Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phần 24 : Quy tắc

24. Màn thứ hai mươi bốn: Quy tắc...

Buổi sáng lúc người đại diện đến công ty đã bị đám người biểu tình trước cửa dọa sợ. Hắn tung công lực đối phó với phóng viên ra để đột phá lớp lớp vòng vây, vất vả lắm mới chen vào được cửa công ty.

-Bên ngoài làm sao đấy, – hắn vào văn phòng chỉ thấy trợ lý đang rảnh rang ngồi trên ghế ăn vặt, -Sao nhiều người vậy?

-Đương nhiên là tới biểu tình phản đối.

-Phản đối cái gì? – Vừa rồi hắn cố gắng chen vào trong, người bên ngoài giơ bảng gì cũng không nhìn rõ.

-Đương nhiên là phản đối hai con trai bảo bối của anh...

Người đại diện trừng mắt lườm cô.

-... Bed scene của hai nghệ sĩ bảo bối của anh, – cô dùng tay vạch ngang cổ, -Bị cut.

-Điều này có nửa xu quan hệ với chúng ta à? Muốn phản đối thì đi tìm tổng cục, nếu không tác dụng thì có thể tìm công ty điện ảnh, phản đối với công ty quản lý làm được gì? – Người đại diện không hiểu nổi.

-Chính anh xem đi. – Trợ lý cầm điều khiển từ xa bật tv, lập tức có phóng viên cầm mic xuất hiện trên màn hình.

-Giờ các bạn đang nhìn thấy là đưa tin từ hiện trường cửa chính giải trí Diệp thị, bắt đầu từ tám giờ sáng này có rất nhiều người hâm mộ tụ tập tự phát ở đây, lý do phản đối là bộ phim 'Prison Breakback Ocean' do hai nghệ sĩ thuộc quyền công ty – Lăng Lang và Phong Hạo – tham gia bị cắt quá nhiều, làm nội dung phim thiếu hụt nghiêm trọng, sau đây tôi sẽ phóng vấn một số người hâm mộ tham gia biểu tình.

Phóng viên ngăn một người hâm mộ đang giơ bảng tên Phong – Lang:

-Xin hỏi vì sao các bạn lại tổ chức hoạt động phản đối này?

Người hâm mộ nói chuyện du dương lên bổng xuống trầm, cực kỳ khí phách:

-Tôi muốn tất cả mọi người thất được, nội dung thực tế của bộ phim này hoàn toàn không đúng với tuyên truyền giai đoạn trước. Trong họp báo, đạo diễn đã từng nói rõ đây là một bộ phim không tiết tháo không hạn cuối, tam quan và độ xấu hổ là mây bay. Nhưng sau khi chúng tôi vì tuyên truyền hấp dẫn này mà mua vé xem phim, lại nhìn thấy bộ phim văn nghệ cao thượng và sướt mướt, chính nghĩa và đạo đức, tôi cho rằng, đây là lừa gạt người ta bỏ tiền một cách nghiêm trọng, là loại tuyên truyền giả dối!

-Nhưng cắt giảm những cảnh quá lộ liễu hẳn là chỉ thị của tổng cục, là người trong nước hắn bạn phải sớm quen với điều này mới đúng, vì sao còn kích động như vậy?

-Điều kiện đầu tiên để cắt giảm là không ảnh hưởng đến nội dung phim, nhưng hiển nhiên bộ phim này bị cắt nát bét, nội dung trước sau hoàn toàn không liền mạch, vì sao một giây trước vẫn còn trên đảo mà sau khi một con cua bò qua lại người lại về trên biển? Lúc trước hai người còn đánh đến ngươi chết ta sống, vì sao chỉ chớp mắt đã biến thành quan hệ cùng sinh cùng tử? Những tình tiết trả lời cho câu hỏi ấy hoàn toàn không có trong phim. Chúng tôi đã mua vé thì có quyền được biết nội dung nguyên vẹn!

-Thế nhưng theo tôi được biết, biên tập hậu kỳ bộ phim là công việc thuộc phía nhà sản xuất, không có bất cứ quan hệ gì với công ty quản lý...

Người được phỏng vấn ngắt lời cô:

-Thứ nhất, bộ phim này là công ty nước ngoài quay và sản xuất, chúng tôi không thể xuất ngoại tập thể phản đối, nếu chúng tôi có thể ra nước ngoài đã xem luôn bản không cắt rồi, ai còn phản đối làm gì? Thứ hai, – cô ấy biến ra một tập giấy, hiển nhiên đã có chuẩn bị, -Có đầy đủ căn cứ cho thấy, cổ đông lớn nhất của công ty điện ảnh cũng là một cổ đông của giải trí Diệp thị, hai công ty này cơ bản là một!

Người hâm mộ căm phẫn giơ nắm đấm:

-Quá đáng nhất không phải bên sản xuất tự tiện cắt giảm nội dung, mà là sau khi cắt giảm còn muốn viết trong phần phụ đề là 'Đoạn cua đồng này dài 3'28s, xin lên trời xuống đất tìm'. Chúng tôi đã bỏ tiền mua V... à không, mua vé xem phim, quần đã cởi rồi mà lại cho chúng tôi xem cái này? Chúng tôi tỏ ý nghiêm khắc phản đối, tuyệt không nhân nhượng!

-Chúng ta với công ty điện ảnh có cùng một cổ đông? – Người đại diện lần đầu tiên nghe chuyện này.

-Anh không biết? – Trợ lý còn ngạc nhiên hơn hắn, -Tôi còn tưởng vì nguyên nhân này anh mới cho Lăng Lang nhận phim của công ty họ.

-Tôi để Lăng Lang nhận là vì... – Người đại diện vung tay, -Được rồi.

Hắn tịch thu hết quà vặt trong tay trợ lý:

-Đừng ăn nữa đừng ăn nữa, làm việc.

-Cuối cùng phải làm việc rồi à? Lăng Lang nhận phim mới?

-Cậu ta còn chưa xem, nhưng lần này cậu ấy không có quyền lựa chọn, – người đại diện ném kịch bản vào ngực cô, trợ lý nhìn bèn kêu lên, -Không thể nào, 'Prison Breakback Ocean II'?

Lăng Lang sau khi thấy tên kịch bản liền từ chối không hề do dự.

-Tôi không nhận phim của biên kịch Dịch.

-Yên tâm đi, biên kịch lần này không họ Dịch. – Người đại diện đến nhà Phong Hạo cũng không chịu ngồi, rất sợ bị ghế sô pha làm bẩn mông. Cũng may Phong Hạo không ở nhà, nếu không hai người chắc lại đâm chọc nhau mấy câu.

-Đôi biên kịch rồi à?

-Đúng.

Bấy giờ Lăng Lang mới mở kịch bản ra nhìn hai trang, đột nhiên lại nhớ ra.

-Tôi cũng không nhận phim do người nước ngoài đạo diễn.

Người đại diện bó tay.

-Tôi đã nghe ngóng trước rồi, lần này đạo diễn trăm phần trăm là người Trung Quốc.

Tranh thủ lúc anh đọc kịch bản, người đại diện giải thích lại ngọn nguồn cho anh một lần.

-Phần một đã đại náo phòng vé, trong kịch bản để lại rất nhiều câu hỏi, công ty có ý tranh thủ lúc còn nổi phát hành phần hai, thực hiện thành series.

Lăng Lang lật phần sau.

-Quay theo kịch bản này nội dung bị cắt sẽ nhiều hơn...

-Đúng, – người đại diện tức tối nói, -Nếu có dù chỉ một chút cơ hội từ chối, tôi sẽ không cho cậu với Phong Hạo tiếp tục đóng loại phim gay này.

Lăng Lang phát hiện ý ngầm trong lời hắn.

-Có ý gì?

-Chính là trong hợp đồng phần một có một điều thế này, nếu sau đó quay series, bên nhà sản xuất có quyền ưu tiên gia hạn hợp đồng, nếu cậu không muốn nhận thì được quy vào làm trái hợp đồng.

Lăng Lang trầm ngâm:

-Vậy Phong Hạo thì sao?

-Điều ấy còn phải hỏi? – Người đại diện tức giận nói, -Cậu ta chắc chắn ước gì như thế, tôi cũng nghi chủ ý này do chính cậu ta nghĩ ra, nếu không phải cậu chỉ nhận điện ảnh, tôi thấy cậu ta hận không thể quay nó thành phim truyền hình, còn là loại phim Hàn Quốc kia.

-Tôi biết rồi, – Lăng Lang gập kịch bản, -Kịch bản cứ để ở đây, bao giờ vào đoàn?

-Cuối tuần.

Lăng Lang sững sờ:

-Nhanh vậy ư?

-Hết cách rồi, bên nhà sản xuất giục gấp, nhưng may lần này không cần ra đảo quay.

Địa điểm quay lần này nào chỉ không ở trên đảo, mà quả thực ngay trước cửa nhà, đi xe không đến nửa giờ là đến.

Lăng Lang vừa đến đoàn phim, đập vào mắt lần lượt đều là từng gương mặt vô cùng quen thuộc, đạo diễn quen thuộc, biên kịch quen thuộc, staff quen thuộc, quay phim quen thuộc.

-Đây là có chuyện gì, – Lăng Lang quay lại hỏi người đại diện đứng sau, -Không phải nói đạo diễn là người Trung Quốc, biên kịch cũng không họ Dịch à?

-Việc này... – Người đại diện cũng ngơ ngác, -Tin tức tôi có quả thực là thế...

-Anh ta nói không sai, – Đạo diễn Dương xen vào, -Lần này oa vốn không phải đạo diễn, oa là biên kịch, oa thực sự không phải họ Dịch.

Lăng Lang lập tức quay đầu, biên kịch ngượng ngùng giơ tay.

-Ngại quá, lần này tôi là đạo diễn, người Trung Quốc lớn lên tại bản địa.

Sắc mặt Lăng Lang sầm xuống.

-Đoàn phim các người muốn chơi tôi hả?

-Relax, relax, – Đạo diễn Dương muốn bước lên ôm Lăng Lang, lại bị anh tránh ra khiến vồ hụt, -Tất cả mọi người quen thuộc rồi, bắt đầu hợp tác chẳng phải càng ăn ý sao? Người Trung Quốc bọn nê không phải có câu ngạn ngữ là, có bạn từ phương xa tới, bất diệt thuyết (shuo) hồ?

-Chữ kia đọc là due (diệc), không đọc shuo. – Lăng Lang lạnh lùng sửa đúng.

-A ~~ – đạo diện giật mình, -Văn hóa Trung Quốc quả là bác đại tinh thâm, không bằng tối này nên tới phòng oa, chúng ta tiến hành trao đổi văn hóa Trung Tây?

Bốp —

Hôm nay không phải nghi thức khai máy mà chỉ đi gặp mặt theo thông lệ, mọi người trao đổi với nhau cách nhìn về bộ phim.

Đạo diễn Dương mang tiếng biên kịch đi làm chuyện của đạo diễn, mang một bên mắt thâm quầng chậm rãi nói, Lăng Lang từ đầu tới cuối đều thất thần.

Phong Hạo xuất ngoại hơn một tuần, Lăng Lang sống một mình mười năm, chỉ ở chung với Phong Hạo hai tháng đã phát hiện mình không còn quen với sinh hoạt một mình. Có một cảm xúc tên là nhớ nhung chưa từng quen biết lặng lẽ đến thăm.

Dường như là tâm linh tương thông, một chiếc di động giơ thẳng tới trước mặt anh. Lăng Lang ngẩng đầu thấy vẻ mặt của người đại diện thì biết người gọi tới là Phong Hạo.

-Gọi điện về nhà không có ai nghe. – Giọng nói vui vẻ của Phong Hạo vang lên ở đầu kia điện thoại, -Đang họp?

Lăng Lang liếc nhìn đạo diễn Dương đang nước miếng tung bay.

-Nghe biên kịch nói về phim.

Phong Hạo cười phá lên.

-Nhớ tôi không?

Lăng Lang không đáp mà hỏi lại:

-Đến Hồng Kông rồi à?

-Vừa đến, đêm nay là có thể trở về, ngoan ngoãn ở nhà chờ tôi.

-Ừ. – Lăng Lang đáp lại không mặn không nhạt, không nghe ra cảm xúc.

Người đại diện nhận lại di động của mình:

-Hai cậu không thể trao đổi trao đổi điện thoại à? Đừng mỗi lần đều gọi vào số tôi, nhận cuộc gọi quốc tế không thu phí à?

-Quên mất. – Lăng Lang nói đúng sự thật.

-Hai người các cậu đều... – Người đại diện bỗng nhận ra bên cạnh còn có người, kịp thời nuốt câu kế tiếp vào, hạ giọng nói, -Đều ở chung rồi, vậy mà cả số điện thoại của nhau cũng không có, đây xem như tình thú đặc biệt của hai người à? Có cần tôi đưa số của cậu cho cậu ta không?

-Không cần, khi về tự tôi sẽ cho cậu ấy.

Lúc Lăng Lang về đến nhà đã sáu giờ tối, Phong Hạo vẫn chưa về. Anh không biết cái gọi là buổi tối trở về của Phong Hạo là khi nào, ăn lung tung mấy thứ, để mặc quần áo ngã xuống giường rồi ngủ mất lúc nào không hay.

Trong mơ Lăng Lang cảm thấy có người đang hôn mình, cảm giấc ấy giống y như cảnh hôn quay trên bờ cát hồi trước, thậm chí còn nóng bỏng hơn. Anh không kìm được hôn trả, được Lăng Lang đáp lại, người phía trên lại hôn càng nồng nàn hơn.

Xúc cảm cùng hơi thở kia vô cùng chân thực khiến Lăng Lang nhận ra không phải mình đang nằm mơ. Anh mở mắt, lông mi Phong Hạo gần sát phóng đại ngay trước mắt, mãi đến lúc tận mắt nhìn thấy đối phương, Lăng Lang mới nhận ra mình nhớ cậu ấy nhiều biết bao.

Hai người mặc sức hít lấy hơi thở của đối phương, dường như muốn bù đắp lại thời gian xa cách. Đây là lần thứ hai họ hôn môi, nhưng cũng là nụ hôn chính thức đầu tiên.

Kỹ thuật hôn của Phong Hạo rất cao siêu, hai ba cái đã khơi dậy ham muốn của Lăng Lang. Anh tự nhiên vươn tay ôm lấy cổ đối phương, hai người hôn càng say đắm, tay Phong Hạo ve vuốt vài vòng bên hông anh rồi chuyển đến cổ áo, cởi từng chiếc cúc trên áo sơmi.

Lúc Phong Hạo cởi quần áo trên người anh, Lăng Lang vô cùng phối hợp. Anh nghĩ có lẽ Phong Hạo muốn làm, mà anh cũng hoàn toàn không có ý từ chối, thậm chí anh còn chủ động nâng hông nhẹ nhàng ma sát lên người đối phương ám chỉ hắn.

Lăng Lang nhanh chóng không còn mảnh vải, cuối cùng Phong Hạo nhẹ cắn một cái lên chóp mũi anh, kết thúc nụ hôn triền miên say đắm này.

Dưới sự trêu đùa thuần thục của Phong Hạo, Lăng Lang hô hấp hỗn loạn, trên mặt còn ửng đỏ vì động tình.

Anh còn tưởng Phong Hạo sẽ nói 'tôi muốn', nhưng đối phương lại nói 'đi theo tôi'.

Lăng Lang không biết Phong Hạo muốn dẫn anh đi đâu, nhưng vẫn ngoan ngoãn đi theo hắn đến trước một cảnh cửa đóng chặt.

Phong Hạo lấy ra một chùm chìa khóa, chọn một chiếc trong đó mở cửa, Lăng Lang vừa nhìn thấy thứ bên trong liền ngây ngẩn cả người.

Phong Hạo không cho anh sững sờ, hắn dẫn đối phương vào phòng, ra hiệu anh chui vào chiếc lồng sắt chỉ cao cỡ nửa người, Lăng Lang đi vào chỉ có thể quỳ hoặc ngồi.

Phong Hạo ngồi xổm bên ngoài lồng sắt.

-Tôi đã nói chỉ cần lên giường thì không thể mặc quần áo, đây là quy củ của tôi. Bất cứ quy củ gì, tôi chỉ nói một lần, nếu vi phạm thì phải bị phạt.

Lăng Lang im lặng lắng nghe.

-Cái gọi là quy củ, chính là dù tôi ở hay không anh đều phải tuân thủ, tôi không thể ở bên cạnh anh 24/7, nhưng tôi muốn 24/7 đều ở trong lòng anh, anh phải từng giờ từng phút nhớ kỹ những lời chủ nhân của mình nói.

-Trong lúc ở trong lồng hi vọng anh có thể tự kiểm điểm mình, thời gian anh tự kiểm điểm do tôi quyết định.

Phong Hạo đặt ngón trỏ lên môi.

-Cuối cùng, nhớ kỹ quy củ trong lồng, không được nói, nếu có chuyện quan trọng thì gọi tôi, anh biết rõ phải gọi thế nào.

Hắn vươn tay, xoảng một tiếng, cửa lồng sắt khép lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro