CHƯƠNG 18 - TRỞ LẠI QUÂN BỘ
Cho đến khi ngồi trên phi thuyền của phủ thân vương và đến quân bộ tại Bạch Dạ tinh, Aks vẫn chưa thể hiểu được ý định của thân vương.
Cứ thế thả anh ra khỏi phủ thân vương? Để anh vào quân bộ ư?
Nhìn những tòa nhà thép sừng sững bên ngoài phi thuyền, nhìn những phi thuyền quân dụng bay qua bay lại, Aks cảm thấy lạc lõng.
Anh từng nghĩ mình sẽ chôn vùi cuộc đời trong căn phòng trừng phạt lạnh lẽo và tối tăm đó.
Ngay cả khi thân vương tạm thời thả anh ra ngoài vì nghĩ đến trứng trùng, anh vẫn cho rằng mình sẽ phải đeo vòng kiềm chế cả đời và không thể rời khỏi phủ thân vương dù chỉ một bước.
Aks đưa tay lên sờ cổ trống trải của mình.
Sau bốn tháng bị kìm kẹp bởi chiếc vòng kiềm chế, đột ngột được giải thoát khiến anh có cảm giác không thực.
Như thể ngay khoảnh khắc tiếp theo, thân vương sẽ dẫn đội quân hùng hậu xuất hiện trước mặt anh, bắt anh lại và trói anh vào chiếc vòng kiềm chế lần nữa.
Đó mới là điều bình thường sẽ xảy ra.
Nhưng Aks biết thân vương sẽ không xuất hiện.
Bởi vì, thân vương vẫn đang nằm trên chiếc giường nhỏ hẹp của mình, ôm chặt gối ôm hình nhện mà chỉ có ấu trùng mới thích, ngủ say như chết.
Chính vì vậy, mọi thứ hiện giờ đều có vẻ rất bất thường.
Làm sao một trùng đực lại có thể tháo vòng kiềm chế của một trùng cái từng gây thương tích cho mình và cho phép trùng cái đó ra ngoài làm việc?
"Trưởng quan!"
Một giọng nói quen thuộc đầy vui sướng vang lên.
Aks bừng tỉnh, nhận ra phi thuyền đã hạ cánh, và phó quan của anh đang đợi ở bên ngoài.
Mọi thứ như trở về quá khứ.
Bước xuống phi thuyền, Aks chưa kịp hỏi vì sao phó quan lại có mặt ở đây thì đã thấy người phó quan trước giờ luôn điềm tĩnh và đáng tin cậy của mình không thể che giấu sự xúc động, tiến lại gần, đôi mắt sáng rực nhìn anh.
Ánh mắt ấy vừa sùng bái, vừa ngưỡng mộ, lại có chút nhiệt thành mà Aks không hiểu được.
"Trưởng quan, trước đây ngài nói không có ý định kết hôn, định sau khi giải ngũ thì nhận nuôi một trùng con sống qua ngày mà?"
"Trước kia có trùng đực quý tộc mời ngài làm thư quân, ngài cũng từ chối."
"Tôi đã nghĩ rằng ngài gặp chuyện gì đó khi đột ngột bị tạm dừng chức vụ, không ngờ ngài lại đi kết hôn, hơn nữa còn là gả cho thân vương!
"Trời ơi... đó là thân vương điện hạ! Thái tử của đế quốc!"
Aks há miệng ra nhưng không biết nên nói gì.
Anh và thân vương không phải như những gì phó quan nghĩ.
Chuyện của họ quá phức tạp, không thể giải thích rõ ràng chỉ trong vài câu.
Hơn nữa, thân vương đã che giấu mọi chuyện, thậm chí cả việc bị anh làm bị thương, rõ ràng không muốn sự việc hôm đó lộ ra dù chỉ một chút.
Nếu nói thật cho phó quan biết, ngược lại sẽ kéo cậu ta vào cuộc và khiến cậu ta gặp nguy hiểm.
"Chuyện của tôi rất phức tạp, không tiện nói nhiều. Còn cậu... sao lại đến quân bộ ở Bạch Dạ tinh? Có phải thân vương đã làm gì không?"
Aks cau mày, vừa nghi ngờ vừa lo lắng.
"Là lệnh điều động của Nguyên soái, bảo đội Huyết Nhận và Bạc Thuẫn chúng ta đổi vị trí, chuyển đến đóng quân ở Bạch Dạ tinh."
Còn nội tình bên trong, cậu ta không biết rõ.
"Bạc Thuẫn? Họ đến Bạch Dạ tinh từ khi nào?" Aks nghi hoặc.
Bạc Thuẫn, cũng như đội Huyết Nhận do Aks lãnh đạo, là một trong những lực lượng tinh nhuệ nhất của đế quốc.
Nhưng khác với đội Huyết Nhận thường xuyên hoạt động trên các chiến trường nguy hiểm, Bạc Thuẫn phần lớn đóng quân tại Đế đô tinh, bảo vệ Trùng Hoàng.
Aks nhận ra rằng mình đã xa cách với thế giới bên ngoài trong vài tháng qua, và giờ đây rất nhiều tin tức đã bị lỗi thời.
Phó quan suy nghĩ một lát rồi nói:
"Hình như là bốn tháng trước, Trùng Hoàng ra lệnh điều Bạc Thuẫn đến Bạch Dạ tinh để bảo vệ thân vương."
"Kể từ đó, thân vương không xuất hiện trước công chúng nữa. Trưởng quan có biết lý do không?"
Aks đột nhiên câm lặng.
Anh biết rõ chứ.
Bốn tháng trước, anh bị dính thuốc cấm, bị bắt cóc, và trong đêm hỗn loạn đó, anh đã làm thân vương bị thương nặng.
Vì thế, thân vương không còn xuất hiện trước công chúng.
Vì thế, Trùng Hoàng và Nguyên soái đã điều đội Bạc Thuẫn đến bảo vệ thân vương.
Và bây giờ, đội Bạc Thuẫn đã được điều về.
Người thay thế họ lại chính là đội Huyết Nhận do anh, một kẻ từng gây thương tích cho thân vương, chỉ huy.
Aks ngày càng không hiểu chuyện gì đang diễn ra.
Tại sao thân vương lại để anh trở lại quân đội? Thậm chí còn điều đội Huyết Nhận đến Bạch Dạ tinh vì anh.
Trùng Hoàng và Nguyên soái sao có thể để mặc thân vương làm loạn như vậy?
Khả năng duy nhất mà Aks có thể nghĩ đến là thân vương muốn lợi dụng anh để kiểm soát đội Huyết Nhận.
Rốt cuộc đội Bạc Thuẫn chỉ phục vụ Trùng Hoàng, chừng nào thân vương chưa lên ngôi thì hắn vẫn không thể thực sự kiểm soát Bạc Thuẫn.
Nhưng liệu thân vương thực sự cần làm như vậy không?
Bạc Hoàng sẽ cho phép hắn làm điều đó sao?
Aks chỉ thấy trước mắt là một màn sương mù dày đặc.
Thân vương đứng ngay giữa làn sương đó, dõi theo và kiểm soát anh.
"À, tôi hiểu rồi!"
Phó quan bỗng nhiên kích động nói: "Trưởng quan, ngài bị tạm ngưng chức vụ vào bốn tháng trước, mà thân vương cũng từ bốn tháng trước không xuất hiện trước công chúng."
"Vậy nên, ngài đã trở thành thư quân của thân vương vào lúc đó và cùng thân vương trải qua kỳ sinh lý thức tỉnh."
"Nguyên cả bốn tháng...."
Phó quan đỏ mặt, giọng nói cũng hạ thấp, nhưng ngữ điệu lại cực kỳ chắc chắn.
"Thân vương điện hạ nhất định rất yêu mến trưởng quan."
Không, không phải như vậy, không có chuyện bốn tháng.
Anh chỉ ở bên thân vương một đêm để cùng hắn vượt qua kỳ sinh lý thức tỉnh, sau đó thì anh bị đưa vào phòng trừng phạt, còn thân vương..... có lẽ là vào phòng cấp cứu.
Lần đầu gặp nhau của họ thật sự rất tồi tệ.
Thuốc cấm, ép buộc, tổn thương.
Máu tươi đầm đìa.
Hoàn toàn không giống như sự lãng mạn và hạnh phúc mà phó quan đã tưởng tượng.
-
Moose tỉnh dậy từ trong giấc ngủ.
Dưới đầu hắn là chiếc gối mềm mại chứ không phải bắp thịt rắn chắc của trùng cái, điều này khiến hắn có chút không thoải mái.
Tâm trạng cũng vì thế mà không mấy tốt đẹp.
Bỗng dưng có cảm giác bực bội khi thức dậy.
Khi không vui, tất nhiên hắn phải tìm con trùng đã khiến mình khó chịu để xả giận.
Moose mở thiết bị liên lạc, gọi vào số liên lạc mới nhất được lưu trong danh bạ.
Mất hơn mười giây, cuộc gọi mới được kết nối, trên màn hình ảo xuất hiện gương mặt trầm lặng và nghiêm nghị của Aks.
Moose cười lạnh một tiếng, giọng đầy chế nhạo:
"Vừa rời phủ thân vương được một ngày mà đã dám không nhận cuộc gọi của ta, đúng là cánh đã cứng rồi..."
Moose bỗng ngừng lại.
Aks khẽ mím môi.
Anh không hề không nhận cuộc gọi, vừa rời khỏi phòng chiến đấu thì đã nhận ngay cuộc gọi của thân vương.
Toàn bộ quá trình chỉ mất có mười một giây.
Nhưng trong mắt một trùng đực, như vậy đã là bị lơ là.
Trong những tình huống thế này, trùng cái chẳng bao giờ có thể phản bác, thậm chí việc giải thích cũng có thể bị trùng đực coi là khiêu khích và không phục tùng.
Aks im lặng nhận mọi lời trách mắng, cúi đầu xin lỗi với dáng vẻ thuần phục.
"Xin lỗi điện hạ, nếu ngài cần trừng phạt tôi, tôi sẽ lập tức quay về phủ thân vương."
Dù vậy, anh không thể lập tức trở về, vì cần thêm chút thời gian để giải quyết công việc ở đây.
Dù chỉ mới ngày đầu nhận nhiệm vụ, có lẽ việc để anh ra ngoài làm việc chỉ là ý thích nhất thời của thân vương, nhưng Aks đã quen với việc hoàn thành mọi nhiệm vụ được giao một cách tốt nhất.
"Sao? Mới ngày đầu làm việc mà đã muốn trốn việc rồi à?"
Moose cằn nhằn một câu nhưng cũng không nhắc lại chuyện vừa rồi nữa.
Ánh mắt lướt qua mái tóc ẩm ướt của Aks, Moose nhướng mày hỏi:
"Ngươi vừa làm gì thế?"
"Vừa đấu luyện với đồng đội." Aks trả lời.
Moose mở to mắt, vẻ mặt đầy kinh ngạc.
"Ngươi, bụng bốn tháng mà lại đi đấu với quân sĩ?"
Đó là cuộc chiến bằng cơ giáp, không tạo gánh nặng lớn lên cơ thể.
Thực ra ngay cả khi là chiến đấu bằng cơ thể thật, Aks cũng không gặp vấn đề gì.
Anh chỉ còn thiếu một cơ hội để đột phá lên SS, sau khi tháo vòng kiềm chế, thậm chí anh có thể đùa rằng mình đã 'bước nửa bước vào SS'.
Còn về cơ hội để đột phá, đó là một thứ gì đó rất mơ hồ và khó nắm bắt.
Có thể chỉ là uống một cốc nước trước khi đi ngủ, có thể là bước chân trái vào phòng một ngày nào đó, hoặc cũng có thể là bị thân vương khống chế cơ thể... tất cả mọi thứ đều có thể giúp anh đột phá.
Tóm lại, trong thế giới của Trùng tộc hiện nay, số người có thể khiến anh chiến đấu hết sức cực kỳ hiếm hoi.
Aks rất rõ giới hạn của mình và anh không hề liều lĩnh.
Hơn nữa... bụng của anh cũng không to như thân vương đã nói.
Aks cúi đầu nhìn bụng mình, im lặng vài giây, Moose không hài lòng, giọng hắn lạnh lùng:
"Ngươi đang nghĩ gì? Trả lời câu hỏi của ta."
"... Bụng của tôi, không lớn như bốn tháng."
Trứng trùng đã ngừng phát triển trong một tháng, hiện tại thực sự chỉ trông giống như đang mang thai ba tháng.
Cơ bụng đã bắt đầu trở nên mềm mại, nhưng vẫn chưa lộ rõ bụng bầu.
Phải đến giữa tháng thứ ba hoặc đầu tháng thứ tư thì mới bắt đầu lộ rõ bụng.
Khi Aks nói rằng bụng của mình không lớn như bốn tháng, Moose lập tức nghĩ đến nguyên nhân.
Bởi vì sự phát triển đã ngừng lại.
Bởi vì thiếu tin tức tố của trùng đực.
Moose lặng người trong giây lát.
Họ luôn biết cách khiến cuộc trò chuyện đi vào ngõ cụt.
Lúc thì nhắc đến cánh, lúc lại nói về kích thước bụng.
Như thể đang nhảy múa trên vùng mìn.
Tuy nhiên, quân thư có thần kinh thô rõ ràng không nhận ra kiểu trò chuyện như vậy có vấn đề gì, cũng không nghĩ rằng 'cánh' và 'sự phát triển của trứng trùng' là những chủ đề cần phải tránh.
Người duy nhất cảm thấy cuộc trò chuyện đang đi vào bế tắc chính là Moose.
Cảm giác này khiến Moose vô cùng khó chịu.
Moose im lặng một mình trong vài giây, nhìn trùng cái đối diện vẫn bình thường chẳng hề nhận ra điều gì, rồi hắn trực tiếp ngắt cuộc gọi.
Phòng bỗng nhiên trở nên yên tĩnh lạ thường.
Moose nằm ngửa, đặt con búp bê nhện lên ngực và giữa xương đòn, cằm nhẹ tựa vào nó.
Bỗng nhiên hắn cảm thấy trống rỗng.
Bình thường, khi Aks có mặt, họ cũng không nói nhiều. Hầu hết thời gian, Moose tìm mọi cách để gây tổn thương, còn Aks im lặng và ngoan ngoãn chấp nhận.
Nhưng lúc đó, không hề có cảm giác yên tĩnh đến khó chịu.
Chỉ cần Aks còn ở trong căn phòng này, còn thở, còn sống, vẫn sẽ phát ra những tiếng thở nặng nhọc, cố kìm nén khi Moose tiến sâu hơn.
Cả căn phòng như thể sống lại.
Có một cảm giác.... giống như gia đình.
Dù Moose không muốn gọi nơi chứa đầy sự méo mó và tổn thương này là 'nhà'.
Nhưng hắn thích nơi này.
Không thể rời xa nơi này.
Hắn bị mắc kẹt trong ký ức về căn hầm an toàn chật chội nhưng ấm áp.
Dù chính hắn đã tự tay phá hủy nó.
Dù sau khi trở về bên cạnh hùng phụ và thư phụ, hắn đã cố gắng thích nghi, có thể đứng dưới ánh sáng mặt trời một lần nữa.....
Nhưng khi Aks bước vào căn phòng đã bị phong tỏa này, Moose mới nhận ra rằng hắn chưa bao giờ thoát khỏi ký ức ấy.
Hắn vẫn bị giam cầm ở đó.
Đối mặt với ngôi nhà đổ nát, thế giới của hắn cũng tan vỡ.
Tất cả là lỗi của Aks.
Aks phải trả giá cho điều đó.
Moose giơ con búp bê nhện màu đen lên trước mặt, nắm chặt lại, bóp mạnh, rồi giận dữ kéo lê nó.
Con búp bê nhện đã gắn bó với thời thơ ấu của Moose, đã có nhiều năm trôi qua. Đường chỉ nối giữa các chân nhện và thân đã bị lỏng ra và có một chỗ đã rách.
Dưới sự kéo mạnh của Moose, một cái chân nhện tách hẳn khỏi cơ thể, để lộ phần bên trong của nó.
Bông trắng trông giống như máu phun ra từ cơ thể trùng cái.
Động tác của Moose khựng lại, sau đó hắn cố nhét chân nhện trở lại, nhưng không tài nào gắn lại được nữa.
Moose ngồi đờ đẫn với con búp bê hỏng trong tay hồi lâu, cho đến khi thiết bị liên lạc trên cổ tay phát ra tiếng báo hiệu.
"Tít____"
"Thưa Điện hạ, theo kế hoạch mà ngài đã đặt ra tối qua, chiều nay ngài cần đến quân bộ. Có cần chuẩn bị phi thuyền cho ngài không?"
Dòng suy nghĩ ngưng trệ của Moose dần trở lại.
Ánh mắt của hắn rơi vào con búp bê nhện bị hỏng, hắn mở miệng, giọng nghèn nghẹn:
"Chuẩn bị phi thuyền, đến quân bộ."
Quân bộ... và còn một con trùng khác, tàn tạ hơn nhiều.
________________________________________________________________________________
(#_<-)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro