CHƯƠNG 53 - PN TG1 - X XUYÊN KHÔNG ĐẾN LÚC SAU KHI KẾT HÔN VÀ CÓ CON
Khi Aks chưa thiếu hụt ký ức, anh còn chẳng thể phân biệt được thật giả trong lời của thân vương.
X mất 20 năm ký ức lại càng không thể phân biệt được.
Điểm khác biệt là Aks tin vào tình yêu thân vương dành cho mình, còn X không biết gì cả.
X có thể nhìn thấy ánh mắt yêu thích mà trùng đực dành cho mình.
Nhưng khi nói về việc muốn mời trùng đực nhỏ của anh tham gia hoạt động trao đổi trùng cái, còn bảo để trùng đực nhỏ thâm nhập vào cơ thể anh, biểu cảm của hùng chủ lại nghiêm túc, thậm chí còn có chút mong đợi.
X nghĩ, có lẽ đây chính là cách trùng đực 'thích' trùng cái.
Như một món đồ trang trí nhìn cũng đẹp mắt, hay một món đồ chơi bền bỉ, tuy thích nhưng cũng không ngại chia sẻ với kẻ khác để đổi lại món đồ mới lạ.
X vốn không kỳ vọng gì ở trùng đực nên cũng không nói đến thất vọng.
Huống hồ, theo suy đoán của X, chính anh đã chủ động quyến rũ, dựa vào thế lực của lãnh chúa Bạch Dạ tinh, để nhờ tay hắn tìm lại trùng đực nhỏ.
Vì trùng đực nhỏ đã được tìm thấy và bình an hạnh phúc, nên dù có hy sinh cả đời mình, X cũng cảm thấy đáng giá.
X cam lòng dâng cả đời mình cho lãnh chúa, hùng chủ của mình.
Tuy nhiên, anh không thể phá hủy hạnh phúc hiện tại của trùng đực nhỏ.
Anh không thể để lãnh chúa làm nhục thư quân của trùng đực nhỏ, cũng không thể để trùng đực nhỏ nhìn thấy bộ dạng không ra gì của mình.
X nghiến răng, không để mình phát ra bất kỳ âm thanh nào.
Dù rằng dưới sức công kích nhiệt tình của trùng đưc, điều này gần như là không thể.
"Aks, Aks."
Moose ghé sát bên tai, gọi tên anh, giọng đầy ngọt ngào, quyến rũ.
"Anh thật là ngon, em thích anh lắm."
X lúng túng quay mặt đi.
Đừng, đừng gọi anh như vậy, đừng khen ngợi anh, càng đừng nói thích anh, anh không chịu nổi.
Cuối cùng, X vẫn thất bại.
Anh gục ngã dưới từng lời yêu, từng nụ hôn mà hùng chủ dành cho, không còn sức lực mà chống cự.
X âm thầm chịu đựng, cố gắng nhẫn nhịn vì trùng đực quá quyến rũ.
Moose vô cùng thỏa mãn cả về thể xác lẫn tâm lý, một lần không nhịn được này chính là 'ăn' từ sáng sớm đến chiều.
Trùng cái bên cạnh đã được tắm trong tin tức tố của hắn đến mức ngất lịm đi, Moose đắp lên người anh một tấm chăn rồi ôm về phòng ngủ chính.
Khi được đặt vào chiếc giường ấm áp mềm mại, X tỉnh lại, đôi mắt trống rỗng, thần sắc mơ hồ.
Moose đưa tay vẫy trước mặt anh, đợi cho ánh mắt X dừng lại nơi bàn tay, hắn mới lên tiếng:
"Anh có muốn tắm không? Hoặc có thể tắm khi tỉnh dậy, dù sao hiện tại anh cũng rất thơm."
Toàn thân ngập tràn hương ngọt của hoa quả, như thể đã bị tin tức tố của hắn thấm đẫm, ngửi vào liền khiến người ta cảm thấy thỏa mãn.
X khẽ nhúc nhích đôi môi khô khốc, giọng khàn khàn:
"Ngài có thể đừng mời Sese tham gia trao đổi trùng cái được không?"
"Cái này à..."
Nếu X không đề cập, Moose đã không hề muốn tiếp tục, cứ thế bỏ qua.
Nhưng đôi mắt của X, tuyệt vọng và bất lực nhìn hắn, làm Moose không thể kiềm chế mà muốn ôm anh, cũng muốn tiếp tục trêu đùa anh.
Moose ôm chặt lấy X, tay vuốt nhẹ tóc anh, nói với vẻ khó xử:
"Em đã cho anh cơ hội rồi đấy chứ, nhưng anh lại lên tiếng. Trò chơi thất bại thì phải chịu hình phạt tương ứng, đây là quy tắc."
Tuân thủ quy tắc là thói quen đã khắc sâu vào xương tủy của quân thư.
"Nhưng... không ai phát hiện, ngài đã nói nếu bị kẻ khác phát hiện thì mới mời trùng đực nhỏ..."
X chộp lấy tia hy vọng cuối cùng.
Thật ra dù đến cuối, X cũng chỉ phát ra những tiếng rên rỉ bị kiềm nén và tiếng thở gấp ngắt quãng.
Nhưng Moose không quan tâm điều đó, hắn chỉ cần một cái cớ để tiếp tục trêu đùa X mà thôi.
Moose mỉm cười đầy thương hại, ánh mắt vẫn kiên định không thể chối từ.
X hiểu ra ý nghĩa trong ánh mắt của trùng đực.
Bàn tay nắm lấy cánh tay trùng đực rơi xuống vô lực, anh tuyệt vọng nhắm mắt lại.
Từ đầu đến cuối, quyền quyết định quy tắc và giải thích quy tắc đều nằm trong tay trùng đực, anh không hề có cơ hội chiến thắng.
Từ lúc trùng đực có ý định trao đổi thư quân với trùng đực nhỏ, anh đã định trước là sẽ thất bại.
"Đừng buồn mà."
Moose không thể chịu được khi nhìn thấy Aks chỉ toàn đau đớn.
Hắn muốn X vừa đau vừa hạnh phúc, nỗi đau chỉ là gia vị, niềm vui tột cùng mới là món chính.
Nhưng hiện tại chưa sẵn sàng, món chính chưa thể lên, hắn chỉ có thể cố an ủi X.
"Không phải anh muốn gặp trùng đực nhỏ của mình sao? Em sẽ mời cậu ta đến, anh sẽ gặp cậu ta thôi. Khi đó, hai người làm bao lâu thì anh sẽ có thể ở bên cậu ta bấy lâu, tốt quá luôn."
X không muốn nghe, anh nhắm chặt mắt, quay đầu đi, càng thêm tuyệt vọng.
Moose: "..."
Làm sao đây? Có vẻ như việc an ủi lại phản tác dụng.
Moose vừa muốn tiếp tục trò chơi, vừa không muốn Aks cảm thấy quá đau khổ trước khi bắt đầu.
Lúc này, chỉ có cách là 'hy sinh' đứa con ra thôi.
Con trẻ không phải là để giải quyết những trường hợp như thế này sao?
Thế là Moose nói: "Nhãi con sắp về rồi, anh có muốn gặp nó không?"
Trong lòng X, 'nhãi con' vẫn tương đương với 'trùng đực nhỏ'.
Chậm nửa nhịp anh mới nhận ra 'nhãi con' mà Moose nhắc đến chắc chắn không phải là trùng đực nhỏ, mà là....
X lập tức mở to mắt, ngạc nhiên đến tột cùng.
Nhìn thấy chiêu này phát huy hiệu quả, Moose nở một nụ cười rực rỡ.
"Đúng vậy, chúng ta có một đứa con."
X ngẩn ngơ.
Kí ức của anh vẫn dừng lại cách đây 20 năm.
Khi ấy, anh vừa mới trưởng thành, chưa bao giờ nghĩ đến bất kỳ trùng đực nào, càng không nghĩ đến chuyện mang thai, sinh trứng.
Suy nghĩ duy nhất của anh là chăm sóc tốt cho trùng đực nhỏ, nuôi dưỡng trùng đực nhỏ trưởng thành, mang đến cho cậu một cuộc sống tốt hơn.
Nhưng giờ đây, trùng đực trước mặt anh - hùng chủ của anh - nói với anh rằng, họ có một đứa con.
Là con của anh.
Moose giới thiệu: "Là một trùng cái đáng yêu với mái tóc vàng, hiện tại được năm tuổi, chưa trải qua lần thức tỉnh thứ hai, đang trong giai đoạn dễ thương nhất."
"Mặc dù gương mặt rất đáng yêu nhưng nó rất nghiêm túc, rất xuất sắc, đang học ở trường mẫu giáo sơ cấp của trùng cái, trước bữa tối sẽ về nhà."
Con trẻ quả nhiên là vũ khí lợi hại nhất để đối phó với trùng cái.
Sau khi Moose nói xong, Aks cố gắng chống đỡ cơ thể mình, dù bị tin tức tố tẩm bổ quá mức, anh cũng cố gắng bò dậy, đi vào phòng tắm để rửa ráy và chỉnh đốn.
Tắm rửa xong, X lần mò mở không gian của vòng tay, lướt qua một loạt quân phục và những bộ lễ phục quá trang trọng, cuối cùng chọn một bộ trang phục đơn giản để thay.
Lúc này, Moose đang thông qua thiết bị liên lạc để báo với nhóc con về tình hình, khi ngẩng đầu lên, hắn thấy Aks đã tắm rửa và thay đồ xong, bước ra ngoài.
Áo đen bó sát, khoác ngoài áo dài màu đen, cùng với chiếc quần đen ôm chân.
Mặc dù gương mặt và thân hình của Aks rất hoàn hảo, nhưng...
"Anh mặc như thế này, có phải định đi ám sát ai không?" Moose hỏi.
X dừng lại, cúi đầu nhìn trang phục của mình, không cảm thấy có vấn đề gì cả.
Moose bất đắc dĩ đưa tay lên trán.
Suy nghĩ kỹ lại, đây chính là phong cách ăn mặc của X – thợ săn đến từ Ám tinh.
Chỉ có điều, anh còn thường đeo bên hông những vũ khí sắc bén, lạnh lẽo để thuận tiện sử dụng.
Với X, việc không mang theo vũ khí đã là một kiểu trang phục thoải mái và bình thường nhất.
"Để em xem...." làm sao để cứu vãn bộ đồ kiểu 'trùm xã hội đen' này đây.
Moose bước đến trước mặt Aks, suy nghĩ một lúc, rồi lấy ra một sợi dây chuyền dài màu bạc từ không gian của vòng tay, đeo cho anh.
Moose lùi lại nửa bước, nắm lấy cánh tay của Aks, quan sát từ trên xuống dưới, cảm thấy hài lòng.
Một chiếc dây chuyền bạc đơn giản đã biến một sát thủ thành một chàng trai ngầu.
X không thể hiểu nổi sự 'cải tạo' của trùng đực đối với anh.
Nhìn sợi dây bạc trước ngực, anh chỉ nghĩ rằng, vị hùng chủ này của anh quả thực rất thích những phụ kiện lấp lánh.
Cũng thích dùng phụ kiện để trang trí cho trùng cái.
Sợi dây bạc này là một ví dụ, món trang sức bằng tinh thạch trên ngực anh cũng vậy.
Ban đầu, X không định mặc áo khoác ngoài.
Khi thấy áo trong bị các cơ bắp săn chắc căng lên, để lộ hình dạng của món trang sức bên trong, anh mới lấy một chiếc áo khoác để che đi.
Trước mặt trùng đực đã chiếm hữu mình, thế nào cũng được.
Nhưng ít nhất không thể để cho đứa trẻ phát hiện ra những thứ này.
Moose dẫn Aks đến phòng ăn.
Đứa trẻ vẫn chưa về, Moose hỏi Aks trước: "Anh muốn ăn gì?"
"Gì cũng được." Aks trả lời ngại ngùng, ánh mắt rơi trên bàn ăn.
Phòng ăn rất rộng, còn chiếc bàn trước mặt họ chỉ có kích thước dành cho gia đình bình thường.
Trông chỉ đủ để ba đến bốn người ngồi.
Những thư hầu và đứa trẻ sẽ ăn ở đâu?
Aks cảm thấy khó hiểu.
"Anh đang nghĩ gì vậy?" Moose hỏi.
X nhận ra mình không thể che giấu cảm xúc trước mặt trùng đực, đành thành thật nói ra:
"Những trùng cái và đứa trẻ khác của ngài.... sẽ cùng dùng bữa chứ?"
"Không."
Moose đáp: "Vì trong gia đình của ta chỉ có ba trùng: em, thư quân của em và con trưởng của chúng ta."
Bác sĩ, quản gia, vệ sĩ, hầu cận.... tất cả chỉ là những người làm việc trong phủ thân vương, không phải là người trong gia đình.
Năm đầu tiên sau hôn lễ, Moose và Aks có chơi qua trò 'thư hầu được sủng ái nhất'.
Sau khi đứa trẻ chào đời, họ liền bỏ đi chiếc bàn dài kiểu quý tộc.
Thay thế bằng chiếc bàn ăn nhỏ hơn, phù hợp cho một gia đình nhỏ.
X ngỡ ngàng.
Đứa trẻ của họ đã năm tuổi, tính luôn thời gian mang thai và ấp trứng, anh và thân vương đã ít nhất kết hôn được sáu năm.
Sáu năm, chỉ có một gia đình ba người nhỏ nhắn.
Nghe thật hạnh phúc.
Thế mà, trùng đực vẫn muốn dùng anh để chơi trò trao đổi trùng cái.
X nhất thời khó phân biệt bản thân mình có hạnh phúc hay không.
Nhưng ít nhất, có vị trí thư quân, có đứa con cùng huyết thống, còn tìm được trùng đực nhỏ thì đã tốt hơn những gì anh có thể tưởng tượng về tương lai.
Moose chọn một bữa ăn phù hợp với khẩu vị của Aks từ trước đến nay.
X thỉnh thoảng nhìn về phía cửa, mong đợi sự xuất hiện của đứa trẻ.
Thật ra, ngay từ lúc tỉnh lại, phát hiện mình đã được trùng đực bên cạnh sử dụng, và trong buồng trứng ngập tràn tin tức tố của hắn, X đã có một thoáng nghĩ, nếu mang thai thì sao?
Ngay lúc đó, X nhận ra, bản thân không hề phản cảm với việc mang thai trứng của trùng đực này.
Có lẽ là vì trùng đực thực sự quá đẹp.
Chỉ cần nhìn hắn thôi cũng không nhịn được mà tưởng tượng về đứa con của hắn.
Chỉ cần đứa con thừa hưởng được một phần mười nhan sắc của trùng đực thì chắc chắn sẽ là một nhóc con cực kỳ xinh xắn, đáng yêu.
Nếu Aks không bị mất ký ức, anh sẽ biết rằng, trong Đế quốc Trùng tộc, tình huống này được gọi là 'vừa gặp đã muốn sinh con cho hắn', hay còn gọi là 'hùng chủ được định sẵn'.
Còn trong các chủng tộc khác, điều này được gọi là 'tiếng sét ái tình' và 'rơi vào bể tình'.
Chỉ là, khi đó X nghĩ mình bị lực lượng đối địch bắt giữ, bị dâng lên cho trùng đực để làm món đồ chơi tra tấn.
Dù bị mê hoặc bởi vẻ đẹp của trùng đực và có chút mong muốn có một đứa con với người này.
X cũng lo sợ rằng nếu thật sự mang trứng, anh sẽ không thể bảo vệ và nuôi dưỡng được đứa nhỏ.
Nhưng bây giờ, anh biết mình và trùng đực trước mặt thật sự đã có một đứa con.
Họ đã kết hôn nhiều năm, đứa nhỏ đã được năm tuổi.
X vô cùng mong chờ được gặp đứa con của mình.
Đó là niềm an ủi duy nhất của Aks giữa nỗi khổ sắp bị đuổi khỏi đây, là động lực để anh tiếp tục cố gắng sống sót.
Moose chán chường chống cằm. Hắn định dùng đứa trẻ để thu hút sự chú ý của Aks, nhưng dường như kế hoạch có hơi quá đà.
Lại thêm một tình huống éo le: hắn đang đóng vai phản diện, không thể tỏ ra quá thân thiện. Nếu không, phân cảnh 'trao đổi' sắp tới sẽ không thể diễn ra theo kế hoạch.
Bên ngoài, tiếng bước chân nhẹ nhàng vang lên, khi đến gần phòng ăn lại trở nên mạnh mẽ hơn. Một bé trai tóc vàng nhạt xuất hiện trước cửa. Gương mặt cậu nghiêm nghị, cố gắng tỏ ra điềm đạm, nhưng khi thấy phụ huynh đang ngồi ở bàn ăn, đôi mắt không giấu được niềm vui.
"Mễ Thụy Khả, thư phụ của con đợi con lâu rồi." Moose nói.
Mễ Thụy Khả nhanh chóng tiến đến, nghiêm chỉnh cúi chào: "Thưa thân vương điện hạ, thưa thư phụ."
Aks kinh ngạc. Anh chỉ biết rằng hùng chủ của mình là lãnh chúa của Bạch Dạ tinh, không ngờ người này còn là một thân vương cao quý.
Nhìn đứa con nghiêm nghị gọi mình là 'thân vương điện hạ', Moose lặng đi.
Hắn đã giải thích với nhóc con rằng thư phụ của cậu tạm thời mất một phần ký ức, và dặn cậu đừng kể về chuyện tình cảm trước kia của hai người để tránh làm thư phụ bị áp lực tâm lý. Hắn bảo nhóc con cư xử bình thường, đừng làm thư phụ sợ hãi.
Nhưng nhóc con lại quá nghiêm túc, cứ như thể gia đình này cực kỳ bảo thủ và khắc khe, không hề có chút ấm áp. Nhìn lại Aks, anh có vẻ không để ý đến điều này, ánh mắt chỉ toàn niềm vui và tình thương khi nhìn con.
Có lẽ trong mắt trùng cái, gia đình bình thường là như thế này, nghiêm túc và quy củ. Moose đành phối hợp, nhẹ nhàng gật đầu nói: "Ngồi đi, con muốn ăn gì thì tự chọn đi."
"Vâng, cảm ơn điện hạ."
Mễ Thụy Khả ngồi xuống bên cạnh thư phụ, nghiêng đầu cười với anh, sau khi nhận lại được một nụ cười từ Aks thì cậu nhóc mới quay ra chọn món trên thiết bị đầu cuối.
Moose nhìn hai trùng cái giữ lễ yên tĩnh trước mặt, chỉ dùng ánh mắt và biểu cảm giao lưu với nhau giống như đang trình diễn kịch câm mà cảm thấy bất đắc dĩ.
Aks thì thôi, anh là thật sự mất trí nhớ.
Vậy còn Mễ Thụy Khả thì sao?
Bảo nhóc con đừng dọa thư phụ, biểu hiện bình thường một chút, cuối cùng lại biểu hiện như vậy sao?
Nhưng dù sao việc nhóc con xuất hiện cũng làm ổn định lại cảm xúc của Aks, mục đích này vẫn đạt được.
Sau khi ăn xong, Moose để nhóc con từ về phòng nghỉ ngơi, còn hắn thì đưa Aks xuống căn phòng dưới hầm.
Tách ra khỏi nhóc con, X không còn bình tĩnh như lúc trước nữa.
Tiến vào tầng ngầm, sắc mặt của anh khẽ thay đổi.
Anh biết, trong nhà của trùng đực đã kết hôn có rất nhiều phòng dùng để tra tấn trùng cái và thường được sắp xếp dưới lòng đất.
Hình phạt có năng thế nào thì anh đều có thể chịu được, nhưng 'trao đổi' lúc trước trùng đực từng nói qua...
Moose đưa Aks đến phòng, dùng còng tay nhốt anh lại, đeo bịt mắt cho anh.
"Ngài thật sự muốn trao đổi với.... trùng đực nhỏ sao?"
X ôm hy vọng cuối cùng hỏi.
"Đương nhiên."
Moose nói: "Trùng đực nhỏ của anh đã đồng ý với em rồi, hiện tại cậu ta đang trên đường mang thư quân đến phủ thân vương."
Hô hấp của Aks hơi khựng lại, anh hơi giãy giụa.
"Không được thoát ra, cũng không được rời khỏi căn phòng này."
Moose đè anh lại, nhỏ giọng uy hiếp: "Nếu không, con của anh, trùng đực nhỏ của anh, sẽ..."
Sẽ làm sao?
Moose cũng chưa nghĩ ra.
Dù sao cứ để lấp lửng thì càng có sức uy hiếp với Aks.
Aks rũ tay xuống, khuôn mặt đầy tuyệt vọng.
Quá đáng thương.
Moose đau lòng sờ đầu anh.
Nhưng hắn sẽ không bởi vì vậy mà mềm lòng, từ bỏ một bữa tiệc mỹ vị lớn.
Chỉ có thể lại để Aks chịu thiệt thòi.
Dù sao chờ 'trùng đực nhỏ' tới, anh sẽ được vui sướng.
Moose giả vờ xem thiết bị đầu cuối, nói:
"À, bọn họ tới rồi, em đi tiếp đón, anh cứ ở chỗ này chờ trùng đực nhỏ đi. Anh cần phải hầu hạ cho thật tốt nha, nếu không lại bị truyền ra ngoài, nói phủ thân vương chiêu đãi không chu toàn."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro