Chương 107: Đóng phim
Edit: Lạc Vũ Nguyệt
Beta: Elinor
=======================
[Ông trời của tui ơi, tui thở không nổi nữa rồi, trên đời tại sao lại có một anh chàng đẹp trai đến thế chứ!]
[Cái này là show ân ái trắng trợn nè, tui chắc luôn, bên kia Ngu tổng vừa mới đăng bài xong, bên này đã lập tức nối gót theo sau rồi.]
[Kịch bản kìa, kịch bản kìa, ở đây có mình tui để ý cuốn kịch bản thôi sao?!]
[Hóng Nguyệt Hạ Tiêu Đường, hóng hóng hóng!]
Về phần kịch bản có nội dung gì, mọi người ồn ào suy đoán đủ kiểu, trong đó rất nhiều ý kiến cho rằng là《Nguyệt Hạ Tiêu Đường》. Nhưng dĩ nhiên trong lòng ai cũng hiểu rõ, muốn bộ truyện này làm thành phim là điều vô cùng nan giải. Song Tống Tiêu đã có thể khiến cho tiểu thuyết Trung Quốc trở thành phim hoạt hình Hollywood rồi, nếu quay được cả bộ này thì cũng không phải là chuyện không thể.
Thảo luận một vòng về kịch bản xong, mọi người lại đặt trọng tâm chú ý về chính tấm ảnh.
Dân cư mạng đã rơi vào trạng thái điên cuồng mất rồi, tự làm tự vui mà ghép ảnh của hai người vào nhau, lúc trước Ngu Đường đăng một tấm ảnh Tổng tài lãnh khốc, ghép cùng một chỗ với tấm Tổng tài ôn nhuận này của Tống Tiêu, rất giống Ngu Đường lúc chụp đang nhìn chằm chằm vào gò má của Tống Tiêu.
Mọi người còn đưa ra kết luận: Đúng là chỉ có Tổng tài anh tuấn mới xứng đôi với Tổng tài bá đạo.
Đám bạn trên mạng thích xem tin đồn không ngại làm lớn chuyện, thậm chí bới ra được cả ảnh chụp trước kia của hai người trên diễn đàn nữa, chính là cái topic có lịch sử lâu đời trong diễn đàn 'Tiêu Đường Nguyệt' nọ.
Trong rạp chiếu phim, nam sinh mặc áo len đang cười híp mắt nhìn một nam sinh khác tay cầm hộp bỏng, mặc áo lông đen dựa vào trên vai mình ngủ chẳng biết trời trăng mây gió gì. Có người to gan đoán, đây chính Ngu tổng và Tống tổng khi còn là học sinh.
[Nếu là vậy thật thì hai người bọn họ có quan hệ tốt như bây giờ cũng không lạ chút nào.]
[Còn nhỏ thế mà đã có gian tình rồi sao? *mắt lấp lánh đầy sao*]
[Tống tổng khi còn nhỏ thật là đáng yêu quá chừng, ấu ấu ấu ấu!]
Vì trong tấm hình khi còn nhỏ kia, thiếu niên Tống Tiêu có làn da trắng nõn mềm mịn quá khả ái, mọi người lại bắt đầu tự giác đi 'đào mộ', lật cả cái internet để kiếm ảnh chụp của 'Hoàng tử Pudding'. Nhưng bởi trước đó có sự can thiệp của Tống Tử Thành, ảnh tìm được đã ít càng thêm ít, chỉ còn vẻn vẹn vài tấm, nhưng vậy cũng đã đủ để dân mạng quẩy một trận.
Tống Tiêu không hề nghĩ rằng phản ứng của dân mạng kịch liệt đến thế, vốn fan của y chỉ có mấy vạn trong một đêm đã tăng vọt lên mấy chục vạn, không những vậy, con số đó còn đang tăng và có chiều hướng phá mức trăm vạn. Trong khi đó, fan của Ngu Đường đã lên tới trên trăm vạn từ sớm rồi.
"Tư tưởng của người hiện đại đúng là khác biệt thật." Tống Tiêu nhìn lời nhắn lại của đám bạn trên mạng, không biết nên nói gì mới phải.
Đến khi cái đề tài này bị mọi người xào xáo vô cùng nóng, Tống Tiêu lại đăng một tấm hình khác lên. Lần này trong hình không có ai, chỉ có một bàn tay trắng nõn đang lật một quyển kịch bản, bất ngờ là trên bìa có viết bốn chữ lớn 《Cảnh Hoằng Thịnh Thế》.
Cảnh Hoằng Thịnh Thế, người học đến sơ trung đều biết, đây là thời kì huy hoàng nhất của Đại Ngu, cũng là thời kỳ huy hoàng nhất trong lịch sử cổ đại nước nhà. Khi đó, tứ hải thái bình, dân phong cởi mở, trời yên biển lặng, vạn quốc đến bái.
Bộ sách này còn là bộ được ủng hộ nhất trong 'Thịnh thế tam bộ khúc', nhưng chỉ bởi Cảnh Nguyên Đế cưới một vị Hoàng hậu nam nên suốt đến nay vẫn chưa chuyển thành phim truyền hình được. Giờ Tống Tiêu đăng ảnh để công khai quyển kịch bản này là do nó đã qua thẩm định từ phía Cục, có thể chính thức bước vào quá trình quay phim.
Bất kể là fan nguyên tác hay fan của Đế hậu, nhìn thấy tin tức này thì ai nấy đều vô cùng kích động, nhưng mọi người cũng có không ít điều để lo lắng. Tỷ như vấn đề về chuyện tình cảm trong tác phẩm có bị sửa nát luôn không đây, hay về việc Hoàng hậu nam có bị cắt bớt tiểu sử không các loại.
Do đó hiện đoàn phim thành lập ra một trang Weibo chính thức, chuyên để giải đáp nghi vấn của dân mạng.
《Cảnh Hoằng Thịnh Thế》 kể về hai đời Đế vương, tuy rằng thời kỳ trị vì của Cảnh Nguyên Đế không dài, nhưng trong nguyên tác lại chiếm hết phân nửa tác phẩm, bởi khi so sánh với người em trai một đời bình an của mình, cuộc đời hắn quá trầm bổng dập dềnh, cũng quá mức đặc sắc. Mà Đoan Tuệ hoàng hậu, làm người duy nhất mà Cảnh Nguyên Đế yêu, cũng chính là nguồn gốc của phần lớn hạnh phúc và bất hạnh của hắn.
Weibo chính thức của Cảnh Hoằng Thịnh Thế: Mọi người không cần phải lo lắng, chúng tôi nhất định sẽ tôn trọng nguyên tác, tôn trọng lịch sử, tuyệt đối không có nhiều thêm nữ nhân vật chính, cũng không cắt bớt phần diễn của nhân vật quan trọng nào, kính xin đợi chờ.
Lời này vừa ra, độ chờ mong của mọi người với phim truyền hình tăng vọt trước nay chưa từng có. Đối với ứng cử viên của diễn viên cũng đang nhao nhao suy đoán. Nhân vật Hoằng Nguyên Đế này, phải diễn từ nhỏ đến già, nhất định không thể dùng cùng một diễn viên. Mà Cảnh Nguyên Đế cùng Đoan Tuệ hoàng hậu là từ thiếu niên tới thanh niên, có thể thông qua kỹ năng hóa trang cùng kỹ xảo của bản thân diễn viên để diễn xuất sự biến hóa này.
[Tui bây giờ đầy đầu đều là Ngu tổng cùng Tống tổng đóng đế hậu, căn bản không nghĩ ra được diễn viên khác.] Có võng hữu nói như vậy, thậm chí chạy đến weibo của Ngu Đường quỳ xin hắn đi đóng Cảnh Nguyên Đế.
Tuy rằng yêu cầu rất nhiều nhưng Tống Tiêu thật sự không thể để cho hoàng thượng đi đóng phim, chính y cũng sẽ không đi.
Diễn viên đóng Cảnh Nguyên Đế, phải diễn ra được cảm giác về một vị vua thiên cổ, nhất định phải có tài diễn xuất cực cao. Khổ não thủa niên thiếu không được phụ hoàng sủng ái, áp lực khi yêu nam nhân lúc thanh niên, khí phách sau khi đăng cơ mở mang bờ cõi... Quan trọng hơn đó là, Cảnh Nguyên Đế là vị hoàng đế duy nhất trong lịch sử có bức họa tả thực. Bức họa vẽ hắn quá mức anh tuấn nên tất nhiên không thể tìm người tướng mạo bình thường tới đóng.
Quá tuấn tú thì không biết đóng phim, biết đóng phim thì không quá tuấn tú, chọn tới chọn lui, Tống Tiêu nhìn trúng Mộ Thần vừa mới giành được danh hiệu ảnh đế.
Mộ Thần không phải diễn viên của giải trí Tinh Hải, mà là chiêu bài số một của một công ty điện ảnh và truyền hình lớn. Lớn lên vo cùng tuấn lãng, hơn nữa còn là một diễn viên già đời, năm nay ba mươi mốt tuổi, xuất đạo từ năm mười sáu tuổi tới nay, đã đóng phim được mười lăm năm.
"Mộ Thần này không dễ mời, giá cao, hơn nữa hắn đã hai năm không nhận phim truyền hình rồi." đoàn phim có chút khó xử, loại diễn viên đã có danh hiệu ảnh đế này, rất ít sẽ quay lại đóng phim truyền hình.
Bọn họ đã đưa kịch bản qua cho Mộ Thần, cũng biểu đạt ý nguyện hy vọng Mộ Thần tới diễn, nhưng mà đối phương tuy lễ phép nhận kịch bản lại vẫn không có trả lời.
Tống Tiêu hơi hơi nhíu mày, giá cả thì dễ thương lượng, diễn viên giỏi nên được giá cao nhưng nếu đối phương không chịu nhận phim truyền hình thì lại không dễ nói.
"Để Mộ Sa đi đi." Đang nói, một giọng nói mang theo ý cười truyền đến từ cửa. Mọi người nhao nhao quay đầu, mấy lão già của giải trí Tinh Hải nhịn không được kinh hô thành tiếng.
"Tiêu tổng!" người đến đúng là Tiêu Chính Khanh vừa mới từ nước Mĩ trở về. Bởi vì điện ảnh ở Trung Quốc thắng lớn, bên này có hạng mục hợp tác lớn cần hắn tự mình tới thảo luận nên tiện đường tới thăm Tống Tiêu.
"Tiêu tổng nói rất đúng, tôi làm sao lại quên mất chuyện này chứ!" đại diễn vỗ đùi.
Thái hậu trong bộ phim lần này chính là do đại tỷ Mộ Sa của giải trí Tinh Hải đóng, mà Mộ Thần, chính là em trai của Mộ Sa.
"Để em trai tôi đóng con tôi?" Mộ Sa nghe được tin tức này, nhất thời cười lớn, "Được, xem tôi đây."
Ngày hôm sao, Ảnh đế Mộ Thần đã bị chị gái kéo lỗ tai đưa đến báo danh với đoàn phim.
Người đóng Đoan Tuệ hoàng hậu thì chọn một tiểu sinh tên Kiều Tô dáng dấp ôn nhuận tuấn mỹ.
Kiều Tô là mỹ nam tử nổi danh, chỉ đóng phim cổ trang. Thời điểm mới xuất đạo, đóng vai một thần tiên công tử thân kiều thể nhược lại lòng mang thiên hạ làm mê đảo vô số thiếu nam thiếu nữ. Sau đó lại lần lượt đóng mấy bộ phim, vai diễn đều là nam thứ mỹ mạo, thường thường sẽ làm hạ thấp nam chính dẫn tới mọi người luôn luôn cảm thán nữ chính mắt mù vì sao không chọn nam thứ.
Xuất phát từ mọi phương diện, Tống Tiêu đối đãi với bộ phim này đặc biệt nghiêm túc, còm mời giáo sư lễ nghi cổ đến dạy diễn viên lễ nghi của Đại Ngu còn y thì làm cố vấn lịch sử, lớn như bố trí tràng cảnh cung điện, nhỏ như trang phục, đồ trang sức của diễn viên, y đều muốn đích thân xem qua, cố gắng tạo ra một Cảnh Hoằng Thịnh Thế chân thật nhất.
Nửa tháng sau trong sự mong đợi của công chúng, poster đầu tiên cuối cùng đã được tung ra.
Mũ miện và y phục của đế vương Đại Ngu là màu đen, trường bào rộng lớn, xung quanh có đường viền vàng chói hoa văn rồng. Mà Kiều Tô thì mặc một bộ thường phục văn nhân màu trắng, trên đầu cài bạch ngọc quan.
Ánh mắt đế vương uy phong khí phách, ánh mắt tiểu trạng nguyên cũng là nhàn nhạt nhìn thấu sinh tử, một poster thật đơn giản đã thuyết minh được trọn một đời huy hoàng mà bi kịch của đế hậu.
Khán giả vốn đang lo lắng đoàn làm phim thiếu kinh phí, không mời được diễn viên giỏi, nhưng khi nhìn thấy poster nháy mắt liền không bình tĩnh nổi.
[Ảnh đế Mộ Thần của tui, chỉ riêng việc bọn họ mời được ảnh đế, bộ phim này chắc chắn là một bộ phim có lương tâm!] Mộ Thần chính là đại diện cho chất lượng, theo địa vị phát triển trong giới, hắn chỉ nhận lời đoàn làm phim chất lượng tốt lại có tiền, tiền mặc dù không phải là vạn năng, nhưng ít ra có thể cam đoan bộ phim này không có "Đào bảo bạo khoản hán phục" (câu này t k hiểu lắm) hay "50 hiệu ứng".
Mà fan Kiều Tô thì lại càng điên cuồng hơn, thần tiên công tử đóng vai gì cũng xinh đẹp, thế nhưng lần này phải diễn một nam hoàng hậu, một nam hoàng hậu bởi vì quá đẹp mà bị hoàng thượng bức hôn tiến cung! Mười bảy tuổi đỗ Trạng nguyên, hơn hai mươi tuổi lên làm Hộ bộ thị lang, là thiếu sư của thái đệ, cuối cùng còn gả cho hoàng đế đương triều! Thiết lập nhân vật tô như thế thật sự là quá thích hợp với Kiều Tô.
Các tạp chí lớn cũng nhao nhao đưa tin, một bộ trong series thịnh thế cuối cùng cũng được quay, còn là đoàn phim vừa nhìn đã biết chế tác rất tinh xảo, phải hảo hảo mong chờ mới được.
Ngu Đường đang làm việc ở công ty, nhìn thấy bài báo trên mạng, có chút không vui. Kiều Tô này đẹp ở chỗ nào, căn bản không thể bằng được một phần vạn phong hoa của hoàng hậu năm đó.
"Tổng tài?" bộ trưởng bộ thiết kế đang báo cáo phía dưới thấy sắc mặt tổng tài không tốt, nhất thời căng thẳng.
"Nói tiếp đi." Ngu Đường tắt điện thoại di động, trong mắt tràn ngập sát khí nhìn về phía người báo cáo.
Người nọ nhất thời căng thẳng hơn, nói lắp bắp đến sứt đầu mẻ trán, còn chưa nói xong, tổng tài đã ném văn kiện thiết kế tới trên mặt gã: 'Làm lại".
Bộ phận thiết kế khóc ròng mang theo phương án rời khỏi phòng làm việc của tổng tài, Ngu Đường giơ tay lên gọi điện thoại cho Tống Tiêu: "Ở chỗ đoàn phim sao? Ngày mai ta đi xem xét."
Tống Tiêu bởi vì phải tự mình chỉ đạo bộ phim này nên gần đây vẫn luôn canh giữ ở đoàn phim, chuyện trong công ty thì giao cho lão cha nhà mình quản lí.
Đoàn phim ở trong thành phố điện ảnh gần đế đô, nơi này có kiến trúc phỏng cổ tiếp cận với Đại Ngu, còn có rất nhiều cảnh quan thiên nhiên.
Cảnh phim đang quay là tình huống Cảnh Nguyên Đế tùy hứng mà trực tiếp hạ chỉ muốn kết hôn với tiểu thị lang. Kiều Tô mặc quan phục thị lang quỳ trên mặt đất, sững sờ nghe thái giám tuyên chỉ, trong mắt tràn đầy kinh hoàng.
"Cắt!" tiếng đại diễn vang lên, "Kiều Tô à, cảm xúc này của cậu không đúng!"
Diễn xuất của Kiều Tô tuy rằng không hạ bút thành văn được như Mộ Thần, nhưng cũng không tệ lắm, làm người cũng khá khiêm tốn, nghe đạo diễn nói không đúng, giữ tư thế quỳ dưới đất nghe đạo diễn chỉ dẫn.
"Nguyên tác đã nói, khi đó hộ bộ thị lang có kinh hoàng, nhưng y cũng không phải hoàn toàn kinh hoàng, nói như thế nào đây..." đạo diễn vò đầu, kỳ thực ông cũng không nói lên được cái loại cảm giác này.
"Kỳ thực y ngoại trừ kinh hoàng ra còn có chút vui sướng," Tống Tiêu ngồi ở một bên bỗng nhiên mở miệng, chờ mọi người đều nhìn lại thì không nhanh không chậm tiếp tục giải thích, "Thời điểm hoàng đế vừa mới lên ngôi đã đề cập qua nhưng bị quần thần phản đối, mà Đoan Tuệ hoàng hậu biết rõ hoàng thượng có tình ý với y lại vẫn đi dạy thái đệ đọc sách, điều này nói rõ, kỳ thực, y cũng có tâm tư với hoàng thượng."
Ngu Đường từng bước từng bước đi tới, vừa hay nghe được câu này, nhất thời ngây ngẩn cả người.
=============
[Đoạn kịch nhỏ]
Ngư Đường: Biết rõ ta có ý đồ, vì sao còn đi dạy học?
Tiêu Tiêu: Vì làm thiếu sư của thái đệ tiền lương cao?
Ngư Đường: Chỉ vì chút tiền này, ngươi không sợ trẫm làm gì ngươi sao?
Tiêu Tiêu: Vậy làm sao bây giờ? Tố cáo ngươi lợi dụng chức quyền quấy nhiễu tình dục thì sao? _(: з\" ∠*)_
Ngư Đường:...
Hết chương 107.
Beta-er: Sau chương này, lịch up sẽ là 1 NGÀY 1 CHƯƠNG và CHƯA BETA. Do con beta thấy tiến độ hơi chậm nên sẽ đăng theo lịch trên cho đến hết, rồi sau đó sẽ bổ sung bản đã beta, các bạn có thể theo dõi nhà để biết khi nào tôi cập nhật lại bản hoàn chỉnh của truyện.
Lưu ý là, 'phúc lợi' chỉ có ở Wattpad nhà, Wordpress khi nào có bản beta mới up lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro