CHƯƠNG 163 - PN TG1 - TIẾNG LÒNG
Aks, quân thư cấp S+++, gần như đạt cấp SS, có thể tay không đẩy được những bộ giáp chiến đấu nặng hàng trăm tấn.
Hiện tại, trùng đực lại cảm thấy anh không thể nhấc nổi chiếc vali hành lý nén này.
Aks cũng không biết, liệu việc suýt ngã khi đi bộ trên mặt đất phẳng có xấu hổ hơn, hay là bị trùng đực cho là không thể xách hành lý mới là điều đáng xấu hổ.
Giống như anh không biết, câu nói 'Sao không bế ta luôn đi' của Moose là ý nghĩ thật của hắn, hay chỉ là một lời than vãn lạ lùng.
Trong khoảnh khắc anh đang lưỡng lự, Moose đã nhanh chóng gắn lại bánh xe bị hỏng.
Rồi hắn đứng lưỡng lự một bên, nhìn anh, có vẻ lo lắng anh không nhấc nổi hành lý, như thể luôn sẵn sàng giúp anh.
Chắc chắn là trong hành lý của Moose có thứ gì đó quan trọng và quý giá.
Aks tự mình đưa hành lý của Moose đến chỗ kiểm tra rà quét của quân bộ, trong suốt quá trình, ánh mắt anh không rời khỏi hành lý.
Khi anh đi ra, Moose đứng bên đường, cao lớn uyển chuyển, khí chất tuyệt vời.
Điều này đã thu hút không ít ánh mắt của các quân thư.
Trùng đực mặc quân phục thật sự rất thu hút, huống hồ Moose lại có vẻ ngoài đẹp đẽ, thân hình lý tưởng, cộng với khí chất và gia thế xuất chúng.
Nếu không phải vì vẻ mặt của Moose có vẻ không vui và khí thế tỏa ra quanh hắn khiến người ta cảm giác như 'ai lại gần sẽ chết', có lẽ những quân thư đã lao vào hắn từ lâu rồi.
Aks tiến lại gần.
Moose quay lại phàn nàn, "Anh chậm quá."
"Xin lỗi, quân bộ có quy định kiểm tra nghiêm ngặt, tốn chút thời gian."
Aks không nói rằng, hành lý của Moose rõ ràng đã vượt quá số lượng quy định của quân bộ.
Nhưng vì người mang hành lý đến kiểm tra là anh, và người chủ của hành lý là trùng đực, lại là Thân vương, nên những trùng ở khu kiểm tra đã giả vờ không nhìn thấy và cho qua.
Ánh mắt của các quân thư xung quanh quá nóng bỏng, Aks liếc một cái lạnh lùng, xua đuổi chúng.
Anh khéo léo tiến lại gần Moose hơn, tự đi vào lãnh địa của hắn, anh thì thầm: "Ta đưa ngài tới ký túc xá."
"Ừ." Moose đáp lại, rồi giả vờ không vui, "Anh dọa hết mấy người theo đuổi ta rồi."
[Có phải anh ấy đang ghen không?]
[Anh ấy có ghen thật không?]
Moose lén lút quan sát.
Aks nuốt khan, bàn tay nắm chặt vali hành lý, cố gắng giữ bình tĩnh: "Họ chỉ là đi hoàn thành nhiệm vụ huấn luyện thôi. Ngài không cần để ý mấy trùng... mấy chục trùng theo đuổi ngài này làm gì. Tất cả quân thư chưa kết hôn trong quân bộ đều ái mộ ngài."
Số liệu này thậm chí có thể mở rộng ra toàn Đế quốc.
Còn về việc ghen... Aks cũng không hiểu hết cảm xúc trong lòng mình, anh chỉ không muốn những quân thư quấy rầy Moose và ảnh hưởng đến hắn.
"Thật vậy sao? Ta nhớ là Trung tướng Aks đến nay vẫn chưa kết hôn."
[Anh cũng thích ta sao?]
[Chưa kết hôn... tức là anh đã từ chối kết hôn với ta.]
[Lòng đố kỵ.gif]
[Xé con nhện bông.gif]
[Cắn con nhện bông.gif]
"......"
Aks thật không ngờ trong suy nghĩ của Moose lại có cả ảnh động.
Anh... dĩ nhiên là yêu Thân vương.
Không có trùng nào mà không yêu trùng đực nhỏ mà mình nuôi lớn.
Cũng chẳng có trùng nào có thể không yêu một trùng đực đã đánh dấu sâu với mình.
Nhưng anh không thể là một trong những người theo đuổi Moose.
Aks chỉ có thể im lặng lảng tránh chủ đề này.
Điều này hiển nhiên khiến Moose càng tức giận hơn.
Moose bước nhanh về phía trước, hoàn toàn không muốn quan tâm đến anh.
[Trùng cái đáng ghét.]
[Aks thật phiền phức!]
[Cứ làm một con trùng cái độc thân suốt đời đi!]
Aks giữ khoảng cách một bước sau Moose, thỉnh thoảng nhẹ nhàng nhắc hắn về hướng đi.
Cứ như vậy, cả hai đến khu ký túc xá cho sĩ quan.
Khu này toàn là những biệt thự ba tầng độc lập.
Chắc chắn những tân binh bình thường không thể ở đây.
Nhưng vì Moose là trùng đực, đương nhiên không thể ở chung với quân thư là trùng cái, nếu không sẽ thành một mớ hỗn độn.
Dưới sự sắp xếp có chủ đích của Nguyên soái, nơi ở của Moose được đặt ngay cạnh căn nhà của anh.
Aks dùng chìa khóa Nguyên soái đưa cho để mở cửa cho Moose.
Nguyên soái còn đưa cả một bộ chìa khóa cho anh.
Aks thực sự không biết có nên nói là Nguyên soái quá tin tưởng anh không.
Dù sao, nếu anh là thư phụ của một trùng đực, chắc chắn anh sẽ không thể đưa chìa khóa của nơi ở của con mình cho một trùng cái khác.
Aks đặt hành lý vào trong phòng nhưng bản thân không bước vào, còn rất lễ phép lùi lại một bước.
"Điện hạ, ngài nghỉ ngơi cho tốt, ngày mai sẽ bắt đầu huấn luyện chính thức, lịch trình ta sẽ gửi vào thiết bị đầu cuối của ngài."
Aks suy nghĩ một chút rồi bổ sung thêm:
"Nếu ngài cần gì, cứ gọi ta, ta ở ngay bên cạnh."
Moose nhìn căn biệt thự kế bên một lần nữa, sắc mặt vốn dĩ đã khó chịu vì Aks lùi lại giờ đây cũng có chút dịu đi.
Nhưng ngay sau đó, hắn lại trở nên nghi ngờ.
[Sao lại ở gần thế này? Liệu có phải do anh ấy cố tình sắp xếp không?]
Moose lén liếc nhìn Aks.
[Anh ấy có ý gì với ta không?]
[Nếu anh ấy dám làm gì ta, ta sẽ để anh ấy biết....]
"Điện hạ." Aks đột ngột lên tiếng, giọng điệu thành khẩn: "Ta không có ác ý, xin ngài tin ta."
"Hừ!"
Moose đá một cái vào cửa, bước vào trong phòng.
[Trùng cái vô dụng.]
Aks đứng trước cánh cửa vừa đóng lại, ngơ ngẩn một chút.
Có vẻ như dù Aks làm gì đi nữa thì cũng đều sẽ khiến Moose tức giận.
Một trùng cái lang thang ngoài nơi ở của trùng đực là điều rất bất lịch sự.
Aks nhanh chóng rời đi.
Moose kéo rèm cửa sổ, nhìn ra ngoài một lúc rồi lại tức giận kéo rèm lại.
Đối diện với căn phòng trống trải, Moose đột nhiên không biết phải làm gì.
Thực ra, hắn không ngờ mình lại trở thành một binh sĩ dưới trướng Aks.
Cho đến khi nhận được thông báo từ quân bộ trên tàu bay, hắn mới biết Aks là chỉ huy của mình.
Và là người trực tiếp chịu trách nhiệm đối với hắn.
Làm gì có chuyện một Trung tướng lại đi dạy tân binh chứ?
Rõ ràng đây là kế hoạch của thư phụ hắn.
Thư phụ chắc chắn nghĩ rằng Aks có thể chăm sóc hắn.
Nhưng Moose thật sự không thể hòa hợp với Aks.
Mỗi khi gặp Aks, hắn chỉ muốn tìm cách làm khó anh, gây phiền phức cho anh.
Thực ra, trước khi gặp Aks, hắn đã bắt đầu làm như vậy rồi.
Khi biết Aks là huấn luyện viên của mình.
Và sẽ đến đón hắn, hắn đã ngay lập tức tháo bánh xe khỏi vali.
Thân vương trong quân đội sẽ rèn luyện ít nhất là năm năm.
Dĩ nhiên, nói chung là sẽ không chỉ ở đây một thời gian ngắn như vậy.
Trùng tộc là giống loài trường sinh, dù là vài chục năm cũng chỉ là một phần nhỏ trong đời trùng.
Quân đội là nơi tốt nhất để tích lũy công lao và quyền lực.
Nhưng Moose là Thân vương trùng đực, sức ảnh hưởng của quân đội với hắn không lớn đến thế.
Để có sự giúp đỡ từ quân đội, các trùng đực chỉ cần một cách đơn giản.
Kết hôn với một tướng quân cấp cao trong quân đội là được.
Dù là hùng phụ của hắn, vốn xuất thân là một tướng quân trong quân đội, khi trở thành Trùng Hoàng, công việc chính của ông cũng chuyển sang chính trị, còn quân đội thì giao cho thư phụ hắn là Nguyên soái Thập An quản lý.
Moose xoa xoa mặt mình.
Đối với một Thân vương chắc chắn sẽ làm người thừa kế suốt vài trăm năm thì những chuyện này còn quá xa vời.
Tuy nhiên, hắn hoàn toàn có thể đấu trí đấu sức với Aks trong quân đội suốt mấy trăm năm, không ngừng tìm cách chọc phá anh, làm phiền anh!
Chỉ nghĩ đến điều này, Moose lập tức tràn đầy quyết tâm.
Mọi sự bất mãn vì không quen với quân đội và sự mơ hồ về tương lai đều tan biến.
Loài trùng thật sự cần có mục tiêu và động lực.
-
Sáng hôm sau, Moose đầy nhiệt huyết gặp Aks ở cửa.
Thực ra, Aks đã đợi khá lâu và cố tình chờ đợi âm thanh trong phòng của Moose để kịp thời bước ra.
"Điện hạ, ngài có muốn đi ăn sáng không? Có lẽ ngài vẫn chưa nhớ đường. Ta sẽ dẫn ngài đi."
[Ai không nhớ đường chứ, ta chỉ nhìn một lần bản đồ của quân đội là nhớ hết rồi.]
"Được, vậy phiền trưởng quan rồi." Moose mỉm cười.
Aks bị nụ cười hiếm hoi của Moose làm cho lóa mắt.
Dù sau hai lần thức tỉnh, Moose trông chẳng giống trùng đực nhỏ mà anh nhớ chút nào.
Nhưng khi hắn cười, Aks lại cảm thấy như có một trùng đực nhỏ đang đứng trước mắt mình.
Có lẽ, sự khác biệt lớn nhất giữa Thân vương và trùng đực nhỏ trước đây thực ra chỉ là về tính cách và khí chất.
[Anh ấy sao vậy? Trông ngốc nghếch quá.]
[Anh ấy dễ ăn chiêu này lắm sao? Trùng đực tân binh ngoan ngoãn dễ bảo?]
[Hmmm, để ta nghĩ lại....]
Aks đi trước dẫn đường nhưng lại nhịn không được muốn nghe tiếng lòng của Thân vương.
Tất cả sự chú ý của anh đều đặt vào suy nghĩ của Thân vương.
Nhưng những suy nghĩ phía sau lại quá yếu ớt và mơ hồ, giống như Thân vương cũng không suy nghĩ rõ ràng được điều gì.
Họ bước vào nhà ăn.
Aks dẫn Thân vương đến quầy có nhiều rau củ quả hơn để lấy thức ăn.
Trùng cái cần protein chất lượng cao, khẩu vị thường thiên về các món thịt.
Trong khi trùng đực lại thích rau quả, ngũ cốc tinh chế và còn rất thích đồ ngọt.
Trên thực tế, Aks rất ít khi đến nhà ăn, anh thường tiết kiệm thời gian bằng cách uống dịch dinh dưỡng.
Khi Thân vương đến, như thường lệ, đã thu hút rất nhiều sự chú ý.
Aks cố gắng đi gần Thân vương, bảo vệ hắn trong phạm vi của mình.
Chỉ là khi nhận xong bữa ăn dinh dưỡng, Aks do dự một chút, cuối cùng ngồi xuống tại bàn ăn đối diện với Thân vương.
Trùng cái và trùng đực cùng ăn trên cùng một bàn thì quá mờ ám, không phù hợp.
Moose không biểu lộ cảm xúc, chỉ chậm rãi xiên dĩa vào quả.
[Đâm chết anh.]
Aks: "......"
Thân vương ăn rất chậm, động tác tao nhã và quý phái, thực sự rất dễ nhìn.
Nếu bỏ qua tâm tư của hắn.
Aks điều chỉnh tốc độ ăn của mình theo nhịp độ của Thân vương, khi Thân vương ăn xong, anh cũng vừa vặn ăn hết miếng thịt cuối cùng trong đĩa của mình rồi đứng dậy.
Đối với một trùng như anh, trùng luôn hoàn thành bữa ăn trong vòng ba phút, việc cố gắng ăn chậm và kéo dài như vậy thực sự rất khó.
Một quân thư ăn chậm như vậy thì thật kỳ lạ, nếu là bình thường, chắc chắn sẽ thu hút ánh nhìn của nhiều trùng khác.
Nhưng lúc này không có trùng nào chú ý đến Aks.
Vì tất cả các quân thư trong nhà ăn dường như đều mắc phải hội chứng biếng ăn, một bữa ăn dinh dưỡng mà ăn cả nửa tiếng, ngồi xuống là không động đũa.
Nhìn thì như đang ăn, thực tế là tất cả đều đang nhìn chằm chằm vào Thân vương.
Aks nhíu mày nhìn tình hình xung quanh.
Những quân thư này thực sự là... thái độ lười biếng.
Aks mở thiết bị đầu cuối nhìn giờ, gõ nhẹ lên mặt bàn rồi từ từ nói:
"7 giờ 59 phút, còn... 50 giây nữa là đến giờ huấn luyện buổi sáng."
Các quân thư ngay lập tức phát ra tiếng thở dài, cuống cuồng dọn đồ và chạy vội đi.
Chỉ trong chớp mắt, cả nhà ăn đã vắng tanh.
Moose - vừa đứng dậy: "???"
Nhìn vào nhà ăn vắng vẻ, rồi lại nhìn Aks bên cạnh, Moose hỏi:
"Trưởng quan, ta có bị tính là đi muộn không?"
Lẽ ra là sẽ bị ghi lại, nhưng...
"Không, ta vẫn còn đây mà."
Aks cho hắn một ánh mắt an ủi.
"Cho dù có đi muộn, thì chúng ta đều đi muộn cùng nhau."
[Đi muộn cùng Aks...]
[Nghe có vẻ thú vị.]
Aks dẫn Moose đến phòng huấn luyện lúc 8 giờ 5 phút.
Moose nhìn quanh một vòng trong phòng huấn luyện vắng tanh.
"Chỉ có chúng ta thôi à?"
"Đúng vậy."
Aks mở màn hình chiếu, vừa điều chỉnh thiết bị huấn luyện, vừa nói:
"Ngài là tân binh trùng đực duy nhất, sẽ huấn luyện riêng."
Có một cảm giác bị đối xử khác biệt.
Trước đây trong các công tác sắp xếp chỗ ở và sinh hoạt, cảm giác này chưa rõ ràng lắm, nhưng giờ ngay cả việc huấn luyện hàng ngày cũng bị đối xử khác biệt, Moose đột nhiên cảm thấy không thoải mái.
Dù lý trí biết rằng thể chất của trùng đực và trùng cái khác nhau, việc tách riêng để huấn luyện là điều hợp lý, nhưng về mặt cảm xúc, Moose vẫn cảm thấy bị coi thường.
Đặc biệt là khi hắn nhận thấy Aks đang chỉnh sửa lại các bài tập trên màn hình, xóa đi nhiều phần, giảm mức độ khó xuống rất nhiều.
Điều không thể chấp nhận nhất là bị Aks coi thường.
"Trưởng quan, ta đã gia nhập quân đội, ta là một quân trung, anh nên coi ta là lính chứ không phải là trùng đực hay Thân vương."
Moose nói: "Ta yêu cầu có độ khó huấn luyện giống như những tân binh trùng cái cùng cấp bậc! Anh chưa cho ta thử, sao anh biết ta không làm được?"
Aks muốn từ chối, nhưng khi nhìn vào ánh mắt kiên quyết của Thân vương, anh chỉ có thể để cho Thân vương thử.
Còn mình đứng ở một bên canh chừng, bảo đảm Thân vương không bị thương, luôn sẵn sàng tắt chế độ huấn luyện khi cần.
Moose làm theo kế hoạch huấn luyện được nửa giờ, trùng đã gần như muốn phát điên.
Tại sao lại mệt như vậy? Tại sao lại khó như thế?
Trước đây ở nhà hắn cũng thường xuyên tập luyện mà.
Nhưng độ khó và yêu cầu của bài tập này quá khác biệt, căn bản không phải cùng một cấp độ.
Đến lúc sau, Moose hoàn toàn là vì không muốn mất mặt trước Aks và vì lời nói của chính mình mà nghiến răng tiếp tục làm.
Aks đứng bên cạnh lo lắng nhìn.
Anh rất muốn khuyên Thân vương dừng lại.
Nhưng lại sợ rằng lời nói của mình sẽ khiến Thân vương tức giận như lần trước, không biết phải mở lời như thế nào.
Thân vương thật sự rất tài giỏi, vấn đề duy nhất là, Thân vương nói muốn 'có độ khó huấn luyện giống như tân binh cùng cấp bậc'.
Thân vương là S+.
Cả Đế quốc, những con trùng cấp S chỉ đếm được trên đầu ngón tay, chưa nói đến S+.
Nếu xét kỹ, thì ngay trước mặt Thân vương có một người.
Đó chính là Aks.
Aks, dù chưa đạt đến cấp SS, nhưng vẫn có thể được xếp hạng S+.
Aks đã cung cấp cho Thân vương mô-đun huấn luyện mà anh đã từng sử dụng.
Anh nghĩ Thân vương sẽ nhận ra độ khó, thử một chút rồi bỏ cuộc, nhưng không ngờ Thân vương lại có thể kiên trì lâu đến vậy.
Sau khi chịu đựng một giờ đồng hồ, Moose hoàn toàn kiệt sức và ngã xuống.
Aks ngay lập tức tắt mô-đun huấn luyện, cúi xuống kiểm tra tình trạng của Thân vương.
Moose miễn cưỡng ngồi dậy, quay lưng lại với anh, không thèm nhìn.
[Ôi xấu hổ quá.]
[Làm như vậy trước mặt Aks, ta sẽ chẳng bao giờ ngẩng đầu lên được nữa.]
[Sẽ bị cười nhạo mất.]
[Ôi ôi ôi.]
"Thân vương thật tuyệt vời." Aks nói.
"Đừng dỗ dành ta, ta đâu phải con non nữa." Moose không tin, vùi đầu vào đầu gối giả vờ như chết.
Aks tiếp tục:
"Đây là mô-đun huấn luyện của ta, Thân vương đã thực hiện độ khó huấn luyện của quân thư cấp S+, việc hoàn thành được phần lớn đã là rất tuyệt vời."
Moose lúc này mới ngẩng đầu lên nhìn anh, mắt còn rưng rưng.
"Thật không?"
"Thật." Aks gật đầu.
Về phần những bài tập trong suốt một tiếng qua chỉ là bài khởi động của anh, Aks không có ý định nói cho Thân vương biết.
[Aks là một quân thư sắp đạt cấp SS, ta có thể chịu đựng được dưới mức huấn luyện của anh ấy lâu như vậy, ta thật tuyệt vời.]
[À, độ khó huấn luyện của quân thư cấp S cũng không có gì đặc biệt lắm.]
"Ta giỏi như vậy, trưởng quan không thưởng cho ta sao?" Moose ngả đầu hỏi.
Tóc dài buộc đuôi ngựa rủ xuống theo cử động của Thân vương, tạo thành một đường cong đẹp mắt.
Aks nuốt nước bọt, khàn giọng hỏi: "Thân vương muốn thưởng gì?"
"Ừm....."
Moose di chuyển tầm mắt, quét qua người Aks.
[Cho ta dựa vào ngực một chút.]
Aks ngẩn người, ánh mắt chệch đi.
Anh vốn đã ngồi cạnh Thân vương, rất gần. Nếu như anh lại...
Aks di chuyển cơ thể, hơi lùi về phía sau Thân vương một chút.
Khoảng cách giờ lại gần hơn.
[Hả?]
Moose quay lại, không hiểu gì cả.
Aks cúi mắt, trầm giọng nói: "Thân vương vừa trải qua một bài huấn luyện cường độ cao, cần được massage để thư giãn cơ bắp, nếu không sau này sẽ bị đau nhức."
"Ồ, vậy phiền trưởng quan rồi."
Cảm nhận bàn tay của Aks đặt lên vai, rồi xuống cánh tay của mình, Moose dần dần thả lỏng, cảm giác thoải mái khiến hắn nhắm mắt lại, suýt nữa muốn nằm xuống.
"Ngài có thể tựa vào ta." Aks cúi mắt, thì thầm: "Như vậy... sẽ thuận tiện hơn."
[Wow!]
Moose kiềm chế, từ từ tựa người về phía sau, chạm vào cơ thể của Aks.
[Mềm mại, ấm áp.]
[Vòng ngực rộng rãi và mạnh mẽ.]
Cảm giác thỏa mãn và dễ chịu mãnh liệt khiến hắn không thể không dựa hẳn vào người Aks.
Aks cố gắng thả lỏng cơ thể, không muốn tỏ ra quá căng thẳng hay cứng nhắc, tiếp tục xoa bóp cho Thân vương.
Tư thế hiện tại của họ giống như Aks đang ôm chặt trùng đực vào lòng.
Một khối ấm áp, mềm mại trong lòng, chính là toàn bộ thế giới của anh.
Cả thế giới của anh ngẩng đầu lên từ lòng ngực, nhắm mắt lại và chất vấn:
"Trước đây trưởng quan cũng từng xoa bóp cho những binh sĩ khác như thế này sao?"
"Không." Aks nhìn hắn, đáp.
Chỉ có ngài.
Moose lúc này mới hài lòng cuộn người lại vào lòng Aks.
Lén lút cọ cọ một chút.
[Chỉ cọ một chút thôi, chắc sẽ không bị phát hiện đâu nhỉ?]
[Không bị phát hiện, lại cọ thêm chút nữa.]
[Hì hì.]
________________________________________________________________________________
(•ˋ _ ˊ•)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro