Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 31 - ANH DÂNG TRÁI TIM LÊN

Moose vẫn đắm chìm trong hồi ức.

Những trùng đực cao cấp có trí nhớ cực kỳ mạnh mẽ, có thể nhớ rõ từng khoảnh khắc của hành động, biểu cảm và cảm xúc trong quá khứ. Khi họ tái hiện một cách đắm chìm, họ cũng có thể tái hiện mọi thứ một cách hoàn hảo.

Dù là khoái cảm hay nỗi đau, tất cả đều trở nên chân thực vô cùng trong sự diễn xuất.

Cuộc giao hoan thân mật vào đêm mà giai đoạn thức tỉnh sinh lý đã kết thúc.

Khi ánh sáng đầu tiên của ngày mới chiếu rọi qua lớp kính một chiều.

Khi Moose vẫn còn đắm chìm trong hơi ấm của trùng cái, được bao bọc trong cơ thể của anh.

Bàn tay của trùng cái chạm vào trái tim của hắn....

Đúng vào lúc này.

Moose nằm trong vòng tay của Aks, nhìn vào bàn tay đang vươn về phía mình, nỗi buồn nghẹt thở tràn ngập tâm hồn hắn.

"Điện hạ...."

Giọng nói của Aks vang lên bên tai, nhưng giống như từ rất xa, bị ngăn cách bởi những lớp nước dày và tiếng sóng vỗ.

Moose không thể thở, mặc kệ bản thân chìm sâu xuống đại dương.

Mùi máu tanh mang theo tin tức tố tươi mát ập đến, ngay lập tức nhuộm đỏ biển ý thức của hắn.

Moose bỗng tỉnh dậy, mở mắt ra và thấy mọi thứ đều đỏ tươi.

Máu chảy ra từ bàn tay đang cắm vào ngực.

Nhưng không phải ngực của hắn, mà là ngực của Aks.

Moose mở to mắt, hoảng hốt nhìn bàn tay của Aks rút ra từ ngực, mang theo một trái tim đẫm máu.

Đó là một trái tim bị kéo ra, mạch máu bị đứt, nó vẫn đang đập trong tay, phun ra những giọt máu cuối cùng.

A a a a a a____

Tâm trí của Moose đang la hét, nhưng cơ thể lại không thể phát ra bất kỳ âm thanh nào, chỉ có thể sợ hãi nhìn trái tim vẫn đang đập.

Hắn đã hoàn toàn tỉnh táo.

Tất cả nỗi buồn, tất cả sự chìm đắm trong đại dương đều biến mất trước cảnh tượng kinh hoàng trước mắt.

Nhưng cảnh tượng trước mặt lại quá kinh khủng, quá không thể tin, vượt qua khả năng chấp nhận của Moose.

Ngay cả khi tâm trí hắn gần như muốn nổ tung, cơ thể của Moose vẫn đứng im không nhúc nhích.

"Điện hạ, đừng sợ.... Tôi không có ý làm tổn thương ngài."

Khuôn mặt của Aks tái nhợt, đưa bàn tay có trái tim ra.

Anh vẫn nhớ rằng than vương không thích bị máu làm bẩn quần áo.

Anh không dám đưa trái tim đẫm máu cho thân vương, giữ khoảng cách cẩn thận.

Thậm chí không để máu nhỏ giọt làm bẩn ga trải giường dưới người thân vương.

"Tôi không dám mong cầu sự tha thứ của ngài.... Tôi nguyên đem sinh mạng của tôi hiến tế cho ngài, hy vọng có thể làm dịu đi nỗi sợ của ngài...."

Trái tim được trùng cái nâng niu trong lòng bàn tay, nhịp đập dần trở nên chậm chạp và yếu ớt.

Ngực rộng mở vẫn chảy máu, có thể nhìn thấy những mạch máu và xương bên trong.

Tâm trí của Moose như bị chia thành hai nửa.

Một nửa đang hoảng loạn la hét, nửa còn lại đang cố gắng bình tĩnh lại, suy nghĩ phương án.

Việc mở ngực ra, lấy trái tim ra, ngay cả với khả năng tự phục hồi của trùng cái cấp S, cũng không thể phục hồi ngay lập tức.

Mặc dù trùng cái cao cấp có thể tái tạo trái tim, nhưng điều đó chắc chắn sẽ tiêu tốn nhiều năng lượng và sẽ yếu đi trong một thời gian dài.

Vì vậy, cách tốt nhất bây giờ là.... nhét trái tim lại vào.

Moose dùng sức mạnh tinh thần để điều khiển bàn tay mình.

So với cơ thể của mình, hắn tin tưởng vào sức mạnh tinh thần của mình hơn.

Cẩn thận nâng trái tim từ lòng bàn tay của trùng cái.

Cảm giác ấm áp và mượt mà khi chạm vào khiến tâm hồn Moose run rẩy. Nhưng tay hắn vẫn vững vàng.

Hắn đặt trái tim đó trở lại trong ngực trùng cái.

Dây tinh thần lực chảy vào bên trong, kết nối lại các mạch máu, nối lại một vài mạch chính.

Nhờ vào khả năng tự phục hồi mạnh mẽ của trùng cái, chỉ cần các mạch máu kết nối lại, chúng sẽ tự động phục hồi.

Moose vẫn không dám buông lỏng.

Anh lấy ra khoang điều trị từ trong vòng tay không gian, đổ hết dịch phục hồi cao cấp vào.

"Điện hạ, tôi có thể tự phục hồi, nếu ngài cho phép tôi hồi phục...."

Moose phớt lờ bất kỳ ý kiến nào của Aks, kiên quyết nhét anh vào trong.

Đậy nắp khoang lại, khởi động chế độ cấp cứu.

Đến khi khoang điều trị bắt đầu hoạt động, Moose mới cho phép bản thân mềm nhũn ngã xuống đất, thở hổn hển trong nỗi sợ hãi, toàn thân lạnh toát.

Sau khi bình tĩnh lại một chút, Moose mở thiết bị đầu cuối, liên lạc với bác sĩ hoàng gia.

Vẫn không yên tâm, hắn gọi thêm bác sĩ riêng của mình.

-

Khi bác sĩ á thư đến, bác sĩ hoàng gia đã hoàn tất việc chẩn đoán cơ bản.

Aks đang nằm trong khoang điều trị, toàn thân dính đầy máu, trông rất đáng sợ. Nhưng ngực anh đã phục hồi, trái tim cũng đang hoạt động bình thường. Chỉ cần nằm thêm một lúc trong dung dịch phục hồi, cơ thể sẽ hồi phục.

Còn thân vương đang ngồi trên sofa bên cạnh, chỉ khoác một chiếc áo ngủ trắng mỏng manh.

Trùng đực ghét mùi máu, nhưng bàn tay của hắn lại đầy những vết máu đỏ sẫm đã khô. Vậy mà hắn vẫn không hề hay biết.

Sau khi xác nhận rằng Trung tướng Aks không cần ông ta làm gì thêm, bác sĩ á thư đã đến trước mặt thân vương.

Ông ta lấy một chiếc khăn thấm dung dịch khử trùng từ hộp y tế, đưa cho thân vương.

Moose nhận lấy, lau tay và hỏi:

"Anh ấy thế nào?"

Tình hình cụ thể đã được bác sĩ hoàng gia báo cáo, nhưng Moose chỉ muốn nghe lại đánh giá từ bác sĩ riêng của mình để cảm thấy yên tâm hơn.

"Thể chất của trùng cái cấp cao rất mạnh mẽ, khả năng tự phục hồi cũng rất cao. Chỉ cần có đủ năng lượng duy trì, ngay cả khi mất trái tim, trùng cái vẫn có thể tái tạo ra một trái tim mới. Hơn nữa, trái tim của Trung tướng đã được đặt lại kịp thời, chỉ cần chú ý nghỉ ngơi là ổn, không có vấn đề gì lớn," bác sĩ á thư cho biết.

Moose gật đầu, cảm thấy nhẹ nhõm hơn, nhưng sắc mặt vẫn không tốt lắm.

Dù ai cũng vậy, trải qua một sự kiện như thế này thì chắc chắn không thể có sắc mặt tươi tỉnh.

Bác sĩ á thư cũng không rõ tình hình cụ thể.

Chỉ thấy sắc mặt của thân vương không tốt, trong khi Aks vẫn nằm trong khoang điều trị, nên trong lòng ông ta có chút nghi ngờ.

Trước khi rời đi, ông ta không khỏi nói thêm:

"Điện hạ, mặc dù thể chất của trùng cái cấp cao mạnh mẽ, trùng cái cấp S còn được coi là quái thú trong vũ trụ, nhưng trùng cái đang mang thai thì cuối cùng vẫn khác biệt...."

"Ý ngươi là gì?" Moose nhíu mày, cảm thấy lo lắng.

Mới vừa nói không có chuyện gì mà?

"Chủ yếu năng lượng của trùng cái đang mang thai đều dùng để nuôi dưỡng trứng, khả năng tự phục hồi giảm sút rất nhiều."

"Nếu ngài và Trung tướng thích kiểu chơi.... đặc biệt này, tôi vẫn khuyên ngài nên đợi cho đến khi Trung tướng sinh trứng rồi hãy thực hiện, lúc đó khả năng tự phục hồi sẽ nhanh hơn, cảnh tượng cũng sẽ không quá thảm khốc."

Cuối cùng, bác sĩ á thư còn không quên bổ sung:

"Chơi với trái tim của Trung tướng là được, nhưng trái tim của ngài thì không nên đùa giỡn. Thể chất của trùng đực và trùng cái vẫn có chút khác biệt lớn."

Moose: "....."

Trong kỳ sinh lý thức tỉnh, Aks đã lấy trái tim của Moose ra, hôm nay Aks lại bị Moose lấy trái tim ra.

Trong một giống loài mà ngay cả khi ngủ cũng đầy mũi roi và dao, điều này rất giống như có một sở thích đặc biệt.

Bác sĩ á thư trước đó chưa đề cập đến vấn đề này, có lẽ là vì hầu hết trùng đực đều là kẻ hành hạ, rất hiếm khi thực hiện trên chính mình.

Trong tình huống trước đó, nếu suy xét theo cách nghĩ bình thường, có thể coi là trùng cái cố tình làm tổn thương trùng đực, đó là một cuộc tấn công.

Và lần này, khi nhìn thấy Aks tự lấy trái tim của mình, dòng suy nghĩ của bác sĩ á thư đã lệch lạc.

Sự thật nằm ngay trước mắt, Moose rất khó để giải thích với bác sĩ tại sao trùng cái lại tự ý lấy trái tim.

Một phần nguyên nhân, bản thân hắn cũng chưa hiểu rõ.

"Ta không có sở thích như vậy, chuyện này..... sau này sẽ không xảy ra nữa," Moose nói.

Hắn không muốn trải nghiệm cảm giác tim ngừng đập một lần nữa.

Dù là trái tim của hắn, hay trái tim của Aks.

Hắn chỉ muốn làm tổn thương Aks, muốn thấy Aks đau đớn. Nhưng tuyệt đối không bao gồm loại tổn thương này.

Hắn không thể chấp nhận việc Aks chết.

Ngay cả khi chỉ là một chút khả năng cái chết.

Sau khi các bác sĩ rời đi, Moose tiến lại gần khoang điều trị, cúi đầu nhìn vào trùng cái đang nằm bên trong, ánh mắt đầy phức tạp.

Tức giận, lo lắng, hoảng hốt..... nhiều cảm xúc trộn lẫn trong lòng hắn, khiến hắn vẫn chưa thể làm rõ suy nghĩ của mình.

Trong khoang điều trị, Aks động đậy đầu chưa được khôi phục, xuyên qua cánh cửa trong suốt, nhìn thẳng vào thân vương.

Kể từ khi anh ra khỏi phòng trừng phạt, biểu hiện của thân vương dường như chỉ thích chơi đùa với anh, nhìn anh đau đớn.

Khi lấy trái tim ra, Aks đã biết cảnh tượng đó sẽ không đẹp mắt, có thể sẽ gây ra sự chán ghét từ thân vương.

Nhưng anh không ngờ, phản ứng của thân vương lại mạnh mẽ đến như vậy.

Trong đó không có sự chán ghét, mà ngược lại, còn nhiều sự lo lắng và hoảng hốt hơn.

Nhìn thấy thân vương cuối cùng cũng chịu xuất hiện trước mặt mình, Aks cố gắng nở một nụ cười, muốn xoa dịu cảm xúc của thân vương.

"Ngươi còn dám cười à?"

Moose tức giận đá vào khoang điều trị.

Là một quân thư cứng rắn, Aks hiếm khi nở nụ cười, càng không nói gì đến việc chủ động cười với hắn.

Nếu là trước đây, có lẽ Moose sẽ vui vẻ dừng lại để thưởng thức một chút.

Nhưng bây giờ, hắn vừa trải qua một cú sốc tinh thần, tâm trạng không tốt.

Rất muốn xông đến chỗ Aks, cắn chết anh, để lại những vết cắn chảy máu trên người, xả hết sự tức giận lên người anh.

Nhưng Aks vẫn cần thời gian phục hồi, Moose chỉ có thể nén giận mà chịu đựng.

Hắn nghiêm mặt, nói với trùng cái trong khoang điều trị: "Ngươi có phải muốn tự sát không?"

Đây là khả năng duy nhất mà hắn có thể nghĩ đến.

Trùng cái biết sự thật rồi không muốn sống nữa, nên đã lấy trái tim ra và tự sát trước mặt hắn.

Moose chọn cách quên rằng trùng cái cấp cao sẽ không chết ngay cả khi mất trái tim, chỉ nghĩ rằng Aks lại muốn bỏ rơi hắn, vì thế mà rất tức giận.

"Không, tôi chỉ hy vọng ngài đừng sợ nữa...." Aks nói.

Anh biết cuộc tấn công hôm đó đã gây ra tổn thương lớn cho thân vương, anh hy vọng dùng máu và trái tim của mình để xóa bỏ nỗi sợ hãi của thân vương.

Anh đã hoàn toàn phục tùng thân vương, đem sinh tử giao phó cho thân vương quyết định.

Aks nhìn chằm chằm vào thân vương với vẻ tập trung.

"Đời tôi là của ngài, nếu ngài muốn tôi chết, tôi sẽ thực hiện ngay lập tức, chỉ là...."

Aks dừng lại một chút, đặt tay lên bụng hơi nhô lên, nói tiếp:

"Có thể xin ngài, sau khi tôi chết, hãy lấy trứng ra khỏi bụng. Trứng đã phát triển bốn tháng, dù rời khỏi túi thai cũng có thể lớn lên trong dung dịch dinh dưỡng."

Đó không chỉ là con của anh, mà còn là con của thân vương, Aks hy vọng trứng có thể sống sót.

Chỉ là.... trứng này là kết quả từ việc anh đã chiếm đoạt thân vương.

Thân vương chưa chắc đã sẵn lòng giữ lại một dòng máu tượng trưng cho vết nhơ như vậy.

Trước đây, Aks thường nghĩ rằng thân vương có phần lạnh lùng với dòng máu của mình.

Biết được sự thật tối hôm đó, Aks mới hiểu rằng thân vương không trực tiếp tiêu diệt đứa trẻ này và còn sẵn lòng cho anh tin tức tố đã thể hiện sự nhân từ lớn đến mức nào.

Tổn thương anh làm ra, đã chôn vùi lòng tốt của thân vương dành cho mình.

Sự hiểu lầm của anh cũng đã phụ lòng nhân từ của thân vương dành cho anh.

"Ai bảo ngươi phải chết?!"

Moose dùng hai tay chống lên khoang điều trị, cúi người lại gần để đối diện với trùng cái, gằn giọng nói:

"Cuộc đời của ngươi là của ta, ta bắt ngươi sống, sống một đời bị ta hành hạ, bị ta tổn thương, đó là điều ngươi nợ ta!"

Hắn tuyệt đối không cho phép Aks dùng cái chết như một cách để trốn tránh, vĩnh viễn bỏ rơi hắn.

Aks phải sống thật lâu, cho đến khi tuổi thọ kết thúc.

"Còn về đứa trẻ..."

Moose dừng lại một chút, nói tiếp: "Ta không nuôi đâu, nếu muốn nuôi thì ngươi tự nuôi. Nếu ngươi chết, ta sẽ để nó tự sinh tự diệt."

Aks không cảm thấy điều này có gì sai trái, anh rất biết ơn thân vương.

Dù là việc để anh sống gánh chịu trách nhiệm hay để anh tự nuôi dưỡng đứa trẻ, đều khiến anh cảm thấy vô cùng biết ơn.

"Cảm ơn ngài."

Aks thành tâm cảm ơn.

"Ngài thật sự.... rất tốt."

Khi nói những lời này, khóe mắt Aks hơi đỏ, ánh mắt anh rất chân thành.

Moose: "????"

Moose cảm thấy bối rối.

Trùng cái này lấy trái tim ra, chắc chắn đã làm hỏng cái đầu vốn không thông minh của mình rồi?

Nếu không thì tại sao khi hắn nói sẽ hành hạ anh cả đời mà trùng cái lại còn cảm ơn hắn?

Còn khen ngợi hắn nữa?

Hơn nữa, giọng điệu lại rất chân thành, không giống như kiểu chế nhạo hay châm chọc mà Moose thường dùng.

Khiến Moose nhất thời không biết nên phản ứng thế nào.

Thôi, hắn không muốn so đo với trùng cái ngốc nghếch này.

"Trở về đi, ta sẽ tìm thời gian kiểm tra lại cái đầu của ngươi."

Moose nói với vẻ không vui.

Hắn không muốn tiếp xúc với ký ức của Aks.

Nhưng một khi đã quyết định để Aks ở lại bên cạnh mình, sống một đời bị mình hành hạ, thì vấn đề tâm lý của đối phương không thể bỏ qua.

Đêm đã khuya, Moose không có ý định quấy rầy Trùng Hoàng và Nguyên soái.

Chỉ dùng thiết bị đầu cuối để giải thích đơn giản về chuyện tối nay, rồi dẫn Aks về phủ thân vương.

[Aks đã móc trái tim của mình ra, con đã tìm bác sĩ điều trị cho anh ấy, giờ không sao rồi.]

Trong tẩm cung của Trùng Hoàng, Nguyên soái Thập An nhìn vào tin nhắn trên thiết bị đầu cuối, vẻ mặt hơi ngơ ngác.

Tin nhắn này..... có phải quá sốc không?

Hơn nữa, 'móc trái tim ra' và 'điều trị' có thể nói nhẹ nhàng như vậy sao?

"Có chuyện gì vậy?"

Trùng Hoàng đang dựa vào vai của Nguyên soái cúi xuống nhìn.

Thấy tin nhắn, ông cũng trở nên im lặng.

Việc trùng cái cấp cao lấy trái tim ra thực ra không phải chuyện lớn.

Bởi vì có thể phục hồi, trong đánh giá y tế chỉ được coi là thương tích nhẹ, chỉ là cảnh tượng có thể hơi kinh dị.

So với việc 'móc trái tim ra', ông quan tâm hơn đến thái độ của Moose.

Trùng Hoàng thở dài một tiếng, nói:

"Con cái chính là như vậy, càng quan tâm đến thứ gì, càng phải thể hiện ra vẻ ngoài như không có gì quan trọng."

Thập An: "Có thể là sợ bị tổn thương......"

Thể hiện ra vẻ không quan tâm, như thể thật sự không quan trọng, khi mất đi sẽ không quá đau khổ.

Nhưng đến khi thật sự mất đi, vẫn sẽ đau đớn đến điên cuồng.

Thập An nhớ lại vẻ mặt của Moose khi vừa từ Ám tinh trở về, không khỏi cảm thấy lo lắng.

Ông suy nghĩ một chút, nói:

"Em sẽ tranh thủ thời gian tìm Aks để nói chuyện."

Hôm nay gặp Aks, ông nhận ra đối phương dường như muốn hỏi mình điều gì, nhưng do thân vương đã căn dặn nên không thể mở miệng.

"Lại nói, Aks cũng đến từ đó....."

Ám tinh.

Thập An suy đoán:

"Không biết trước đây cậu ta và con của chúng ta có quen biết không?"

_____________________________________________________________________________

━((*′д`)爻(′д`*))━!!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro