CHƯƠNG 3 - DƯỠNG TRỨNG
[Nhiệm vụ 'Thả tự do cho thư quân' đã hoàn thành, giá trị tra công -10.]
[Giá trị tra công hiện tại: 80]
[Xin mời chủ phòng phát sóng tiếp tục nỗ lực, hoàn thành nhiều nhiệm vụ hơn để giảm giá trị tra công.]
Hoàn thành thêm nhiệm vụ nữa, hắn hiểu mà.
Tưới tắm cho trùng cái, dưỡng trứng trùng.
Moose mím môi, cố gắng kìm nén nụ cười, cố tỏ ra đứng đắn hơn.
Hắn liếc qua Aks một lượt từ trên xuống dưới, giả bộ tỏ vẻ ghét bỏ:
"Bẩn chết đi được, ngươi cần phải tắm rửa thật sạch."
Thực ra Aks không hề bẩn.
Khả năng hấp thụ của trùng cái rất mạnh, thời gian qua Aks chỉ hấp thụ toàn chất dinh dưỡng cao cấp, không thải ra chất cặn bã nào cần bài tiết, cơ thể anh luôn sạch sẽ, thậm chí không có cả mồ hôi.
Nơi duy nhất có thể coi là bẩn, có lẽ chỉ là những vết máu khô trên quần áo.
Những vết máu đó, một nửa là do cánh của Aks bị lột ra để lại.
Nửa còn lại là của Moose.
Lúc đó, Moose vừa kết thúc kỳ thức tỉnh sinh lý, vẫn còn nằm trong cơ thể trùng cái, ôm lấy anh và muốn đổi tư thế để ngủ tiếp.
Trùng cái tỉnh lại từ cơn mê man, thuốc đã tan, mắt từ mơ màng trở nên tỉnh táo, sau đó, một cái móng vuốt của trùng cái suýt lấy mạng Moose.
May mắn thay, sinh mệnh lực của trùng tộc rất mạnh mẽ, ngay cả với những trùng đực có thể chất yếu hơn cũng có khả năng tự hồi phục cực kỳ tốt, lúc này Moose mới trụ được đến khi vào buồng y tế mà không phải bỏ mạng.
Nếu không, Aks đã bị tòa án tối cao thi hành án tử rồi.
Trứng trùng trong bụng Aks còn có thể duy trì đến ba tháng trước khi chìm vào giấc ngủ sâu, có lẽ cũng nhờ một nửa lượng máu đó của hắn.
Máu trùng có chứa lượng tin tức tố rất cao.
Nếu tính theo cách này, Aks còn phải cảm ơn hắn.
Tất nhiên, Moose không cần loại cảm ơn đó.
Hắn chỉ cần Aks quỳ trước mặt hắn, để mặc hắn hành hạ, để mặc hắn làm tổn thương.
Giờ đã ba tháng trôi qua, vết máu trên áo đã oxy hóa và phai nhạt, không còn nổi bật trên nền vải đen nữa.
Nhưng chúng vẫn tồn tại, giống như những tổn thương một khi đã gây ra thì không thể nào khôi phục được.
Mùi tanh của máu mờ nhạt thoáng qua, khiến nhịp tim của Moose đập nhanh hơn.
Có lẽ là vì lần trước Aks suýt chút nữa móc tim hắn ra, theo nghĩa đen.
Mặc dù biết vì trứng trùng mà Aks không thể ra tay với hắn, cơ thể hắn vẫn căng thẳng mỗi khi đối phương đến gần.
Nhịp tim như mất kiểm soát, đập nhanh đến mức kinh hoàng.
"Bẩn chết đi được, sang phòng bên cạnh phòng trừng phạt mà tắm rửa đi, nhanh lên."
Moose đẩy Aks một cái, hối thúc anh ra ngoài.
Aks tuân theo, chầm chậm đi về phía cửa. Khi đến cửa phòng trừng phạt, anh bỗng dừng bước, quay lại nhìn Moose.
Moose lập tức thả tay khỏi ngực, trừng mắt nhìn anh.
"Sao? Đổi ý rồi à? Ta nói cho ngươi biết, giờ có hối hận cũng đã muộn, đêm nay ngươi...."
Nhìn thấy thân vương đang nổi giận đầy tức giận, không có vẻ gì là gặp nguy hiểm, Aks không dừng lại nữa, quay người rời đi.
Moose dùng tinh thần cảm nhận, 'nhìn' thấy Aks đã vào phòng bên cạnh, hắn khẽ nghiêng đầu bối rối.
Mặc kệ đi, dù sao trùng cái cũng không có vẻ gì là định chống cự hay bỏ trốn.
Vẫn nên nghĩ xem lát nữa hành hạ Aks thế nào cho vui.
Chỉ nghĩ đến việc có thể thỏa sức bắt nạt và tra tấn Aks, Moose đã thấy phấn khích.
Lần trước, hắn mới chỉ nhân lúc Aks còn mơ màng mà làm vài chuyện này nọ, thế mà Aks đã đáp lại hắn bằng một 'món quà' móc tim.
Giờ thì Aks vì trứng trùng mà buộc phải khuất phục trước hắn, cơ hội tốt thế này, hắn nhất định phải trả thù gấp bội.
Nhưng nên trả thù bằng cách nào đây?
Moose nhất thời chưa nghĩ ra cách gì hay, nên quyết định lên mạng tìm cảm hứng.
Hắn mở Tinh Võng và bắt đầu tìm kiếm.
"Trùng cái sợ nhất là..."
"Cách tra tấn tàn nhẫn nhất..."
"Ngay cả quân thư kiên cường nhất cũng không chịu nổi..."
"... Làm trùng cái khóc lóc cầu xin."
Ôi trời, mọi người biết nhiều thật, cũng lợi hại quá chừng.
Khi Moose rời khỏi 'biển kiến thức' ấy và quay lại với màn hình phòng phát sóng, hắn thấy có rất nhiều bình luận đang bay như gió.
Đã có chuyện gì xảy ra vậy?
[Có nhầm không vậy? Nhiệm vụ là để anh cải tạo, chứ không phải để anh nhân cơ hội áp bức thụ!]
[Chủ phòng đang tìm cái gì vậy? Sao nhiều từ bị chặn thế?]
[Cái này tôi biết, để cải thiện trải nghiệm xem của khán giả, những nội dung quá máu me bạo lực sẽ bị hệ thống chặn lại. Rõ ràng là chủ phòng muốn tiếp tục tra tấn thư quân!]
[Quá đáng quá rồi!]
[Chủ phòng này chẳng có vẻ gì là muốn sửa sai cả, hệ thống đâu? Có quản được không?]
[Đừng mong cái hệ thống ngu ngốc đó làm gì, trí tuệ của nó chẳng khác gì một đống phế liệu.]
[Vậy phải làm sao? Chẳng lẽ để Trung tướng vì trứng mà bị chủ phòng tiếp tục hành hạ sao? Đây gọi là cải tạo gì chứ?]
Moose tỏ ra vô tội nói:
"Sao lại không tính là cải tạo, nhiệm vụ là 'giải phóng thư quân' mà? Ta cũng đã làm rồi đấy thôi."
Dù sao thì hệ thống cũng đã công nhận hắn hoàn thành nhiệm vụ, giá trị tra công cũng giảm 10 điểm, thái độ của khán giả không nằm trong phạm vi Moose quan tâm.
Vừa hay, lúc tìm kiếm trước đó cũng giúp hắn xác nhận một việc: một số nội dung sẽ tự động bị hệ thống chặn trong phòng phát sóng.
Không cần lo khán giả từ thế giới khác sẽ xem được cuộc sống riêng tư của hắn.
Hắn có thể tùy ý làm gì với Aks cũng được, lật qua lật lại hành hạ anh.
Có vài bình luận mang tính thiện ý khuyên Moose nên cải tạo nghiêm túc, chân thành hối lỗi, sống đúng mực.
Họ cho rằng hắn làm nhiệm vụ kiểu này chỉ có thể qua mặt trong thời gian ngắn, không thể hoàn thành toàn bộ quá trình cải tạo được.
Moose cảm ơn lời nhắc nhở của họ, nhưng chuyện hối lỗi thì không bao giờ có chuyện đó đâu.
Hắn chưa bao giờ nghĩ mình làm sai điều gì.
Nếu có ai cần phải sám hối, thì người đó chắc chắn không phải là hắn.
Gạt bỏ những bình luận nhàm chán sang một bên, Moose bước về phía phòng bên cạnh, bước chân nhẹ nhàng.
Vẫn là bắt nạt Aks thú vị hơn.
Hắn mở cánh cửa quen thuộc, và bị trùng cái đang quỳ gối sau cánh cửa dọa cho giật mình.
"Sao ngươi lại quỳ ở đây..."
Nhìn rõ bộ dạng của trùng cái, giọng Moose bỗng nhiên im bặt.
Anh!
Không mặc! Quần áo!
Ồ, cũng không phải là hoàn toàn không mặc, anh quấn một chiếc khăn tắm, chỉ đủ che những chỗ quan trọng.
Moose nhanh chóng quay đầu kiểm tra màn hình phát sóng trực tiếp. Hắn thấy khu vực phát sóng chỉ toàn màu đen, chỉ có các bình luận liên tục trôi qua với những dấu chấm hỏi.
Moose thở phào nhẹ nhõm, sau đó quay sang nhìn Aks, ánh mắt của hắn lướt nhanh xuống phía dưới. Chiếc khăn tắm quấn quanh người Aks lỏng lẻo, hắn lo lắng rằng chỉ cần Aks cử động một chút, lớp che cuối cùng đó sẽ rơi xuống.
Có lẽ đây chính là hiệu quả mà Aks mong muốn.
Moose thầm đánh giá trong lòng: Cách quyến rũ quá lộ liễu, dễ dàng bị nhìn thấu, trình độ quá thấp.
Câu mồi và mồi đều hỏng, một phương pháp vụng về thế này thì làm sao có thể lôi kéo được một trùng đực chứ?
Moose thầm chế giễu trong lòng, chậm rãi cởi áo khoác và ném lên giá áo gần đó, sau đó đưa tay nới lỏng cổ áo.
Nóng quá, hệ thống điều hòa trong phòng hỏng rồi à?
Câu lệnh để thay đổi nhiệt độ là gì nhỉ?
Moose đảo mắt, ánh nhìn vô định, nhưng dần dần lại không tự chủ được mà rơi xuống người Aks đang quỳ dưới đất.
Aks vừa tắm xong nhưng anh không chăm chút kỹ lưỡng cho bản thân, mái tóc ướt nửa khô tỏa ra một làn hơi nước mờ ảo.
Một giọt nước từ đuôi tóc chảy xuống, lướt qua cơ bắp và biến mất vào trong chiếc khăn tắm.
Moose cảm thấy cổ họng mình khô khan một cách kỳ lạ.
Chắc là do hôm nay uống nước ít quá.
Giờ mà lấy nước từ vòng không gian ra uống liệu có phù hợp không?
Aks chờ đợi hồi lâu mà không thấy Moose có hành động gì, anh bắt đầu sốt ruột, bèn lên tiếng:
"Điện hạ, ngài muốn sử dụng tôi thế nào?"
Moose từ bỏ ý định uống nước, vì trông Aks ướt át còn hấp dẫn hơn nước nhiều.
Hắn dùng mũi giày khẽ đá vào đầu gối của Aks, ngẩng cằm ra hiệu:
"Đã thích quỳ thế thì leo lên giường quỳ tiếp đi."
Aks thở phào nhẹ nhõm, bình tĩnh đứng dậy.
Anh không sợ Moose làm khó mình, chỉ sợ Moose không chịu làm gì anh, không chịu cho anh tin tức tố.
Căn phòng này không lớn, giường cũng chỉ là loại giường đơn dành cho một người, không có nhiều không gian để di chuyển.
Aks không có yêu cầu gì nhiều.
Đối với một người đã đắc tội với trùng đực như anh, có được một căn phòng tạm ổn và một chiếc giường đàng hoàng đã là điều may mắn.
Aks quỳ xuống giường.
Moose bước đến phía sau Aks, nhìn thấy hai vết sẹo nhạt trên xương bả vai của anh, hắn dừng lại một lúc, rồi nhanh chóng chuyển ánh mắt đi chỗ khác.
Hắn duỗi tay, ngón tay nhẹ nhàng chạm vào sống lưng của Aks và nói:
"Nghe nói quân thư chịu đựng rất giỏi, quỳ suốt đêm trong tư thế này, làm được không?"
"Làm được."
Giọng của Aks đầy chắc chắn, không cảm thấy đây là việc khó.
Anh từng quỳ suốt ba tháng trong phòng trừng phạt.
So với sàn đá lạnh lẽo và cứng ngắt ở đó, quỳ trên một chiếc giường mềm mại dễ chịu hơn rất nhiều.
Moose nở một nụ cười nhẹ và tiếp tục:
"Dù ta có làm gì đi nữa, ngươi cũng không được ngã xuống đâu nhé."
"Xin ngài yên tâm."
Aks biết rõ Moose sẽ không để anh thoải mái, nhưng anh tin vào khả năng chịu đau của mình.
Chỉ có điều, anh không ngờ rằng thứ Moose áp đặt lên anh lại không phải là sự đau đớn mà là một cảm giác hoàn toàn khác.
Căn phòng nhỏ tràn ngập mùi hương ngọt ngào của hoa và trái cây, chính là tin tức tố của Moose.
Moose kiêu ngạo và xấu xa, nhưng tin tức tố của hắn lại ngọt ngào quá mức.
Khiến người ta liên tưởng đến những chiếc bánh ngọt mềm mịn, hoặc những viên kẹo dẻo thơm mùi trái cây.
Những thứ đó là những món ăn tinh tế mà những trùng cái bình dân sinh ra ở vùng tối hỗn loạn như anh khó có thể tiếp cận.
Ngay cả khi anh đã bước ra khỏi vùng tối, gia nhập quân đội, tích lũy chiến công và trở thành Trung tướng.
Những món ăn tinh tế đó vẫn không hợp với một trùng cái lạnh lùng cứng rắn như anh.
.....
Cơ thể thiếu tin tức tố của trùng cái bỗng chốc được bổ sung đầy đủ chỉ trong một đêm.
Sự mệt mỏi tích tụ suốt ba tháng trong phòng trừng phạt đột ngột trào dâng.
Cuối cùng, Aks cũng không thể chịu đựng đến khi trời sáng, anh ngã xuống tấm đệm mềm mại ngay trước bình minh.
Aks ngủ rất say.
Ngay cả khi Moose chọc vào mặt anh, hay dùng một lọn tóc quét qua mặt và cổ của anh cũng không thể đánh thức anh dậy.
Hai con trùng trưởng thành nằm chung một cái giường đơn, có chút chật chội.
Moose chơi đùa một lúc rồi rời khỏi phòng trước khi Aks tỉnh dậy.
Hắn đi tìm một căn phòng khác có chiếc giường lớn và thoải mái hơn để ngủ bù.
Lý do rời đi một phần là vì giường đơn quá chật.
Lý do quan trọng hơn là sau khi tỉnh dậy từ lần thức tỉnh sinh lý đó, Aks đã đâm xuyên qua lồng ngực hắn bằng một móng vuốt, điều đó đã để lại một bóng đen trong lòng Moose.
Hắn lo rằng nếu Aks tỉnh lại và trở mặt, anh sẽ lại cho hắn một cú vuốt như thế, nếu vậy cơ thể đang trong giai đoạn dưỡng bệnh của hắn sẽ không chịu nổi.
Tốt hơn là nên giữ khoảng cách.
Một giấc ngủ kéo dài đến chiều.
Moose mơ màng tỉnh dậy, dụi mắt ngồi dậy, mái tóc vàng kim hơi rối tung xõa xuống, che phủ phần da thịt mịn màng lộ ra ở cổ áo ngủ lệch.
Màn hình phát sóng trực tiếp vẫn lơ lửng bên cạnh hắn, chỉ cần liếc mắt là có thể nhìn thấy.
[Giá trị tra công -1.]
[Giá trị tra công hiện tại: 79]
"Sao chỉ giảm được có tí thế?" Moose không hài lòng.
Tối qua hắn đã rất nỗ lực cả đêm!
[Bồi dưỡng trứng trùng là một nhiệm vụ dài hạn, trứng chưa phục hồi mà, giảm được chút đã là tốt rồi.]
[Chủ phòng tối qua đã làm gì thế? Màn hình đen cả đêm.]
[Ít ra anh cũng còn biết dậy, anh có biết hôm nay chúng tôi đã phải chịu đựng thế nào không? Đầu tiên là xem màn hình đen cả đêm, rồi lại ngắm anh ngủ từ sáng đến chiều.]
[Dù sao ngủ cũng đẹp mà (nhẹ nhàng).]
[Rốt cuộc tối qua xảy ra chuyện gì? Thư quân vẫn ổn chứ? Anh có lại hành hạ anh ấy không?]
"Sao có thể chứ, ta là loại người như vậy sao?"
Moose nhớ lại niềm vui khi trêu đùa Aks, không nhịn được mà mỉm cười.
Có lẽ Aks thực sự nghĩ rằng hắn không thích những trùng cái chủ động, thêm vào đó là việc phải giữ vững tư thế, không được ngã, nên anh luôn kiềm chế, không muốn phản ứng lại.
Tuy nhiên, Moose lại thích nhất khoảnh khắc khi Aks cố gắng chịu đựng nhưng cơ thể lại khó kiểm soát mà phản ứng.
Có lẽ Aks nghĩ rằng mình kiểm soát rất tốt.
Nhưng thực tế, anh có rất nhiều phản ứng thú vị.
Khi Moose nắm lấy eo Aks, cơ bụng của anh co rút nhanh chóng và còn run rẩy nhẹ, chạm vào là run lên. Khi Moose áp sát nói chuyện vào vai anh, Aks theo phản xạ nín thở, lông mi rung nhẹ một cách bất an.
Còn nhiều phản ứng khác nữa.
Moose thích ép buộc Aks để anh lộ những phản ứng không thể kiểm soát. Hắn càng thích bắt nạt anh hơn.
Càng bị bắt nạt thảm thương, tội nghiệp, Moose càng cảm thấy vui vẻ.
Với tâm trạng vui vẻ, Moose thay quần áo rồi đến nhà ăn. Sau một đêm vất vả và ngủ suốt nửa ngày, hắn cảm thấy đói bụng.
Vừa ngồi xuống bàn và chuẩn bị gọi món, màn hình ánh sáng hiện ra nhiệm vụ mới.
[Kích hoạt nhiệm vụ hướng dẫn: Cung cấp bữa ăn dinh dưỡng cho thư quân đang mang thai]
[Hãy hoàn thành nhiệm vụ ngay lập tức để giảm giá trị tra công]
"...Bữa ăn dinh dưỡng cho trùng cái mang thai?"
Moose lẩm bẩm.
Ngay lập tức, thực đơn ảo bên cạnh hắn thay đổi, hiển thị hàng chục loại bữa ăn dinh dưỡng cho trùng cái mang thai, còn có chức năng tùy chỉnh thực đơn.
Moose chọn một phần, rung chuông gọi quản gia và hỏi:
"Aks đang làm gì?"
"Sau khi ngài rời đi, Trung tướng Aks vẫn ở trong phòng cũ của ngài, chưa từng rời đi. Buổi trưa khi máy dọn dẹp vào, ngài ấy đã xin một phần dịch dinh dưỡng thông thường."
Phòng nhỏ bên cạnh phòng trừng phạt là phòng cũ của Moose, hắn đã ở đó nhiều năm.
Moose sở hữu một tòa phủ đệ rộng lớn, nhưng khi còn nhỏ, hắn chỉ thích ngủ trong căn phòng nhỏ dưới lòng đất, nó khiến hắn cảm thấy an toàn hơn.
"Anh ta không nghĩ căn phòng đó là của mình chứ?" Moose lẩm bẩm và bảo quản gia gọi Aks đến ăn tối.
"À, và mang một số quần áo cho anh ta nữa." Không thể để anh ta quấn mãi chiếc khăn tắm rồi đến đây được.
Từ khi bị nhốt vào phòng trừng phạt, Aks đã mất đi thiết bị cá nhân và vòng không gian. Ngoài bộ quần áo dính máu, anh không còn gì khác.
Moose nhớ lại chuyện đêm qua. Aks chỉ quấn một chiếc khăn tắm và quỳ xuống.
Có lẽ không phải anh cố ý quyến rũ, mà là không có quần áo để thay.
Ôi, thật đáng thương!
Moose giả vờ lau đi giọt nước mắt không tồn tại, nhưng vẫn không định trả lại thiết bị cá nhân và vòng không gian cho Aks.
________________________________________________________________________________
(;'д`)ゞ
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro