Chương 116: Trò cười (1)
Edit: Lạc Vũ Nguyệt
=======================
Âm nhạc vang lên, vũ hội bắt đầu, các nam sĩ có thể lựa chọn một vụ nữ sĩ làm bạn nhảy.
Ngu Đường không them để ý đứng bên cạnh gia chủ, nhấc mắt nhìn đại tướng quân trên lầu phía đối diện. Đại tướng quân nâng ống nghe trên lỗ tai, miệng lẩm bẩm.
"Đường Đường, cháu cũng đi tìm một người khiêu vũ đi, đứng cùng một chỗ với mấy lão già chúng ta không thú vị đâu." Ngu Thái Hàm đẩy Ngu Đường một cái, ý bảo hắn đi tới chỗ mấy cô gái.
Ngu Đường gật đầu, chậm rãi đi ra ngoài.
Các tiểu thư nhà giàu chưa lập gia đình trong thành phố trên cơ bản đều ở đây, mặc các loại lễ phục dạ hội tinh xảo, hoặc đứng hoặc ngồi nhìn về phía Ngu Đường, sôi nổi chờ đợi. Nhưng không phải do những người này mê luyến gì Ngu Đường, chỉ là hôm nay hắn là nhân vật chính của yến hội, có thể được hắn mời nhảy điệu đầu tiên là chuyện cực kỳ có mặt mũi.
Ngu Đường thẳng bước đi tới chỗ mấy cô gái, Trình Hân Nhiên đứng ở trước nhất mở to hai mắt nhìn, hơi ngượng ngùng cúi đầu, chờ Ngu Đường qua đây vươn tay với cô ta.
Trước khi yến hội bắt đầu, cô ta đã đi gặp mẹ Ngu, từ nhỏ cô ta đã được mẹ Ngu thích, gia chủ Trình gia cũng đã ngầm trao đổi với gia chủ Ngu gia, hai nhà đều rất hài lòng với hôn sự này, có lẽ Ngu Thái Hàm đã thong báo với Ngu Đường rồi...
Ngu Đường quả nhiên đi về phía Trình Hân Nhiên, sau đó, trong ánh mắt chú ý của mọi người, lướt qua bên người cô ta, xuyên qua đám người đi tới trước mặt Tống Tiêu.
Trong tay Tống Tiêu còn cầm chén trà nóng Tào công công vừa đưa cho, một bộ xem kịch vui, bên cạnh còn có bạn nhỏ Ngu Lân mặc Âu phục.
"Có thể nhảy một bài không?" Ngu Dduofng hướng lòng bàn tay lên trên, vươn tay ra, đưa tới trước mặt Tống Tiêu.
Toàn bộ phòng khách rơi vào yên lặng, ngay cả ban nhạc cũng quên chơi nhạc.
"Đường Đường, cháu đang làm cái gì!" Ngu Thái Hàm nhìn thấy cảnh tượng này, hít vào một hơi, suýt chút nữa lao tới.
Tống Tiêu đứng ở nơi đó, cả người mặc Tây trang màu trắng, cùng lễ phục trên người Ngu Đường giống nhau như đúc, chỉ khác màu sắc, nhìn giống như một đôi.
Tống Tiêu bất đắc dĩ thở dài, đưa cái chén cho Độc Cô Ám đứng trong bóng tối, nhấc mắt nhìn hoàng đế bệ hạ.
[ Hoàng thượng, chuyện này không được đâu...]
[ Ít nói nhảm, đưa tay cho trẫm! Không nghe lời gia pháp hầu hạ!]
Hai người trong thời gian ngắn trao đỏi vô số ánh mắt, cuối cùng Tống Tiêu bị trấn áp vô tình, chậm rãi vươn tay đặt vào tay Ngu Đường.
Ngu Đường hài long, nắm tay Tống Tiêu đi tới sàn nhảy. Những người xem tự giác nhường đường, ban nhạc bắt đầu chơi nhạc, từ khúc du dương thư giãn, vô cùng rung động lòng người.
Hai người đều nhảy bước nam, trước trước sau sau, lắc lắc lư lư, không có kỹ xảo độ khó cao gì, chỉ nhìn lẫn nhau, vô cùng ăn ý mà trao đổi tiến độ.
"Ha ha, đứa nhỏ này thật là hài hước, sợ các cô gái thương tâm nên trực tiếp tìm đàn ông nhảy bài thứ nhất."gia chủ Trình gia đứng bên người Ngu Thái Hàm cười ha ha nói, trong nháy mắt hóa giải sự xấu hổ ở hiện trường.
"Đứa nhỏ này, thật là tùy hứng." Ngu Thái Hàm nói theo một câu, sắc mặt trở nên dễ nhìn hơn một chút.
Mọi người cũng bình tĩnh lại, tìm kiếm bạn nhảy cho mình, sôi nổi bước tới sàn nhảy, chỉ là cùng với khiêu vũ thì luôn không nhịn được nhìn về phía Ngu Đường.
Những chuyện trên mạng đó rất nhiều người đều biết đến, tất nhiên cũng biết Ngu Đường thích Tống Tiêu, ngày hôm nay thấy hai người mặc cùng loại Tây trang, hơn nữa còn rất xứng đôi...
Trình Hân Nhiên cảm thấy rất mất mặt, trống trong góc phòng uống rượu. Ngu Đường trắng trợn mời đàn ông khiêu vũ như vậy chính là vả vào mặt cô ta.
Một bài kết thúc, Ngu Đường kéo Tống Tiêu đứng ở một bên, nhưng người khác tiếp tục nhảy bài thứ hai.
"Đường thiếu gia, gia chủ gọi ngài qua bên kia." Có người giúp việc tiến đến gọi Ngu Đường.
Ngu Đường nhìn thoáng qua chỗ ông nội, thấy có mấy tiểu thư nhà giàu thì trong lòng ngán ngẩm. Cúi đầu nhìn thoáng qua thời gian, buông lỏng tay đang nắm tay Tống Tiêu, suy nghĩ một chút lại cúi đầu ghé sát tai y nói một câu.
Hết chương 116.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro