Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 15 - HỒ SƠ CỦA THƯ QUÂN

Moose đã uống say và buồn bã suốt đêm, nhưng sáng hôm sau hắn lại hồi sinh đầy sức sống và quyết định sẽ trừng phạt kẻ khiến mình khó chịu.

Người đầu tiên chính là mặt trăng.

À không, là Aks.

Còn về việc bác sĩ nói rằng 'trùng cái mang thai cần giữ tâm trạng tốt', điều này không khó, chỉ cần 'cho một cái tát rồi sau đó là một quả táo ngọt' là xong.

Chỉ cần quả táo đủ ngọt, tâm trạng của Aks sẽ cải thiện, những đau khổ trước đó cũng không còn quan trọng nữa.

Nhưng thế nào mới là 'quả táo' đủ ngọt?

Moose suy nghĩ một lúc, rồi mở thiết bị đầu cuối để tìm kiếm 'những thứ trùng cái thích nhất' và 'điều quan trọng nhất với trùng cái'.

Những câu trả lời được đánh giá cao nhất lần lượt là: trùng đực, con non, cơ giáp, và công việc.

Aks đã có trùng đực và con non rồi, dù không hài lòng, anh cũng không có quyền thay đổi.

Aks cũng có cơ giáp.

Dù hiện tại quyền sở hữu thuộc về Moose, nhưng mỗi ngày Moose vẫn cho phép anh có hai tiếng tập luyện trong thời kỳ mang thai. Trong khoảng thời gian đó, Aks có thể tự do lái tất cả các cơ giáp trong phòng sưu tập của Moose, bao gồm cả 'Vũ Xà Thần'.

Cuối cùng, chỉ còn lại....công việc?

Moose không khỏi kinh ngạc, hoàn toàn không thể hiểu được suy nghĩ của trùng cái.

Sao lại có trùng thích công việc chứ?

Dù chính Moose cũng có rất nhiều công việc, nhưng đó là vì trách nhiệm của hắn. Nếu không bị ràng buộc bởi địa vị và trách nhiệm, hắn chắc chắn sẽ làm việc một cách tùy hứng, khi nào thấy thích thì làm, không thích thì mặc kệ.

Moose cẩn thận tìm hiểu thêm và phát hiện ra rằng trùng cái thực sự rất thích công việc, yêu thích từ tận đáy lòng.

Có lẽ do bản năng và lịch sử của Trùng tộc, mỗi trùng cái đều giống như một bánh răng trong cỗ máy khổng lồ của Trùng tộc.

Họ quen với việc ở yên tại vị trí của mình.

Một khi rời khỏi vị trí của mình, họ sẽ trở nên lạc lõng, dường như mất đi mục tiêu trong cuộc sống, và dần dần tàn lụi.

Moose hồi tưởng lại hình ảnh Aks luôn ở trong căn phòng dưới lòng đất.

Luôn im lặng, trầm mặc như chết, không có chút sức sống.

Chỉ khi liên quan đến trứng trùng, anh mới thể hiện một chút sức sống, không còn u ám nữa.

Đôi khi, Moose cảm thấy rằng không phải Aks giúp trứng trùng sống sót, mà chính trứng trùng đã níu giữ sự sống của Aks.

Chỉ là một thân xác bị kéo lê bởi trứng trùng mà thôi.

Nhưng trứng trùng rồi cũng sẽ nở, ấu trùng rồi cũng sẽ lớn lên, trưởng thành, và rời xa.

Đến lúc đó, Aks sẽ sống dựa vào điều gì?

Hắn cần tìm cho Aks 'chiếc đinh vít' này, một vị trí thuộc về anh.

Thư quân của thân vương, tài sản của Moose...

Những điều này rõ ràng không phải là vị trí mà Aks sẽ chấp nhận trong lòng.

Ánh mắt Moose dừng lại ở từ 'công việc' hiện trên màn hình ảo.

Moose lẩm bẩm: "Có lẽ, mình cần phải đến gặp thư phụ rồi."

Moose chỉnh trang lại bản thân, bước xuống lầu và nói với quản gia:

"Chuẩn bị phi thuyền, ta muốn vào cung."

"Vâng, thưa Điện hạ."

Quản gia rất vui mừng khi thấy thân vương Điện hạ chịu ra ngoài.

Kể từ khi thân vương thức tỉnh sinh lý và bị thương, đã bốn tháng rồi hắn không ra khỏi cửa.

Ban đầu, Trùng Hoàng bệ hạ còn muốn đón thân vương vào cung để dưỡng thương, nhưng bị thân vương từ chối.

Nguyên soái Thập An đã ở lại chăm sóc thân vương suốt ba tháng. Sau đó, vì sức khỏe của thân vương đã tốt hơn và quân vụ bận rộn, Nguyên soái đã rời đi.

Sau đó là Trung tướng Aks được thả ra khỏi phòng trừng phạt và mang thai trứng trùng.

Thân vương đã giữ kín chuyện này.

Hắn vừa xử lý công việc trực tuyến vừa cung cấp tin tức tố để nuôi dưỡng trứng trùng cho Trung tướng.

Đến giờ, Trùng Hoàng bệ hạ và Nguyên soái vẫn chưa biết thân vương đã có ấu trùng.

Quản gia sợ rằng thân vương định giấu mãi chuyện này.

May thay, sau khi tình trạng của trứng trùng ổn định, thân vương đã quyết định vào cung.

Quản gia lập tức sắp xếp phi thuyền mới nhất.

Nhìn theo thân vương ngày càng đẹp trai và rạng rỡ hơn sau khi thức tỉnh sinh lý bước lên phi thuyền.

·

Trong khu vườn của hoàng cung, hoa nở rực rỡ khắp nơi.

Trên chiếc bàn tròn màu trắng, trái cây và bánh ngọt được bày đầy.

Moose ngồi trên ghế, vuốt ve con mèo lông dài đang ngủ gục trên chân mình.

Quân thư cao lớn với mái tóc vàng đứng bên bàn, dùng dao cắt bánh ngọt thành năm phần đều nhau.

"Nếm thử đi, khi còn nhỏ con thích nhất món này."

Quân thư tóc vàng đưa một miếng bánh ngọt nhỏ tới trước mặt Moose.

"Thư phụ, con đã không còn là trùng con nữa."

Dù nói vậy, Moose vẫn nhận lấy miếng bánh nhỏ tỏa ra hương thơm ngọt ngào của sữa và trái cây.

"Đúng là một trùng thành niên rất xuất sắc. Nhưng dù con có lớn đến đâu, con vẫn là ấu trùng của thư phụ."

Nguyên soái Thập An cười nói.

Moose nhìn vào đôi mắt đầy ý cười của thư phụ, mím môi cười khẽ.

Hắn và thư phụ của mình thật sự rất giống nhau.

Cùng một màu tóc vàng sáng, đôi mắt dị sắc giống nhau đến kỳ lạ.

Chỉ là, vì là trùng đực, các đường nét của Moose tinh tế và xinh đẹp hơn một chút.

Nếu trùng con của Aks ra đời....

Một ấu trùng với màu sắc giống hắn, nhưng khuôn mặt sẽ cứng cáp và đẹp trai hơn giống của trùng cái.

Có lẽ sẽ rất giống thư phụ của hắn, và rất dễ dàng giành được sự yêu thích của hùng phụ.

Dù gì thì, cả tộc Trùng tộc đều biết Trùng Hoàng bệ hạ có sở thích đặc biệt với đôi mắt dị sắc.

Moose lưỡng lự không biết mở lời như thế nào.

Nếu thư phụ của hắn biết, hắn vừa mới thức tỉnh sinh lý đã có ấu trùng của riêng mình.... dù mới chỉ là một trứng trùng, chắc chắn cũng sẽ bị sốc.

Nguyên soái Thập An thấy ánh mắt lén lút cùng biểu cảm chần chừ và mong đợi của Moose.

Ông biết ngay rằng hắn có điều gì đó muốn nói nhưng lại ngại mở lời.

"Nói đi, chỉ cần là điều con muốn, sao thư phụ còn có thể từ chối con chứ?" Thập An cười nhẹ nói.

"Là chính thư phụ đã nói đó nhé."

Moose thẳng thắn: "Con muốn hồ sơ của Aks. Con muốn điều anh ta đến Bạch Dạ tinh."

Bạch Dạ tinh, lãnh địa của Thân vương Moose.

Hắn muốn điều Aks về dưới quyền của mình.

Nghe thấy cái tên quen thuộc đó, Thập An nhíu mày, gương mặt trở nên nghiêm trọng.

"Ta và Trùng Hoàng bệ hạ đều không đồng ý việc con giữ Aks lại ở phủ thân vương."

"Con không chịu nói rõ chuyện gì đã xảy ra đêm đó, và việc Aks đột ngột tấn công con sau khi con thức tỉnh sinh lý cũng quá kỳ lạ..."

Thập An khuyên nhủ: "Sese, con nên giao cậu ta cho tòa án, để họ điều tra mọi chuyện và đưa ra phán quyết theo pháp luật."

Phán quyết theo pháp luật.....

Moose nhếch môi cười và nói:

"Chuyện Aks làm con bị thương là sự thật không thể thay đổi, điều tra thế nào cũng không tránh khỏi án tù chung thân, có khi còn bị đày đến một tinh cầu hoang vắng nào đó mà con không nhìn thấy để lao động cải tạo."

"Dù sao cũng là án tù, chi bằng giữ anh ta ngay trước mắt con, do con tự trừng phạt, như vậy con mới hả giận!"

Moose nói rồi cắm mạnh chiếc nĩa bạc vào miếng bánh trên đĩa, như thể đang coi đó là một con trùng cái, đâm đến tan nát.

Thập An đau đầu xoa trán.

Đứa con này của ông, bình thường thì rất ôn hòa, lý lẽ rõ ràng, sao cứ liên quan đến Aks là lại trở nên vô lý như vậy?

Thấy thư phụ xoa trán, Moose có chút hối hận vì mình đã nói quá nặng lời.

Nhưng việc giao Aks ra ngoài là hoàn toàn không thể.

Moose đứng dậy, bước đến sau lưng Thập An, vỗ nhẹ lên lưng ông, cố gắng làm dịu bầu không khí.

Hắn dịu giọng nói:

"Thư phụ đừng bận tâm chuyện này nữa."

"Giao cho tòa án là xử lý theo pháp luật, còn con, với tư cách là hùng chủ của Aks, quyết định giải quyết riêng, cũng là điều pháp luật cho phép."

"Con đâu có vi phạm gì."

Moose không nhắc thì thôi, vừa nhắc đến Thập An lại càng bực mình hơn.

Ông đã nuôi nấng đứa con này với bao yêu thương và che chở, thế mà ngay ngày trưởng thành, không nói một lời, nó đã ép buộc một con trùng cái thành thư quân của mình.

"Được thôi, con giữ thư quân ở nhà là đúng luật."

"Nhưng không có lệnh của quân đội thì không được phép điều động hồ sơ của quân thư. Hồ sơ này, con không thể lấy được."

Thập An nghiêm mặt, ngồi thẳng người trên ghế, uy nghi của một Nguyên soái lộ rõ.

Mọi thứ dường như quay về vạch xuất phát.

"Vì vậy con mới đến nhờ ngài mà."

Moose cúi người, tựa vào lưng Thập An, cằm chống lên vai ông, nhẹ nhàng lay người ông và nũng nịu gọi: "Thư phụ~"

Thập An suýt nữa không giữ được vẻ mặt nghiêm nghị, phải cố gắng lắm mới không để lộ biểu hiện dao động.

"Quy định là quy định, con có năn nỉ cũng vô ích."

"Nhưng, nhưng... Aks đang mang thai mà." Moose nhẹ giọng nói.

"Cái gì?!!"

Trước câu hỏi kinh ngạc của thư phụ, Moose giơ tay đầu hàng, khai hết mọi chuyện có thể.

"Tóm lại là, anh ta đang mang trứng, tinh thần cũng không ổn, cảm xúc rất trầm lặng và u ám."

"Con nghe nói các trùng cái đều rất thích làm việc, có lẽ cho anh ta ra ngoài làm việc sẽ tốt hơn một chút."

Thập An như bị quá tải, chống đầu gục xuống bàn.

Đứa con của ông không chỉ cưỡng ép ghép đôi với một trùng cái ngay ngày trưởng thành, mà trùng cái đó còn đang mang thai?

Quan trọng hơn nữa, trùng cái đó từng làm con ông bị thương nặng.

"Dù có chuyện gì đi nữa, cậu ta cũng suýt giết chết con, thế mà con lại cho cậu ta ra ngoài làm việc sao?"

Thập An nhìn Moose với ánh mắt phức tạp.

"Chuyển anh ta đến Bạch Dạ tinh cũng vẫn nằm trong tầm kiểm soát của con mà? Anh ta không thể đi đâu được, cũng chẳng làm gì nổi." Moose chậm rãi đáp.

Thập An đưa tay vuốt nhẹ đầu Moose, im lặng hồi lâu rồi khẽ thở dài.

Đứa trẻ này, từ sau sự việc đó, đã trở nên độc lập hơn... và cũng cố chấp hơn.

Moose quen giữ mọi chuyện trong lòng, dù có bị uất ức cũng không hé môi.

Một khi đã quyết định thứ gì sẽ không bao giờ thay đổi, không ai có thể thuyết phục, cũng chẳng ai kéo lại được.

Aks chính là thứ mà Moose đã nhận định.

Trùng cái xuất thân từ Ám tinh... giờ nên gọi là Bạch Dạ tinh.

Quá đeo bám vào một thứ thường sẽ chỉ khiến mình tổn thương.

Nhưng Thập An biết rằng Moose sẽ không nghe bất kỳ lời khuyên nào nữa.

"Ta sẽ sắp xếp, bằng cách hợp lý và hợp pháp để điều Aks đến Bạch Dạ tinh cho con." Thập An nói.

"Cảm ơn thư phụ! Con đã biết ngay thư phụ là tốt nhất mà!" Moose vui mừng ôm lấy cánh tay của Thập An.

"Chỉ lúc này mới ngọt ngào thế thôi." Thập An cằn nhằn, nhưng thật ra rất hưởng thụ sự nũng nịu của đứa con này.

"Phải rồi, cơ thể con đã hồi phục gần như hoàn toàn, đã đến lúc tổ chức lễ trưởng thành rồi."

Thập An nói: "Đầu tháng tới, Trùng Hoàng bệ hạ sẽ tổ chức tiệc mừng tại cung điện để chúc mừng con trưởng thành. Lúc đó, hãy dẫn Aks cùng tham dự."

Moose ngừng lại một chút.

Thực ra hắn không muốn để Aks ra ngoài, cho anh đi làm việc đã là bất đắc dĩ, nhưng lễ trưởng thành thì...

Được rồi, lễ trưởng thành cũng rất quan trọng.

Hắn đã trưởng thành, nếu không có Aks, hắn sẽ phải nhảy cùng các trùng cái khác mất.

Moose ngẫm nghĩ một lúc, rồi cũng gật đầu đồng ý.

"Con sẽ dẫn anh ta đến."

·

Trở về phủ thân vương, Moose lập tức nhắm đến tầng hầm.

Đẩy cửa bước vào, Moose ném một bộ quân phục mới tinh trước mặt Aks.

Không giấu được sự phấn khích, hắn ra lệnh:

"Mặc vào!"

Hắn đã chờ đợi khoảnh khắc này rất lâu rồi.

Tất cả sự chuẩn bị đều chỉ để cuối cùng có thể hành hạ Aks một cách 'đàng hoàng'.

________________________________________________________________________________

~(>_<。)\

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro