Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 4 - BỮA ĂN DINH DƯỠNG CHO TRÙNG MANG THAI

Moose ra lệnh xong, nhưng thấy quản gia do dự không hành động, như muốn nói gì đó nhưng lại thôi.

"Sao vậy?" Moose hỏi.

Quản gia thận trọng khuyên nhủ: "Trung tướng Aks từng gây thương tổn đến ngài. Để ngài ấy dùng bữa cùng, liệu có quá nguy hiểm không?"

Moose thản nhiên, "Anh ta đang đeo hai cái vòng kiềm chế, đi đứng còn không vững thì có thể làm gì được?"

Aks mà còn chút thông minh sẽ không ra tay ở nơi đông người như nhà ăn. Thời điểm tốt nhất để ra tay phải là khi chỉ có hai người riêng tư, giống như tối qua.

Quản gia chỉ có thể khuyên nhủ, quyền quyết định vẫn nằm ở Moose. Không thuyết phục được, quản gia cúi chào rồi lui xuống chuẩn bị.

Ngay sau đó, Moose cảm nhận được qua tinh thần rằng có thêm gấp ba lần vệ sĩ đứng gác ngoài nhà ăn. Đội trưởng cận vệ cũng nhanh chóng quay lại. Sau khi cúi chào Moose, anh ta tìm một vị trí gần bàn dài và đứng đó không chịu rời.

Moose: "..."

Thôi, được rồi.

Hắn hiểu sự căng thẳng của quản gia và đội cận vệ. Lần trước khi hắn bị thương, cả hùng phụ và thư phụ của hắn đều lo lắng và tức giận. Dù không vượt qua quyền của Moose để phạt đội cận vệ, nhưng những lời trách mắng và cải cách cần thiết là không thể tránh khỏi.

Thư phụ làm Nguyên soái của đế quốc đã điều một đơn vị tinh nhuệ từ quân đoàn thứ tư để bảo vệ Moose. Nhưng khi họ đến, Moose đã điều họ đến hành tinh Bạch Dạ để canh gác, không cho vào phủ.

Mỗi người có nhiệm vụ riêng.

Thân vương nên giữ quyền uy và uy nghiêm của hoàng thất, cũng nên hoàn thành sứ mệnh quân sự chính trị tương ứng.

Quân thư nên đến quân đội, bảo vệ quốc gia.

Ngoại trừ Aks.

Aks đừng mong đi đâu, anh chỉ có thể ở bên người hắn, chịu đựng mọi sự hành hạ của hắn.

Âm thanh bước chân vững chãi vang lên, bóng dáng của Aks xuất hiện ở cửa nhà ăn.

Anh mặc một chiếc áo sơ mi trắng đơn giản và quần dài đen. Bộ trang phục này kết hợp với mái tóc đen nhánh và làn da trắng lạnh lùng của anh, tạo ra sự tương phản rõ nét, trông vô cùng cuốn hút.

Dù vị trí hiện tại của Aks có phần khó xử, quản gia cũng không thể chuẩn bị một bộ quần áo tầm thường cho anh.

Chiếc áo sơ mi được cắt may tinh tế, chất liệu vải cao cấp. Quần đen ôm sát đôi chân dài của Aks, càng tôn lên dáng vóc anh.

Ánh mắt Moose dừng lại trên đôi chân dài của Aks, nhưng sự chú ý của hắn lại tập trung ở khía cạnh khác.

Đi đứng lại khá ổn. Chẳng phải vòng kiềm chế sẽ khiến cơ thể yếu ớt, bước đi không vững sao? Anh còn bị hành hạ cả đêm qua nữa....

Phục hồi nhanh thật đấy.

Moose cảm thấy chút thất vọng nhưng cũng khơi dậy thêm quyết tâm trong lòng hắn. Có vẻ như có thể nâng cấp độ thêm nữa rồi.

Moose mỉm cười, vẫy tay gọi Aks lại gần.

Aks tiến lên, ánh mắt dừng một thoáng trên đội trưởng cận vệ đứng bên cạnh bàn dài. Khi thấy sự nghiêm túc và căng thẳng của đối phương, anh hiểu ngay lý do.

Aks không muốn gây khó dễ cho ai, nên bước đi chậm lại và dừng cách Moose vài mét.

Anh đặt tay lên ngực và cúi chào một cách trang trọng theo lễ nghi dành cho hoàng tử quý tộc.

"Thân chào Điện hạ."

Moose không thích không khí nghiêm túc này lắm, chỉ đáp lại qua loa và ra hiệu cho Aks ngồi đối diện mình.

Ánh mắt Aks dừng lại một lúc ở chiếc ghế đối diện, trong lòng do dự, không nhúc nhích. Dù anh xuất thân từ tầng lớp thấp kém, nhưng vẫn biết rằng trong những gia đình quý tộc coi trọng địa vị, vị trí hai đầu bàn dài chỉ dành cho hùng chủ và thư quân.

Suýt chút nữa đã quên, anh đúng thật là 'thư quân' của thân vương.

Sau khi tước đoạt đôi cánh của anh, để hợp thức hóa việc đối xử với anh, thân vương đã sử dụng quyền lực của mình để ép buộc ghép đôi anh làm thư quân.

Một thư quân chỉ có trên danh nghĩa, không hề có địa vị.

Trong mắt Aks ánh lên chút buồn bã.

Thấy anh đứng bất động, Moose lên tiếng:

"Sao thế? Chẳng lẽ ngươi muốn ngồi cạnh ta? Ừm... cũng không phải là không được."

Chưa kịp nói dứt lời, Aks đã nhanh chóng bước đến ngồi xuống đối diện trên bàn dài. Rõ ràng, so với việc ngồi cạnh thân vương, ngồi cách xa một chút làm cho hắn cảm thấy dễ chịu hơn.

Moose có chút thất vọng.

Nếu Aks ngồi cạnh mình, hắn đã có thể dùng chân giẫm lên chân anh ở dưới bàn rồi.

Chắc chắn sẽ rất thú vị.

Trong một phòng ăn rộng rãi và sáng sủa, trước mặt các người hầu và cận vệ, cơ thể của Aks dưới gầm bàn bị hắn trêu đùa bằng chân.

Với tính cách của Aks, chắc chắn anh sẽ không thể hiện bất kỳ biểu cảm nào, chắc chắn sẽ chịu đựng và cố gắng che giấu, giả vờ như không có chuyện gì xảy ra.

Dù tất cả mọi người có mặt đều ngầm hiểu điều gì đang diễn ra.

Moose đã bỏ lỡ một cơ hội để trêu chọc Aks khiến tâm trạng hắn không vui.

Hắn mở thực đơn ảo và gỡ bỏ bữa ăn dinh dưỡng dành cho thai phụ mà ban đầu đã chọn cho Aks.

Sau đó, hắn tùy ý chỉnh sửa thực đơn, tự tay thiết kế một bữa ăn dinh dưỡng đặc biệt chỉ dành riêng cho Aks.

Sau khi hoàn tất, Moose mỉm cười hài lòng, vừa đợi món ăn được mang lên, vừa vui vẻ thưởng thức món ăn tinh tế trên đĩa của mình.

Ở phía đối diện, Aks khẽ ngước mắt nhìn Moose vài lần.

Thân vương nhấm nháp từng chút một, động tác vừa quý phái vừa thanh lịch, rất thu hút ánh nhìn.

Dù trên môi hắn nở nụ cười gian xảo, trong mắt lóe lên vẻ ác ý và chế giễu, cũng không làm mất đi sự kiêu sa và đẹp đẽ của hắn, ngược lại còn làm hắn trở nên sinh động hơn.

Trùng có nhan sắc giá trị cao đúng là chẳng cần phải lý lẽ gì.

Aks cúi đầu, ánh mắt dần lặng lẽ.

Anh biết rằng có lẽ mình lại sắp bị thân vương đùa cợt một lần nữa.

Nhưng không hiểu sao, anh lại chẳng thể nổi giận.

Có lẽ bởi vì nổi giận là việc tốn rất nhiều cảm xúc và sức lực.

Với tình cảnh khó khăn hiện tại, anh còn phải lo lắng cho trứng trong bụng, chỉ có thể tập trung bảo vệ trứng và làm hài lòng thân vương để thu thập tin tức tố.

Thực sự không còn sức để giận dữ.

Chỉ mong thân vương đừng làm anh quá khó coi.

Ít nhất, đừng làm vậy trước mặt nhiều người như thế....

Người hầu đẩy xe thức ăn đến, đặt trước mặt Aks một đĩa cháo sền sệt đỏ đỏ xanh xanh và một ly nước màu xanh dương.

"Ăn đi, đây là bữa ăn dinh dưỡng đặc biệt mà ta đã chuẩn bị riêng cho ngươi đấy, nhớ phải ăn hết đấy nhé."

Moose chống cằm nhìn anh, chờ đợi sự thay đổi biểu cảm của anh.

[???]

[Cái gì đây? Có ăn được không?]

[Đồ ăn của trùng tộc đều trông lạ thế này à? Không đúng, đồ ăn trước mặt thân vương trông vẫn rất bình thường, tạo hình còn tinh tế nữa.]

[Nên là cố tình làm trò đúng không?]

[Anh định dùng món ăn quái dị này để hại chết vợ mình à?]

[Nhiệm vụ là cho thư quân ăn bữa dinh dưỡng cho thai phụ, chứ đâu phải loại cháo kỳ quặc này, hệ thống chắc không tính đâu.]

Moose nhìn thấy những lời bàn tán trên màn hình, vui vẻ cười khẽ và giải thích một cách tốt bụng, đồng thời nói rõ với Aks:

"Trong này có chứa tất cả các chất dinh dưỡng cần thiết cho thai phụ, hơn nữa còn được phối hợp theo tỷ lệ khoa học nhất, là bữa ăn dinh dưỡng dành cho thai phụ được ghi nhận."

Ngay cả chuyên gia dinh dưỡng cũng phải thừa nhận đây là bữa ăn dinh dưỡng.

[??!]

[Thật ư?]

[Đây là gian lận đấy chứ? Hệ thống có cho qua không?]

[Tôi biết hệ thống ngốc nghếch này mà, chắc chắn nó sẽ cho qua.....]

[Tôi không phải là trùng, nhưng đúng là chủ kênh này thật chó.]

Moose không hiểu rõ ý nghĩa của dòng bình luận cuối cùng, có lẽ là khen hắn thông minh.

Dù chỉ mới thực hiện nhiệm vụ một đêm, Moose đã nắm bắt được cách thức đánh giá của hệ thống 'tra công'.

Giống như những khán giả từ thế giới khác đã nói, hệ thống đánh giá rất máy móc.

Chỉ cần đáp ứng các yếu tố chính của nhiệm vụ, nó sẽ công nhận hoàn thành.

Moose háo hức chờ đợi phản ứng của Aks.

Phản ứng của anh là..... không có phản ứng gì cả.

Aks dùng thìa xúc một muỗng cháo đỏ xanh, đưa vào miệng, không thay đổi sắc mặt mà nuốt xuống.

Muỗng này nối tiếp muỗng khác.

Anh ăn rất nhanh, chỉ trong chốc lát đã ăn hết bát cháo.

Sau khi ăn xong, anh cầm cốc nước màu xanh dương bên cạnh, uống cạn một hơi.

Moose ngẩn người, kinh ngạc hỏi: "Ngươi, ngươi làm sao ăn được?"

Phải biết rằng bát cháo đó chỉ là những loại thực phẩm khác nhau bị xay nhuyễn và trộn lẫn, không hề thêm gia vị gì cả.

Còn ly nước kia thì là hỗn hợp các nguyên tố vi lượng và vitamin cần thiết cho cơ thể trùng pha với nước, vị của nó..... chắc không khác gì thuốc.

Chỉ khi nhìn thấy vẻ mặt ngạc nhiên của Moose, Aks mới nhận ra đây là một trò đùa của thân vương dành cho mình.

Anh nhất thời không biết nên phản ứng thế nào.

Có lẽ, vừa rồi anh nên tỏ ra đau khổ một chút, để thỏa mãn ý muốn của thân vương?

Tuy nhiên, một món ăn sạch sẽ và giàu dinh dưỡng, cùng một ly nước tuy hơi đắng nhưng đáp ứng nhu cầu của cơ thể, thực sự rất khó để anh giả vờ đau khổ.

"Ngươi không thấy nó rất khó ăn, rất ghê tởm sao?"

Moose không hiểu nổi điều gì đang xảy ra.

Không lẽ vị giác của Aks khác biệt so với những con trùng khác?

Aks im lặng một lúc, rồi hỏi:

"Thưa điện hạ, ngài đã từng uống dịch dinh dưỡng chưa?"

"Tất nhiên là đã uống rồi."

Hắn đã uống loại vị sữa quả, vị dâu rừng, vị trái cây tổng hợp.... nhiều loại dịch dinh dưỡng khác nhau.

Loại hắn thích nhất là vị sữa quả, thơm thơm ngọt ngọt.

Nhìn vẻ mặt của thân vương, Aks đã biết rằng hắn đang nghĩ đến loại dịch dinh dưỡng cao cấp.

"Tôi không nói đến những loại được đóng gói tinh xảo, hương vị đa dạng, mà là loại dịch dinh dưỡng thông thường, không có hương vị, giá rẻ."

Moose nhớ ra điều gì đó, trên mặt hiện lên vẻ chán ghét.

"Ồ, loại đó rất khó uống."

Mùi vị thật sự rất ghê tởm, khiến trùng không còn thiết sống, chỉ ước gì mất luôn vị giác.

Aks hơi ngẩn người.

Anh không nghĩ rằng vị thân vương cao quý này đã từng tiếp xúc với loại dịch dinh dưỡng rẻ tiền như vậy, có lẽ đối phương chỉ thuận miệng đáp lại.

Tuy nhiên, biểu cảm của thân vương vừa rồi khiến anh bất giác nhớ lại một trùng đực nhỏ trong ký ức.

.....

Trùng đực nhỏ với mái tóc vàng ngắn chỉ uống một ngụm dịch dinh dưỡng mà anh mang về, liền nhăn mặt khó chịu.

Sự giáo dục tốt đẹp của cậu khiến cậu không thể nhổ đồ ăn ra khỏi miệng.

Vì thế, khuôn mặt xinh đẹp của cậu càng nhăn nhó hơn.

Phải mất một lúc lâu, trùng đực nhỏ mới bình tĩnh lại.

Đôi mắt to ướt sũng, thậm chí con mắt bên trái đã bị thương và mù cũng lấp lánh nước mắt.

Cậu đưa lại cho anh chai dịch dinh dưỡng, bĩu môi, ấm ức nói:

"Cái này thật khó uống."

Lúc đó, Aks chỉ nghĩ rằng trùng đực nhỏ muốn để dành loại dịch dinh dưỡng quý giá đó cho anh.

Bây giờ, nhìn thấy vẻ mặt chán ghét giống hệt của thân vương, anh mới nhận ra rằng có lẽ trùng đực nhỏ thật sự thấy mùi vị của dịch dinh dưỡng rất khó chịu.

Rốt cuộc, trùng đực nhỏ rõ ràng không phải thuộc về cùng một thế giới với anh.

Dù khi được anh nhặt về, cậu dơ bẩn, một mắt bị thương và đã mù, trông rất thảm hại, nhưng từ những thói quen hành động của cậu có thể thấy rõ cậu là một trùng đực nhỏ được sinh ra trong một gia đình tốt, được nuôi dưỡng cẩn thận.

Trí tưởng tượng của trùng cái thực sự rất hạn hẹp, nhưng khi nhìn trùng đực nhỏ xinh đẹp và cao quý như thế, Aks không thể không đoán rằng:

Cậu chắc chắn là một vị hoàng tử cao quý.

Trong các câu chuyện đều viết như vậy.

Hoàng tử trùng đực cao quý gặp nguy hiểm, được một kỵ sĩ trùng cái dũng mãnh và mạnh mẽ cứu thoát.

Sau này anh mới biết, xung quanh hoàng tử cao quý luôn có vô số cận vệ bảo vệ, không bao giờ để cậu rơi vào nguy hiểm.

Còn anh, anh chẳng phải kỵ sĩ mạnh mẽ gì cả, anh không thể cứu được ai....

"Aks? Aks? Này! Ngươi đang nghĩ gì vậy?"

Aks thoát khỏi dòng ký ức u ám, nhìn thấy thân vương đang vẫy tay trước mặt anh và có chút thắc mắc nhìn anh.

"Xin lỗi, thưa điện hạ, tôi đã hơi lơ đễnh."

Aks thu lại cảm xúc, có chút lo lắng.

Với tính cách tệ hại của thân vương, chắc chắn hắn sẽ lấy cơ hội này để phát cáu.

Lạ thay, lần này thân vương không nổi giận vì sự mất tập trung của anh, chỉ gật đầu nhẹ rồi tiếp tục chủ đề trước đó.

"Ta hiểu rồi." Moose nói:

"Loại dịch dinh dưỡng khó uống kia cũng giống như bát cháo này, ngươi đã quen uống rồi, nên có thể mặt không biến sắc mà uống thứ đồ kinh khủng như vậy."

"Không..."

Aks nói thật: "Bữa cơm dinh dưỡng mà ngài chuẩn bị có vị ngon hơn tất cả các loại dịch dinh dưỡng mà tôi từng uống."

"Ể, ể, ể?"

Vị thân vương được nuôi dưỡng đầy đủ rõ ràng không thể hiểu được.

Loại dịch dinh dưỡng rẻ tiền không phải không có mùi vị, mà ngược lại, mùi vị của nó rất đa dạng.

Nó trực tiếp trộn lẫn các loại vitamin, vi lượng cần thiết cho cơ thể trùng với thịt và thực vật bổ sung năng lượng.

Chỉ một ngụm dinh dưỡng lỏng thôi là có thể cảm nhận được hàng chục mùi vị khác nhau.

Nếu là trùng có vị giác nhạy bén, sẽ ngay lập tức bị cảm giác đó làm cho phát điên.

Thân vương đã tách riêng các nguyên liệu bổ sung năng lượng và các loại vi chất khác nhau.

Khiến bữa dinh dưỡng chỉ còn lại vị nguyên bản của thức ăn.

Không ngờ rằng điều đó lại giải phóng vị giác.

Moose không hiểu.

Moose không thể hiểu.

Moose bất chợt ngộ ra.

Chắc chắn là vị giác của Aks khác với những con trùng khác!

Hắn đáng lẽ phải nghĩ đến điều này từ trước.

Chỉ có như vậy mới giải thích được mọi thứ.

Moose cảm thấy như mình vừa đấm vào một túi bông, bất lực không thể nào chịu được.

Rõ ràng là muốn hành hạ Aks, nhưng trùng cái này lại miễn nhiễm với kiểu hành hạ đó.

Thật là tức chết đi được.

________________________________________________________________________________

>﹏<

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro