Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

1

Bằng hữu nói, cực kỳ lâu trước đây, 773 tiên sinh còn không gọi là 773 tiên sinh, vào lúc ấy hắn mới vừa vào học, hiểu biết ba năm gương mặt nhỏ trắng nõn nà kia. Hắn tương đối muộn tao, cũng hoặc nói có chút tự bế, hắn cực kì dính người, trong ấn tượng còn có một đại gia đình dính người giống nhau. Cha mẹ bận bịu công tác, trong nhà bốn đứa con, hắn là con út, ba vị trí đầu đều là con gái, hắn vẫn luôn bị nâng ở trong lòng bàn tay lớn lên.

Cha mẹ từ nhỏ đã giáo dục 773 tiên sinh, nói, ngươi là hi vọng của gia đình chúng ta, các chị không được đọc sách cũng là vì ngươi. 773 tiên sinh thuở nhỏ đối với các chị tuổi không lớn nhưng đi làm liên tục luôn cảm thấy hổ thẹn, cho nên hắn từ nhỏ cũng rất ngoan, chưa bao giờ làm cho ba mẹ lo lắng.

Sau đó bởi vì thành tích tốt, bị trường học đề cử miễn thi đi tới trường học này, trường học lúc đó thổi phồng đến mức thiên hoa loạn trụy*, cha mẹ 773 tiên sinh bị tâng bốc đến ám ảnh, hướng về phía học bổng kếch xù cùng miễn ba năm học phí đưa 773 tiên sinh đến trường học này.

(*) Ba hoa chích chòe, ý ở đây là tâng bốc đủ kiểu.

"Dựa theo cậu nói, cái trường học này chẳng lẽ rất không tốt** sao?" Tôi hỏi bằng hữu.

(**) QT của nó là "rác thải" nhưng mình thấy nó chẳng ăn nhập vào chỗ nào cả, vì chẳng hiểu nên mình chém.

"...Trường học này là trường cũ của lão tử, cậu nói thêm câu nữa?"

Tôi ngậm miệng.

Trường học xác thực không kém, bởi vì trường học dựa vào một bộ lời giải thích kia cùng tài lực hùng hậu, mời đến một đám học sinh cùng giáo viên rất mạnh.

773 tiên sinh cõi lòng đầy ước mơ mà đi tới trường học này, khi đó một mình hắn ngồi ở góc lớp bên trong, 779 tiên sinh đưa lưng về phía ánh nắng hướng hắn đi tới, đúng, đưa lưng về phía ánh nắng, như trong phim ảnh vậy.

"Trùng hợp như thế sao?" Tôi hỏi bằng hữu của tôi.

"Có thể là hắn đoán đi, tôi cảm thấy không trùng hợp như thế được." Bằng hữu nói.

Vào lúc ấy đồng phục học sinh còn không có phát ra, 779 tiên sinh một thân Clover, hắn sau đó mới biết cái kia gọi Adidas, thế nhưng hắn vẫn thích gọi nó là Clover.

779 tiên sinh đi tới bên cạnh hắn, cùng hắn cười chào hỏi, nói ngươi tốt a.

773 tiên sinh gật gật đầu, không dám nói lời nào, hắn khi còn bé bị bạn học cùng lớp đã cười nhạo khẩu âm khó nghe, bất kể là tiếng phổ thông vẫn vậy, hắn chỉ có thể nói thuần một thứ tiếng địa phương. Thế nhưng hắn vẫn là rất vui vẻ, bởi vì có người chủ động nói chuyện với hắn.

779 tiên sinh hỏi, tôi có thể ngồi gần cậu không?

773 tiên sinh trợn to mắt, trừng 779 tiên sinh, sau đó 779 nhìn biểu cảm 773 tiên sinh, nghĩ mình bị cự tuyệt, vì vậy nhún nhún vai, nói, vậy cũng tốt, vậy tôi đổi chỗ.

779 tiên sinh quay người đi, lại bị người kéo lấy quai đeo cặp. Hắn quay đầu lại, nhìn thấy 773 tiên sinh mở mắt to, yên lặng nhìn hắn, hắn có chút mơ màng, không biết đây có ý gì.

"Cậu muốn tôi ngồi ở chỗ này sao?" 779 tiên sinh hỏi.

773 tiên sinh gật gật đầu, lỗ tai đỏ bừng bừng. 779 tiên sinh liền đem cặp sách đặt ở trên cái băng ghế, ngồi xuống, hướng 773 tiên sinh nở nụ cười, cầm bản nháp trên bàn hắn, nhất bút viết xuống "Huyên Hạc", chữ xiêu xiêu vẹo vẹo, vừa nhìn là biết chữ nam sinh. 773 tiên sinh cẩn thận lấy ra quyển nhật ký viết tên 779 tiên sinh, chỉ là loại nhật kí mang khóa kia thoạt nhìn có chút ấu trĩ, trên mặt in hình, hắn từ nhỏ đã rất ước ao đại hùng, đại hùng muốn cái gì sẽ có cái đó. Sau đó hắn viết lên bản nháp "Dụ Lâm", đem vở giao cho 779 tiên sinh xem.

779 tiên sinh nhìn rất lâu, nhìn chữ, liền nhìn hắn, không lên tiếng. 773 tiên sinh có chút hoang mang, hắn cảm thấy chữ mình quá loạn, 779 tiên sinh nhìn không hiểu, hắn hoảng loạn muốn cầm vở viết tên một lần nữa.

"Đừng đừng đừng, không cần, tôi đã hiểu." 779 tiên sinh một chút liền đoán được hắn muốn làm gì, cầm bản nháp qua, thán phục, "Tôi nói, tay cậu từng khai quang đi."

773 tiên sinh chữ cực kì đẹp đẽ, bởi vì khi còn bé giáo viên ngữ văn cho mọi người tô bảng chữ mẫu, chỉ có một mình 773 tiên sinh nghiêm nghiêm túc túc mà tô, nguyên nhân rất đơn giản, bảng chữ mẫu không bao gồm tiền tiêu vặt bên trong, muốn mua cái khác, ba ba nói, quyển sách này rất đắt.

Hắn đối với đồ vật quý vẫn luôn rất mẫn cảm, cho nên hắn đem bảng chữ mẫu viết một lần lại một lần, lăn qua lộn lại mà viết, luyện chữ đẹp. Mấy người nam sinh kia chữ oai bảy, tám xoay niên đại, 773 tiên sinh chữ chính là hạc đứng trong bầy gà.

Nhưng mà 773 tiên sinh đối với chuyện này không hề tự giác, bởi vì hắn cũng không biết chữ đẹp là như thế nào, hắn chỉ là cố gắng mô phỏng theo giống như bảng chữ mẫu mà thôi, hơn nữa hắn luôn luôn không am hiểu giao lưu cùng người khác, ngoại trừ giáo viên lên lớp hằng ngày khen hắn, nhưng mà hắn lại lý giải lời khen này thành giáo viên yêu thích bé ngoan, vì bạn học xưa nay không ai đã nói như thế với hắn.

Cho nên thời điểm 779 tiên sinh nói với hắn như thế, hắn vẫn là rất giật mình, sau đó có một chút mừng thầm, khi còn bé cha mẹ giáo viên khen hắn cũng sẽ không có cảm giác như thế này, rất kỳ diệu.

Cho nên hắn nở nụ cười, đôi mắt cong thành hình trăng lưỡi liềm, nhợt nhạt dịu dàng mà dao động ra sóng nước.

Sau đó, 779 tiên sinh năm 2018, thời điểm ở phòng thi đại học viết cường quốc văn, bị ma quỷ ám ảnh mà nhớ lại lúc bọn họ mới gặp mặt, khuôn mặt 773 tiên sinh tươi cười, ở trên bài thi viết, chỉ có ngoại hình đẹp nhất cùng tính cách tốt nhất mới có thể tạo ra người tốt nhất.

Thế nhưng 779 tiên sinh vào lúc ấy không có tình cảm phức tạp như vậy, chẳng qua là cảm thấy 773 tiên sinh rất dễ nhìn, vì vậy liền bấm bấm khuôn mặt mềm đến có thể tan thành nước của hắn, sau đó nhanh chóng rút tay về, cái tai cũng lan tràn phấn hồng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro