Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 72 - QUÁ MỨC QUYẾN RŨ

Moose biết rằng, thực ra Hoàng đế Thiên Già không thực sự đồng ý với ba điều khoản trong dự luật mà cậu đã viết.

Hắn làm điều đó vì cậu, vì cậu nên mới đồng ý đưa dự luật ra trước nghị viện.

Điều này khiến Moose vô cùng bất ngờ.

Tại sao Hoàng đế Thiên Già lại sẵn lòng làm những điều này vì cậu?

Chẳng phải hắn giữ cậu lại chỉ để lấy tin tức tố thôi sao?

Suy nghĩ của cậu, sự đồng ý hay phản đối của cậu, thực ra cũng chẳng ảnh hưởng đến việc giải phóng tin tức tố.

Cậu cũng không thể thoát khỏi sự kiểm soát của Hoàng đế Thiên Già.

Hoàng đế Thiên Già luôn có cách lấy được tin tức tố từ cậu.

Đặc biệt là khi Moose nhận ra, Hoàng đế Thiên Già không chỉ đơn thuần đưa dự luật ra để làm thủ tục, sau đó chờ nó bị phủ quyết để cậu từ bỏ hy vọng.

Hoàng đế Thiên Già đang sử dụng quyền lực của mình để giúp cậu hoàn thành dự luật này.

Hắn tái thẩm định sự kiện quý tộc nổi loạn, xử lý một số quý tộc trong thượng nghị viện vốn trước đây có thể được tha thứ.

Ghế trống trong nghị viện tăng lên đáng kể.

Hoàng đế Thiên Già bổ nhiệm một số quý tộc mới nổi ủng hộ giống đực hoặc từng có trứng giống đực vào nghị viện.

Các thành viên của hạ nghị viện hầu hết đều là người ủng hộ Hoàng đế Thiên Già.

Ngay cả như vậy, Hoàng đế Thiên Già vẫn mượn cớ chiến tranh với Trùng tộc để điều chuyển một số nghị sĩ quá bảo thủ và cổ hủ rời khỏi Đế Đô Tinh.

"Bệ hạ, tại sao ngài phải làm như vậy?"

Moose không biết đây là lần thứ bao nhiêu cậu hỏi Hoàng đế Thiên Già.

"Tình hình chiến sự ở tiền tuyến đang rất cấp bách. Quê hương của một số nghị sĩ nằm trong khu vực chuẩn bị chiến tranh. Vào thời điểm này, họ nên trở về đó để hỗ trợ tác chiến."

Hoàng đế Thiên Già đáp.

Thôi đi, toàn bộ người giống cái Thiên Già đều là binh sĩ và cực kỳ hiếu chiến.

Lãnh thổ trải dài 12 hệ sao, trong đó 11 hệ sao đều là khu vực sẵn sàng chiến đấu.

Nếu thật sự như Hoàng đế Thiên Già nói thì hắn đã phải điều động hơn 90% các nghị sĩ hạ viện về khu vực chiến trường.

Hơn nữa, nếu tình hình chiến sự thực sự khẩn cấp thì người rời khỏi Đế Đô Tinh sẽ không phải là các nghị sĩ mà chính là Hoàng đế Thiên Già.

Đây là một kẻ cuồng chiến tranh.

Là loại không thể ngồi yên, thà ngụy trang thân phận để ra chiến trường còn hơn.

Moose nhìn Hoàng đế Thiên Già nhưng không vạch trần lời nói của hắn.

Chỉ là ánh mắt cậu vẫn luôn dõi theo khiến Hoàng đế Thiên Già cảm thấy cực kỳ không thoải mái.

"Nếu ta nói là để làm Sese vui vẻ, em cũng không tin." Hoàng đế Thiên Già thở dài.

Moose không phải là không tin, mà là không hiểu nổi.

"Ta vui hay không..... quan trọng sao?" Moose hỏi.

"Đương nhiên là quan trọng."

Hoàng đế Thiên Già đưa tay vuốt tóc Moose, chạm vào viên đá quý hình trái tim mà chính hắn đã tự tay mài cắt.

Hoàng phi gắn nó vào dây buộc tóc, dùng để cố định bím tóc được tết gọn ra sau gáy.

Động tác của Hoàng đế Thiên Già khựng lại một chút.

Ngón tay cái lướt nhẹ qua viên đá quý được cắt không mấy hoàn mỹ, thầm nghĩ sẽ tìm cơ hội mài lại nó một lần nữa.

Để tránh làm xước làn da mềm mại và mái tóc đẹp của Hoàng phi.

"Không có gì quan trọng hơn điều đó cả." Hoàng đế Thiên Già nói.

Không gì quan trọng hơn việc khiến Hoàng phi của hắn vui vẻ.

Ánh mắt Moose chạm vào đôi mắt sâu thẳm và đầy tình cảm của Hoàng đế Thiên Già, tim cậu bỗng đập nhanh hơn.

Lần cuối cùng tim cậu đập nhanh như vậy là khi Hoàng đế Thiên Già nửa quỳ trước mặt cậu, trao cho cậu viên đá quý hình trái tim ấy.

Lần trước nữa, là khi Hoàng đế Thiên Già xòe đôi cánh của mình, che chở cậu và toàn bộ đội ngũ y tế giữa chiến trường rực lửa.

Moose đặt tay lên ngực, không thích cảm giác bị Aks điều khiển cảm xúc như vậy.

"Giống cái đều thích nói những lời ngọt ngào như thế..... để lừa gạt trái tim giống đực sao?"

Rõ ràng là không.

'Những lời ngọt ngào' đối với giống cái Thiên Già là thứ quá cao cấp, họ vẫn chưa phát triển được loại hình thái tiên tiến như vậy.

Thậm chí, Hoàng đế Thiên Già còn chẳng hiểu ý nghĩa của từ 'lời ngọt ngào'.

Có lẽ nó liên quan đến cảm xúc, là những lời để bày tỏ cảm xúc.

Thiên Già có tình thân, có tình bạn, đặc biệt là tình đồng đội trong chiến đấu.

Chỉ duy nhất không có 'tình yêu'.

Không có từ ngữ nào chuyên biệt để miêu tả tình cảm giữa giống cái và giống đực.

Hoàng đế Thiên Già cũng không thể dùng bộ óc nghèo nàn về cảm xúc của mình để nghĩ ra cách diễn đạt phù hợp, chỉ có thể lúng túng nói:

"Không lừa gạt em, tất cả đều là sự thật."

Chính vì là sự thật, nên Moose càng không thể hiểu nổi.

"Ngài muốn làm ta vui, có phải là để đạt được điều gì đó từ ta không? Nhiều tin tức tố hơn nữa chăng?"

Moose đoán, đôi mày hơi nhíu lại:

"Ngày ba lần rồi, vẫn chưa đủ sao?"

Moose cũng không ngờ mình lại cung cấp tin tức tố cho Aks thường xuyên đến vậy.

Hoàn toàn vượt quá lượng cần thiết cho sự phát triển của trứng Thiên Già.

"Không phải vì điều đó."

Hoàng đế Thiên Già ngượng ngùng dời ánh mắt đi nơi khác.

Mặc dù hắn thực sự rất thích được Hoàng phi cung cấp tin tức tố.

Nhưng trọng điểm không nằm ở tin tức tố.

Mà là ở ánh mắt của Hoàng phi, là cậu vòng tay ôm lấy hắn, là sự hòa nhập giữa họ.

Như thể thân xác lạnh giá được sưởi ấm, linh hồn vỡ vụn được vá lại và trái tim trống rỗng được lấp đầy.

"Vậy ngài muốn gì?"

Moose truy vấn: "Ngài chắc chắn phải muốn điều gì đó, trên đời không có thứ gì là tốt lành vô cớ cả."

Khoảnh khắc đưa ra quyết định, Hoàng đế Thiên Già thực sự chỉ muốn Hoàng phi vui vẻ.

Nhưng khi Hoàng phi không tin, hắn buộc phải suy nghĩ thêm về những điều khác.

Hắn muốn Hoàng phi mãi mãi ở bên cạnh mình, và muốn...

"Sese, ta muốn em trở thành Hoàng hậu của ta." Hoàng đế Thiên Già nhìn thẳng vào Moose nói.

Hoàng hậu của hắn, hùng quân của hắn.

'Hùng quân' là từ gần nhất với khái niệm 'bạn đời' trong từ vựng của giống loài này.

Ban đầu, điều Moose mong muốn cũng chỉ là một người bạn đời mà cậu công nhận.

Cậu ghét bị giống cái lợi dụng.

Đặc biệt là bị nhiều giống cái lợi dụng.

Cậu hy vọng người mà mình chọn sẽ vừa là người dẫn dắt, vừa là thư chủ của mình.

Cậu muốn người dẫn dắt và thư chủ là cùng một cá thể, là người có thể đồng hành với cậu suốt đời.

Nhưng Aks đã phá hỏng điều đó.

Aks từ chối trở thành người dẫn dắt của cậu, thậm chí để mặc cậu bị các giống cái quý tộc già lợi dụng.

Từ khoảnh khắc đó, giữa họ đã hình thành một vết nứt lớn.

Dù sau này cậu nhập cung, trở thành giống đực của Aks.

Mối quan hệ giữa cậu và Aks cũng không còn hoàn hảo.

Những gì càng quan trọng, Moose càng không thể chấp nhận sự tổn thương và khiếm khuyết.

Vì vậy, khi nhập cung, Aks đề nghị cậu trở thành Hoàng hậu nhưng cậu đã từ chối.

Giờ đây, Aks lại một lần nữa nhắc đến việc muốn cậu trở thành Hoàng hậu của mình.

Moose nhìn thẳng vào đôi mắt đỏ rực của Hoàng đế Thiên Già, mỉm cười và nói:

"Được, nếu dự luật được thông qua, ta sẽ làm Hoàng hậu của ngài."

"Đây là lời em nói đấy, Sese."

Hoàng đế Thiên Già nâng khuôn mặt xinh đẹp của Hoàng phi, đặt một nụ hôn lên đôi môi đỏ hồng của cậu, hơi thở nóng rực.

"Trở thành Hoàng hậu rồi, em sẽ không thể nào giải trừ hôn ước với ta nữa."

Giống cái có thể chuyển nhượng hùng hầu nhưng không thể chuyển nhượng hùng quân.

Tương tự, ngay cả khi dự luật được thông qua, giống đực có quyền ngang bằng với giống cái, thì Moose, sau khi trở thành hùng quân của hắn, cũng không thể rời khỏi hắn.

"Tự do ly hôn không phải là điều ta cần quan tâm lúc này."

Hiện tại, điều quan trọng nhất là sống sót qua bệnh dịch tinh thần, là để nhiều giống đực hơn có cơ hội sống sót.

Còn những điều khác, hãy để thế hệ sau đấu tranh giành lấy.

Moose thờ ơ đáp lại nụ hôn của Hoàng đế Thiên Già, cắn nhẹ lên đầu lưỡi của hắn.

Hành động này chẳng những không khiến Hoàng đế Thiên Già rút lui, mà ngược lại còn khiến hắn thêm kích động, quấn quýt hơn.

Điều này buộc Moose phải nghiêm túc đối phó, nếu không sẽ bị chiếm đoạt toàn bộ không khí và chịu sự bắt nạt đến chết.

Giống đực mãi mãi không thể so sánh với giống cái về dung tích phổi.

Huống hồ đây lại là một giống cái cấp SSS.

Bị bắt nạt đến mức không thở nổi, Moose liền mạnh tay giật sợi dây chuyền trên người Hoàng đế Thiên Già.

Chỉ cần bị giật vài cái, Hoàng đế Thiên Già lập tức mất hết sức lực, mềm nhũn nằm đó, chìm trong dư vị của tin tức tố, bộ dáng thật thảm hại.

Moose ngày càng yêu thích món trang sức kèm theo dây xích này.

Như thể đó là dây cương kiềm chế một con mãnh thú.

Nắm được nó, là có thể kiểm soát một con thú vũ trụ cấp SSS.

Nhìn vào mối nối tinh xảo của sợi dây chuyền vàng, Moose có chút lo lắng.

Không phải lo sợi dây bị đứt.

Với cường độ cơ thể và khả năng hồi phục của giống cái cấp SSS, dù dây có đứt, Hoàng đế Thiên Già cũng chẳng hề hấn gì.

Moose chỉ lo liệu có khiến phần cơ bắp kia phát triển hơn nữa không.

Cơ ngực của Hoàng đế Thiên Già đã đủ lớn rồi.

Đặc biệt là khi trứng Thiên Già trong bụng ngày càng lớn, phần ngực ấy dường như càng thêm căng đầy.

Thật quá mức quyến rũ.

Nếu không phải vì biết đây là quả trứng đầu tiên của Hoàng đế Thiên Già, Moose suýt nữa đã nghĩ rằng hắn từng sinh vài lứa con rồi.

Moose chợt nhớ lại ngày sinh lý thức tỉnh, khi cậu bị bịt mắt, trong bóng tối cảm nhận được sự đầy đặn và rắn chắc đó.

Không kém cạnh Hoàng đế Thiên Già chút nào.

Dù là trong số các quân thư, thân hình đẹp như thế này cũng hiếm thấy.

Cơ bắp của quân thư thường chỉ mạnh mẽ, còn muốn quyến rũ thế này, phải phụ thuộc vào thiên phú.

Hoàng đế Thiên Già mất một lúc lâu mới hồi phục từ dư vị tin tức tố, ngẩng đầu lên thì thấy Hoàng phi dường như đang thất thần nhìn vào khoảng không, không khỏi cảm thấy có chút khó chịu.

Hắn đã thành ra bộ dạng này, vậy mà Hoàng phi chỉ hơi xộc xệch quần áo, quỳ trên ghế sofa, lưng vẫn thẳng tắp, mái tóc dài vàng óng phủ xuống, tựa như tượng thần mà dị tộc tôn thờ.

Hoàng đế Thiên Già chống người dậy, ôm lấy tượng thần của mình vào lòng, độc chiếm mà hỏi khẽ:

"Sese đang nghĩ gì vậy?"

Gương mặt của Moose bị ép vào cơ ngực của Hoàng đế Thiên Già.

Người dẫn dắt của cậu, vị quý tộc già giống cái đó, cũng thích ôm cậu như vậy.

Khác biệt duy nhất là trước ngực Hoàng đế Thiên Già có hai sợi dây chuyền, làm cậu cảm thấy hơi cấn.

Moose đưa tay đẩy Hoàng đế Thiên Già ra một chút, nói:

"Ta đang nghĩ, liệu có nhiều giống cái có cơ ngực như ngài không?"

Đầu óc Hoàng đế Thiên Già bỗng trống rỗng.

Hắn chưa bao giờ chú ý đến cơ thể của các giống cái khác, chỉ biết có rất nhiều quân thư coi hắn làm mục tiêu luyện tập.

Còn kết quả luyện tập thế nào...

Tóm lại, không có ai có thể so bì.

Hoàng đế Thiên Già tự tin đáp: "Không phải là hiếm, mà chỉ có một."

Các quân thư sẽ không quan tâm đến hình dáng hay cảm giác của cơ bắp.

Họ chỉ để ý đến sức mạnh tiềm ẩn trong cơ bắp ấy.

So về sức mạnh, Hoàng đế Thiên Già luôn đứng đầu, nên hắn đương nhiên có quyền tự hào.

"Vậy sao?"

Moose ngạc nhiên, ánh mắt di chuyển qua lại giữa khuôn mặt và lồng ngực của Hoàng đế Thiên Già, một lần nữa xác nhận:

"Thật sự chỉ có mình ngài thôi?"

"Tất nhiên."

Hoàng đế Thiên Già kéo tay Hoàng phi đặt lên ngực mình, điều động sức mạnh, để cậu cảm nhận sức mạnh dồi dào ẩn chứa trong cơ thể hắn.

Thật nóng.

Đầu ngón tay của Moose hơi co lại, khẽ run lên.

Nhưng trong ký ức, cơ thể của vị quý tộc già giống cái kia cũng rất nóng.

Khi ôm cậu vào lòng, như muốn hòa tan cậu.

Ánh mắt Moose vô tình bắt gặp một điểm trắng đang di chuyển, cậu nghiêng đầu nhìn qua.

Trên màn hình phát trực tiếp, các dòng bình luận cuộn liên tục.

[Đây là thứ chúng ta có thể xem sao? Bịt mắt lại, hé ngón tay ra một chút.]

[Đúng thế, chính là thứ chúng ta có thể xem!]

"..."

Moose vội vàng rút tay về, đồng thời nhặt một chiếc gối ôm, ném thẳng vào Hoàng đế Thiên Già.

Vài chiếc gối rơi xuống, cuối cùng cũng che kín phần cổ áo bị hở của Hoàng đế Thiên Già.

Những lúc thế này, lẽ ra màn hình đã tắt đen.

Nhưng lần này...

Quần áo của Moose vẫn chỉnh tề, Hoàng đế Thiên Già cũng chỉ hơi hở phần cổ áo.

Dù rằng tin tức tố đã tràn ngập một lần nhưng tin tức tố không nằm trong phạm vi mà màn hình phát hiện được.

Không ngờ lại không kích hoạt chế độ màn hình đen.

Đôi tai Moose nóng ran, cậu không dám nhìn vào màn hình, chỉ dùng chân đẩy nhẹ đầu gối của Hoàng đế Thiên Già, giục hắn mau chỉnh đốn bản thân.

Hoàng đế Thiên Già ngơ ngác ôm một đống gối ôm, không hiểu mình đã làm gì khiến Hoàng phi phật ý.

Hoàng phi đá nhẹ vào đầu gối hắn, mang chút ý đuổi khéo.

Nhưng lực quá nhẹ.

Bình thường, điều này chỉ khiến Hoàng đế Thiên Già cho rằng đó là hành động vừa muốn vừa không.

Nhưng giờ đây, hắn không dám nghĩ thế.

Hoàng đế Thiên Già cẩn thận hỏi:

"Sese muốn đuổi ta đi sao? Tối nay ta không thể nghỉ lại tẩm cung của em à?"

Ánh mắt đó, thoáng chút vẻ uỷ khuất.

Một người to lớn thế kia, một quân nhân quen tắm máu, lại giả vờ uỷ khuất là sao?

Moose che mắt không dám nhìn thẳng.

Bất chợt, cậu nghĩ đến điều gì đó, bỏ tay xuống, cúi mắt nhìn tay vừa che mắt, rồi quay sang Hoàng đế Thiên Già, nói:

"Ngài có thể ở lại, và... ta cần một chiếc bịt mắt."

Khi còn ở Viện nuôi dưỡng giống đực, Moose thường khó ngủ, luôn cần một chiếc bịt mắt có tác dụng an thần để có thể chợp mắt.

Nhưng sau khi thức tỉnh sinh lý, cậu chưa từng dùng lại bịt mắt.

Cậu ghét bóng tối, ghét việc bị che khuất tầm nhìn, ghét cảm giác bị một thứ không biết rõ kiểm soát.

Nhưng tối nay, cậu muốn thử một lần.

"Bịt mắt?"

Trong đầu Hoàng đế Thiên Già không khỏi hiện lên hình ảnh giống đực tóc vàng đeo bịt mắt.

Một giống đực tinh xảo xinh đẹp, đeo bịt mắt đen che nửa khuôn mặt, nằm yên lặng, mái tóc dài màu vàng nhạt xõa ra phía sau.

Chỉ khi bị kích thích quá mức mới phát ra những âm thanh nhẹ nhàng dễ nghe, khiến hắn không kìm được muốn hôn cậu.

"Được, ta sẽ chuẩn bị bịt mắt cho Sese."

Hoàng đế Thiên Già mỉm cười, nói:

"Còn cần gì nữa không? Tinh thể năng lượng? Dịch dinh dưỡng? Thuốc phục hồi?"

Những thứ Hoàng đế Thiên Già vừa kể đều là vật dụng hắn từng chuẩn bị vào ngày Moose thức tỉnh sinh lý.

Moose đã thức tỉnh hoàn toàn, cậu không cần những thứ này nữa.

Moose chăm chú nhìn Hoàng đế Thiên Già, trong ánh mắt mang theo chút nghi hoặc và dò xét.

Một lúc sau, cậu nói: "Cần."

"Ngài biết cách dẫn dắt giống đực vượt qua giai đoạn thức tỉnh sinh lý đúng không? Hãy làm lại như vậy một lần." Moose nói.

________________________________________________________________________________

ㄟ(≧◇≦)ㄏ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro