Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 48 - PN TG1 - QUAY VỀ THỜI ĐIỂM TRƯỚC KHI BỊ MÓC TIM

Khi tỉnh dậy, cơ thể trẻ lại mười tuổi, những công việc phức tạp đều biến mất, trùng yêu quý nằm bên cạnh, đó thật sự là điều tuyệt vời.

Nếu sau ba phút nữa, hắn không bị trùng bên cạnh móc tim thì càng tốt hơn.

Đúng vậy, Moose đã được trọng sinh vào ngày mà hắn trải qua sự thức tỉnh sinh lý.

Sau mười năm ân ái với thư quân, Moose đã có dấu hiệu vượt qua cấp SS.

Đó là một cảm giác kỳ lạ.

Giống như tâm trí đã liên kết với một không gian thời gian khác.

Khi mở mắt ra lần nữa, hắn đã ở đây.

Trong tàu bay tràn ngập tin tức tố của hắn và Aks, đủ để thể hiện họ đã trải qua một đêm hỗn loạn và mãnh liệt đến mức nào.

Thời gian hiển thị trên thiết bị đầu cuối chính là ngày hắn trải qua sự thức tỉnh sinh lý cách đây mười năm.

Lúc này, hắn đang nằm trong vòng tay của Aks, kết nối chặt chẽ với Aks.

Ba phút nữa, Aks sẽ tỉnh dậy, khiến hắn phải mở lòng theo nghĩa đen, dùng tay nắm giữ trái tim của hắn.

Ba phút, đủ để hắn chạy trốn.

Nhưng khả năng lớn hơn là, vừa mới cử động, Aks sẽ tỉnh dậy và hắn phải đón nhận việc móc tim trước.

Làm sao bây giờ?

Dù hắn có thể giải thích mình không dùng thuốc hay cưỡng ép, điều kiện tiên quyết vẫn là Aks phải sẵn lòng lắng nghe hắn.

Trùng cái là một sinh vật có phản ứng cơ thể nhanh hơn cả não bộ.

Rất có thể, Moose chưa kịp nói xong một câu, Aks đã hoàn thành việc móc tim.

Nhìn thời gian từng giây trôi qua, chưa nghĩ ra được kế sách hoàn hảo, Moose cảm thấy lo lắng đến mức đứng ngồi không yên.

Khi nhận ra điều này, Moose ngây ra một lúc.

Hắn cũng không muốn như vậy.

Trùng đực vừa mới trải qua sự thức tỉnh sinh lý vốn đã nhạy cảm. Trong tàu bay lại tràn ngập tin tức tố của hắn và Aks. Aks còn không một mảnh vải che thân, dán chặt vào hắn, chỉ cần hắn cử động một chút, mặt hắn đã cọ lên cơ bắp rắn chắc của Aks.

Chỉ còn một phút cuối cùng.

Vì biết rằng dù chọn cách nào cũng chỉ là cái chết, Moose quyết định đi theo con đường khác.

Hắn ôm Aks và điều chỉnh tư thế, khiến Aks ngồi dậy.

Aks vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo, anh đầu tựa vào vai Moose, mày nhíu lại đầy lo lắng.

Moose nhẹ nhàng vén tóc che mắt Aks, thì thầm bên tai:

"Anh Aks, anh sẽ không làm hại Sese đúng không?"

Nói xong, hắn bắt đầu kéo Aks dậy.

Cùng lúc đó, hắn thì thầm gọi 'Anh Aks' bên tai Aks.

Aks vừa mới tỉnh dậy từ giấc mơ hỗn loạn, còn chưa hoàn toàn tỉnh táo mà đã bị va chạm làm mất đi lý trí, linh hồn như bị vỡ vụn.

Aks hoảng hốt mở miệng, nhưng không phát ra được âm thanh nào.

Tất cả mọi thứ ở Ám tinh, những nguy hiểm sống còn đã dạy cho anh rằng, càng ở trong tình huống nguy hiểm, càng phải giữ yên lặng.

Âm thanh chỉ phơi bày vị trí của anh, bộc lộ điểm yếu, dẫn đến những cuộc tấn công mạnh mẽ hơn.

Nó đã trở thành thói quen ăn sâu vào xương tủy của anh.

Dù ý thức chưa hoàn toàn tỉnh táo, anh vẫn theo bản năng kìm nén, không phát ra bất kỳ âm thanh nào.

Cảm giác không trọng lực liên tục khiến anh theo muốn bám víu vào điều gì đó.

Nắm chặt tất cả những gì anh có thể nắm.

Vì vậy, trong lúc hỗn loạn, anh đã ôm chặt trùng đực trước mặt, ôm lấy kẻ đã khiến anh rơi vào tình trạng thảm hại như vậy.

Aks cố gắng tập trung ý thức trong cơn sóng dữ, mơ hồ hiểu được tình huống của mình.

Anh đã bị bỏ thuốc trong bữa tiệc của Nhị hoàng tử.

Thời kỳ động dục bị kích thích bởi thuốc cấm quá mạnh mẽ, hoàn toàn nuốt chửng lý trí của anh. Dù anh đã cố gắng tránh xa đám trùng, tìm đủ mọi cách để tự cứu, vẫn không thành công.

Cuối cùng, anh đã rơi vào tay kẻ đã thiết kế nên số phận của mình, bị trùng đực cưỡng ép chiếm đoạt.

Trùng đực chắc chắn sẽ không dễ dàng buông tha cho anh, điều gì đang chờ đợi anh ở phía trước?

Sự đe dọa từ trùng đực, bị tước đoạt mọi thứ, những năm tháng tâm huyết trở thành vô nghĩa.

Và cả trùng đực nhỏ của anh....

Anh vẫn chưa tìm thấy trùng đực nhỏ.

Có thể sau này sẽ không còn cơ hội để tìm kiếm nữa.

Tất cả những suy nghĩ này chỉ diễn ra trong một khoảnh khắc, Aks hiểu rõ tình huống của mình, đồng thời anh nâng cánh tay đã yếu ớt dưới ảnh hưởng của tin tức tố của mình lên.

Dù chết, anh cũng muốn cùng chết với trùng đực đã phá hủy mọi thứ của anh, phá vỡ hy vọng tìm kiếm trùng đực nhỏ của anh.

"Anh Aks."

Lực lượng tinh thần của Moose cảm nhận được Aks đã tỉnh, ngay lập tức, hắn càng thêm cố gắng.

Hắn nhẹ nhàng cọ vào cổ Aks, dịu dàng nũng nịu.

"Những năm qua, Sese rất nhớ anh đó."

Cánh tay mà Aks đang nâng lên cứng lại, ánh mắt vốn tràn đầy hận ý bỗng dưng mở to.

"Anh Aks, tại sao anh không để ý đến em? Anh không thích Sese nữa à?"

Moose vừa nũng nịu vừa ôm chặt Aks, cọ vào người anh.

Aks há miệng, mắt mở to, trông như đang ngây ra. Anh miễn cưỡng thốt lên một câu mang đầy nghi ngờ 'Sese?', nhưng cũng nhanh chóng bị sự va chạm làm vỡ tan. Ngay cả lý trí cũng bị khuấy động.

Sau khi xong việc, Moose dễ dàng gạt tay Aks ra, lén lút trốn khỏi vòng tay anh, chuẩn bị đi tắm.

Aks đã bị tin tức tố thấm đẫm, nằm ngây ngốc, không nhúc nhích.

Chỉ khi cảm thấy Moose rời đi, đôi mắt xanh biếc mờ mịt của anh mới nhìn theo, mang theo chút hoảng loạn.

"Em đi tắm, ở bên cạnh thôi, rất nhanh sẽ quay lại."

Moose cúi xuống hôn lên môi Aks, thấy ánh mắt Aks lại mở to, đồng tử nở rộng, ánh mắt trở nên ngây ngô, trông như bị đơ ra.

Moose vẫn rất quen thuộc với vẻ mặt này của Aks.

Mỗi lần bị quá liều tin tức tố tưới vào, anh sẽ trở thành như vậy.

Gặp phải tình huống này, chỉ cần để Aks tự tĩnh lặng một chút là sẽ hồi phục.

Ngược lại, nếu hắn cứ ở bên Aks, dính vào nhau, Aks thường sẽ ngốc nghếch trong vài giờ đồng hồ.

Moose bước vào phòng tắm, tận hưởng việc tắm rửa thoải mái.

Hắn ngâm mình trong nước ấm, vuốt ve vùng tim còn nguyên vẹn của mình.

Hắn nghĩ, vậy có thể coi là đã sống sót rồi chứ?

Khủng hoảng đã qua, hoàn toàn khác với những trải nghiệm trước đây.

Theo đúng tiến trình ban đầu, giờ này hắn đã nằm trong phòng cấp cứu rồi.

Giờ đây, hắn vẫn có thể ngâm mình trong bồn tắm.

Giữa hai tình huống, sự thay đổi thực chất chỉ có một điểm.

Không phải là cuộc thân mật sau khi tỉnh dậy, cũng không phải là những cử chỉ thân thiện mà hắn thể hiện, mà là câu gọi 'Anh Aks'.

Một tiếng 'anh', Aks đã xóa tan mọi thù địch và hận thù.

Dù hắn có làm những chuyện còn quá đáng hơn so với thời gian trước, Aks cũng không có chút kháng cự nào.

Tất nhiên, điều này chủ yếu là vì Aks đã bị ngốc đi.

Moose tắm xong, thay áo ngủ, đi ra khỏi phòng tắm.

Aks đã ngồi dậy trên giường, một tay chống đầu, mày nhíu lại, nhìn có vẻ không được tốt cho lắm.

Nhưng khi hắn mở cửa ra, trùng cái vẫn ngay lập tức ngẩng đầu nhìn lên.

"Lại đau đầu sao? Vùng tinh thần của anh... để em giúp anh điều chỉnh lại tinh thần nhé."

Moose ngồi xuống bên giường, nâng tay vuốt lên đầu Aks, xuất ra những sợi dây tinh thần, muốn giúp Aks khôi phục vùng tinh thần.

"Không... Tôi là S cấp, vùng tinh thần rất nguy hiểm."

Aks ngăn Moose lại.

Ánh mắt của anh rơi vào gương mặt của trùng đực, vừa đầy kỳ vọng lại vừa không dám xác nhận, sợ rằng chỉ là một niềm vui hão.

Anh thử gọi: "Sese?"

"Ừm."

Hắn đã quá quen thuộc với Aks trong ký ức, Moose chỉ đáp lại một tiếng.

Khi vừa đáp xong, hắn mới nhận ra, đây là Aks, người vẫn đang tìm kiếm hắn, đã bao lần tràn đầy hy vọng rồi lại thất vọng.

Moose nâng ánh mắt nhìn vào mắt Aks, nắm lấy tay anh, đặt lên má mình, nhẹ nhàng cọ cọ, nghiêm túc nói:

"Là em đây, anh Aks, em là Sese, anh không nhận ra em sao?"

Sự thay đổi quá lớn.

Ngoài màu tóc và màu đồng tử mắt phải không thay đổi, mọi thứ khác đều hoàn toàn khác so với trong ký ức.

Nếu gặp ở ngoài đường, Aks chắc chắn sẽ không nhận ra.

Anh chỉ nghĩ rằng, nếu trùng đực nhỏ lớn lên thuận lợi, có phải cũng đến độ tuổi này, có phải cũng đẹp đẽ và rực rỡ như vậy không.

Nhưng bây giờ, trùng đực với mái tóc vàng đẹp đẽ đang chăm chú nhìn anh, dịu dàng gọi anh 'Anh Aks'.

Aks thấy mắt mình ươn ướt, giơ tay muốn chạm vào trùng đực, nhưng khi gần chạm tới vai thì lại do dự dừng lại.

Moose chủ động lao vào vòng tay Aks, ôm chặt lấy anh, nhẹ nhàng cọ cọ vào cổ anh.

Bị trùng đực ôm chặt, trái tim trống rỗng của Aks như được lấp đầy, cơ thể hư hỏng nhiều năm như bỗng chốc sống lại.

Tay Aks đặt lên vai Moose, siết chặt ôm lấy trùng đực trước mặt.

"Sese, Sese của tôi..."

Aks ngập tràn nước mắt.

Sese của anh, kho báu của anh, cuối cùng đã trở về bên anh.

"Đừng khóc, anh Aks, hít thở đi, hít thật sâu...."

Moose nhẹ nhàng vuốt lưng trùng cái, thở dài lo lắng: "Tình trạng vùng tinh thần của anh quá tệ, không thể kích động như vậy."

Lời khuyên của hắn không có tác dụng, lồng ngực của trùng cái phập phồng dữ dội, trông có vẻ sắp ngất xỉu.

"Anh.... Ài, để em sửa chữa lại vùng tinh thần cho anh trước đã."

Moose rời khỏi vòng tay của trùng cái, kéo anh nằm lên đùi mình.

"Không." Aks muốn từ chối nhưng lại sợ làm tổn thương trùng đực nhỏ nên ngay cả việc vùng vẫy cũng không dám, chỉ vội vàng nói:

"Sese, em không hiểu đâu, vùng tinh thần của quân thư đã trải qua nhiều trận chiến thường rất hỗn loạn, rất khó để sắp xếp, huống hồ vùng tinh thần của tôi còn...."

Aks nuốt những lời còn lại vào trong, đổi giọng nói:

"Tôi là cấp S, cấp càng cao, bức tường tinh thần càng dày, càng khó vào.... Nếu gặp phải tấn công tinh thần, em sẽ rất nguy hiểm."

Nói nhảm.

Cái gì mà bức tường tinh thần dày, vùng tinh thần của Aks đã vỡ vụn không thành hình, thậm chí không có một bức tường tinh thần hoàn chỉnh.

Còn về tấn công.... Aks đã ở trong tình huống như vậy còn chưa từng tấn công hắn thì làm sao có thể tấn công hắn trong vùng tinh thần?

Moose không vạch trần Aks, chỉ nói:

"Thư giãn một chút, em cũng là S cấp, không vấn đề gì đâu. Hơn nữa, em đã làm quá nhiều lần điều chỉnh tinh thần cho trùng cái, rất thành thạo."

Sức mạnh tinh thần của trùng đực đã vào vùng tinh thần, Aks bỗng dưng kiệt sức.

Anh cố gắng giữ cho cảm xúc của mình bình tĩnh, sợ rằng sẽ làm tổn thương trùng đực nhỏ của mình.

Sức mạnh tinh thần xâm nhập vào vùng tinh thần của anh, quả thật đạt đến sức mạnh cấp S.

Thậm chí Aks còn cảm thấy không chỉ dừng lại ở cấp S.

Nhưng Aks chưa từng tiếp xúc với sức mạnh tinh thần của trùng đực, cụ thể trùng đực nhỏ mạnh mẽ đến mức nào, anh cũng không thể nói rõ.

Aks có thể cảm nhận được, vùng tinh thần hỗn loạn và vỡ vụn của mình đang từng chút một được sửa chữa, trở nên có trật tự và hoàn chỉnh.

Quả thật như trùng đực nhỏ đã nói, hắn rất thành thạo.

Trùng đực ở độ tuổi như trùng đực nhỏ này, hầu hết không có trùng con, chỉ cần làm điều chỉnh tinh thần trùng cái của mình.

Có thể làm điều chỉnh tinh thần một cách thuần thục như vậy... nhìn có vẻ, trùng đực nhỏ là một người bạn đời rất có trách nhiệm, rất tốt với trùng cái của hắn.

Aks mơ màng suy nghĩ, chỉ cảm thấy trùng đực nhỏ của mình ở đâu cũng tốt.

Bỗng nhiên, Aks nhớ đến những chuyện trước đó.

Anh đã trúng thuốc và người giúp anh giải quyết cơn động dục là trùng đực nhỏ của anh. Ngay cả khi tỉnh dậy, trùng đực nhỏ vẫn còn muốn anh. Đến giờ, trong cơ thể anh vẫn đầy ắp tin tức tố của trùng đực nhỏ.

Tất cả những chuyện mà anh tạm thời quên đi, bị niềm vui gặp lại trùng đực nhỏ lấn át, giờ đây lại hiện lên trong tâm trí Aks.

Cơ thể Aks bỗng cứng lại.

________________________________________________________________________________

Lam: Phần phiên ngoại tui để xưng hô của Aks với Moose hơi loạn một chút, tùy do ngữ cảnh, mối quan hệ,... kiểu mới gặp thì Aks vẫn xưng 'tôi' nhưng khi quen rồi sẽ xưng 'anh' vì điều kiện tiên quyết là Aks biết Moose là trùng đực nhỏ trước khi biết thân phận thân vương, khác với mạch chính,... tóm lại là nó loạn, nếu không thích thì có thời gian tui sẽ đổi lại -.-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro