Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Yêu Bốn(H)

67.

Lúc Trần Văn Minh về thì thấy cảnh này, Lê Bình An ngồi trên sofa đối diện cửa, trên người chỉ mặc áo sơ mi trắng của cậu, hai chân mở rộng, bánh kem trắng muốt bôi ở hai đầu ti, đầu lưỡi đỏ tươi lè ra liếm láp ngón tay dính kem.

Mẹ nó chứ.

Đồ điếm này.

Trần Văn Minh mắng thầm, tay lại nhanh chóng đóng chặt cửa, chỉ sợ có ai nhìn thấy mảnh da thịt dâm đãng trên người anh.

Cậu dựa lưng vào cửa, hít thở sâu, mắt nhắm nghiền, "Anh lại nói dối..."

Cậu bặm môi kiềm chế "Lỗ nhỏ còn chưa hết sưng mà..."

Lê Bình An chẳng để tâm, anh thèm Trần Văn Minh như thế, giờ hai người về chung một nhà, thử hỏi làm sao anh có thể nhịn không ăn nuốt dưa bự của cậu mỗi ngày?

Anh đưa tay xoa nắn hai vú bị bôi kem mát lạnh, ư a rên rỉ hòng quyến rũ thú dữ ăn thịt mình.

"Bánh... ngon lắm đó, ừm... muốn nếm thử ... một miếng không?"

Trần Văn Minh chậc một tiếng rồi lao về phía anh, chiếc lưỡi không ngừng liếm láp núm vú mang vị ngọt của dưa gang.

"Sao anh đĩ thế?"

"Tại... ha, em ngon quá mà"

Cậu thở dốc, lôi ra con cặc bự vốn cương cứng từ lâu, đặt giữa hai mầu vú bé tí của anh, bắt đầu đưa đẩy hông.

Trần Văn Minh đâm cặc bị dính kem trắng vào lỗ vú hồng nhạt bị lún xuống, tiếng thở ồ ồ kìm nén xúc động muốn thao chết anh.

"Em muốn chịch chết anh, đồ lẳng lơ, lỗ nhỏ thì sưng lên nhưng vẫn muốn bị chịch nát đúng không?"

Lê Bình An bị mỗi cú thúc của cậu đẩy đi xa, hai tay cố gắng bám víu nơi hông cậu.

Anh cả người trầy truội bánh kem, chỉ còn mỗi chiếc áo khoác lên cho có, còn cậu thì quần áo chỉnh tề, chỉ có mỗi khóa quần là hơi tụt xuống.

Nhìn kiểu gì cũng thấy anh như đang bị hiếp dâm.

Lê Bình An rên rỉ, giục giã cậu mau đút sâu vào trong mình, "Mau, chịch anh ư... a, sướng, ... núm vú sướng quá, a ha...."

Trần Văn Minh nhấc cặc bự lên, để nó ma sát xong xong với chiếc dưa của Lê Bình An, một tay tát vú một tay nghịch đầu ti.

"Vú nhỏ dâm chết đi được, tại sao lại hồng đẹp thế này hả?"

"Hu hu, em dữ quá... á... vú anh, sướng, chết mất á...."

Cậu đỏ mắt, hông đưa đẩy càng lúc càng nhanh, nắm tay anh bắt anh tuốt súng cho hai que kem trái màu.

Dương vật Lê Bình An không hề bé nhỏ, thậm chí so với người thường còn to hơn, nhưng so ra với thứ vĩ đại của cậu thì cũng chỉ là em bé.

Trần Văn Minh tủm tỉm cười nhìn sự đối lập dưới thân, cảm thán "Đúng là sinh ra để bị em chịch mà"

Cậu thúc hông, bắt chước động tác giao phối mà ưỡn eo, nhưng lại tuyệt đối không để nó vào trong.

"Sao, sao... ha...em không chịch anh, á... anh không ngon hả?"

Anh liếm láp lồng ngực cậu, khiến cậu bị kích tình mà càng đẩy eo nhanh hơn.

"Muốn đâm anh chứ, anh ngon chết đi được, hừ... nhưng hôm nay không được"

"Hu, ưm... vậy, vậy em mau xoa anh... xoa vú anh, á ưm"

Tiếng trứng đập vào nhau bộp bộp vang lên dâm mỹ.

Hai người cùng đạt cao trào, trao một nụ hôn sâu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro