Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 05

Khi ai đó đã thích ứng với một cách sống, lại có người xen vào, thay đổi mọi thứ, giống như lãnh thổ bị xâm nhập, đương nhiên là tự vệ, chống lại.

Hắn cũng vậy, không giải thích được đột nhiên ta chiếm phần lớn thời gian của hắn, vì vậy rất không hài lòng, mà ta dùng phương thức mạnh bạo. Ta ba ngày hai lần đánh hắn, dùng ngôn ngữ hạ lưu nhất nhục mạ hắn, dùng tư thế điên cuồng nhất xâm chiếm hắn. Mục đích của ta rất đơn giản, khiến cục cưng thông minh hơn, ta là so với 《 dã tính hô hoán 》 trong bọn chó săn khó phục tùng, không nên ban ơn cho ta hoặc buộc lại ta, chuyện này lâu dài cũng trở nên nhàm chán, ta một chút cứt chó hứng thú cũng không có.

BẤt quá hắn đối với ta cũng có thưởng thức một chút, ta chính là cố chấp như vậy. Lúc đó ta đặc biệt thao hắn đến mềm nhũn, lại hứng thú thao đến hậu huyệt của hắn đầy máu, sau đó muốn hắn đi ra ngoài mua rượu cho ta, hắn luôn luôn không nói hai lời mặc quần áo ra ngoài, mặc dù ngay cả hai chân cũng không đứng vững; ta lại dùng điện thoại của hắn gọi trai bao đến, hắn sẽ tự động ở bên ngoài đi bộ mấy tiếng đồng hồ, lúc về mỉm cười mang cho ta điểm tâm và bữa cơm, thu dọn dấu vết dâm loạn của ta cùng người khác trên ra giường; ta hỏi hắn muốn cho ta tiền không, hắn liền cho ta xem sổ tiết kiệm, mặt trên có một mấy vạn, hắn nói tiền quá ít không tiện, chờ tháng sau lĩnh tiền lương sẽ cho ... ta. Thành thật mà nói từ lúc đầu ở đây,sắc mặt ta không tốt chút nào,ta tùy lúc tùy chỗ sẽ đem hắn đặt tại nhà bếp, WC, phòng khách thao mấy lần, không làm hắn chảy máu sẽ không thoải mái, chỉ là sau đó hắn như quên hết mọi chuyện, tiếp tục mỉm cười nói chuyện với ta, để ta theo hắn cùng nhau xem TV nhàm chán, hoặc là vui vẻ đi dạo trên đường. Trên mặt hắn luôn luôn rất hạnh phúc khiến ta siêu cấp khó chịu.

Tiện nhân ở đâu cũng có, tùy tiện vơ sẽ có rất nhiều. Chỉ là hắn hạ mình như vậy, ta là lần đầu tiên thấy.

Ta nghĩ hắn là hạ thấp IQ của mình, còn ta là hạ thấp thân thể mình. Mặc kệ thế nào hắn coi như không tệ, cùng ta làm bạn như vậy suốt một tuần, rời một tháng, tuy rằng hắn cũng rốt cục bắt đầu nhiều lần nóng rần lên, té xỉu, thường thường còn ho ra máu.

Mặc dù như thế, sau đó khoảng một ngày đêm, hắn nói cho ta biết hắn phải đi làm lại.

"Ta đã ở nhà hơn một tháng rồi, phải đi làm lại. . ." Hắn nghiêng người nhìn ta, trong ánh mắt sáng long lanh, "Ngươi ở nhà một mình, có thể xem ti vi hay gì đó, cơm ta cũng sẽ làm. . . Có việc thì gọi điện thoại cho ta. . ."

Ta nằm trên giường, nói: "Nếu như ta thừa dịp ngươi đi ra ngoài, bán hết mọi thứ trong nhà thì sao?"

". . . Vậy cũng. . . Không sao. . ." Hắn xoay người ta lại, dáng tươi cười chân thành quả thực buồn cười, "Dù sao cũng không có gì đáng giá, tất cả tiền tích góp chỉ có mấy vạn. . . Ngươi nghĩ lấy cái gì, sẽ theo liền bán được sao. . . Chỉ cần ta lúc trở lại, ngươi còn ở đây. . ."

Hắn nói xong, đi tới hôn trán ta một cái, ta chán ghét đẩy ra. Trên mặt hắn hình như có chút cô đơn, cầm túi công văn cúi đầu ra cửa.

Trong phòng yên tĩnh, ta ngẩng đầu nhìn bốn phía. gia cụ đơn giản, bài trí lạc hậu, không thể không nghèo rớt mồng tơi, cũng không có gì tốt. Ta đã khỏe lại, cũng nhớ ta không có lí do tiếp tục ở đây. Tùy tiện cùng vài người chơi cả tiếng đồng hồ, tiền kiếm được đều hơn tiền lương một năm của hắn.

Ta ra cửa, chỉ có cất giữ cái chìa khóa, nếu ta không tìm được chỗ ngủ, còn có thể quay về ở đây nghỉ ngơi một đêm, thuận tiện thao hắn một lần nữa. Thành thật mà nói, cái mông của hắn khiến cho ta có chút nghiện. So với mấy người đẹp lẳng lơ mà ta chơi qua, có thể khiến ta thao một người nhiều như vậy, cũng chĩ có mình hắn.

Nên ta lập tức đi cái mông thích hợp thao, niềm vui vẻ một tháng qua làm đầu óc ta trở nên chậm chạp. Một tháng sau, rất nhanh, ta đã quên hắn rồi.

Chỉ là không lâu sau đó, hắn lại xuất hiện.

Hắn vẫn ở chỗ cũ - quán bar gay - ta thường đến, không ngừng nhìn xung quanh, cũng không đứng lâu lắm liền cúi đầu rời đi. Ta mặc kệ hắn, chỉ là có một lần vào nửa đêm cùng mấy người ở một quán bar uống rượu, hắn đột nhiên xuất hiện.

Hắn vẻ mặt kinh ngạc nhìn ta. Ta làm bộ không biết, thân thiết cùng các lão đầu "Ân ái" một chỗ. Sau chúng ta cùng nhau mướn phòng chơi 4P, ta biết hắn đợi ở bên ngoài. Ta cùng ba người thao đến mệt lả, ta bước ra ngoài, hắn quả nhiên chờ ở quán rượu trong đại sảnh.

Ta bước đi thanh thản, hắn bước nhanh chắn trước mặt ta. Ta không muốn nói chuyện với hắn, nhưng từ phía sau ôm lấy lưng của ta.

"Ngươi vì sao không nói một tiếng liền đi?" Hắn ôm thật chặt, trong thanh âm có tiếng khóc nức nở. Ta bị hắn ôm đau, dùng khuỷu tay đập vào ngực hắn. Hắn rên rỉ buông ra, ta xoay người hung hăng giựt tóc của hắn.

"Con mẹ nó ngươi là cha ta sao? Cái chuồng chó đó cũng muốn ta ở sao? Chờ ngươi lương một năm mười triệu hãy đến tìm ta!"

Hắn đau đến khóc, nhưng chỉ là nhẹ nhàng cố gắng gỡ ngón tay của ta. Hắn ôm gáy ta đau lòng nói: "Ta sẽ cho ngươi tất cả tiền của ta. . . Ta sẽ cố gắng kiếm tiền! Ngươi. . . Ngươi thỉnh thoảng về nhà được không? Thỉnh thoảng cùng ta dạo chơi. . . Trả lời ta đi?"

"Ngươi đâu phải thiếu tiền? Mẹ nó, thực ngứa chân!" Ta một cước đá văng hắn, "Cút đi, ta không phải là bạn ngươi, vĩnh viễn cũng không phải! Ngươi thiếu người thao đúng không? Ta biết chơi cái này rất nhiều, ngày nào đó giới thiệu một hai người chơi với ngươi, cam đoan ngươi hài lòng. . ."

"Đừng nói nữa ——" hắn khóc hô lên,  quỳ trên mặt đất, hai tay vô lực chống đở thân thể, "Ta thực sự đang cố gắng. . . Ta sẽ làm thêm việc. . . Hay suy nghĩ lại một chút. . . Ta biết sinh hoạt của ngươi, đối với ngươi. . . Ta. . ."

Buồn chán đến cực điểm, ta chơi qua người nhiều như vậy, ta thừa nhận thân thể hắn đối với ta rất hấp dẫn, bây giờ xem ra, hắn cũng thấp hèn như bao người. Kỳ động dục của dã thú qua đi, công mẹ sẽ không giao phối, cho đến Kỳ động dục tiếp theo đến. Cái quy luật này ta luôn luôn vâng theo, ta và bạn chơi cũng phần lớn hiểu được, lần này đụng tới hắn như oán nữ, không thú vị.

BỊ tiếng khóc của hắn làm phiền, ta nắm cà- vạt trói tay hắn ra sau lưng, sau đó như Chu Tinh Trì vậy đối với hắn quyền đấm cước đá, ta đá mặt của hắn, hạ thân, cái ót, hắn rất ngoan không có la to, bị ta đánh đến bất tỉnh.

Nếu tiểu thụ này không có khuynh hướng cuồng ngược thì với loại người dây dưa như hắn phải dùng bạo lực, hay là hắn đã bị ta đánh cho sảng, nên mới quấn lấy ta như vậy. Ta nhíu nhíu mày, kéo cà- vạt ,chưa hết giận lại cho hắn một cước, ai ngờ cái đồ đê tiện cư nhiên dùng sức lực cuối cùng bắt được chân của ta.

"Ngươi. . . Theo ta về. . . Xin ngươi. . . Van cầu ngươi. . ." Hơi thở mong manh, nói gián đoạn, bất quá vẫn là không có gây trở ngại ta nghe ý tứ cảu hắn.

"Ta cả đời này. . . Thầm nghĩ. . . Cùng một người. . . Cùng một người. . . Làm chuyện đó. . . Ngươi là. . . Ngươi là người  quan trọng nhất. . . Nên ta. . . Chỉ cần. . . Chỉ cần ngươi. . ."

Ta gục đầu xuống, hắn ngẩng đầu, trong mắt hắn tơ máu in ánh trăng lạnh lẽo, bắn thẳng đến tâm lý của ta.

Một trận không rõ mê muội.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro