Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 14 - MẶT TRĂNG, THẬT TỆ

[Nhiệm vụ 'Nuôi dưỡng trứng trùng' đã hoàn thành, giá trị tra công -10]

[Giá trị tra công hiện tại: 60]

Cùng với thông báo của bác sĩ, một lời nhắc về việc điểm tra công của Moose giảm vang lên. Tuy nhiên, hắn không để tâm đến điều đó.

Hắn thu hồi các sợi dây tinh thần của mình, đứng lặng lẽ sang một bên, môi mím chặt, trông có vẻ u ám.

Aks lúc này cũng không ổn, tóc rối bù, lông mày nhíu chặt, sắc mặt tái nhợt. Anh cúi đầu, không dám nhìn về phía thân vương.

Việc một trùng cái chống lại quá trình trị liệu tinh thần của trùng đực, ngay cả khi chỉ là trên danh nghĩa, là một sự phản kháng nghiêm trọng.

Nhưng anh không thể.....

Aks im lặng, tay đặt lên bụng, đầu ngón tay bấm sâu vào lòng bàn tay.

Sự may mắn khi tưởng mất đi nhưng lại được trở lại, xen lẫn với cảm giác tuyệt vọng khiến anh không biết nên vui hay nên buồn.

Bác sĩ á thư gãi đầu, không hiểu tại sao hai người này lại như thế. Rõ ràng ông ta vừa thông báo rằng trứng đã hồi phục rồi cơ mà? Ông ta đâu có nói sai thành trứng đã chết đâu, đúng không?

Cuối cùng, Moose là người phá vỡ sự im lặng.

"Hừm, lĩnh vực tinh thần của trùng cái, quả nhiên vô vị đến cực độ."

Moose chế nhạo, rồi quay sang ra hiệu cho bác sĩ đưa kết quả kiểm tra.

Màn hình ảo được chuyển tới trước mặt hắn.

Ánh mắt Moose lướt nhanh qua các số liệu, xác nhận rằng trứng trùng thực sự đã hồi phục sức khỏe, rồi dừng lại ở hình ảnh y học quét của trứng trùng ở cuối màn hình.

Đó là một quả trứng nhỏ xíu, vỏ trứng có hoa văn dạng sương giá, lạnh lẽo nhưng đẹp mắt.

Điểm này rất giống với trùng văn trên người Aks.

Giống đực không có trùng văn, vỏ trứng của chúng thường toàn màu trắng. Hoa văn của á thư thì mờ nhạt. Còn những hoa văn rõ ràng và tinh tế như thế này chỉ có ở những trùng cái.

Moose nhấn vào hình ảnh của trứng, xem xét tình trạng bên trong. Tuy nhiên, bên trong chỉ có một bóng mờ, không thể nhìn rõ điều gì.

Đây là ấu trùng mà Aks luôn tâm niệm, là đứa con của chính anh, một sinh mệnh thực sự thuộc về anh.

Moose nhạt nhẽo chuyển ánh mắt đi, cúi xuống và thấy Aks đang nhìn chằm chằm vào màn hình ảo trước mặt mình, nhìn rất chăm chú.

Hắn bỗng nhớ lại lúc ở trong phòng trừng phạt, cũng chính cái cảnh tượng này. Khi đó, Aks dù bị xích lại nhưng không quan tâm đến hoàn cảnh của mình, mà chỉ chăm chăm vào quả trứng.

Thích đến vậy sao?

Moose đưa màn hình ảo cho trùng cái, cố tỏ ra thờ ơ:

"Một ấu trùng cái, trùng văn giống hệt ngươi, có lẽ ngoại hình cũng giống ngươi."

"Cũng sẽ giống với thân vương Điện hạ."

Bác sĩ á thư mỉm cười nói:

"Theo nghiên cứu, màu tóc và màu mắt của ấu trùng cái phần lớn di truyền từ hùng phụ, trong khi ngũ quan thì di truyền từ thư phụ. Còn với ấu trùng đực thì ngược lại."

Moose nghĩ về bản thân mình và nhận ra điều này quả thật đúng.

Hắn thừa hưởng mái tóc vàng và đôi mắt dị sắc từ thư phụ, nhưng các đường nét khuôn mặt lại giống hùng phụ, tạo nên một dung mạo cực kỳ xuất sắc.

Ánh mắt Moose từ từ di chuyển đến hình ảnh quả trứng.

Một ấu trùng có màu tóc và màu mắt của hắn nhưng lại có gương mặt của Aks... giống như là kết hợp của cả hai.

Moose đột nhiên cảm thấy có chút mong chờ sự xuất hiện của ấu trùng này.

Không còn coi nó đơn thuần là 'trứng của Aks' hay 'phụ thuộc vào Aks', hoặc 'nội tạng đặc biệt bên trong cơ thể Aks' nữa.

"Thật sự sẽ giống Điện hạ sao? Với mái tóc vàng ư..."

Aks khẽ hỏi, ánh mắt rơi vào hình ảnh trứng sâu, nhưng nhanh chóng dời đi như thể bị bỏng, không dám nhìn lâu hơn.

Moose nhướng mày, "Ngươi có ám ảnh gì với ấu trùng tóc vàng sao?"

Hỏi xong, Moose lại cảm thấy khó chịu.

"Thôi, chuyện của ngươi, sở thích của ngươi, chẳng liên quan gì đến ta."

Nói xong, Moose rời khỏi phòng y tế ngay lập tức.

Bác sĩ á thư đứng ngẩn ngơ nhìn bóng dáng thân vương biến mất khỏi cửa phòng y tế rồi quay lại nhìn Aks và hỏi:

"Không đuổi theo sao?"

".....Điện hạ chắc không muốn thấy tôi."

Aks mím môi, trong ngực dâng lên một cơn đau đớn như xé lòng. Anh ngơ ngác chớp mắt, không hiểu nỗi đau này đến từ đâu, nhưng chắc chắn đó không phải là dấu hiệu tốt lành gì.

Aks cố gắng nén lại cảm xúc phức tạp, ngẩng đầu nói với bác sĩ:

"Giải thích thêm cho tôi về trứng trùng đi."

Đây là lần đầu tiên anh mang thai trứng, không có chút kinh nghiệm gì về sinh sản, chỉ có một chút kinh nghiệm làm 'thư phụ'.

Nếu những kinh nghiệm vụng về khi chăm sóc giống đực con có thể coi là kinh nghiệm.

"Được thôi, để tôi giải thích... Ngài đã mang thai bốn tháng rồi, nhưng trứng đã ngừng phát triển một thời gian, nên thực ra bây giờ nó chỉ phát triển như trứng trùng ba tháng thôi."

"Trong giai đoạn này, nhu cầu tin tức tố của trứng không giảm mà còn tăng.... Tất nhiên, không đến mức gấp mười lần như trước, nhưng sẽ cần gấp một đến hai lần lượng tin tức tố bình thường."

"Nhu cầu về tin tức tố cũng sẽ phản ánh lên cơ thể của trùng cái đang mang thai."

Bác sĩ á thư liếc nhìn sắc mặt Aks, khẽ nói:

"Trong những tháng tiếp theo, ngài có thể sẽ phụ thuộc và khao khát thân vương hơn bao giờ hết, và sự phụ thuộc này sẽ rõ ràng hơn khi càng gần đến ngày sinh."

"Đây là phản ứng sinh lý và tâm lý rất bình thường, thậm chí có thể coi là cơ chế tự bảo vệ của trùng cái đối với bản thân và trứng trùng, xin đừng quá áp lực."

"Đợi sau khi sinh xong, ảnh hưởng của tin tức tố sẽ biến mất, mọi thứ sẽ trở lại bình thường."

"..."

Aks không nói gì, im lặng lắng nghe.

-

Đêm đến.

Aks ngồi một mình trên giường, cầm trên tay chiếc máy phát video.

Đây là một chiếc máy phát video hình đồ chơi của trùng con, đã có từ lâu và cầm lên cũng khá nặng tay.

Thân vương đưa cái này cho anh để anh học cách phục vụ trùng đực.

Nhưng máy phát video này có thể kết nối mạng.

Aks không dám liên lạc với những đồng đội cũ của mình, nhưng đôi khi anh lại dùng nó để xem vài thứ khác.

Ban đầu, anh có thói quen đọc tin tức các loại.

Anh tưởng sẽ thấy rất nhiều chỉ trích về việc anh đã gây tổn hại cho trùng đực, nhưng ngạc nhiên thay, không có bất kỳ cuộc thảo luận nào liên quan đến chuyện của anh trên mạng.

Chủ đề duy nhất liên quan đến anh là trong một diễn đàn quân sự nhỏ, có một vài trùng đang thảo luận về việc vì sao anh bị đình chỉ công tác.

Có người đoán rằng anh đang thực hiện nhiệm vụ bí mật.

Cũng có người đoán anh đã về quê để kết hôn.

Anh thực sự đã trở thành một trùng cái đã kết hôn, thậm chí còn mang thai trứng trùng.

Chỉ có điều, những điều diễn ra bên trong, lại hoàn toàn khác xa với những gì dân chúng tưởng tượng.

Không ai biết rằng thân vương đã bị anh làm tổn thương, thậm chí không ai biết thân vương từng bị thương.

Mọi thứ đều bị ém nhẹm, hoặc có thể nói là chưa từng được lan truyền ra ngoài.

Cùng với đó, tội lỗi của thân vương trong việc sử dụng chất cấm để mê hoặc quân thư cũng bị xóa bỏ hoàn toàn.

Aks nhìn vào góc dưới bên phải của máy phát video.

Đã là đêm khuya, thân vương vẫn chưa xuất hiện.

Có lẽ là sẽ không đến.

Điều này... cũng không quá bất ngờ.

Tình trạng trứng trùng đã ổn định, thân vương vốn không cần phải đến mỗi đêm.

Huống hồ, anh còn từ chối việc trị liệu tinh thần của thân vương, chống lại sự xâm nhập tinh thần của hắn.

Về hành động của mình, Aks không hề hối hận.

Cơ thể anh đã hoàn toàn chịu khuất phục trước tin tức tố của thân vương, không thể cưỡng lại nữa. Nhưng ít nhất, tinh thần của anh không thể bị thân vương đánh dấu.

Nếu cả cơ thể lẫn tâm trí đều bị thân vương chiếm đoạt, thì sự kháng cự của anh từ trước đến giờ còn có ý nghĩa gì?

Tắt chiếc máy phát video đang chiếu các kiến thức về nuôi dưỡng ấu trùng, Aks nằm xuống giường, theo thói quen nằm ngửa.

Ngay lập tức, cơ thể anh phản ứng lại sự trống trải.

Thiếu đi thứ gì đó.

Thiếu một trùng đực.

Một trùng đực... thường xuyên đè lên cánh tay anh khi ngủ, đặt đầu lên ngực anh.

Chỉ sau một tháng chung sống, anh đã quen với việc có một trùng đực bên cạnh khi ngủ.

Trong phòng vẫn còn sót lại chút mùi tin tức tố của trùng đực, nhưng lại thiếu mất chính trùng đực đó.

Có nên đi tìm hắn không?

Ý nghĩ đó thoáng qua trong đầu Aks, nhưng nhanh chóng biến mất.

Aks chưa bao giờ coi mình là một thư quân chân chính.

Anh chỉ là một tù nhân, đang cố gắng làm vừa lòng thân vương để sinh tồn.

Anh không nghĩ rằng mình có quyền tự do đi lại trong phủ thân vương.

Thân vương đã sắp xếp cho anh một căn phòng nhỏ dưới tầng hầm.

Vì vậy, khi không có thân vương dẫn dắt, anh chỉ ở yên lặng nơi đây.

Aks nhắm mắt lại, cố gắng buộc mình quen với sự trống trải và cô đơn bất ngờ này.

-

Trong khu vườn của phủ thân vương.

Moose ngồi trên chiếc ghế xích đu, uống rượu một mình giữa đám hoa rực rỡ dưới ánh trăng.

[Bỗng dưng buổi tối mà màn hình không đen làm tôi không quen.]

[Sao chủ phòng lại ngồi đây uống rượu một mình thế này? Có tâm sự gì chăng?]

[Trứng trùng đã ổn định, chủ phòng tạm thời không có nguy hiểm đến tính mạng, nên uống một chút để ăn mừng cũng là điều bình thường.]

[Nhưng bầu không khí này không phải để ăn mừng...]

[Tôi nhớ thân vương có sức khỏe không tốt, đã nghe bác sĩ nhắc đến vài lần. Mặc dù không rõ nguyên nhân cụ thể là gì, nhưng sức khỏe không tốt thì không nên uống rượu mà?]

Khán giả trong phòng phát sóng đã thay đổi thái độ rất nhiều, họ thậm chí còn lo lắng cho tình trạng sức khỏe của Moose.

Thư quân đã được thả ra khỏi phòng trừng phạt, tình trạng của quả trứng cũng đã ổn định lại. Giá trị tra công cũng đang giảm dần.

Thêm vào đó, trong suốt tháng qua, vị thân vương này cũng không làm gì quá đáng hay ghê tởm.

Cùng lắm là nói năng cay độc và thái độ kiêu căng một chút.

Nhưng hắn đẹp trai mà, ngay cả khi mỉa mai cũng vẫn rất đẹp, rất khó để người ta thực sự ghét bỏ.

Họ không biết rằng trong thời gian màn hình đen, thân vương có hành hạ Aks hay không.

Họ chỉ có thể nhìn thấy những gì hiện ra trên livestream.

Suy cho cùng, khán giả là những sinh vật dễ bị lừa dối bởi những gì họ nhìn thấy.

Cũng như Moose, thông minh là thế, vẫn bị cái tốt đẹp mà Aks thể hiện ra mê hoặc.

Moose lắc lư ly rượu trong tay, ngửa mặt lên nhìn ánh trăng trên cao.

Những ký ức mà hắn đã thấy từ vùng tinh thần của Aks cứ mãi quanh quẩn trong đầu.

Trùng cái cao lớn, lạnh lùng với mái tóc đen từng để hắn gối đầu lên chân, vì không muốn đánh thức hắn mà giữ nguyên tư thế đến sáng.

Trước đây, Aks đã đối xử với hắn tốt biết bao.

Chiếc giường duy nhất, Aks để cho hắn ngủ. Dịch dinh dưỡng khó kiếm, anh cũng nhường cho Moose.

Khi quần áo của hắn bị rách, Aks thức suốt đêm để vá lại, dù bàn tay cứng cáp không khéo léo chút nào.

Moose cố tình kêu giường cứng, Aks không biết từ đâu tìm được chăn dày để trải cho hắn.

Hắn còn kêu lạnh, nói không có món đồ chơi yêu thích để ôm thì không ngủ được.

Aks lúng túng, không biết làm thế nào.

Cuối cùng, anh phải nằm chung giường với hắn, trở thành cái gối ôm cho hắn.

Anh lo lắng hắn ăn không đủ, mặc không ấm, ngủ không ngon.

Nhưng tại sao về sau lại thay đổi?

Tại sao lại.... bỏ rơi hắn?

Vì sợ sẽ gây rắc rối, trở thành gánh nặng sao?

Cũng như ánh trăng này.....

Từng chiếu sáng những tia sáng đẹp nhất lên hắn, rồi lại rời bỏ hắn vào lúc tăm tối nhất trước bình minh.

Moose nhắm mắt, uống cạn ly rượu.

Hai gò má của hắn nhanh chóng ửng lên một màu đỏ hồng tươi, đôi mắt nửa khép lại, trở nên mơ màng.

Sau một hồi, Moose bĩu môi, nói:

"Trăng, tệ thật."

[Bọn em đồng ý, trăng tệ, nhưng bánh kem nhỏ của bọn em thì rất tốt.]

[Vì vậy, bánh nhỏ Moose của bọn em đừng nhìn trăng nữa, mau về ngủ đi.]

[Đúng rồi, Điện hạ về ngủ cùng thư quân đi, bọn em không phiền việc mỗi đêm màn hình đen đâu, thật đó //cắn khăn tay//]

Tiếng báo hiệu vang lên, vòng đeo tay của Moose sáng lên.

Nghe thấy âm thanh, Moose quay đầu lại, chậm rãi giơ tay lên mở màn hình ảo, đọc tin nhắn từ bác sĩ.

"Điện hạ, có một việc tôi không biết có nên nói không, nhưng với tư cách là bác sĩ, tôi nghĩ mình cần phải nhắc nhở."

"Việc duy trì một tinh thần tốt và tâm trạng vui vẻ rất quan trọng đối với trùng cái mang thai."

"Cảm xúc của trùng cái sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển của trứng trùng, thậm chí là tính cách về sau."

"Trùng con của Trùng tộc của chúng ta đều có ký ức di truyền, chúng rất nhạy cảm với cảm xúc của cha mẹ, đặc biệt là thư phụ. Tất cả cảm xúc của cha mẹ sẽ được truyền tải lên con non."

"Cuối cùng, chúc ngài và Trung tướng có một buổi tối tốt đẹp."

Buổi tối tốt đẹp nào chứ...

Màn hình ảo sáng lóa trong bóng tối.

Moose tắt màn hình, nheo mắt lại.

Dường như ngay cả ánh trăng trong trẻo cũng trở nên chói mắt.

Moose từ từ trượt xuống, nằm trên chiếc xích đu, nhắm mắt lại, ly rượu trong tay rơi xuống bãi cỏ.

Ánh trăng lại cứ lì lợm xuyên qua mí mắt, đuổi theo hắn.

Moose dùng áo choàng trùm kín đầu, cuộn mình lại, để bản thân chìm vào bóng tối.

Trăng, thật tệ.

________________________________________________________________________________

~(>_<。)\

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro