CHƯƠNG 50 - PN TG1 - QUAY VỀ THỜI ĐIỂM TRƯỚC KHI BỊ MÓC TIM
Aks ngây người mất một lúc lâu rồi thử thăm dò hỏi:
"Sese, em..... em lấy phần cơm dinh dưỡng của trùng cái trong nhà cho anh ăn à? Anh ăn cái này liệu có.... không phù hợp lắm không?"
Moose nghiêng đầu, vẻ mặt bối rối.
Đúng là cơm dinh dưỡng cho trùng cái trong nhà, mà cụ thể là của Aks.
Vậy tại sao Aks lại bảo ăn không phù hợp nhỉ?
"Rất phù hợp mà, vì anh đang mang thai nên cần nhiều năng lượng hơn, vậy nên phải ăn phần cơm dinh dưỡng cho trùng cái."
Trùng cái có thai ăn thức ăn dinh dưỡng cho trùng cái có thai, việc này quá là bình thường.
Moose nói một cách tự nhiên.
Aks ngạc nhiên đến há hốc miệng, theo phản xạ giơ tay đặt lên bụng mình, rồi nhận ra hành động của mình, tai anh đỏ bừng, lắp bắp nói:
"Sese, em.... em hiểu nhầm rồi, không phải trùng cái nào cũng sẽ mang thai sau khi..... giao phối."
Aks khẽ khàng nhấn mạnh hai chữ 'giao phối' một cách đầy thẹn thùng.
Aks rất ngại nhắc đến kỷ niệm khiến mình xấu hổ đó.
Dĩ nhiên, Aks không hề nghĩ rằng mình thực sự có thai.
Anh chỉ cho rằng trùng đực nhỏ thiếu kiến thức trong chuyện này, dẫn đến hiểu lầm mà coi anh là một trùng cái đang mang thai để chăm sóc.
Nhưng tại sao em ấy lại thiếu kiến thức về chuyện này nhỉ? Điều này cũng khá kỳ lạ.
Trùng đực nhỏ chải vuốt tinh thần một cách thuần thục, kỹ thuật cũng rất tốt, rõ ràng là đã có trùng cái của mình, vậy tại sao còn sinh ra hiểu nhầm này?
Aks nghĩ, phải chăng trùng cái của trùng đực nhỏ chỉ cần một lần là có thai?
Anh có chút ghen tị.
Đó chỉ là lòng mong mỏi của một trùng cái muốn có một đứa con để bầu bạn, hoàn toàn không có ý gì khác.
Lo rằng trùng đực nhỏ không hiểu, Aks cố gắng giải thích:
"Thực ra, khả năng mang thai là rất thấp. Trùng cao cấp rất khó sinh sản, nhiều cặp đôi yêu nhau trăm năm cũng không có trứng."
Dĩ nhiên Moose biết điều này.
Hắn đan tay, tựa cằm lên tay, nhìn Aks bằng ánh mắt sáng lấp lánh, dịu dàng và trân trọng:
"Chính vì thế mà chúng ta chỉ cần một đêm đã có trứng, thật sự là kỳ tích! Chúng ta sẽ đặt tên con là Mễ Thụy Khả, có nghĩa là kỳ tích."
Aks sững người.
Sao lại tiến tới đặt tên cho con luôn rồi?
Không, họ hoàn toàn chưa có đứa con nào cả!
Phôi trứng cần một tuần mới có thể bám vào tử cung, thậm chí nếu có thai, lúc này cũng chưa thể kiểm tra ra.
Aks vẫn không tin mình có thể mang thai.
Mối quan hệ của họ vốn đã kỳ lạ lắm rồi.
Nếu giờ mà anh lại có trứng của trùng đực nhỏ, vậy thì điều này quá sức chịu đựng với Aks.
Nhưng nói gì thì nói, trong tử cung của anh vẫn ngập tràn tin tức tố của trùng đực nhỏ.
Tình cảnh này có vẻ cũng chẳng khá hơn việc mang thai là bao.
Aks ngồi trên ghế mà lòng như ngồi trên đống lửa.
Anh rất muốn lao vào phòng tắm để gột sạch những dấu vết của tin tức tố trên người.
Nhưng một trùng cái không thể tự mở tử cung. Nếu muốn loại bỏ hết tin tức tố, anh sẽ cần một trùng đực giúp đỡ.
Aks tuyệt đối không thể nhờ vả trùng đực nhỏ và cũng không bao giờ có thể chấp nhận một trùng đực nào khác.
Vì vậy, anh cứ cứng đơ người ngồi trên ghế, lòng rối bời, không biết làm thế nào.
"Nếu không ăn nhanh là nguội mất đấy, cần em đút cho không?"
Moose múc một thìa cháo, đưa đến sát miệng Aks.
Aks không quen được đút ăn nên phản xạ tránh đi.
Nhưng khi ngẩng lên, thấy trùng đực nhỏ đang nhìn mình đầy vui vẻ, anh lại dừng lại.
Aks ngoan ngoãn há miệng, ăn món ăn hắn đút cho, không biết mình vừa nuốt thịt thú hành tinh hay xúc tu của quái vật biển.
Moose chỉ đút cho một thìa, Aks nhanh chóng tỉnh táo lại, anh cầm lấy thìa từ tay hắn, tự mình ăn.
Aks luôn coi trùng đực nhỏ là thế hệ sau, là một ấu trùng.
Anh chưa già đến mức không tự chăm sóc bản thân được, không thể để thế hệ sau phải chăm sóc mình.
Mặc dù tên gọi là 'cơm dinh dưỡng cho trùng cái có thai' nhưng rốt cuộc cũng chỉ là một bữa ăn bình thường, chỉ là bổ sung nhiều dưỡng chất và năng lượng hơn, hương vị cũng ngon hơn.
Trùng đực nhỏ đã mang đến, anh cũng không thể không ăn.
Chỉ cần không bận tâm đến hai chữ 'mang thai', coi đây như một bữa ăn ngon bình thường là không phải bận lòng nữa.
Ăn xong, Moose cho robot vào dọn dẹp khay đĩa đi.
Sau khi robot rời đi, trong phòng lại chỉ còn lại hai bọn họ, không khí yên lặng và đầy ám muội.
Moose nghiêng người ngồi lên tay vịn ghế sofa, nửa tựa vào vai Aks, trông như thể bất cứ lúc nào cũng sẽ ngã vào lòng anh.
Aks đột nhiên đứng dậy, tay giữ lấy vai và cánh tay hắn, ép hắn ngồi xuống ghế, rồi lùi lại một bước.
Anh nhìn lướt quanh căn phòng không lớn lắm rồi hỏi:
"Anh có thể mượn phòng tắm để tắm rửa một chút được không?"
Hình ảnh của anh bây giờ quả là không ổn.
Mặc một chiếc áo ngủ lộ ngực, cơ thể còn đầy dấu vết tin tức tố của trùng đực, trông như đang dụ dỗ trùng đực một lần nữa.
Không trách được trùng đực nhỏ cứ luôn bám sát anh.
Aks dĩ nhiên không cho rằng đây là lỗi của trùng đực nhỏ.
Chắc chắn là lỗi của anh.
Là do anh mặc không đủ trang trọng, hoàn toàn thiếu đi phong thái của một bậc trưởng bối.
Trùng đực nhỏ chỉ muốn gần gũi với anh thôi, sao có thể sai được?
"Dĩ nhiên là được, nhưng không có đồ ngủ để thay."
Moose nhận ra còn thiếu nhiều thứ, hắn suy nghĩ một chút rồi nói:
"Để em đặt hàng ngay bây giờ, dịch vụ vận chuyển liên tinh cầu sẽ đến trong nửa tiếng thôi. Anh cứ vào tắm trước, khi nào đồ tới em sẽ mang vào cho anh."
"Không, không cần đâu!"
Aks vội vàng từ chối, "Trong nhẫn không gian của anh có sẵn đồ rồi, Sese cứ chơi những gì mình thích, không cần lo cho anh."
Aks sợ trùng đực nhỏ vì hứng lên mà mang đồ vào phòng tắm cho anh, nên trước khi vào, anh đã lấy con nhện bông trên giường, nhét vào lòng hắn để cố gắng thu hút sự chú ý của hắn.
"..."
Moose mân mê con nhện bông vài lần, bật cười bất lực.
Aks thật sự xem hắn như một đứa bé nhỏ tuổi sao?
Trong dòng thời gian trước, tình cảm của Aks dành cho hắn rất phức tạp.
Hình ảnh đầu tiên in sâu vào trí nhớ của Aks là 'Thân vương'.
Đó là trùng đực trưởng thành đã chiếm hữu anh, tước đoạt tất cả của anh, làm anh mang trong mình trứng trùng. Đó là trùng đực đã khiến anh dần dần chìm đắm, thân thể quy phục, rồi cả trái tim cũng mất kiểm soát.
Rồi sau đó mới là hình ảnh của 'trùng đực nhỏ' sau khi họ nhận ra nhau.
Hai hình ảnh này đan xen, tạo nên tình cảm phức tạp của Aks dành cho hắn.
Còn Aks hiện tại, anh chưa kịp lưu lại ấn tượng sâu sắc nào về vị 'thân vương' trùng đực trưởng thành ấy.
Mới chỉ một tiếng gọi 'Anh Aks' đã đưa hắn trở về thời thơ ấu của mình.
Đây được xem là gì nhỉ? Hậu di chứng sau khi bảo toàn mạng sống sao?
Tác dụng phụ sau khi không còn bị móc tim.
"Xem ra có vẻ khó xử lý thật....."
Moose nhẹ nhàng bóp thân con nhện bông, vừa nắn bóp nó, thực ra trong lòng lại chẳng mấy lo lắng.
Với sự chấp niệm và thiên vị của Aks dành cho hắn, việc yêu hắn một lần nữa chỉ là vấn đề thời gian.
Trong phòng tắm.
Aks đứng dưới vòi hoa sen, mở nước ở mức lớn nhất, để dòng nước nóng tràn qua người, hơi nước bao phủ quanh anh.
Nhưng dù có tắm thế nào, mùi hương tin tức tố ngọt ngào của trùng đực vẫn cứ vây quanh anh, làm anh bực bội.
Có phải vì tin tức tố trong cơ thể không?
Aks cúi đầu, một tay chống vào tường, mắt hướng về phần bụng dưới.
Không biết có phải ảo giác không, anh cảm thấy có chút căng.
Em ấy đưa vào nhiều đến vậy sao?
Liệu có khả năng thực sự mang trứng?
Không, không thể nào, Trùng tộc cấp cao có tỷ lệ sinh sản rất thấp.
Nhưng giữ lại lượng lớn tin tức tố của trùng đực thế này thì thật không hợp lý.
Trùng cái không thể tự mở túi ấp trứng cũng như không thể tự lấy tin tức tố ra.
Nhưng, anh có thể lấy túi ấp ra.
Aks giơ lên chiếc vuốt sắc bén bao phủ giáp đen của mình.
"Aks!"
Moose đột nhiên cảm thấy tim đập mạnh, thôi thúc hắn chạy đến bên Aks.
"Đồ đến rồi, để em đưa vào cho anh."
Hắn ôm đồ đến trước cửa phòng tắm, gõ cửa, không đợi phản hồi đã chuẩn bị đẩy cửa vào.
Hắn là thân vương, có quyền hạn cao nhất trong phủ thân vương, dù Aks có khóa cửa, hắn vẫn có thể vào mà không cần để ý đến lệnh khóa.
Nhưng cửa lại không mở được.
Cửa bị chặn từ bên trong.
Qua lớp kính mờ ở cửa phòng tắm có thể thấy bóng dáng của trùng cái.
Trùng cái vội vã, chỉ kịp quấn một chiếc khăn.
Khăn trắng muốt, vắt qua vai và cánh tay đang chống cửa, dù chỉ có thể nhìn thấy bóng mờ nhưng lại trông rất gợi cảm.
Moose lấy tay che mũi, chắc chắn không có thứ chất lỏng màu đỏ nào rỉ ra.
"Không cần! Anh đã có đồ rồi!"
Aks còn hoảng hơn cả hắn.
"Thế được rồi."
Aks vừa thở phào thì lại nghe giọng của trùng đực nhỏ ngoài cửa vui vẻ nói:
"Anh có cần em giúp không? Em có thể kỳ lưng cho anh."
Moose áp tay lên kính, để lộ những ngón tay thon dài.
Aks hít thở không đều, tim suýt ngừng đập.
Anh ngả người về phía sau, nhìn chằm chằm vào những ngón tay xinh đẹp qua lớp kính mờ, gần như không thể nói được lời nào.
"Không cần giúp, anh tắm xong rồi, sẽ ra ngay."
Aks vừa nói vừa lấy một bộ đồ từ nhẫn không gian.
Anh dùng chân chặn cửa, mặc đồ nhanh nhất có thể.
Vì quá vội, anh còn không để ý mình đã lấy bộ nào.
Chỉ khi mặc xong, nhờ vào trí nhớ cơ bắp, anh mới nhận ra mình đang mặc một bộ quân phục.
Quân phục thì quân phục thôi.
Anh vốn dĩ cũng cần đến quân bộ làm việc.
Aks suy nghĩ rối bời, không để tâm lắm, kéo cửa ra ngoài.
Trùng đực tựa vào cửa liền ngã vào lòng anh.
Aks đỡ hắn đứng vững.
Có lẽ vì mặc đồ chỉnh tề rồi, Aks không còn e dè khi chạm vào cơ thể trùng đực nhỏ nữa.
"Hả? Sao mặc trang trọng thế?"
Moose ngắm bộ quân phục trên người Aks.
Nếu ở dòng thời gian cũ, hắn sẽ nghĩ Aks đang muốn cùng mình play quân phục.
Nhưng Aks hiện tại hiển nhiên không nghĩ đến chuyện đó.
"Anh còn phải đến quân bộ làm việc."
Aks nói.
"Hôm nay sao? Không thể xin nghỉ phép cưới sao? Hoặc nghỉ phép thai sản cũng được." Moose hỏi.
Nghỉ phép cưới, nghỉ phép thai sản.
Aks cau mày, đầu đau nhói.
"Sese, anh nghĩ chúng ta cần phải nói chuyện nghiêm túc."
"Đúng là nên nói chuyện."
Moose trầm tư, liệu có nên cầu hôn Aks không? Hay là đợi Aks cầu hôn mình?
Moose chưa từng trải qua chuyện này, đây là khoảng trống trong kiến thức của hắn.
Aks không biết những suy nghĩ của trùng đực nhỏ, nghe trùng đực nhỏ đồng ý, anh thở phào.
Anh dẫn trùng đực nhỏ ngồi xuống chiếc ghế duy nhất, còn anh quỳ gối trước sofa.
Anh nắm tay trùng đực nhỏ, ngước lên nhìn hắn một cách nghiêm túc và nói:
"Anh có một câu muốn hỏi em, Sese, em hãy trả lời thật lòng, dù là gì anh cũng sẽ không trách em."
Moose hồi hộp nín thở, trong mắt đầy kỳ vọng.
Có phải là cầu hôn không?
Ôi, nhanh thế, hắn còn chưa chuẩn bị gì cả.
"Người bỏ thuốc anh... không phải là em, đúng không?"
Aks nín thở chờ câu trả lời từ trùng đực nhỏ.
Có chút lo lắng, nhưng phần lớn là niềm tin.
Moose: "....Hả?"
Câu hỏi này khác xa những gì hắn tưởng tượng.
Nhưng ánh mắt của Aks nhìn hắn thật chăm chú, trong mắt chỉ có hắn.
Dường như ngay cả khi hắn trả lời là hắn đã làm, Aks cũng không thật sự trách hắn.
Vì vậy, Moose không kìm được thử thăm dò:
"Nếu em nói... là em làm thì sao?"
Aks siết chặt tay hắn, đôi mắt xanh lục ánh lên chút đau khổ và tự trách.
"Là lỗi của anh. Là do anh không ở bên em, khiến em không được hướng dẫn đúng cách. Là lỗi của anh không dạy bảo em tốt."
Moose sửng sốt.
Trùng đực cao cấp có cảm nhận rất nhạy bén với cảm xúc, hắn chắc chắn Aks đang nói thật.
Anh thực sự nghĩ rằng hắn làm ra chuyện đó là lỗi của anh.
Moose cứ ngỡ, Aks lắm cũng chỉ là không trách hắn.
Không ngờ anh còn nhận hết trách nhiệm về mình.
Moose đưa tay ôm ngực.
Đột nhiên cảm thấy mình đã chịu cú đào tim ấy thật uổng phí.
"Nhưng chuyện này không được phép xảy ra nữa."
Aks nghiêm mặt, cảnh cáo:
"Em làm vậy với anh thì thôi, nhưng không thể làm điều đó với các trùng cái khác, cũng không được đụng đến thuốc cấm nữa."
Có cảm giác như bị trưởng bối dạy dỗ.
Moose hơi chột dạ.
Dù sao, Aks thật sự đã chăm sóc hắn.
Trước khi hai người chia xa, hắn quả thực đã coi đối phương như một người anh trai đáng tin cậy, như một bậc trưởng bối.
Trong lòng hắn, Aks có một chút uy nghiêm của người lớn.
Có, nhưng không nhiều.
Huống chi hắn chưa từng làm điều đó, sao phải cảm thấy tội lỗi chứ.
Ngay lập tức, hắn đứng thẳng người, tự tin mà nói:
"Em chưa từng làm điều đó. Sao em phải cho anh uống thuốc? Trên đời này còn có trùng cái nào mà em không thể có được sao? Em đâu cần dùng đến mấy trò đê tiện như thuốc men chứ? Hừ."
Hắn hừ lạnh một tiếng, tỏ ra khinh thường việc dùng thuốc.
Dù sao, hắn tin rằng tin tức tố của mình còn hữu dụng hơn cả những loại thuốc mạnh nhất trên đời.
Aks từ buồn chuyển thành vui.
Nhìn trùng đực nhỏ trước mặt có vẻ mặt kiêu ngạo đáng yêu, Aks không khỏi thấy thật dễ thương.
"Anh biết mà, em là trùng nhỏ tuyệt nhất."
Nếu đã biết thì nhanh cầu hôn đi.
Hắn lườm anh một cái, rõ ràng không định dễ dàng tha thứ cho anh.
"Chính Sese đã cứu anh....."
"Ừ."
Nhanh lấy thân báo đáp đi nào.
Aks cảm thấy trong lòng có chút phức tạp.
Anh vừa cảm động, vừa thấy tội lỗi, lại có phần không biết nên đối diện với trùng đực nhỏ của mình như thế nào.
Trùng đực nhỏ của anh vẫn còn là một thanh niên trẻ tuổi, đã cứu lấy anh trong lúc phát tình, không biết phải làm sao để giúp anh thoát khỏi trạng thái đó nên tự mình thực hiện, truyền tin tức tố trùng đực mà anh cần cho anh.
Trùng đực nhỏ đã hy sinh nhiều để cứu anh.
Trùng đực nhỏ còn tưởng rằng hễ làm điều đó là trùng cái sẽ có thai, nên mới nói về 'nghỉ cưới và nghỉ thai sản'.
Thậm chí còn định kết hôn với anh, chịu trách nhiệm với anh và quả trứng không tồn tại.
Làm sao AKs có thể vì chuyện như thế mà bám lấy hắn được.
"Cảm ơn em đã cứu anh. Yên tâm, anh không có mang thai, em không cần phải lo lắng."
Aks mỉm cười, ánh mắt tràn đầy yêu thương cưng chiều.
Moose lập tức thấy có điều không đúng, truy hỏi: "Ý anh là sao?"
Aks chỉ còn cách nói rõ ràng hơn.
"Chúng ta không cần kết hôn."
Moose sững người.
Hắn không thể hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Rõ ràng lần này diễn biến suôn sẻ hơn rất nhiều so với thời gian trước. Ban đầu họ đã gặp lại nhau, Aks cũng vẫn yêu thương hắn như mọi khi.
Nhưng sao 'thư quân' của hắn lại mất tiêu rồi?
Aks nhìn vào đồng hồ đeo tay, đứng dậy nói:
"Anh phải đến quân bộ làm việc rồi. Chúng ta trao đổi số liên lạc nhé, em cần gì cũng có thể gọi cho anh."
Đế quốc vừa kết thúc chiến tranh đối ngoại, hiện tại là thời kỳ hòa bình cần quản lý, Aks cũng vì thế mà được điều về Đế đô.
Sau khi gặp gỡ Trùng Hoàng và Nguyên soái, tham gia buổi tiệc của Nhị hoàng tử, hiện tại chính là lúc anh nhận nhiệm vụ tại quân bộ Đế đô.
Aks đương nhiên muốn có nhiều thời gian hơn bên cạnh trùng đực nhỏ của mình.
Nhưng hai người đã xa nhau quá lâu, và trùng đực nhỏ cũng đã có cuộc sống riêng.
Anh không thể cứ tiếp tục độc chiếm trùng đực nhỏ của mình như khi còn ở Ám tinh nữa.
Aks thấy hơi buồn nhưng anh không biểu hiện ra ngoài.
Như một đứa trẻ cuối cùng cũng trưởng thành và rời khỏi nhà.
Trùng đực nhỏ của anh đã rời khỏi đôi cánh bảo vệ của anh quá sớm.
Dù anh có muốn đưa trùng đực nhỏ trở lại dưới đôi cánh mình, anh cũng không còn đủ tư cách.
So với niềm vui khi tìm lại trùng đực nhỏ hay biết rằng trùng đực nhỏ bình an hạnh phúc, những nỗi buồn này không đáng kể gì.
Theo ý muốn của Aks, Moose và anh đã trao đổi số liên lạc, hắn tiễn anh rời đi.
Đứng trong phủ thân vương, nhìn phi thuyền dần xa, hắn hoàn toàn sững sờ.
Mọi thứ đều không giống với kịch bản mà hắn biết.
Ngoại trừ sự phát triển trên phi thuyền, tạm coi là phù hợp với hiểu biết của hắn về 'kịch bản'.
Sau đó, mọi thứ trong phủ thân vương hoàn toàn rẽ theo một hướng khác hẳn với 'kịch bản'.
Tim hắn giữ được, nhưng 'thư quân' lại mất rồi.
Toàn bộ cốt truyện cứ thế mà lao nhanh về một hướng hoàn toàn xa lạ.
Không ổn rồi, phải nghĩ cách kéo cốt truyện lại, hắn không thể để mất 'thư quân' được.
Hắn ôm đầu suy nghĩ nát óc.
Cuối cùng nghĩ ra!
Aks nói rằng không có trứng nên không cần chịu trách nhiệm và không cần kết hôn.
Vậy tức là, chỉ cần có trứng là có thể kết hôn rồi!
Hắn mở số liên lạc, tìm đến số quen thuộc kia và gửi đi một tin nhắn.
Nếu quả trứng không còn vì hiệu ứng cánh bướm thì phải làm sao đây?
Hắn nghĩ.
Chỉ còn cách... tạo ra một cái khác thôi!
...
Trên phi thuyền rời khỏi Bạch Dạ tinh, Aks nhìn vào bản đồ sao quen thuộc bên ngoài cửa sổ.
Khi rời khỏi cung điện to lớn, Aks đã biết được thân phận của trùng đực nhỏ.
Trưởng tử của Trùng Hoàng và Nguyên soái, thái tử đế quốc, thân vương, lãnh chúa Bạch Dạ tinh.
Moose-Tây Khắc Á.
Hóa ra trùng đực nhỏ của anh thật sự là một hoàng tử cao quý.
Giống như giấc mơ mà anh chưa bao giờ dám nghĩ tới.
Hóa ra, suốt thời gian qua, trùng đực nhỏ của anh luôn ở gần anh đến vậy.
Gần đến mức chỉ cần ngước lên là có thể thấy, sáng ngời như một vì sao rực rỡ.
Vậy mà anh vẫn mải miết tìm kiếm trong mê man.
Họ đã bỏ lỡ bao nhiêu năm.
Aks thực ra đã biết về thân vương.
Nhưng thân vương là trùng đực, hơn nữa hoàng gia rất chú trọng đến việc bảo vệ sự riêng tư của hắn, trên mạng tinh cầu gần như không có hình ảnh nào của thân vương.
Hơn nữa, trong ấn tượng của Aks, thân vương vẫn chỉ là một thiếu niên, một trùng chưa trưởng thành.
Có lẽ vì anh đã bận chinh chiến quá lâu, lâu đến mức không biết rằng thân vương đã hoàn thành sinh lý thức tỉnh và chính thức trưởng thành.
Aks thầm thở dài trong lòng.
Thiết bị đầu cuối rung lên, một tin nhắn được thiết lập chú ý đặc biệt tự động hiện ra.
[Có phải sau một tuần mới biết có trứng hay không? Nếu có trứng, chúng ta sẽ kết hôn!]
Aks không khỏi dở khóc dở cười.
Trùng đực nhỏ của anh, thân vương ngây ngô, còn nghĩ rằng chỉ cần giao phối thì sẽ có thai.
Tỷ lệ sinh sản của trùng cấp cao thấp như vậy, muốn có thai chỉ sau một đêm, xác suất còn thấp hơn cả xác suất trúng xổ số.
Để trùng đực nhỏ không còn bận tâm về chuyện này nữa, Aks quyết định đồng ý.
[Được, nếu có trứng thì sẽ kết hôn.]
Dù sao, đây vốn là chuyện hoàn toàn không thể xảy ra.
...
Một tuần sau.
Phó quan cầm báo cáo kiểm tra sức khỏe của Aks tới báo cáo.
"Thưa ngài! Ngài đã mang thai rồi! Là song thai!"
"Cái gì?" Aks ngồi sau bàn làm việc, ngạc nhiên ngẩng đầu lên.
Phó quan mở hình ảnh ra, đầy phấn khích:
"Là song thai! Song thai cực kỳ hiếm!"
Trên màn hình ảo, hình ảnh bên trong túi thai hiện lên rõ ràng, hai phôi thai đang phát triển ở hai bên.
X: "...."
Chắc chắn thế giới này đã điên rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro