CHƯƠNG 49 - PN TG1 - QUAY VỀ THỜI ĐIỂM TRƯỚC KHI BỊ MÓC TIM
Aks cuối cùng cũng nhận ra, hình ảnh của anh lúc này thật không đáng nhìn.
Anh nằm không một mảnh che thân trên đùi trùng đực nhỏ của mình.
Trùng đực nhỏ vẫn đang tiến hành chải vuốt tinh thần cho anh.
Sức mạnh tinh thần mạnh mẽ biến thành những xúc tu tinh thần dày mỏng khác nhau, lấp đầy mọi vết nứt, kết dính và ghép lại những mảnh tinh thần rời rạc, phục hồi vùng tinh thần đã bị vỡ nát.
"Aks?"
Bàn tay Moose rơi lên những sợi tóc đang run rẩy của trùng cái, nghi ngờ hỏi:
"Sao anh lại run dữ vậy? Có đau không?"
Nếu là một trùng đực bộc trực và liều lĩnh làm điều chỉnh tinh thần, chỉ cần bất chấp va chạm những mảnh hỗn loạn tích tụ, mạnh mẽ ghép nối những mảnh tinh thần phân tán thì chắc chắn sẽ gây ra đau đớn.
Nhưng Moose vô cùng trân trọng từng mảnh tinh thần của Aks.
Hắn dùng sức mạnh tinh thần của mình làm chất kết dính, lấp đầy những chỗ trống, ghép nối lại cho anh.
Giống như cơn mưa xuân tưới mát mặt đất, làm cho vùng tinh thần của Aks hồi sinh.
Điều chỉnh tinh thần như vậy sẽ không mang lại đau đớn, chỉ có sự thoải mái và vui vẻ tột độ.
Như là đang ngâm mình trong nước ấm, từng tế bào trong cơ thể anh đều mở ra, thoải mái giãn ra.
Giống như quay về trong vỏ trứng nơi anh được nuôi dưỡng và ấp ủ.
"Không, không đau."
Aks cắn chặt răng, giọng nói run rẩy.
Nếu là đau đớn, Aks chắc chắn sẽ không biểu hiện ra ngoài như vậy.
Đa số quân thư đều quen chịu đựng đau đớn, khả năng chịu đựng đau khổ rất cao.
Ngược lại, họ không giỏi ứng phó với sự vui vẻ và thoải mái.
Đó là một trạng thái rất xa lạ đối với họ.
Mọi thứ trong vùng tinh thần dù khó chịu nhưng vẫn nằm trong giới hạn mà Aks có thể chấp nhận.
Điều khiến anh khó mà chịu đựng được chính là sự không chịu nổi về thể xác, là những gì đã xảy ra trước đó, và phản ứng của anh bây giờ.
Anh không thể đối mặt với trùng đực nhỏ.
"Thư giãn, không sao đâu, tất cả hãy để em lo. Anh chỉ cần yên tâm ngủ một giấc, tỉnh dậy sẽ không còn đau khổ nữa."
Thấy Aks nhíu mày, cắn chặt răng, co người lại run rẩy, ngay cả tinh thần cũng căng thẳng, khó mà thư giãn.
Moose đã cấy một sợi ám chỉ tinh thần cho anh để giúp anh chìm vào giấc ngủ.
Vùng tinh thần của Aks bị tổn thương quá nghiêm trọng, một lần chải vuốt tinh thần không thể chữa lành hoàn toàn.
Moose chỉ có thể tạm thời ghép lại một cách tổng quát, sau đó cần phải dựa vào thời gian để từ từ hồi phục.
May mắn thay, Moose không thiếu thời gian và sự kiên nhẫn.
Hắn có thể dành vài năm, mười năm, thậm chí vài trăm năm để nuôi dưỡng vùng tinh thần của Aks.
Không có quần áo phù hợp, Moose đã mặc áo ngủ cho Aks rồi khoác thêm một chiếc áo choàng, che đi những phần cơ thể khác.
Sau đó, hắn bế Aks lên, bước ra khỏi phi thuyền.
Những vệ sĩ đang mặc trang phục cách ly tin tức tố đứng chờ bên cạnh ngay lập tức tiến lại.
Mới vừa lại gần, họ đã bị vẻ đẹp ngày càng có tính xâm lược của thân vương sau khi trưởng thành làm cho choáng váng.
Chậm mất một nhịp, họ mới chào:
"Xin chúc mừng điện hạ đã hoàn thành thức tỉnh sinh lý."
"Ừm." Moose nhẹ gật đầu, nói với họ: "Cảm ơn, các ngươi đã vất vả rồi."
"Đó là nhiệm vụ của chúng tôi, không vất vả gì."
Chỉ cần trông chừng một đêm, không có bất kỳ tình huống bất ngờ nào, mọi thứ đều diễn ra thuận lợi.
Thấy thân vương đã thức tỉnh thành công, các vệ sĩ cũng cảm thấy thoải mái hơn.
Ánh mắt của đội trưởng vệ sĩ rơi vào trùng cái mà thân vương đang ôm, có phần ghen tị nhưng nhiều hơn là nghi hoặc.
Trùng cái bị áo choàng che khuất mặt và cơ thể, không thể nhìn rõ tình trạng cụ thể.
Nhưng hơi thở của trùng cái rất đều đặn, họ đến gần mà trùng cái cũng không tỉnh dậy.
Với mức độ cảnh giác của trùng cái, điều này không nên xảy ra.
Trừ khi trùng cái đã rơi vào trạng thái hôn mê.
Dù tính cách của thân vương không thể nói là ôn hòa nhưng cũng không đến nỗi bạo lực.
Không đến mức một đêm khiến trùng cái bị hỏng đúng không?
"Điện hạ, vị này là....."
Thân vương đã tự mình đưa trùng cái lên phi thuyền.
Họ chỉ biết thân vương đã đưa một trùng cái từ bữa tiệc của Nhị hoàng tử đi và tiến hành thức tỉnh sinh lý trên phi thuyền.
Không biết trùng cái mà thân vương mang lên phi thuyền là ai.
Bây giờ hỏi câu này, chính là hy vọng thân vương có thể tiết lộ chút thông tin.
Nếu thật sự làm hỏng trùng cái thì họ cũng cần chuẩn bị để xử lý những rắc rối tiếp theo.
"Là thư quân của ta."
Moose mỉm cười, rất vui vẻ.
Đội trưởng vệ sĩ: "???"
Hả?
Moose nhớ ra rằng họ vẫn chưa kết hôn trong cuộc đời này.
Trên tuyến thời gian trước đó, hắn đã buộc Aks phải kết đôi với mình, giữ Aks lại trong phủ thân vương.
Một đời này hắn không phải trải qua cảnh tượng đẫm máu đau đớn kia và không cần phải ép buộc kết đôi nữa.
Hắn có thể để Aks tự đồng ý kết hôn với mình.
Nghĩ đến đây, Moose càng cảm thấy vui vẻ hơn.
Hắn bước đi nhẹ nhàng, ôm Aks rời đi.
Chỉ để lại một đám vệ sĩ đứng ngẩn ngơ trong gió.
Đội trưởng vệ sĩ định lấy trùng cái từ tay thân vương cũng đứng im tại chỗ.
Sau một hồi lâu, đội trưởng vệ sĩ nói:
"Cứ nghĩ theo hướng tích cực.... ít nhất, chúng ta không cần phải xử lý rắc rối nữa."
Dù cho thân vương có làm hỏng trùng cái thì việc trao cho trùng cái vị trí thư quân cũng đủ để làm dịu lòng đối phương và gia đình đứng sau trùng cái.
Hơn nữa, trùng cái có khả năng hồi phục rất mạnh, nhìn vào tình cảm mà thân vương dành cho trùng cái, có lẽ thân vương sẽ không ra tay tàn nhẫn, có thể chỉ là... hơi nghiêm trọng một chút.
Không có chuyện gì đáng ngại.
Moose đưa Aks đến một căn phòng dưới lòng đất.
Căn phòng này có nhiều đồ vật từ thuở nhỏ của hắn, phù hợp hơn để Aks yên tâm hồi phục trong tình trạng hiện tại.
Hắn đắp chăn cho Aks rồi nhìn quanh căn phòng, cầm lên một con nhện bông từ ghế sofa, đặt vào tay Aks để anh ôm ngủ.
Dù hắn rất muốn Aks ôm mình mà ngủ nhưng còn nhiều việc quan trọng hơn cần phải làm.
Đầu tiên, là tên trùng đực đã cho Aks dùng thuốc, con út của gia tộc Russell.
Trên dòng thời gian ban đầu, Moose đã thu thập được hàng chục trang hồ sơ tội ác và nộp cho tòa án một cách ẩn danh.
Nhưng những bằng chứng đó không bao giờ thực sự xuất hiện trước tòa, gia tộc Russell đã dùng quyền lực để xóa bỏ mọi thứ và nỗ lực điều tra con trùng nào đã nộp hồ sơ ẩn danh này.
Và tên trùng đực đó chỉ bị kết án nhẹ nhàng năm năm, thậm chí còn được gia đình đưa ra ngoài để điều trị.
Moose bị chọc tức, hắn trực tiếp dùng con trùng đó để tổ chức một buổi tiệc pháo hoa.
Lần này, Moose không còn muốn chơi trò chơi với họ nữa.
Hùng phụ của hắn đã dạy hắn cách sử dụng dao.
Hắn thậm chí không cần thu thập bằng chứng, chỉ cần đề cập một chút về một số tin đồn liên quan đến gia tộc Russell với Cục giám sát và tòa án, hai tổ chức lớn đã vội vàng đứng dậy, làm việc xuyên đêm.
Cục giám sát và tòa án lại có một đêm sáng đèn.
Ngay cả Trùng Hoàng cũng nhận được tin, ông gửi tin nhắn riêng cho hắn hỏi chuyện gì đang xảy ra.
"Không có gì, con chỉ là tình cờ phát hiện một số hành vi bất hợp pháp của gia tộc Russell."
"Hùng phụ, Đế đô đã ổn định nhiều năm, đã lâu không thấy máu, có một số trùng đã quên đi cảm giác của lưỡi dao khi chém xuống."
Vấn đề của gia tộc Russell không phải là điều quan trọng nhất, điều quan trọng hơn là nội dung mà nó phản ánh.
Tòa án đã bị sự mục nát của quý tộc thâm nhập.
Không, không chỉ có tòa án, mà còn nhiều lĩnh vực khác.
Trên dòng thời gian ban đầu, Trùng Hoàng đã giao cho hắn phụ trách Cục giám sát, để hắn xử lý vấn đề này.
Trong những năm đó, Moose bận rộn đến nỗi không có thời gian nghỉ ngơi, vất vả để giữ một ngày nghỉ, không bị làm việc từ 996 lên 007.
(*9h sáng đến 9h tối trong 6 ngày/tuần và làm full tuần=))
Lần này, trước khi Trùng Hoàng lên tiếng, Moose đã nói trước:
"Hùng phụ, con vừa hoàn thành thức tỉnh sinh lý, đang bận rộn để phát triển tình cảm với thư quân, kết hôn, mang thai, nuôi con.... Tóm lại, con sẽ nghỉ một thời gian, nếu có việc gì thì tìm em trai con, em ấy là một trùng độc thân lâu năm, rất rảnh."
Nói xong, hắn đã ngắt kết nối và biến mất.
Trùng Hoàng ngồi đó trước màn hình liên lạc, trầm ngâm trước một đống thông tin.
Thập An mơ màng mở mắt, thấy Trùng Hoàng vẫn đang xem thiết bị vào giữa đêm, nghi hoặc hỏi:
"Bệ hạ? Có chuyện gì quan trọng không?"
"Thân vương đã hoàn thành sự thức tỉnh sinh lý." Trùng Hoàng nói điều quan trọng nhất trước.
Thập An ngay lập tức ngồi dậy, không còn chút buồn ngủ, hoàn toàn tỉnh táo.
"Sese? Không phải nó đã không có phản ứng với tin tức tố của tất cả trùng cái, không có dấu hiệu thức tỉnh sinh lý sao? Tại sao lại đột nhiên....."
Rất rõ ràng, thân vương đã gặp một trùng cái khiến hắn sẵn lòng bước vào sự thức tỉnh sinh lý và trưởng thành thành một trùng trưởng thành.
Trùng Hoàng tiếp tục nói: "Nó nói rằng, nó đang bận rộn để phát triển tình cảm với thư quân, kết hôn, mang thai và nuôi con...."
Thập An sững sờ.
"Tiến triển này.... có phải quá nhanh không?"
Vừa mới đây còn là một trùng đực đáng yêu, vậy mà giờ đây đã trở thành một con trùng trưởng thành sẵn sàng kết hôn và có con?
Lúc này, trong phủ thân vương, còn có một trùng khác cũng có suy nghĩ giống như chồng chồng Trùng Hoàng.
Đó chính là Aks, người vừa mới tỉnh dậy từ giấc mộng.
Aks mở mắt, mơ hồ nhìn lên trần nhà với bản đồ các vì sao.
Đây là bản đồ các vì sao của Ám tinh.
Anh nghĩ mình vừa trải qua một giấc mơ hỗn loạn và kỳ lạ.
Nhưng môi trường xung quanh, bộ não thư giãn đã lâu, bụng ấm áp, cơ thể được nuôi dưỡng bởi trùng đực và tin tức tố còn sót lại khắp cơ thể....
Tất cả đều đang nói với anh rằng đó không phải là một giấc mơ, mà là sự thật.
Trùng đực nhỏ trong ký ức còn chưa hoàn thành lần thức tỉnh thứ hai, vậy mà giờ đây đã lớn đến vậy?
Giống như chỉ trong một cái chớp mắt đã biến thành một trùng trưởng thành có thể thâm nhập vào cơ thể anh.
Aks nhất thời không biết nên vui mừng vì tìm thấy trùng đực nhỏ hay xấu hổ vì đã có mối quan hệ như vậy với trùng đực nhỏ.
Cuối cùng, niềm vui vì tái ngộ với trùng đực nhỏ lại nhiều hơn một chút.
Moose mang theo một bữa ăn dinh dưỡng dành cho trùng cái mang thai, mở cửa đi vào.
Thấy Aks đã tỉnh, hắn ân cần hỏi:
"Cảm thấy khá hơn chưa? Anh có muốn ăn một chút gì không?"
Aks ngồi dậy trên giường.
Anh chỉ mặc một chiếc áo ngủ.
Mặc như vậy mà gặp trùng đực thật sự rất không đứng đắn.
Nhưng trùng đực đối xử với anh rất tự nhiên và thân mật, như thể họ chưa bao giờ xa cách.
Aks cũng rất khao khát được ở bên cạnh trùng đực nhỏ, vì vậy anh cố gắng kìm nén sự không thoải mái trong lòng, đứng dậy đi đến bàn, nhưng anh lại phát hiện chỉ có một chiếc ghế sofa để ngồi.
"Anh ngồi đi." Moose ấn Aks ngồi xuống, cười ngượng ngùng: "Quên mất là phải mua thêm đồ nội thất, anh ăn trước đi, em sẽ bảo quản gia đi chuẩn bị."
"Không cần phải đặc biệt làm những điều này cho anh, anh....."
"Cũng không chỉ vì anh, chúng ta sẽ sống cùng nhau, nếu chỉ có một chiếc ghế như vậy thì không được, chẳng lẽ để em ngồi lên đùi anh à? Ừm.... cũng không phải là không được."
Ánh mắt Moose rơi vào đùi Aks, có vẻ như hắn rất muốn thử.
Aks không thoải mái mà siết chặt hai chân, cảm thấy ngồi không yên.
Nếu là trùng đực nhỏ trong hình dạng con nít muốn anh ôm, anh rất vui lòng.
Chưa nói đến việc chỉ ngồi lên đùi anh, anh còn từng cho trùng đực nhỏ cưỡi lên cổ nữa.
Nhưng giờ đây là hình dạng trưởng thành của trùng đực nhỏ, sau khi đã xảy ra chuyện như vậy, Aks thật sự không biết phải đối mặt ra sao.
"Sese giờ đã là trùng đực trưởng thành rồi, không thể, không thể...."
Aks cố gắng thể hiện dáng vẻ của một người lớn tuổi, nhưng khi đối diện với đôi mắt cười của trùng đực, cơ thể anh lại nóng bừng, không thể nói được câu nào.
"Nếu như em bắt buộc phải như vậy thì sao?"
Moose tiến lại gần, một tay chống lên lưng ghế sofa, cúi người đến gần hỏi.
Aks há miệng, không thể từ chối.
Nhưng nếu bảo anh đồng ý, anh cũng xấu hổ và lúng túng không thể mở miệng.
"Anh Aks không thích Sese nữa à? Em không phải là trùng đực nhỏ mà anh Aks yêu thích nhất sao?"
Moose rõ ràng biết Aks thích điều gì và sợ điều gì nhất.
Hắn chớp chớp đôi mắt đáng thương nhìn Aks, quả nhiên Aks lập tức trở nên lúng túng, tay chân bối rối muốn giải thích.
"Đương nhiên em là trùng đực nhỏ mà anh yêu thích nhất, anh..."
Aks nhìn về phía cánh cửa khép chặt, cắn chặt hàm răng, kiềm chế xấu hổ và bối rối, kéo trùng đực lại, để hắn ngồi ở vị trí mà hắn muốn.
Moose cúi đầu vào lòng Aks, cười đến nỗi vai cũng run lên.
Aks ban đầu cảm thấy rất bất an, nhưng khi thấy trùng đực cười vui vẻ, trái tim anh bỗng nhiên bình yên lại.
Các chi thể cứng ngắc từ từ thư giãn, anh không còn để ý gì nữa.
Chỉ cần trùng đực nhỏ của anh vui vẻ.
"Sese những năm qua sống thế nào?" Aks ôm lấy trùng đực trong lòng, nhẹ nhàng hỏi.
"Rất tốt."
Moose lau đi nước mắt cười nơi khóe mắt, không có ý định nói cho Aks sự thật khiến anh phải tự trách bản thân và cảm thấy buồn bã.
"Em đã được gia đình tìm thấy và đưa về nhà, mỗi ngày đều rất vui vẻ."
Hắn cũng không hoàn toàn nói dối.
Việc bị gia đình tìm thấy là thật, việc trở về nhà là thật.
Cuộc sống vui vẻ là cuộc sống sau hôn nhân của hắn và Aks trong một dòng thời gian khác, cũng là thật.
"Vậy thì tốt rồi, tốt rồi..."
Cuối cùng, Aks cũng thở phào nhẹ nhõm sau hơn mười năm lo lắng.
Anh ôm chặt trùng đực trong lòng, như ôm lấy báu vật quan trọng nhất trong cuộc đời, không bao giờ muốn buông tay.
Cuối cùng, Moose nhớ ra bữa ăn dinh dưỡng dành cho trùng cái vẫn đang ở trên bàn, hắn chủ động thoát khỏi vòng tay của Aks, đứng sang một bên, thúc giục anh:
"Ăn đi, cơm dinh dưỡng cho trùng cái mang thai phải ăn khi còn nóng."
"Ừ, được."
Aks cầm thìa, đột nhiên dừng lại, cứng đờ quay đầu lại.
".... Cơm gì?"
"Cơm dinh dưỡng cho trùng cái mang thai."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro