Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 38 - ANH AKS

Khi bị trùng cái ôm vào lòng, Moose ngạc nhiên mở mắt, biểu cảm đầy ngạc nhiên và bối rối.

Không, không nên như vậy.

Aks đáng lẽ phải cầm lấy đồ trên bàn, không ngoái đầu lại mà rời đi.

Hắn đã bị mắc kẹt trong vòng lặp này rất lâu.

Từ những ngày đầu, cơ thể đau đớn, yếu ớt, không mở nổi mắt, không phát ra tiếng, chỉ có thể cảm nhận sự ra đi của Aks. Đến sau này có thể thoát khỏi ràng buộc, có thể đứng dậy, kêu gọi, nhưng kết quả cuối cùng vẫn không thay đổi.

Dù hắn có khóc lóc cầu xin thế nào, Aks cũng sẽ không quay đầu lại.

Hắn đã bị bỏ rơi nhiều lần.

Nhưng giờ đây chuyện gì đang xảy ra vậy?

Trong vòng lặp lần này, vũ khí của X đã rơi xuống đất, rồi... anh quay người ôm lấy hắn.

Moose không thể hiểu nổi.

Bây giờ hắn đang trải qua lần thức tỉnh thứ hai, xương cốt đang phát triển, tinh thần cũng đang tăng cao, cơ thể và não bộ đau đớn đến tột cùng.

Trong khi đó, vòng tay của X thật ấm áp.

Moose muốn lớn tiếng nói với X rằng hắn không cần lòng thương hại của anh.

Muốn bảo X biến đi, nói với anh rằng dù không có anh, mình vẫn có thể sống tốt.

Nhưng hắn dường như đột nhiên mất khả năng giả vờ.

Tất cả cảm xúc đều hiện rõ trên khuôn mặt, và không thể nói ra bất kỳ điều gì trái với lòng mình.

Giống như con trùng nhỏ thật sự trong lòng đã hoàn toàn được giải phóng.

"Đừng đi..."

Moose nắm lấy áo trước của X, nghẹn ngào không thành lời.

"Đừng rời bỏ ta..."

"Tôi không đi, tôi không đi đâu cả."

Aks ôm chặt trùng đực nhỏ, không thể giấu nổi giọng nghẹn ngào, liên tục hứa hẹn.

"Sese của tôi, tôi làm sao nỡ rời xa em, làm sao tôi có thể rời xa em..."

Lừa dối, ngươi đã rời bỏ ta, đã rời bỏ nhiều lần.

Moose nghĩ trong lòng, và cũng không kìm được mà nói ra.

Aks không hiểu câu 'rời bỏ nhiều lần' có ý nghĩa gì, nhưng anh không thể sửa lại những lời của trùng đực nhỏ trong ký ức.

Trùng đực nhỏ giờ chỉ còn tồn tại trong ký ức của anh.

Có thể gặp lại cậu theo cách này, nghe cậu nói chuyện với mình, anh đã rất vui rồi.

Còn về logic của những câu nói này, không quan trọng.

Dù cho trùng đực nhỏ đột nhiên phá hỏng hình tượng, bắt đầu đọc quy tắc quân đội một cách nghiêm túc, Aks vẫn sẽ lắng nghe một cách nghiêm túc.

"Xin lỗi, xin lỗi... tôi không nên để em lại một mình."

Khi anh không có ở đây, Sese của anh đã phải sợ hãi biết bao.

Aks hạ giọng hứa hẹn, "Tôi sẽ không bao giờ rời xa em nữa."

Nhưng cơ hội đã không còn.

Aks đau khổ, ôm chặt trùng đực nhỏ, muốn hòa tan cậu vào trong xương máu của mình.

Moose thậm chí không cảm thấy không thoải mái.

Lẽ ra với cách ôm chặt như thế của X, hắn đã sớm bị siết chết rồi.

Moose nghi ngờ một chút, nhưng bộ não tự động phớt lờ những điều không đúng.

Chỉ giơ tay yếu ớt đẩy nhẹ ngực của X, nói một cách yếu ớt:

"Cơ thể ta đau quá, đừng ôm chặt như vậy."

"Được, được, là tôi không tốt, làm đau Sese rồi."

Aks vội vàng nới lỏng lực ôm.

Dù cho có ngàn phần không nỡ, nhưng khi trùng đực nhỏ đã lên tiếng, anh chỉ biết theo bản năng mà làm theo.

Anh luôn không nỡ để trùng đực nhỏ của mình phải chịu đựng.

Dù cho đây chỉ là một đoạn ký ức.

Thấy trùng đực nhỏ đau đớn nhíu mày, Aks cũng theo đó mà cảm thấy đau lòng.

"Sese đau ở đâu? Để tôi giúp em xoa bóp một chút."

"Chân, đầu gối, và cánh tay..." Moose đau đớn nhăn mặt nói.

Lần thức tỉnh thứ hai sẽ khiến cơ thể hắn từ giai đoạn con non chuyển sang giai đoạn thiếu niên, xương cốt đang dài ra, toàn thân đều đau nhức.

Trong những vòng lặp trước đó, chỗ đau nhất chính là trái tim.

Giờ đây, khi X ở bên cạnh, ôm lấy hắn, hình như trái tim hắn đã không còn đau như trước.

Aks để cho trùng đực nhỏ dựa vào lòng mình, xoa bóp tay chân cho cậu.

Dù điều này không thực sự giúp giảm đau cho trùng đực nhỏ ngày xưa, nhưng anh vẫn muốn làm như vậy.

Xoa bóp một lúc, trùng đực nhỏ không còn kêu đau nữa, nhưng sắc mặt vẫn tái nhợt, môi khô nứt, trông vẫn rất yếu ớt.

Aks đặt trùng đực nhỏ nằm xuống giường, nhẹ nhàng vỗ tay vào tay cậu đang nắm chặt áo của mình, nhẹ nhàng nói:

"Đừng sợ, tôi sẽ không đi đâu. Tôi đi lấy cho em một cốc nước, lấy chút đồ ăn, em cần bổ sung sức lực."

Moose lưỡng lự thả tay ra.

Ánh mắt vẫn dõi theo X, nhìn anh đi đến bàn rót nước.

Nhìn một lúc, Moose cảm thấy có điều gì không đúng.

Cơ thể của X... hình như có gì đó khác biệt.

Ánh mắt của hắn dừng lại trên gương mặt đẹp trai, giữa giai đoạn thiếu niên và thanh niên của X.

Rồi ánh nhìn hạ xuống.

Làn da trắng lạnh của X sống trong Ám tinh, lâu ngày không thấy ánh sáng mặt trời, cơ bắp rắn chắc nhưng không quá đầy đặn, và...

...bụng phẳng.

___Tại sao lại phẳng? Con non đâu?

___ X vừa mới trưởng thành, từ đâu mà có con non?

Hai suy nghĩ hoàn toàn khác biệt xuất hiện trong đầu Moose, khiến hắn cảm thấy bối rối.

Khi X nhặt hắn về, anh đã gần đến tuổi trưởng thành.

Trong năm đầu tiên họ sống cùng nhau, X đã bước vào giai đoạn thức tỉnh sinh lý, chính thức trưởng thành.

Thức tỉnh sinh lý của trùng thường cần một không gian riêng tư và an toàn để trải qua.

Khi thức tỉnh sinh lý, X đã nhường không gian an toàn cho hắn, tự tìm một cái hang gần đó, dùng đá lớn bịt miệng hang, dặn hắn không được lại gần, rồi tự mình trải qua thức tỉnh trong cái hang.

Khi X đưa ra những lời dặn dò, Moose đã hứa hẹn ngay.

Nhưng khi X vừa vào hang, Moose không thể kìm lòng mà chạy đến cửa hang canh chừng.

Hắn đã canh chừng suốt ba ngày ba đêm.

Trong suốt thời gian đó, thỉnh thoảng có tiếng vật cứng cọ vào tường hang.

Nghe thấy vậy, Moose không khỏi lo lắng.

Thỉnh thoảng lo lắng X bị thương trong lúc thức tỉnh, thỉnh thoảng lo lắng X biến thành quái vật, hoặc bị quái vật ăn thịt.

Ba ngày sau, X kết thúc quá trình thức tỉnh và bước ra khỏi hang.

X đã dùng một tay ôm lấy Moose, trùng đang gật gù đầu cứ như gà con mổ thóc.

Sau khi thức tỉnh, X cao lớn hơn, vóc dáng săn chắc hơn, và đường nét gương mặt cũng rõ ràng hơn, trông càng thêm đẹp trai.

Tin tức tố từ cảm giác lạnh lẽo của dòng suối trong trẻo chuyển thành cảm giác như núi tuyết cao ngất, cao xa lạnh lẽo và bí ẩn.

Lúc đó, Moose còn không hiểu gì về việc hấp dẫn của tin tức tố, chỉ cảm thấy mùi hương trên người X khiến hắn cảm thấy thoải mái, rất dễ chịu.

Muốn lại gần.

"Sese, lại đây, uống nước."

Giọng nói của X vang lên.

Cùng lúc đó, có mùi hương tin tức tố khiến trùng cảm thấy thoải mái cũng tiến lại gần.

Mát lạnh, bao quanh hắn, như thể khiến cơn đau trên cơ thể hắn giảm đi.

Moose nửa ngồi dậy, cầm bát nước mà X đưa cho, từ từ uống từng ngụm.

Ánh mắt hắn vẫn không tự chủ rơi vào bụng phẳng của X.

Ký ức và lý trí của hắn đều nói rằng Aks chỉ là một con trùng cái vừa mới trưởng thành một hai năm, chưa kết hôn và cũng không có con non.

Nhưng vẫn có một giọng nói trong tâm trí hắn đang bối rối.

____ Tại sao lại phẳng? Con non đâu? Trứng trùng mà hắn đã vất vả tưới tắm tin tức tố đâu?

Trong trạng thái hiện tại, Moose không thể giấu giếm nỗi lòng và nghi ngờ trong lòng, hắn không thể không hỏi ra:

"Ngươi có phải đã có con non không?"

Aks bất chợt run tay, suýt chút nữa làm đổ nước.

Làm sao Sese biết được chuyện này?

Aks nghi ngờ trong một khoảnh khắc, nhưng rất nhanh đã hiểu ra.

Trùng đực nhỏ ngày xưa đương nhiên không biết anh đã có con non.

Nhưng giờ đây, nơi này chỉ là sự phát sinh từ ký ức của anh, giống như một giấc mơ.

Trùng đực nhỏ trước mặt nói chuyện với anh, thực chất chỉ là sự phản chiếu của ý thức anh.

Về lý thuyết, những điều mà Aks biết, thì trùng đực nhỏ cũng sẽ biết.

Aks cố gắng ổn định tay đang cầm nước, nhưng vẫn cảm thấy ngượng ngùng lúng túng.

Anh nên giải thích chuyện con non với trùng đực nhỏ thế nào đây?

Cảm thấy vừa ngượng ngùng vừa cẩn thận, Aks liếc nhìn trùng đực nhỏ một cái, thấy trùng nhỏ dường như không có ý định uống thêm nữa, liền đặt nước sang một bên.

X ngồi ở mép giường, đưa tay định xoa bụng mình.

Rồi lại phát hiện cơ thể này là trạng thái cách đây mười bốn năm trong ký ức, hoàn toàn không có bụng bầu.

Anh lại buông tay xuống, không biết phải làm sao, chỉ biết vò vò quần trên đầu gối.

Nhớ đến việc trùng đực nhỏ chưa ăn gì, anh lại đưa cho cậu một gói dinh dưỡng, và một vài quả mà cậu thích.

Trong suốt quá trình, anh chỉ dám liếc nhìn mắt trùng đực nhỏ một cái, rồi lập tức chuyển ánh mắt đi.

Moose nhìn thấy X ngồi không yên, động tác nhỏ liên tục.

Trong lòng càng lúc càng nghi hoặc không hiểu.

X đang làm gì vậy?

Tại sao lại có vẻ vừa ngượng ngùng bất an, vừa cẩn thận, lại còn muốn tìm kiếm sự công nhận từ hắn?

Nếu Moose có toàn bộ ký ức, hắn sẽ biết rằng biểu hiện của Aks lúc này hoàn toàn giống với một con trùng cái có thai lần hai đang đau đầu không biết phải giới thiệu con non mới cho đứa con lớn như thế nào.

Hồi đó, khi Moose trở về từ Ám tinh, sau khi hồi phục sức khỏe một chút, Nguyên soái Thập An đã dẫn Nhị hoàng tử đến trước mặt hắn, cũng với một vẻ mặt như vậy.

Nhị hoàng tử chính là con của Nguyên soái được thụ thai trước khi Moose bị tấn công, hắn đã biết đến sự tồn tại của em mình từ lâu, thậm chí còn tham gia đặt tên cho em hắn.

Moose hồi còn nhỏ, cố tình chọn tên cho em mình là tên của nước trái cây mà hắn yêu thích nhất, nhưng hắn không nghĩ rằng Trùng Hoàng và Nguyên soái sẽ thật sự đặt tên cho Nhị hoàng tử như vậy.

Khi hắn trở về, hắn nghe thấy thư phụ của hắn vừa cẩn thận vừa trân trọng giới thiệu với hắn: "Đây là em trai của con, Mộ Lợi An."

Vào khoảnh khắc đó, Moose hoàn toàn bối rối.

Biểu hiện hiện tại của Aks giống hệt như của Nguyên soái Thập An trước đây.

Làm thế nào để giới thiệu thành viên mới trong gia đình cho đứa con lớn, đó là nỗi khổ mà bất kỳ con trùng cái nào sinh con thứ hai cũng phải trải qua.

"Tôi thực sự... đã có một con non... nó chỉ là một quả trứng trùng, vẫn chưa sinh ra..."

Aks căng thẳng đến nỗi ngón tay quấn vào nhau, không dám nhìn thẳng vào ánh mắt của trùng đực nhỏ.

Anh chưa bao giờ nhận ra rằng việc có con non lại khó nói ra đến vậy.

Nhưng đây là Sese của anh, trùng đực nhỏ mà anh quý trọng nhất, anh phải cân nhắc khả năng tiếp nhận của trùng đực nhỏ.

Cái nhìn của trùng đực nhỏ rất quan trọng đối với anh.

"Thật sự có một quả trứng trùng sao?"

Moose trong lòng cảm thấy kinh ngạc, không nhịn được mà nói ra.

Ánh mắt của hắn dừng lại trên bụng của Aks, nhìn trái nhìn phải cũng không thấy gì khác lạ, chỉ nghĩ bụng là còn nhỏ tuổi.

Hắn không cảm thấy ghét chuyện Aks có trứng trùng.

Thậm chí còn có chút mong đợi và thiện cảm với quả trứng trùng mà Aks nhắc đến.

Chỉ là khi nhớ đến vô số vòng luân hồi trước đây, hành động bỏ rơi hắn của Aks khiến cảm xúc của Moose lại trở nên chán nản.

"Đó có phải là lý do ngươi bỏ rơi ta không?"

Ý nghĩ này bùng lên trong lòng, Moose không thể giấu được mà thốt ra.

"A?"

Aks hơi ngẩn người, thấy vẻ mặt buồn bã của trùng đực nhỏ, anh vội vàng nói:

"Không không, không liên quan đến quả trứng trùng, tôi.... tôi chưa bao giờ bỏ rơi em, Sese, tôi chưa bao giờ từ bỏ việc tìm kiếm em."

Aks ôm trùng đực nhỏ vào lòng, nhẹ nhàng vuốt ve tóc cậu để an ủi.

Aks cũng không rõ, liệu chính trùng đực nhỏ trông có vẻ buồn bã trước mặt này cần sự an ủi từ vòng tay của anh, hay là chính anh cần ôm trùng đực nhỏ để xả bớt những cảm xúc tích tụ trong nhiều năm.

"Xin lỗi, Sese, tôi không nên rời bỏ em.... tôi nghĩ rằng nếu mang về tinh thể Nguyên tinh, em sẽ cảm thấy dễ chịu hơn, sẽ dễ dàng vượt qua giai đoạn thức tỉnh...."

Aks hối hận không thôi.

Nếu biết rằng lần rời bỏ này sẽ khiến họ chia xa hơn mười năm.

Khiến trùng đực nhỏ của anh héo tàn chết đi ở nơi anh không thể nhìn thấy.

Aks sẽ không bao giờ rời bỏ.

Anh muốn ở lại bên trùng đực nhỏ.

Dù có chuyện gì xảy ra, họ cũng sẽ cùng nhau đối mặt.

"Ngươi nói gì.... tinh thể Nguyên tinh?"

Moose cảm thấy đầu óc trống rỗng.

Cảm giác đau đớn của giai đoạn thức tỉnh mà hắn luôn phải chịu đựng dường như đã biến mất.

Nhiều hình ảnh ký ức từ trong đầu hắn nổi lên.

Nỗi đau sau khi bị Aks bỏ rơi, thất bại trong giai đoạn thức tỉnh, được thư phụ về Đế quốc, tự giam mình trong căn phòng ngầm, sống một cuộc sống như xác sống suốt nhiều năm, cố gắng phục hồi bình thường, bước ra ánh sáng mặt trời một lần nữa, và rồi... gặp lại Aks.

Hắn không thể phân biệt được mình là ai.

Là Sese, hay là thân vương Moose của Đế quốc.

Là trùng nhỏ mà Aks nuôi dưỡng, hay là hùng chủ của Aks.

"Đúng vậy, viên tinh thể Nguyên tinh, tôi đã chuẩn bị rất nhiều, rất nhiều viên tinh thể Nguyên tinh cho em...."

Aks ôm chặt trùng đực nhỏ, khóe mắt ươn ướt.

Những viên tinh thể Nguyên tinh mà anh không biết mệt mỏi thu thập từng năm, đại diện cho sự ám ảnh và hối hận của anh đối với trùng đực nhỏ.

Chỉ có điều, trùng đực nhỏ của anh không còn cần đến chúng nữa.

"Không, ngươi đang lừa ta."

Moose không muốn tin.

"Ở nơi như Ám tinh, ngay cả viên tinh thể Nguyên tinh bình thường nhất cũng có giá mà không có hàng. Tài sản của ngươi không đủ để mua viên tinh thể Nguyên tinh, ngươi chỉ có thể mua vé tàu của con thuyền."

"Đúng vậy." Aks không phủ nhận, "Tôi đã mua vé tàu."

Vé tàu cũng rất đắt.

Aks muốn nuôi trùng đực nhỏ, đương nhiên không thể để cậu sống trong tình trạng quá khó khăn, phần lớn số tiền mà anh kiếm được từ việc làm sát thủ đều dùng cho trùng đực nhỏ.

Số tiền còn lại tích góp được, chỉ đủ mua một vé tàu.

"Sese, tôi đã mua vé tàu cho em."

Còn về viên Nguyên tinh, anh không có ý định mua bằng tiền.

Ám tinh cũng không có nơi nào để mua đủ viên tinh thể Nguyên tinh cần thiết cho việc thức tỉnh của trùng đực cấp A.

Anh dự định tự mình đi săn.

Tinh thể Nguyên tinh không phải là khoáng thạch mà là một loại năng lượng tinh thể mạnh mẽ trong não của một con quái thú thuộc hệ tinh thần.

Dưới lòng đất Ám tinh, có một nơi mà những quái thú thuộc hệ tinh thần ưa thích làm tổ.

Đó là một mỏ khai thác ngầm đã bị bỏ hoang.

Khi còn trẻ, Aks đã từng vô tình lọt vào một nơi, suýt nữa bị con quái thú cầm đầu hủy diệt vùng tinh thần của mình.

Đó là một con quái thú thuộc hệ tinh thần ít nhất cấp A.

Để giúp trùng đực nhỏ ít phải chịu đựng nỗi đau khi thức tỉnh, Aks đã một lần nữa bước vào mỏ khai thác bỏ hoang đó.

Dựa vào ý chí mạnh mẽ để chống lại sự tấn công tinh thần của con quái thú cầm đầu, với cái giá phải đánh mất một nửa vùng tinh thần, anh đã tiếp cận nó, chém đứt đầu nó và mang về viên tinh thể Nguyên tinh.

Nhưng khi anh đến gần nơi ở, chỉ thấy cảnh tượng hoang tàn.

Hố sâu do pháo đạn gây ra, ngọn lửa bùng cháy dữ dội.

Toàn bộ khu rừng đã bị tiêu diệt.

Nửa vùng tinh thần còn lại của Aks cũng lung lay sắp đổ.

Có lẽ, anh đã chết vào ngày đó.

Những gì còn sống sót chỉ là một cái vỏ rỗng dựa vào nỗi ám ảnh tìm kiếm trùng đực nhỏ.

"Tôi vốn nghĩ mình sẽ đến kịp..."

Chỉ cần nhớ lại cảnh tượng thảm khốc của ngày hôm đó, Aks đã thấy trước mắt tối sầm lại, gần như muốn nôn ra máu.

"Tôi đã mua vé tàu cho em, đã mang về viên tinh thể Nguyên tinh.... tôi nghĩ rằng mình có thể nhìn thấy Sese hoàn thành giai đoạn thức tỉnh lần hai, rồi đưa em lên tàu....."

Không ngờ, quân đội Trùng tộc của Đế quốc lại đến nhanh như vậy.

Cuộc chiến xảy ra thật nhanh chóng.

Những trận pháo kích cấp độ đó lại đúng lúc rơi xuống nơi an toàn của họ.

May mắn thay, trùng đực nhỏ của anh không chết trong làn đạn.

Chỉ là anh quá vô dụng, không thể tìm thấy trùng đực nhỏ của mình.

Để trùng đực nhỏ của anh cô đơn héo tàn trong nỗi đau tinh thần suy thoái, trong căn phòng ngầm không có trùng bên cạnh.

"Sese, xin lỗi em, Sese...."

Một giọt chất lỏng nóng bỏng rơi xuống cổ Moose, khiến hắn như bị bỏng mà phát ra một tiếng kêu ngắn.

Đồ đạc xung quanh bỗng dưng biến mất, tường nhà cũng theo đó mà tan biến.

Trong không gian trắng xóa, chỉ còn lại hai trùng, một trùng cái và một trùng đực đang ôm nhau.

Moose vùng ra khỏi vòng tay của Aks, vẻ mặt hoảng sợ lùi lại phía sau.

"Sese, đừng sợ...."

Aks đưa tay muốn ôm lấy cậu, nhưng chỉ chộp vào khoảng không.

Trùng đực nhỏ hoàn toàn biến mất trước mắt anh.

Còn anh cũng bị đẩy ra khỏi không gian tinh thần này.

....

Aks mở mắt, hoảng loạn và trống rỗng, anh nhìn thấy một chiếc giường y tế trắng tinh.

Anh.... đã tỉnh dậy.

Và sẽ không bao giờ gặp lại trùng đực nhỏ của mình nữa.

Anh vẫn giữ tư thế quỳ một chân, đầu cúi xuống giường, trán tựa vào tay của thân vương.

Các thiết bị giám sát tình trạng tinh thần vẫn đang hoạt động, phát ra âm thanh nhịp nhàng.

Đột nhiên, âm thanh nhịp nhàng trở nên gấp gáp.

Cái tay mà Aks đang dựa vào cũng bắt đầu cử động.

Aks đột ngột ngẩng đầu lên, nhìn về phía thân vương.

Nhưng chỉ thấy thân vương đang khóc, nước mắt ràn rụa, nức nở không thành lời.

"Điện hạ?!"

Aks kinh hoàng, đứng dậy định bấm chuông gọi, nhưng đã bị thân vương ôm chầm lấy.

Thân vương lao vào vòng tay của anh, nước mắt làm ướt chiếc áo sơ mi trên ngực anh, thổn thức nói.

"Aks, anh Aks....."

________________________________________________________________________________

~(>_<。)\

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro