Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương I

Trong cuộc đời của mỗi người đều có một câu chuyện khác nhau . Và cậu cũng vậy , nhưng có lẽ cuộc đời của cậu có phần kém mày mắn hơn người khác . Đó là cậu không có mẹ . Cậu nghe ba nói rằng mẹ cậu đã ra đi từ lúc cậu còn rất bé . Cậu cũng không thắc mắc quá nhiều . Vì khi nhắc tới mẹ , cậu đều cảm thấy đau . Đau lắm ! Mặc dù vậy , cậu cũng có một người cha rất thương cậu , luôn bảo vệ cậu . Nhưng cho đến một ngày cậu nghe được cuộc nói chuyện giữa ba và hắn rằng ba muốn bạn tìm cho cậu một chỗ nương tựa vững chắc , không để cậu thiệt thòi . Sau đó , hắn đồng ý , người ấy còn nói rằng nhất định sẽ tìm cho bằng được . Cậu nghe xong cuộc nói chuyện ấy liền chạy về phòng . Những ngày sau đó , cậu coi như chưa từng nghe về chuyện đó . Cậu vẫn đối xử với ba rất bình thường . Vì đơn giản rằng , ba đến cùng vẫn là muốn tốt cho cậu , muốn kiếm cho cậu một người vợ có gia thế vững chắc , không để cậu chịu bất cứ sự coi thường nào . Nghĩ đến đấy , cậu liền khó hiểu . Ba cậu là giám đốc công ty LT , tại sao phải chỗ nương tựa vững chắc ? Tại sao phải kiếm vợ có gia thế nổi tiếng ? Người muốn có cậu xếp thành hàng , đếm còn không hết chứ chưa nói đến phải kiếm vợ cho cậu . Chẳng những vậy , cậu cũng mười bốn tuổi rồi , cũng không phải bé bỏng quá nữa . Trong lòng cậu đột nhiên nổi lên một sự tức giận . Cậu từ trên phòng đi xuống nhà , định bụng đi lòng vòng công viên cho nguôi cơn giận . Vừa đi xuống , hắn đến . Cậu nhăn mặt nhìn hắn một lúc rồi mới nói :

-    Chào anh !

Hắn nhìn lại cậu rồi gật đầu . Tại sao ? Cậu với hắn cũng không phải là không quen biết nhau mà ngược lại còn khá thân . Cậu quen hắn từ bé nên chuyện hắn sang nhà cậu có lẽ không xa lạ gì . Nhưng việc hắn đồng ý sự nhờ vả của ba khiến cho cậu không khỏi nổi giận . Cậu tức giận đi xuống , không thèm nhìn hắn mà ra khỏi nhà . Khi cậu ra ngoài , hắn vừa buồn vừa khó hiểu nhìn ra cửa , nhìn cậu từ từ ra khỏi nhà . Vừa lúc ấy , ba cậu là Tuyên Y, từ phòng đi ra , nói :

-    Lam Vân, Cậu đang làm gì vậy ?

Hắn giật mình quay lại , nói :

-    Chú Tuyên Y ! Không có gì đâu !

Tuyên Y mời hắn ngồi ra sofa để tiện nói chuyện . Tuyên Y mở lời :

-    Cậu trước hết cứ để tâm đến việc học đã , tôi nhờ vậy là nhờ trước thôi

Hắn cười ngại . Từ đầu hắn cũng biết đây chỉ là nhờ vả trước , vì nhà hắn thân quen với Tuyên Y . Chẳng những vậy , hắn còn có công việc tay trái là chuyên gia dịch công văn tiếng anh , cũng được gọi là quen biết nhiều . Chính vì vậy mà Tuyên Y nhờ hắn trước để tương lai Kỳ Ca tốt hơn . Hắn cũng rất khó hiểu . Tuyên Y nguyên lai là giám đốc công ty LT , tại sao phải nhờ vả hắn chuyện này ? Hắn nghĩ một hồi . Đột nhiên Tuyên Y nói :

-    Cậu bây giờ mới 19 tuổi , vẫn còn rất trẻ . Ở tuổi này người ta vẫn đi học đại học , chưa có công ăn việc làm . Còn cậu vừa đi học vừa làm việc lấy thu nhập , như vậy chẳng phải đáng để nhờ vả đi !

-    Chú hơi quá lời rồi ! Cháu chỉ là không muốn nhờ vả ba mẹ nên mới làm công việc thêm như thế này

Hắn vừa cười vừa trả lời . Tuyên Y nghe vậy liền cười nhẹ . Hắn lại nói :

-    Nhưng mà chú Tuyên Y , cho cháu hỏi câu này được không ?

Tuyên Y nhìn hắn , không do dự nói :

-    Cậu cứ tự nhiên

Hắn chần chừ một lúc rồi mới bắt đầu nói :

-    Cháu thấy rất kì lạ . Chú năm nay mới 30 tuổi . Nhưng Kỳ Ca năm nay đã 14 tuổi . Vậy thì mẹ Kỳ Ca sinh con từ 16 tuổi . Chẳng phải là vô lí sao ?

Tuyên Y không hề tỏ vẻ bất ngờ hay khó hiểu . Anh nhanh chóng trả lời :

-    Vì cậu và tôi không lạ với nhau nữa nên tôi sẽ nói . Thật ra Kỳ Ca là con nuôi của tôi . Và tôi chưa hề yêu một người phụ nữ nào cả .

Lam Vân bất ngờ , từ trước tới giờ hắn cứ ngỡ rằng mẹ của Kỳ Ca mất sớm . Nhưng đột nhiên nghĩ rằng sự chênh lệch tuổi quá vô lí nên mới hỏi . Ai ngờ rằng sự thật là như vậy . Hắn đơ người lúc đâu rồi mới nói :

-    Chú có định nói cho Kỳ Ca biết không ?

Tuyên Y lắc đầu . Khuôn mặt lộ rõ vẻ buồn sầu , nói :

-    Tôi cũng có ý định , nhưng không dám nói ra, tôi sợ Kỳ Ca tổn thương .

Lam Vân gật đầu hiểu ý . Hắn mặc dù không thể hiểu được cảm giác của Tuyên Y , nhưng vẫn có thể cảm nhận được sự đau buồn khi phải nói sự thật . Hắn trước đây cũng đã từng như vậy . Chỉ khác rằng chuyện của hắn lại không giống chuyện của Tuyên Y . Lam Vân uống xong chén trà , cũng vừa lúc điện thoại hắn reo lên . Lam Vân nhăn mày cầm điên thoại lên nghe máy . Một lúc sau , cậu nói :

-    Chú Tuyên Y , em có việc gấp phải đi ! Chào chú !

Tuyên Y vừa bình thản uống trà vừa gật đầu. Lam Vân lễ phép chúi chào lần nữa rồi mới đi . Khi hắn vừa lái xe đi thì Kỳ Ca về . Cậu đi vào nhà , nói :

-    Con về rồi ạ !

Tuyên Y đặt li trà xuống , nói :

-    Ừ , con lên nhà tắm rửa đi để ăn cơm.

Kỳ Ca đi lên nhà . Trong đầu cậu vẫn nghĩ đến chuyện đó . Đột nhiên cậu nghĩ rằng có lẽ nào ba cậu biết cậu thích đàn ông ? Nhưng từ hồi nào đến giờ cậu chưa hề biểu hiện gì với ba . Cậu cũng chưa yêu một ai . Với cả hiện tại cậu không chắc chắn về tính hướng của bản thân nên chắc chắn ba không biết . Vậy thì tại sao ba lại làm vậy ? Câu hỏi ấy cứ lập đi lập lại trong đầu cậu khiến cậu không thể bình thường được . Cậu rất muốn hỏi ba nhưng lại không dám vì cậu sợ ba biết cậu nghe trộm hay thứ gì đại loại như vậy.Cậu tắm xong rồi xuống nhà . Tuyên Y đang chờ cậu ở bàn ăn cơm . Cậu ngồi xuống ghế . Khi cậu chuẩn bị ăn thì ba cậu nói :

-    Sắp tới ba sẽ tăng ca ở công ty , con đừng chờ ba , cứ ăn trước .

-    Vâng , con biết rồi ạ .

Cậu ngoan ngoãn đáp lại mặc dù nội tâm cậu đang rất khó hiểu . Tuyên Y không có biểu hiện gì bất thường.Và có lẽ cậu không biết rằng người ba của cậu biết mọi thứ . Kể cả những bí mật của cậu....
___________________________
Truyện này không theo fic cặp hết mọi người ạ . Mong các bạn ủng hộ truyện mình nha . Và nếu các bạn thích truyện thì hãy bình luận cho mình biết nhé . Bái bai !!!!
Love
Kem Ly

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro