CHƯƠNG 45 - NÓI LỜI YÊU THƯƠNG VỚI HẮN
Các sợi tinh thần của Moose như mạng nhện trải ra khắp xung quanh.
Khi Aks bước đến, quỳ một gối trước hắn, Moose thoáng thấy vài mảnh ký ức mờ ảo.
...
Vẫn là nơi trú ẩn an toàn dưới lòng đất tại Ám tinh.
Khi còn nhỏ, hắn nằm trên giường, chịu đựng nỗi đau từ lần thức tỉnh thứ hai, cuối cùng kiệt sức rồi thiếp đi, chỉ còn chút tinh thần lực hỗn loạn quanh quẩn bên ngoài.
Trùng cái tóc đen đứng bên cạnh giường, chăm chú nhìn hắn.
Đây chính là ngày Aks rời xa hắn, là khoảnh khắc đã khiến họ chia cắt suốt hơn mười năm.
Moose muốn giữ Aks lại, nhưng bàn tay đưa ra lại xuyên qua cánh tay của trùng cái.
Moose sững sờ nhìn tay mình, rồi lại nhìn Aks đang đứng lặng im và đứa trẻ đang ngủ say trên giường.
Phải rồi... đây chỉ là ký ức.
Là quá khứ đã qua.
Hắn không thể thay đổi điều gì.
"Đau quá..."
Trùng đực nhỏ trong cơn mộng mị bất giác kêu lên, mày nhíu lại đầy đau đớn.
X nghe thấy, cúi xuống, nửa ôm lấy trùng nhỏ, xoa nắn khớp xương tay chân cho hắn.
Mọi động tác của X vô cùng thuần thục, như thể đã làm nhiều lần.
Dưới sự xoa bóp nhẹ nhàng của X, lông mày của trùng đực nhỏ từ từ giãn ra, hơi thở trở nên đều đặn và lại chìm vào giấc ngủ.
X kéo tay trùng đực nhỏ vào chăn, đắp chăn lại cẩn thận.
Nhìn khuôn mặt nhợt nhạt của trùng nhỏ, X đứng dậy, đặt vài túi dinh dưỡng bổ sung năng lượng bên gối, để hắn có thể với lấy khi cần.
Sau khi kiểm tra lại tất cả cơ quan an toàn trong và ngoài căn phòng, xác nhận không có nguy hiểm, X cầm lấy vũ khí trên bàn, mang theo tài sản và bản đồ, không quay đầu lại mà rời đi.
Trên giường, trùng đực nhỏ trong cơn mê man nửa mở mắt.
Thấy bóng dáng X đang đi xa dần, hắn há miệng, định gọi nhưng chẳng phát ra được âm thanh nào.
Kiệt sức, ý thức mơ hồ, hắn nhanh chóng chìm lại vào giấc ngủ.
Chỉ là lần này, hắn ngủ chẳng yên chút nào.
"Anh ấy không bỏ rơi ngươi." Moose thì thầm với chính mình khi còn nhỏ.
Nhưng lời của hắn không thể đến tai đứa trẻ ấy.
Khung cảnh thay đổi.
Lần này, Moose xuất hiện trong một căn phòng rộng rãi nhưng nặng nề áp lực.
Trên tường, vài món vũ khí kim loại dính máu ghép thành dòng chữ 'Hiệp Hội Thợ Săn'.
Hiệp Hội Thợ Săn.
Moose hiểu rõ tổ chức này.
X từng là thành viên của hội này.
Nhưng từ khi Trùng tộc chiếm được Ám tinh, Aks gia nhập quân đội Trùng tộc và cắt đứt mọi liên hệ với hội.
Điều Moose thực sự hiểu là về những kẻ hiện giờ vẫn phục vụ cho tổ chức đó.
Kể từ khi hắn trở thành lãnh chúa của Bạch Dạ tinh, những kẻ đó luôn âm thầm gây rối, tìm cách lật đổ quyền lực của Trùng tộc, đưa vùng này trở lại thời đại hỗn loạn vô luật của Ám tinh.
Cuộc tấn công hôm nay, tám phần là do chúng thực hiện.
Hơn nữa, lần này chúng dồn hết lực lượng vào đợt phản công này.
Bên dưới có tiếng huyên náo, đủ loại Trùng tộc và dị tộc tụ tập tranh giành tư cách mua vé.
Nhưng trong phòng này chỉ có hai trùng.
Hoặc nói đúng hơn, là một trùng và... một Thiên Già.
Ánh mắt Moose rơi lên khuôn mặt Thiên Già mắt đỏ đối diện X, nhận ra đó là khuôn mặt trong một lệnh truy nã, hắn không khỏi nghiến răng căm phẫn.
Đó chính là kẻ cầm đầu tổ chức điên cuồng gây sự ở Bạch Dạ tinh.
Nếu không phải đây chỉ là ký ức, hắn đã đặt súng vào mặt tên này rồi bắn cho nát.
Dù không thể làm gì, Moose vẫn bước lên vài bước, chắn trước mặt X, phóng tinh thần lực uy hiếp tên Thiên Già mắt đỏ kia.
Trong ký ức, X không thấy được trùng đực bảo vệ anh. Anh cẩn thận cất một tấm vé tàu không ghi danh, rồi đứng dậy định đi.
Tên Thiên Già ngồi đối diện bỗng lên tiếng:
"Ngươi sẽ không định đưa tấm vé này... cho tên nhóc của ngươi chứ."
X lập tức quay đầu lại, ánh mắt sắc lạnh nhìn chằm chằm Thiên Già.
"Đừng kích động thế, ta đâu có theo dõi ngươi, mà có theo dõi cũng không thể không bị ngươi phát hiện."
Tên Thiên Già mắt đỏ giơ tay tỏ ý đầu hàng.
"Chỉ là từ ba năm trước, phong cách nhận nhiệm vụ của ngươi thay đổi đột ngột. Ngươi chỉ nhận nhiệm vụ ngắn hạn, thời gian nhiệm vụ lâu nhất cũng không quá ba ngày, còn thường mua mấy thứ vô dụng..."
"Trường hợp này thông thường chỉ xảy ra ở những trùng cái đang mang trứng hoặc đã có ấu trùng. Việc ta đoán ra cũng dễ hiểu thôi."
Cái gì gọi là mua mấy thứ vô dụng?
Moose khó chịu. Tên Thiên Già này không ưa kẹo ngọt của hắn hay là không thích thú nhồi bông của hắn?
"Ta không muốn trùng của mình gặp bất kỳ mối đe dọa nào." X lạnh lùng nói.
"Dĩ nhiên, dĩ nhiên." Tên Thiên Già điềm đạm trấn an X, rồi tiếp tục khuyên nhủ:
"Nhưng ấu trùng đó của ngươi bao nhiêu tuổi? Nếu ngươi có trứng từ ba năm trước, thì ấu trùng đó nhiều lắm mới chỉ hai tuổi hơn."
"Ấu trùng trùng cái hai tuổi đã hoàn thành lần thức tỉnh đầu, có một ít khả năng chiến đấu, nhưng vẫn còn non nớt. Ngươi thực sự yên tâm để hắn một mình lên tàu không?"
X mím môi, sắc mặt tệ hại. Khác với suy đoán của Thiên Già, trùng đực nhỏ không phải là ấu trùng do anh sinh ra mà hiện đã sáu tuổi.
Nhưng, trùng đực sáu tuổi chưa chắc tự vệ tốt bằng ấu trùng trùng cái hai tuổi.
Hơn nữa, còn dễ bị nhòm ngó hơn.
Moose vươn tay nắm lấy tay X. Hắn đã hiểu rõ lòng của Aks, biết rằng Aks muốn dành lại sự sống cho mình.
Nhưng điều Moose luôn muốn chỉ là Aks ở lại bên cạnh hắn.
Dù lãnh đạo quân đội Trùng tộc không phải thư phụ của hắn, dù kẻ địch trước mặt là mối nguy sinh tử thực sự.
Dù cái chết là điều không thể tránh khỏi, hắn vẫn mong được cùng chết với Aks.
Tên Thiên Già tiếp tục khuyên nhủ: "Thế này nhé, ngươi theo ta, ta sẽ miễn vé tàu cho ngươi. Ngươi có thể dẫn theo ấu trùng của mình, thế nào?"
X từ chối, "Ta sẽ không phục vụ cho ngươi."
Mặc dù X có tên trong Hiệp Hội Thợ Săn và nhận vài nhiệm vụ trong hội, nhưng anh không thuộc về tổ chức này.
Anh là kẻ tự do, và quan hệ với hội chỉ như một người làm thuê với một nền tảng, có thể rời đi bất cứ lúc nào.
Nhưng hội trưởng lại muốn X trung thành với hắn, phục vụ hắn mãi mãi, điều này là X không thể chấp nhận.
Anh cũng không đồng tình với nhiều lý tưởng của hắn.
Chính tên đó còn là tội phạm số một ở nhiều quốc gia, trong đó có cả Trùng tộc.
X không thể để trùng đực nhỏ vướng vào tổ chức như vậy.
"Đừng vội quyết định." Thiên Già nói, "Tàu sẽ khởi hành vào tối mai, nếu ngươi đổi ý thì cứ đến tìm ta."
Aks quay người bước ra ngoài.
Cảnh tượng lại thay đổi.
Họ xuất hiện trong một đường hầm dưới lòng đất đầy đá tảng.
Moose nhìn quanh bốn bức tường đá, bối rối. "Đây là đâu? Khu mỏ dưới lòng đất sao?"
X tiến bước trong bóng tối.
Moose vội vàng bám theo.
Tầm nhìn của trùng đực không bằng trùng cái, nhưng may mắn đây là ký ức của X, nên hắn không thể lạc được.
Moose không hiểu sao X lại đến nơi này.
Nhưng nhớ lại Aks từng nói anh rời đi để tìm tinh thể tinh thể Nguyên tinh cho hắn, Moose bắt đầu có dự cảm không lành.
Dự cảm đó nhanh chóng trở thành sự thật.
Phía trước bỗng nhiên rộng mở, ánh tím nhạt nhòa lấp lánh.
Moose nhìn thấy trên bệ chất đầy tinh thể tím, nằm bò là những con thú như bọ cạp.
Chúng đang ngủ, thân thể chuyển giữa thực và ảo theo từng hơi thở.
Sắc mặt Moose tái mét. Bọ cạp hành tinh, loài thú tinh thần cực kỳ nổi tiếng.
Con bọ cạp hành tinh to nhất phía trên cùng, có đuôi dài chín đoạn.
Điều này có nghĩa là sức mạnh tinh thần của nó đạt cấp A+, gần chạm đến cấp S.
Ngay khi Moose nhìn thấy lũ bọ cạp hành tinh, X đã lao tới.
Đám bọ cạp hành tinh cảm nhận được có kẻ lạ đột nhập cũng lập tức tỉnh dậy, đồng loạt phát động tấn công tinh thần.
"Aks!"
Moose vô thức điều động tinh thần lực để bảo vệ anh.
Nhưng không có tác dụng gì. Hắn nhìn thấy thân hình di chuyển nhanh của Aks khựng lại một chút, phát ra một tiếng rên khẽ, thân thể loạng choạng.
Rồi rất nhanh, anh lại tiếp tục di chuyển.
Một lớp giáp đen dày bao bọc lấy anh, sáu chiếc xương ngoài cực dài vươn ra, đánh bật lũ bọ cạp hành tinh cấp thấp, giúp anh nhanh chóng di chuyển trong hầm mỏ.
X xuất hiện phía sau con thủ lĩnh, dùng móng vuốt đã biến thành móng sắc nhọn chộp lấy đuôi chín đoạn, bẻ gãy.
Tiếng thét chói tai của thủ lĩnh bọ cạp vang lên, đủ sức phá vỡ tinh thần, khiến cảnh vật rung chuyển.
Hang động sắp sập sao?
Không, là vùng tinh thần của Aks đang sụp đổ.
Moose bối rối trong một khoảnh khắc, rồi nhanh chóng hiểu ra.
Nhưng hắn không thể làm gì ngoài việc trơ mắt nhìn vùng tinh thần của Aks từng chút một tan vỡ.
X thành công lấy được tinh thể Nguyên tinh cấp A+, khập khiễng mang nó trở về.
Moose bước theo bên cạnh, cúi xuống đỡ anh.
Dù không thể chạm vào, hắn vẫn cố lần lượt đưa tay ra để đỡ.
Toàn bộ cảnh tượng đều đang méo mó và chao đảo, từ những viên đá ven đường đến cây cối, tất cả đều hiện lên thành nhiều bóng chồng chéo, con đường gồ ghề không yên.
Lần đầu tiên trong đời, Moose chứng kiến thế giới đầy sự hỗn loạn tinh thần như vậy.
Bao nhiêu năm nay, thế giới của Aks vẫn như thế này sao?
Nước mắt chảy dài từ mắt hắn, rơi xuống khi hắn dìu X đi.
Ra là, ngay cả thể tinh thần cũng có thể rơi lệ.
Hắn theo bước X, đi từ đêm đen đến ban mai.
Trên bầu trời, xuất hiện hàng loạt chiến hạm, nhiều cỗ máy giáp từ đó đáp xuống, tiếng pháo rền vang.
Quân đội Trùng tộc đến sớm hơn dự kiến.
Chiến tranh đã bắt đầu.
Aks đột nhiên giang rộng đôi cánh, mặc kệ thương tích mà bay lên.
Moose tất nhiên không thể theo kịp tốc độ bay của trùng cái.
Nhưng hắn cũng chẳng cần phải đuổi theo.
Đây là ký ức của Aks, thế giới này rất nhỏ, chỉ giới hạn trong phạm vi mà trùng cái cấp A như Aks có thể cảm nhận.
____ chỉ khoảng 500 mét.
Ban đầu đã từng lớn hơn.
Nhưng sau khi tinh thần của X bị tổn thương, chỉ còn lại 500 mét.
X đã đến được khu rừng nơi họ từng sống.
Giờ đây không còn có thể gọi là rừng nữa, chỉ còn lại một hố sâu khổng lồ sau trận oanh tạc.
Khu rừng đã biến thành một vùng trũng, những ngọn lửa lẻ tẻ cháy rực trong đó.
Moose nhận ra rằng cảnh vật xung quanh đang phai màu nhanh chóng, ngay cả ngọn lửa cháy cũng dần dần chuyển sang sắc xám.
Khi X bước tới vị trí của căn nhà an toàn đã biến mất, không cảm nhận được chút dấu hiệu nào của sự sống, anh gục xuống đất bất lực.
Cả thế giới chìm vào bóng tối.
...
Hình ảnh trong ký ức tan đi như làn sóng gợn.
Moose chớp đôi mắt đầy nước mắt, nhận ra mình đang ngồi trong buồng lái của 'Phượng Hoàng Bất Tử', còn Aks thì đang quỳ gối một chân trước cơ giáp của hắn.
Moose hé môi, muốn gọi tên Aks, muốn ôm chặt lấy Aks, nhưng không thể thốt lên một tiếng nào.
Một giọt nước mắt rơi xuống.
Aks dưới kia đột ngột ngẩng đầu lên.
Nếu không nhầm thì... thân vương đang.... khóc sao?
"Aks...."
Tiếng gọi nức nở vang lên trong tâm trí của Aks, là giọng của thân vương qua tinh thần lực.
Không còn kịp suy nghĩ gì thêm, Aks lập tức đứng lên, đăng nhập vào cơ giáp của hắn.
Anh có quyền hạn ngang với thân vương, thậm chí có thể khởi động và truy cập vào cơ giáp chuyên dụng của thân vương.
Aks với tốc độ gần như dịch chuyển tức thời xuất hiện trong buồng lái.
Anh thấy thân vương ngồi trên ghế lái đang lơ lửng giữa không trung, mắt đẫm lệ, giơ tay ra về phía anh.
Đây là hành động đặc trưng của những trùng đực nhỏ khi muốn được ôm.
Kể từ khi trưởng thành, thân vương chưa bao giờ thể hiện một mặt yếu đuối thế này trước mặt anh, ngoại trừ lần say rượu đó.
Aks lập tức dịch chuyển đến trước mặt thân vương, cúi xuống ôm chặt lấy hắn.
"Xin lỗi, điện hạ, tôi đến trễ, làm em hoảng sợ rồi."
Moose lắc đầu thật mạnh, khóc đến mức không thể nói nên lời, chỉ có thể truyền đạt bằng tinh thần lực trong tâm trí của Aks:
"Ôm chặt một chút nữa."
Aks ngẩn người, thử siết chặt vòng tay, "Thế này sao?"
Moose suýt bị siết đến ngạt thở, chỉ bật ra một tiếng thổn thức ngắn, cũng không yêu cầu Aks thả lỏng.
Hắn vẫn tiếp tục bám chặt vào tay Aks, như thể muốn hòa tan vào xương thịt của nhau.
Cuối cùng, chính Aks nhận thấy sự khó chịu của thân vương, anh cẩn thận thả lỏng lực ôm.
Anh cúi xuống lo lắng kiểm tra tình trạng của thân vương.
"Nếu lúc đó em ở lại, dù chỉ thêm một ngày... em cũng sẽ chờ được anh... Hoặc nếu em tỉnh dậy sớm hơn một chút, giữ lấy anh, nói cho anh tất cả, thì anh sẽ không cần phải đi tìm tinh thể Nguyên tinh...."
Nếu hắn có thể vượt qua được sự bất an ở môi trường xa lạ, sự bất an trong lần thức tỉnh thứ hai, tin tưởng Aks nhiều hơn một chút, thì tất cả điều này đã không xảy ra.
Aks lắng nghe một lúc lâu mới hiểu thân vương đang nói gì.
"Không, tôi vẫn sẽ đi."
"Nhìn thấy trùng đực nhỏ của mình đang chịu đau khổ, tôi không thể dựa vào sự cứu trợ không biết khi nào đến, đầy rẫy bất trắc. Tôi vẫn sẽ đi săn tinh thể Nguyên tinh."
Aks vừa nói vừa dùng đầu ngón tay lau đi giọt nước mắt trên mặt thân vương, đối diện với ánh mắt của hắn, chân thành nói:
"Sese, không chỉ vì em mà tôi săn tìm tinh thể Nguyên tinh, mà còn là để bảo vệ, để yêu thương em. Đây là lựa chọn của tôi, em không cần phải gánh lấy bất kỳ trách nhiệm nào."
"Nhưng em cũng rất yêu anh, và em đau lòng vì những vết thương của anh." Moose nhìn anh chăm chú và đáp.
Aks sững người, trong đầu trống rỗng.
Ngay lúc đó, anh dường như không nghe thấy âm thanh nào, không cảm nhận được điều gì.
Thân vương cao ngạo, kiêu hãnh, vốn luôn che giấu cảm xúc của mình bằng thái độ dửng dưng, lần đầu tiên bày tỏ tình yêu với anh.
Thẳng thắn và trân trọng mà nói lên tình yêu của mình dành cho anh.
"Sao vậy? Anh đau đầu sao? Vùng tinh thần của anh lại bị tổn thương à?"
Thấy Aks lơ đãng, Moose hốt hoảng.
Hắn vội vàng bước xuống khỏi ghế, đẩy Aks ngồi xuống, chuẩn bị thực hiện chải vuốt tinh thần cho anh.
"Không..."
Aks giữ lấy tay hắn, ánh mắt đầy lo lắng và yêu thương của thân vương khiến anh luống cuống, tim đập thình thịch.
Anh cố gắng bình ổn tâm trạng, nghiêm túc trả lời:
"Cảm ơn điện hạ đã trị liệu tinh thần cho tôi. Vùng tinh thần của tôi đã hồi phục rất tốt, cánh của tôi cũng đã mọc lại trong lúc đột phá, toàn thân tôi không còn chút đau đớn nào."
Anh không còn đau đớn, vì vậy, Sese của anh cũng đừng buồn nữa.
________________________________________________________________________________
(┬┬﹏┬┬)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro