Chương 03
Ta theo hắn đi vào hành lang u ám, bẩn thỉu, trên tay ta quấn đầy băng vải, trên chân bọc băng gạc, ta đặt chân lên lưng hắn.
Hắn cõng ta.
Hắn cõng ta mà cười vui vẻ.
Nhớ ngày trước cha ta cũng từng cõng ta như vậy, nhưng mà lưng hắn không được mềm mại như vậy. Hắn cõng ta đến nhà một người đàn ông, hắn để người đó ngồi trên người ta, mình ở một bên nhìn. Chờ khi người đó ngưng lại, hắn cũng cỡi quần chen vào, hắn ghé vào một bên, xin cái tên kia cho hắn tham gia một chút.
"Hoan nghênh tới nơi này. . ." Ánh sáng lóe lên đâm vào mắt ta đau nhức, thì ra là do hắn mở cửa nhà ra. Bên trong không lớn lắm, lại sạch sẽ ngăn nắp sạch sẽ, hai giường đơn trắng đến chói mắt.
Hắn đặt ta trên ghế sa lon, mở TV cho ta xem. Rồi vào bếp làm cơm, không lâu sau liền có bữa cơm thơm nức mũi.
Tay ta không thể cử động, hắn đút ta ăn cơm; chân ta không thể cử động, hắn giúp ta tắm.
Lúc hắn tắm cho ta, cẩn thận như đang điêu khắc, cẩn thận dùng xà phòng và khăn mặt, rất sợ đụng vào vết thương của ta. Lưng của hắn bị nước làm ướt nhẹp, có thể thấy rõ cơ bụng và đầu ti xinh đẹp, rất là đẹp nha. Khi tắm ở hạ thân, ta không chút do dự cắn cổ hắn, làm hiện ra dấu răng rất sâu. Hắn đau đếnngẩng đầu, ta ngay tại chỗ nhào tới.
Tay chân của ta không thể cử động, nhưng miệng ta lại rất linh hoạt. Không đến nửa giờ đồng hồ, mặt hắn đã bị ta cắn chảy máu. Mũi, khóe mắt, cằm, vành tai. . . Như trúng kiêm độc của Đường môn. Máu của hắn, ta nếm thấy rất ngọt.
"Ngươi làm gì. . ." Hắn giãy giụa, tránh né ta. Xuyên qua nước và máu, hắn nhìn ta, thật lâu, không nói gì.
Vòi sen chảy ào ào, máu trên mặt hắn cũng theo đó mà trôi đi. Ta quỳ rạp trên mặt đất, chỉ có đầu ngẩng lên, như con rùa bi tàn phế.
"Vì sao dẫn ta tới đây? Lần trước làm ngươi không thoải mái, ngươi muốn làm lại sao?" Ta cười nhạt, "Loại nào đều OK, ta đều có thể làm cả hai. . ."
Hắn không nói gì, cúi đầu ôm ta. Hắn lau khô người ta đặt trên giường, đem sữa tươi và thuốc viên đến.
"Để ngươi khỏe lại, nên phải ở đây. . ." Hắn nhét viên thuốc vào miệng ta, ta lại mượn cơ hội cắn ngón tay của hắn, một vòng máu lại xuất hiện.
"Ngươi tại sao muốn như vậy. . ." Hắn muốn khóc, trong ánh mắt vụt lên tia sáng rất đẹp, hắn không có làm phiền ta đánh bụng ta, vân vân —— giống chuyện ta gặp trước đây.
"Ta thực sự. . . Chỉ là muốn kết bạn. . ." Hắn cụt hứng nằm xuống giường, hai chân rúc vào một chỗ, "Ta nghĩ đời này chỉ cần tìm một người tốt. . . Như người thường như vậy. . . Chẳng lẽ không được sao? Thực sự. . . Không được sao. . ."
"Được chứ đồ ngốc, " ta nằm ngửa cười nhạt, "Chỉ là ngươi đừng làm phiền ta, ngươi với ta không có sức dụ dỗ lớn đâu."
"Thế nhưng ngươi. . . Người. . . Ta. . ." Hắn đem mặt chôn trên giường, phảng phất nói gì đó rất đau khổ, nhưng ta lại lười nghe. Nhắm mắt lại, bóng tối phủ xuống.
Ta mơ thấy ta tự mình thiến cha ta, tiếng gào thét như của một con heo bị giết chết. Ta mơ thấy cha ta muốn đánh ta, cầm cưa muốn cưa đầu ta. Lại thấy mẹ nhào lên che trước ta, bảo vệ ta, những ngón tay của mẹ rớt xuống đỉnh đầu ta. Cha buông cưa xuống, nhặt ngón tay của mẹ lên nhét vào miệng ta rồi đánh ta bất tỉnh, sau này ta vẫn nhớ có một người cảnh sát hỏi ta: Ngươi tại sao muốn ăn ngón tay của mẹ mình?
Đúng vậy, là máu, ta điên cuồng, ta trời sinh là sát nhân điên cuồng.
Chỉ là sau này ta phát hiện bị thao đúng lúc lại vui vẻ như vậy, có thể để cho ta quên sinh mệnh và sự tồn tại bản thân, nên ta quyết định tự hủy hoại bản thân mình trước, có được người này thật tốt.
Ác mộng đầy máu và những con quỷ cũng không thể khiến ta thức giấc, nhưng vào sáng sớm trên đầu thấy ấm áp lại làm ta tỉnh dậy. Ta trợn mắt, thấy đôi mắt mắt đẹp của hắn, đột nhiên nghĩ, nếu như có thể móc mắt hắn ra ăn, chắc là món ngon nhất.
Hắn xoa trán ta, nhỏ giọng nói: "Ngươi gặp ác mộng sao? Chảy rất nhiều mồ hôi. . . Lát nữa ta đi làm ngươi ở một mình được không?"
Ta quay đầu đi cười nhạt: "Ngươi phải chuẩn bị bô xí và nước nóng cho ta."
Hắn nhăn mặt, hình như đang suy tư cái gì. Hắn gọi điện thoại nói nói gì đó, đái khái là xin nghỉ.
"Yên tâm, trước khi ngươi khỏe lại, ta vẫn sẽ chăm sóc ngươi." Hắn đi tới đỡ ta dậy, "Muốn đi toa-lét sao?"
Ta đứng dựa vào hắn mà đi vệ sinh, nhịn một đêm, thật lâu mới xong, cũng khoảng hai phút. Ta vừa đi tiểu vừa nhìn lông mi hắn, vừa dài vừa dày, ta thấy hạ thân có chút không yên.
Hắn đè hạ thân của ta xuống, với tay xả WC, giúp ta kéo khóa, ta cố ý ngã xuống, nằm nhìn hắn.
"Cho ta khẩu giao*." Mặt không biểu cảm nói.
Dáng vẻ hốt hoảng của hắn thực sự rất thú vị. Hắn ngơ ngẩn mãi vẫn không nhúc nhích.
Vật kia của ra đã hoàn toàn đứng thẳng, ta dạng chân nhìn hắn, "Nếu ngươi làm ta thấy thoải mái, có lẽ ta sẽ suy nghĩ đề nghị của ngươi. . ."
Hắn không do dự nữa, nhanh chóng quỳ xuống cho ta mút. Thực sự rất thoải mái.
Không đến một phút, ta nơi đó đã cứng rắn như thép, dâm thủy giàn giụa. Ta dùng ngón chân đạp đạp hắn, cười cười nói: "Cỡi hết quần rồi ngồi xuống, ta muốn thao huyệt động của ngươi."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro