CHƯƠNG 33 - TRÙNG ĐỰC NHỎ CỦA ANH
Nguyên soái Thập An triệu tập tất cả các sĩ quan cấp tướng để tổ chức một cuộc họp quân sự, thảo luận về việc thay đổi quân sự hàng năm.
Mặc dù Aks và đội quân Huyết Nhận của hắn đã nhận lệnh điều động cách đây một tháng, chuyển đến Bạch Dạ tinh nhưng đến hôm nay, văn kiện chính thức về việc thay đổi này mới được bổ sung.
Sau cuộc họp, Nguyên soái Thập An giữ riêng Aks lại.
"Nghe thân vương nói hôm qua ngươi bị thương một chút. Có nghiêm trọng không? Hồi phục thế nào rồi?" Nguyên soái ngồi trên ghế sofa trong phòng khách, ra hiệu cho Aks ngồi xuống đối diện, tỏ vẻ như đang trò chuyện thân mật.
Nguyên soái Thập An là cấp trên mà Aks đã quen thuộc nên khi đối diện với ông, anh không bị căng thẳng như khi đứng trước thân vương.
Tuy nhiên, sau khi phát hiện ra sự thật về đêm anh bị trúng thuốc, rằng mình đã hiểu lầm và làm trọng thương trùng đực con mà Nguyên soái yêu quý, Aks cảm thấy áy náy. Đặc biệt là việc tối qua, vì hành động lấy tim ra mà anh đã khiến thân vương sợ hãi, khiến tâm trạng anh không khỏi lúng túng.
Thân vương từng dặn Aks tuyệt đối không được nhắc đến chuyện xảy ra vào ngày hắn thức tỉnh sinh lý, đặc biệt là trước mặt Trùng Hoàng và Nguyên soái.
Trước kia, Aks chỉ nghĩ thân vương sợ chuyện dùng thuốc bị bại lộ. Bây giờ anh mới hiểu, thân vương làm vậy là để bảo vệ anh.
Aks đặt hai tay lên đầu gối, che giấu cảm xúc phức tạp, chậm rãi mở lời:
"Thưa Nguyên soái, chỉ là vài vết thương nhỏ, thân vương đã đích thân chữa trị cho tôi. Tuy nhiên, cảnh tượng không mấy dễ chịu, đã làm thân vương hoảng sợ."
"Đích thân chữa trị..."
Nguyên soái Thập An không phải bác sĩ nên hình dung ra cảnh thân vương tự tay chữa trị vết thương kiểu như lấy tim ra rồi đặt lại vào khiến ông cảm thấy khủng khiếp.
"Con trai ta, mặc dù thỉnh thoảng có chút nghịch ngợm nhưng bản tính thuần khiết và dễ mềm lòng. Chắc nó sẽ không làm những chuyện hành hạ trùng cái chứ?" Thập An nói, có vẻ hơi không chắc chắn, ông nhìn Aks dò xét.
Dù trong những trùng đực, xu hướng bạo lực không phải là điều hiếm gặp, nhưng hành động như lấy tim ra vẫn là điều quá xa lạ, vượt ngoài những gì ông có thể tưởng tượng.
"Không, việc này không liên quan đến thân vương."
Aks vội vàng đáp: "Là do tôi tự suy đoán ý của thân vương, muốn làm hài lòng thân vương nhưng kết quả lại phản tác dụng và làm ngài ấy sợ hãi."
Nguyên soái Thập An thở phào nhẹ nhõm. Ông vẫn tin rằng con trai mình là một đứa trẻ tốt bụng.
Nhưng cách Aks tìm cách lấy lòng này cũng thực sự khiến người khác khó hiểu.
Nguyên soái Thập An nhẹ nhàng nói: "Ta biết rằng trùng cái khi cố gắng làm hài lòng trùng đực mà mình yêu thương thường có những hành động không thể đoán trước. Thân vương là một trùng đực trách nhiệm và cố chấp. Một khi nó đã chọn ngươi, nó sẽ không dễ dàng thay đổi, vì vậy ngươi không cần quá lo lắng."
"Tôi hiểu rồi, sau này sẽ không như vậy nữa." Aks đáp.
Nguyên soái tin rằng thân vương đã chọn Aks vì tình yêu, nhưng Aks biết rõ rằng thân vương giữ mình bên cạnh chỉ để trả thù và trút giận.
Dù vậy, Aks vẫn biết ơn thân vương vì đã lựa chọn trả thù mình như vậy. Anh sẵn sàng chấp nhận mọi hình phạt và sự trừng phạt mà thân vương dành cho.
Và, như Nguyên soái đã nói, thân vương thực sự là một... trùng đực có trái tim mềm yếu vô cùng.
Nguyên soái Thập An gật đầu.
Nhớ lại lúc trước khi ở trong cung điện, Aks có vẻ như muốn nói điều gì nhưng rồi lại thôi. Ông chủ động hỏi:
"Chuyện của ta đã xong, ngươi còn điều gì muốn hỏi không?"
Thực sự, Aks có một điều đã giấu kín trong lòng suốt nhiều năm.
Ngón tay trên đầu gối không tự chủ cong lại, Aks khẽ mím môi, rồi lên tiếng hỏi:
"Nguyên soái có còn nhớ, 14 năm trước, chuyện chiếm lĩnh Ám tinh không?"
"Tất nhiên là nhớ." Nguyên soái trầm giọng nói.
Ông không bao giờ quên cảm giác đau đớn và tự trách khi nhìn thấy đứa con nhỏ của mình co rúm lại trong một góc nhỏ trong căn phòng tối tăm ở Ám tinh.
"Khi đó, quân đội của Trùng tộc chúng ta có mang về một trùng đực nhỏ nào không? Tóc vàng, mắt vàng, mắt trái bị mù, có màu xám trắng, trông giống như mắt hai màu nhưng thực chất không phải..."
"..."
Nguyên soái nhìn Aks với ánh mắt phức tạp.
Aks không nhận ra điều đó, tiếp tục giơ tay miêu tả: "Khi đó cậu ấy đang trải qua lần thức tỉnh thứ hai, trước khi thức tỉnh thì cậu ấy cao chừng này..."
Hiện tại Aks đang ngồi, nếu dựa theo ước chừng thì trùng đực nhỏ chỉ cao đến ngang thắt lưng của anh.
Anh nhớ lại cảnh tượng khi mình ngồi trên ghế lắp ráp vũ khí, đứa bé thường chạy đến ôm anh, tựa đầu vào thắt lưng mà làm nũng. Khi ngồi trên giường sửa quần áo, cậu bé lại đu lên tay Aks như một chiếc móc treo, đôi mắt tròn xoe chăm chú nhìn từng đường khâu vụng về của Aks, như thể đó là một kỳ công vĩ đại.
"Sau khi thức tỉnh... cậu ấy chắc sẽ cao khoảng thế này."
Aks giơ tay lên cao hơn, đến ngang ngực, nhưng cử chỉ có phần do dự, không dám chắc chắn.
Anh đã tưởng tượng rất nhiều lần về hình ảnh trùng đực nhỏ sau khi trưởng thành.
Nhưng tưởng tượng của một trùng cái như anh lại rất hạn chế. Không có gì chắc chắn về hình dáng thực sự khi cậu ấy lớn lên.
'Không cao đến mức đó.' Nguyên soái thầm nghĩ.
Bởi vì khi đó, đứa con của ông đã chịu quá nhiều cú sốc, tinh thần sụp đổ và thất bại trong lần thức tỉnh thứ hai.
Ba năm sau, sau khi đã hồi phục sức khỏe và vượt qua bóng tối của quá khứ, đứa trẻ mới tiếp tục lần thức tỉnh thứ hai và thành công.
Sau đó, thân vương cao hơn nhiều so với chiều cao mà Aks đã ám chỉ. Xét cho cùng, với chiều cao của cả Nguyên soái Thập An và Trùng Hoàng, thân vương là con của họ nên mang gen di truyền vượt trội.
Sau này, khi thân vương trải qua lần thức tỉnh thứ ba, tức là sự thức tỉnh sinh lý, hắn còn cao hơn nữa. Đứng cạnh Aks – là một người có vóc dáng cao lớn - trông cả hai vẫn rất hài hòa.
Sau khi miêu tả xong, Aks thấy Nguyên soái Thập An vẫn im lặng, trái tim của anh dần lo lắng. Mặc dù từ khi gia nhập quân đội của Đế quốc, Aks đã từng cố gắng điều tra khắp nơi mà không có kết quả, nhưng vẫn mang theo một chút hy vọng nhỏ nhoi rằng có thể sẽ nhận được một câu trả lời bất ngờ từ Nguyên soái.
"Nguyên soái.... thật sự không có tin tức gì sao?"
Aks khẩn thiết nhìn Thập An, giống như một kẻ đang chìm trong biển, mong chờ tìm thấy một cọng rơm cứu mạng.
Thập An nhìn Aks với ánh mắt phức tạp rồi cất lời hỏi:
"Đứa bé đó là gì của ngươi?"
"Là con....."
Aks ngập ngừng, mím môi một lúc rồi nói chắc chắn hơn:
"Là con của tôi."
Thập An: "???"
Nguyên soái Thập An vô thức đưa tay chạm vào tai mình, lần đầu tiên nghi ngờ khả năng thính giác nhạy bén của mình - điều mà một trùng cái cấp S nên có.
"Ngươi nói lại lần nữa." Thập An nói, nét mặt vừa có chút buồn cười, vừa có chút giận dữ.
Aks biết tại sao Nguyên soái lại tức giận. Dù là ai biết được trùng cái của con trai mình ngoài kia lại có một đứa con không rõ nguồn gốc thì cũng sẽ nổi giận.
Nhưng từ lâu, Aks đã coi cậu bé nhỏ là con mình.
Nếu lúc ban đầu họ giống như vừa là cha con, vừa là anh em, thì bao nhiêu năm trôi qua, hình ảnh trùng đực nhỏ vẫn luôn hiện diện trong tâm trí Aks như ngày đầu, không hề lớn lên.
Aks đã hoàn toàn xem đứa bé là con của mình.
"Cậu ấy là đứa bé tôi nhặt về, là người đã cùng tôi đồng hành và hỗ trợ, là gia đình mà tôi đã nhận định, là con của mình." Aks giải thích.
Nguyên soái Thập An: "....."
Vẫn thấy thật vô lý!
"Việc này... thân vương có biết không?" Thập An đưa tay xoa trán và hỏi.
Aks lặng lẽ lắc đầu.
Trước đây, Aks từng hiểu lầm và làm tổn thương thân vương. Sau khi được thả ra khỏi phòng trừng phạt, anh chỉ còn biết cố gắng sinh tồn dưới sự kiểm soát của thân vương vì trứng trong bụng mình. Đương nhiên, anh không có cơ hội để kể những chuyện này với thân vương.
Hiện tại, cảm nhận của Aks về thân vương đã thay đổi, nhưng mối quan hệ giữa họ vẫn chưa cải thiện nhiều. Từ việc Aks bị ép chịu sự trêu đùa và hành hạ của thân vương, giờ anh chuyển sang chủ động làm hài lòng và chiều chuộng hắn.
Thái độ của thân vương đối với anh, thật ra chưa bao giờ thay đổi.
Nghe Nguyên soái nhắc đến thân vương, lần đầu tiên Aks cảm thấy lo lắng. Anh có nên nói những điều này cho thân vương không? Thân vương vốn có tính cách kỳ quặc, anh không thể đoán trước được phản ứng của hắn khi biết chuyện này. Liệu hắn sẽ tức giận hay thờ ơ?
Trong khi Aks còn đang băn khoăn suy nghĩ, Thập An cũng cảm thấy đau đầu. Ông rất hiểu con mình. Với sự chú ý đặc biệt mà thân vương dành cho Aks, cộng thêm những sự kiện xảy ra trong ngày thức tỉnh sinh lý, ông chắc chắn thân vương biết rõ quá khứ của Aks.
Nhưng thật kỳ lạ, thân vương lại không tiết lộ thân phận của mình cho Aks. Chắc chắn có lý do ẩn sau việc này.
Nhớ lại cảnh lần đầu tiên đưa con mình về từ Ám tinh, thấy đứa bé bị kích động, mất lý trí và như tan vỡ hoàn toàn, Thập An khẽ thở dài. Ông không biết liệu việc can thiệp vào chuyện này là tốt hay xấu, nhưng lòng ông luôn nghiêng về phía con mình.
"Những trùng đực mà quân đội Đế quốc đưa về từ Ám tinh đều được công bố trong báo cáo quân sự. Nếu ngươi muốn tìm một con không nằm trong danh sách..... thì rất tiếc, ta không thể giúp được."
Năm đó, sau khi thân vương bị tấn công và mất tích, để đảm bảo an toàn cho hắn, Thập An và Trùng Hoàng đã chọn giữ bí mật về việc mất tích này và âm thầm huy động mọi nguồn lực để tìm kiếm. Sau khi đưa thân vương về từ Ám tinh, đương nhiên họ cũng không thể công khai thông báo việc hắn trở về.
Đôi khi số phận thật trớ trêu. Trùng mà họ tìm kiếm bấy lâu lại ngay trước mắt nhưng không thể nhận ra. Nhưng ít nhất, bây giờ họ đã tái ngộ, và cùng sống với nhau trong mối quan hệ thân mật nhất, ngoài mối liên hệ huyết thống.
Nhìn thấy vẻ mặt thất vọng của Aks, Thập An không thể không cảm thấy thương hại, ông gợi ý:
"Có lẽ ngươi nên hỏi thân vương. Nó là Lãnh chúa của Bạch Dạ tinh. Có những việc nó hiểu rõ hơn ta."
"Đa tạ Nguyên soái, ta sẽ báo cho thân vương."
Aks không còn hy vọng gì nhiều. Nếu ngay cả Nguyên soái cũng không biết, thì thân vương - người chỉ tiếp quản Ám tinh sau ba năm - liệu có thể biết gì hơn? Tuy nhiên, anh thực sự nên nói rõ với thân vương. Mọi thứ của anh đều thuộc về thân vương, và không thể giấu hắn về chuyện quan trọng nhất đối với anh.
"Xin lỗi đã làm phiền ngài, Nguyên soái. Tôi thật xấu hổ vì đã chiếm dụng thời gian của ngài vì việc riêng tư như vậy."
Aks đứng dậy, cúi đầu cảm ơn Nguyên soái, chuẩn bị rời đi.
Thập An phẩy tay: "Không sao, chúng ta là một gia đình. Chuyện riêng của ngươi cũng là chuyện của cả gia đình ta."
Điều này không sai, vì cậu bé Aks đang tìm kiếm chính là con trai của ông.
Ông dừng lại: "Trung tướng Aks, ta còn một điều muốn nhắc nhở ngươi."
Thập An nghiêm túc nói: "Con của ngươi chính là trứng trong bụng ngươi, là đứa trẻ của ngươi và thân vương. Không phải là cậu bé giống đực từ Ám tinh. Đừng nhầm lẫn điều này. Điều đó là vì lợi ích của ngươi."
Aks sững người.
Aks hiểu rằng anh nên nghe theo lời của Nguyên soái. Bất kể đó là bản năng của một quân thư luôn tuân lệnh chỉ huy, hay là thái độ đúng đắn khi đối diện với lời khuyên của một thư phụ của hùng chủ, mọi thứ đều mách bảo anh phải chấp nhận và tuân thủ.
Nhưng đó lại là trùng đực nhỏ mà anh trân trọng nhất, là trùng mà anh coi như gia đình.
Trùng đực nhỏ đó chưa bao giờ nhắc đến gia đình trước đây của mình. Aks thậm chí còn không biết liệu họ còn tồn tại hay không. Có lẽ, anh là trùng cuối cùng trên thế giới này còn nhớ về cậu bé ấy.
Anh không thể quên, và cũng không muốn quên.
"Xin lỗi, Nguyên soái, nhưng tôi không thể chấp nhận điều đó."
Aks cúi đầu kính cẩn, nhưng lưng vẫn thẳng tắp.
"Dù thế nào đi nữa, cậu ấy vẫn là con của tôi. Dù trùng con ruột thịt của tôi có ra đời, thì nó cũng chỉ là đứa con thứ hai của tôi mà thôi."
Nghe thấy vậy, Nguyên soái Thập An cảm thấy một cơn tức nghẹn lại trong ngực, khiến ông suýt muốn thổ huyết vì tức giận.
"Chẳng lẽ cậu bé đó là con cả của ngươi sao?" Thập An nghiến răng nói.
Nói tiếp nữa thì đúng là chẳng khác gì khiêu khích.
Aks đứng đó, cúi đầu, không trả lời. Nhưng hành động và ánh mắt của anh lại thể hiện rõ ràng: 'Đúng vậy, chính là như thế.'
Trùng đực nhỏ là đứa con đầu tiên mà anh nuôi nấng. Điều đó không bao giờ thay đổi.
Thập An thực sự không biết phải nói gì nữa, ông chỉ muốn không thấy gì để khỏi bực bội thêm. Ông bất lực phẩy tay, nói:
"Về đi, có chuyện gì thì nói với trùng đực của ngươi."
Ông muốn xem thử thân vương có công nhận Aks là 'thư phụ' của mình không.
______________________________________________________________________________
o(TヘTo)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro