tui còn keo kiệt hơn, tâm lý cân bằng rồi.]

[ Tiền của hoàng thượng giao hết cho hoàng hậu rồi, trong túi chỉ còn tiền mua bưu thiếp thôi.]

[ Lẽ nào mấy người không chú ý tới, bưu thiếp này là quà tặng kèm của Nguyệt Hạ Tiêu Đường bản sách sao?]

[ Phụt, vậy mà không phải mua, còn là quà tặng kèm, ha ha ha ha!]

[ Hoàng thượng cũng đọc quyển sách này sao? Phát hiện một bí mật thật ghê gớm nha!]

Tống Tiêu tự mình lái xe đến công ty, trên đường ghé qua ngân hàng tra xét số dư trong thẻ, con số tương đối khả quan, đến công ty liền gọi trưởng phòng bộ phận kế hoạch tới phòng làm việc.

Buổi tối Ngu Đường tràn đầy hứng khởi đến đón Tống Tiêu tan làm: "Ngươi có lời gì muốn nói với trẫm không?'

Tống Tiêu ngồi trên xe, nhìn hắn, hỏi: "Cái gì?"

Ngu Đường yên lặng nhìn y một hồi, hừ một tiếng: "Không có gì."

Tận tới đêm khuya trước khi ngủ mà Tống Tiêu cũng không có biểu hiện gì. Ngu Đường rầu rĩ không vui ngồi trên giường, ngày hôm nay là kỷ niệm kết hôn, trôi qua không có chút gợn sóng nào, một bữa cơm bên ánh nến đâu, đừng nói là lễ vật, mình thậm chí ngay cả một cái hôn cũng không nhận được!

Tống /tiêu đi tới, mím môi khẽ cười, đưa một xấp giấy tờ tới trước mặt Ngu Đường.

"Gì đây?" Ngu Đường ngẩng đầu tiếp nhận xấp tài liệu, trên bìa viết rõ ràng dòng chữ "Bản dự thảo kế hoạch chiếu phim mạng của Nguyệt Hạ Tiêu Đường."

"Đáp lễ phần thưởng của hoàng thượng." Tống Tiêu nghiêm túc nói.

"Còn không phải là dùng tiền của trẫm hả, đúng là ỷ vào trẫm sủng ái ngươi." Ngu Đường hừ một tiếng nhưng ý cười bên miệng làm thế nào cũng không ngừng được.

Không đến mấy ngày sau, phía giải trí Tinh Hải tuyên bố muốn khỏi quay Nguyệt Hạ Tiêu Đường, đồng thời Doan Tuệ hoàng hậu rất có thể sẽ do Kiều Tô đóng vai.

Bây giờ Kiều Tô là nghệ sĩ của giải trí Tinh Hải, vô cùng tiện lợi, chỉ là ứng cử viên của Cảnh Nguyên Đế lại khó tìm.

Cảnh Nguyên Đế trong Nguyệt Hạ Tiêu Đường không giống với đế vương thuần túy trong Cảnh Hoằng Thịnh Thế, trong này chinh chiến quốc gia chỉ là bối cảnh, chủ yếu là nói chuyện yêu đương. Sau khi Kiều Tô hóa trang rất đẹp, nhất định phải tìm một người có giá trị nhan sắc cao tới đóng cùng cậu mới được, thế nhưng phim chiếu mạng rất khó mời được minh tinh lớn.

Sau khi mọi người biết được tin tức này, đầu tiên là nhanh chóng thông báo cho nhau mà kích động một hồi, sau đó lại bắt đầu lo lắng, sợ diễn viên mới hủy hoại hình tượng của Cảnh Nguyên Đế. Nhao nhao chạy tới dưới ưweibo của Mộ thần kêu rên, cầu xin hắn tiếp tục đóng vai Cảnh Nguyên Đế.

[ Trong lòng em ngoại trừ Ngu tổng ra thì chỉ có anh có thể diễn xuất được khí thế của Cảnh Nguyên Đế thôi, cầu xin tiếp tục đóng vai!]

[ Trong nguyên tác có rất nhiều cảnh hôn môi, lăn giường đó, còn không đi thì tiểu Tô Tô nhà anh sẽ bị nam nhân khác gặm sạch đó!]

[ Mộ Kiều, Mộc Kiều(cầu gỗ) của tui, không được phá Mộc Kiều của tui, hu hu...]

Giải trí Tinh Hải tất nhiên cũng gửi kịch bản cho Mộ Thần nhưng cũng không ôm bao nhiêu hy vọng, dù sao để một ảnh đế đóng phim truyền hình đã không dễ dàn, bây giờ lại bảo người ta đóng phim mạng, đúng thật là suy nghĩ hão huyền.

Người đại diện của Mộ Thần nhận nhưng lại không đưa cho Mộ Thần xem. Cho đến khi Mộ Thần lướt weibo, nhìn thấy Kiều Tô chia sẻ tin tức liên quan thì mới biết được có chuyện như vậy, lại nhìn bình luận của bạn trên mạng, không khỏi nhiius mày.

"Kịch bản này, anh có không?" Mộ Thần quay đầu hỏi người đại diện.

"À, bọn họ có gửi qua đây, cậu muốn xem hả?" người đại diện có chút kinh ngạc, đưa kịch bản cho Mộ Thần xem.

Mộ Thần mở ra xem một chút, càng xem mày càng nhíu lại càng sâu, dùng một giờ xem xong năm tập kịch bản, bộp một tiếng khép lại, gọi điện thoại cho Kiều Tô.

"Em thật sự muốn nhận vai hả? Cái này không giống với Cảnh Hoằng Thịnh Thế đâu, không phải phim lịch sử, rất có thể sẽ đưa tới phiền phức." Mộ Thần lời nói thành khẩn khuyên bảo, đóng loại phim mập mờ như thế này, nhất định sẽ làm chuyện xấu với một nam chính khác.

"Bây giờ em là nghệ sĩ của giải trí Tinh Hải, ông chủ đích thân tìm em nói chuyện, có lý do gì để cự tuyệt chứ?" Kiều Tô dựa vào trên ghế sa lông, vươn một ngón tay chậm rãi phác họa khuôn mặt anh tuấn của Mộ Thần in trên bìa mặt tạp chí. Cậu cảm thấy mình nhất định là điên rồi, đóng Cảnh Hoằng Thịnh Thế bỏ vào quá nhiều tình cảm, sau khi quay xong vẫn khó có thể tự kiềm chế, cho nên một đoạn thời gian dài vẫn không dám đối diện với Mộ Thần.

Về diễn viên đóng Cảnh Nguyên Đế, phía công ty vẫn chưa tiết lộ tin tức, ngay cả Kiều Tô cũng không biết, mãi đến hôm thử trang phục, nhìn thấy Mộ Thần mặc trang phục đế vương màu đen đi tới, tất cả mọi người đều ngây ngẩn cả người.

"Thần...Thần ca..." Kiều Tô sững sờ nhìn hắn.

"Gần đây vừa hay có lịch trống, nên tới đóng chơi một chút." Mộ Thần cười cười nói.

Người đại diện phía sau nhất thời vặn vẹo khuôn mặt, từ chối hai bộ phim điện ảnh cát-xê siêu cao là "Vừa hay có lịch trống" hả?"

Poster vừa tung ra, một đề tài tên là "Mộc Kiều" trong nháy mắt trở nên cực hot, trọng tâm của đề tài theo như người chủ trì nói là như vậy: "Một ảnh đế lại đi đóng phim mạng, nếu như đây không phải là tình yêu thì tui sẽ phát sóng trực tiếp nuốt điện thoại luôn!"

Mặc dù chỉ là phim mạng nhưng giải trí Tinh Hải lại vô cùng để tâm, quay xong bộ phim đã dùng hết tiền Ngu Đường cho. Vào ngày phát sóng, hai người cùng nhau ngồi trên ghế sa lông để xem.

Mở đầu phim là một khúc đàn sáo du dương, vì tiết kiệm chi phí nên để Kiều Tô hát ca khúc chủ đề <Hải Đường Dưới Ánh Trăng>.

...

Hoa nở hoa tàn, dưới ánh trăng trước sân, rừng trúc nổi tiếng tiêu.

Đông qua xuân về, mặt trời lên mặt trăng xuống, tình này biết gửi cho ai.

...

Ba tập phát sóng liên tục, vừa hay chiếu đến đoạn Lộc Minh yến qua đi, Thất hoàng tử chặn tiểu trạng nguyên ở trên đường, nói mấy câu cợt nhả chọc cho tiểu trạng nguyên đỏ cả mặt.

Ngu Đường thở dài, nếu như năm đó hắn cũng thẳng thắn như vậy, bọn họ có phải là đã sớm lưỡng tình tương duyệt rồi hay không? Quay đầy nhìn về phía Tống Tiêu, muốn nói với y chuyện trước kia, lại phát hiện hoàng hậu nhà mình cũng đang nhìn qua bên này.

"Làm sao vậy?" Ngu Đường giơ tay lên kéo Tống Tiêu ôm vào lòng, chờ hoàng hậu nhà mình nói ra lời gì chua xót thì an ủi một chút.

Tống Tiêu nắm lấy đồ ngủ của Ngu Đường, nhẹ nhàng run rấy một chút, giọng nói nghẹn ngào: "Tỉ lệ người xem bùng nổ rồi, phát tài rồi...Hê hê hê..."

Ngu Đường: "..."

====================
[Đoạn kịch nhỏ]

Tiêu Tiêu: Ta lại nhớ đến chồng cũ của ta rồi.

Ngư Đường: Ngươi vẫn không quên được hắn sao, hắn có gì tốt chứ?

Tiêu Tiêu: Hắn còn nợ ta một vạn lượng bổng lộc.

NgưTiêu Tiêu: →_→ Đường: Ôi, cũng may ta không phải chồng cũ của ngươi.

=======================

Tác giả có lời muốn nói: Oa, chính văn hoàn rồi, tuy rằng ta cũng rất luyến tiếc hu hu...Lần đầu tiên viết văn hiện đại, rất nhiều thiếu xót, cảm ơn mọi người dọc theo đường đi không rời không bỏ _(: з\" ∠*)_ phiên ngoại sẽ tiếp tục có chương mới, có mấy chương thì không thể cam đoan, viết tới đâu hay tới đó ha.

Sách xuất bản chữ phồn thể của Hoàng Thượng Đừng Nghịch sẽ đưa ra thị trường mùa đông năm nay, các bạn nhỏ ở Hong Kong có thể chờ đợi tin tức chính thức nha, về bản chữ giản thể có lẽ sẽ bán sau tết, mong các bạn nhỏ nhớ kỹ quan tâm weibo "Tấn giang Lục Dã Thiên Hạc" nha, a ha ha~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro