CHƯƠNG 111 - GIAO NỘP TINH HẠCH VÀ DỊ NĂNG
[Giá trị tra công -15]
[Giá trị tra công hiện tại: 46]
Moose tỉnh dậy, nhìn thấy thông báo trên màn hình ánh sáng thì có chút ngơ ngác.
Hóa ra, chỉ cần nói một câu 'thích' thôi cũng có thể giảm nhiều điểm tra công đến vậy sao?
Ánh mắt cậu rơi vào Aks, người đang đứng bên giường chuẩn bị quần áo cho cậu.
Thử nói lại một lần nữa xem sao?
"Tôi thích anh."
Moose ngẩng đầu lên nói.
Aks hơi khựng lại khi đang đặt quần áo xuống, rồi bất ngờ đưa tay tháo cúc áo của mình.
Tháo được một nửa, anh dường như nhớ ra điều gì đó, gương mặt thoáng chút khó xử, nhẹ nhàng khuyên nhủ: "Cũng nên tiết chế một chút."
Moose: "???"
Tiết chế cái gì chứ?
Cậu nhìn lại màn hình ánh sáng.
Điểm tra công không hề thay đổi.
Thôi được rồi, hóa ra chỉ có thể kích hoạt hiệu ứng một lần.
Quả nhiên không thể lợi dụng kẽ hở.
Moose cũng không cảm thấy thất vọng.
Aks thích cậu, hoàn toàn thuộc về cậu, điều này khiến tâm trạng cậu rất tốt.
Thậm chí ngay cả khi bị Aks 'ăn' bây giờ, cậu cũng sẵn lòng.
Bất kể là kiểu 'ăn' nào.
Nhưng mà, bây giờ cậu hơi đói rồi.
"Bữa sáng hôm nay là gì?"
Moose vừa mặc quần áo vừa nghiêng người nhìn về phía bàn ăn.
Aks cũng bỏ tay đang tháo cúc áo xuống, trong lòng hơi tiếc nuối.
Nhưng anh nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, nghiêm túc trả lời: "Nước ép trái cây tươi, cơm trộn trái cây, salad rau củ..."
Moose: "?"
Đây là bị nhúng vào ổ trái cây sao?
"Sao lại có nhiều trái như vậy..."
Moose còn chưa nói hết câu thì cậu đã nhìn thấy rồi.
Tất cả các loại thực vật biến dị trong xe có khả năng ra quả, đều treo đầy những trái cây chín mọng.
Trái cây của thực vật biến dị là tinh hoa tích tụ từ năng lượng của chúng, là phần quan trọng nhất trên cơ thể chúng.
Quả của thực vật biến dị cấp cao thậm chí còn tương đương với một viên tinh hạch nhỏ.
Thực vật biến dị sẽ không dễ dàng ra quả.
Ngay cả khi ở căn cứ, chúng cũng chỉ kết được vài quả mỗi ngày để Moose ăn.
Dĩ nhiên, Moose cũng chẳng thể ăn nhiều hơn thế.
Nhưng bây giờ, chưa đầy một ngày, số trái cây chúng kết ra đã có thể đóng gói đầy thùng.
"Rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra?" Moose kinh ngạc.
"Không có gì.... chỉ là........ muốn ra quả thôi."
Aks liếc mắt đi nơi khác, có chút chột dạ.
Những thực vật biến dị này mang ý thức tinh thần của anh, gần như có thể xem là một phần của chính anh.
Bình thường chúng tùy tiện nở hoa trước mặt Moose đã khiến Aks khó xử.
Bây giờ lại đồng loạt ra quả, hơn nữa còn ra nhiều như vậy.....
Hoa và quả đều là cơ quan sinh sản của thực vật.
Từ nở hoa đến ra quả chẳng khác nào quá trình thụ thai.
Cảm giác này giống như một phần ý thức tinh thần của anh sau khi nghe Moose nói 'thích' đã lập tức 'cảm ứng mà thụ thai'.
May mắn thay, Moose chỉ thấy ngạc nhiên chứ không nghĩ sâu xa hơn.
Aks nhìn Moose không hề nhận ra điều gì, tâm trạng rối bời, vô thức đưa tay xoa bụng mình.
Anh không biết liệu mình nên vui mừng hay không khi là một giống đực, đặc biệt là một tang thi giống đực vô sinh, nên anh không thể có trạng thái 'mang thai' thật sự.
Moose tiến lại gần quan sát trạng thái của những thực vật biến dị, rồi quay đầu hỏi Aks:
"Chúng kết nhiều quả như vậy, chắc tiêu hao năng lượng lớn lắm? Có cần bổ sung năng lượng cho chúng không? Ví dụ..... cho chúng ăn vài viên tinh hạch?"
Những thực vật biến dị này được trồng để bảo vệ Moose, dĩ nhiên cấp bậc càng cao càng tốt.
Khi còn ở căn cứ, Aks chưa bao giờ để chúng thiếu tinh hạch.
Dưới sự chăm sóc của anh, thực vật biến dị cấp cao nhất đã gần đạt cấp A.
Nhưng giờ không còn ở căn cứ nữa, lại có anh bảo vệ Moose bên cạnh, vai trò của thực vật biến dị không còn quan trọng lắm.
Aks không định tiếp tục nuôi dưỡng chúng như trước.
Việc không lấy tinh hạch của chúng để Moose chơi đùa đã là vì anh nể tình Moose quý mến chúng.
"Không cần, chúng sẽ tự đi săn."
Aks vừa nói vừa tiện tay nhấc một chậu hoa bìm bìm biến dị, mở cửa sổ xe, nhổ cả rễ và ném ra ngoài.
Moose kinh ngạc đến mức há hốc miệng, vội vã nhìn ra ngoài.
Cây bìm bìm biến dị rơi xuống đất lập tức cắm rễ, hệ thống rễ lan rộng, các thân lá trên mặt đất nhanh chóng mọc dài, trải rộng thành một biển hoa kéo dài hàng kilomet.
Một nhánh cây len lén bò qua cửa sổ xe, nhẹ nhàng quấn lấy ngón tay Moose, nở một đóa hoa nhỏ màu hồng nhạt, khẽ chạm vào đầu ngón tay cậu.
Aks quay đầu lại nhìn thấy cảnh này, đôi tai vốn đã không còn nhiệt độ lập tức đỏ bừng lên.
Anh nhanh chóng bước tới, giải thoát ngón tay Moose khỏi nhánh bìm bìm, rồi đóng sập cửa sổ.
"Đám cây này, thật không biết xấu hổ."
Aks cẩn thận nâng tay Moose, nghiến răng mắng.
Chúng luôn tìm cơ hội bám lấy Moose chiếm lợi thế, cứ tùy tiện trưng ra cơ quan sinh sản của mình, không khác gì quấy rối.
Aks chỉ cảm thấy những thực vật biến dị này, mang theo ý thức tinh thần của anh, đã làm hỏng hết hình tượng của anh, khiến anh vừa xấu hổ vừa bực mình.
"Hả?" Moose chẳng hiểu gì cả.
"Chúng rất thân thiện mà."
"Thân thiện.... đúng là thân thiện...."
Aks không biết phải giải thích thế nào, đành lấp liếm, thầm cầu nguyện rằng Moose mãi mãi không bao giờ phát hiện ra sự thật.
Chợt, anh nghĩ đến điều gì đó, vội vàng hỏi:
"Khi tôi không có ở đây, chúng có bắt nạt em không?"
Trước đây, anh thường rời khỏi căn cứ làm nhiệm vụ, ngắn thì vài ngày, dài thì vài tuần, không thể luôn bên cạnh bảo vệ Moose.
Trong thời gian đó, những thực vật biến dị có làm gì Moose không....
Tim Aks như thắt lại.
Moose lắc đầu.
"Đã bảo là chúng rất thân thiện mà. Ban đêm còn đắp chăn cho tôi nữa."
"Đắp chăn?"
"Đúng vậy, chúng rất tốt. Có lúc tôi ngủ quên ngoài sân, chúng sẽ quấn quanh người tôi, biến thành chăn đắp cho tôi. Chỉ có điều, hoa nở nhiều quá, phấn hoa dính lên người, làm tôi cứ ngứa mũi mãi thôi."
Tim Aks hoàn toàn chết lặng.
Hay là lấy hết tinh hạch của chúng ra, đưa cho Moose chơi nhỉ?
Dưới sự ngăn cản của Moose, kế hoạch rút tinh hạch của Aks cuối cùng không thực hiện được.
Anh chỉ còn cách dành thời gian dạy dỗ đám thực vật biến dị phải hành xử đúng mực.
Aks: Nở hoa là chuyện rất riêng tư, không được tùy tiện nở trước mặt người khác.
Thực vật biến dị: Hiểu rồi, chỉ riêng với Sese mới nở thôi.
Aks: Không được làm rơi phấn hoa lên người khác, điều đó rất hạ lưu.
Thực vật biến dị: Hạ lưu là gì?
Thực vật biến dị: Không thể chịu nổi mà, Sese vừa nhìn là chúng tôi đã rải phấn hoa rồi.
Thực vật biến dị: Rõ ràng là anh cũng đã rải 'phấn hoal lên người Sese, mỗi lần đều rải rất nhiều, chúng tôi đều thấy cả.
Aks: Không được cứ quấn lấy Moose mãi.
Thực vật biến dị: Tại sao? Anh cứ quấn lấy Sese mà.
Thực vật biến dị: Chúng tôi chính là anh, anh quấn chúng tôi cũng quấn.
Đàm phán thất bại.
Hay là đốt hết đi.
Aks nắm chặt tay, lửa bùng lên trong lòng bàn tay.
"Aks?"
Moose cảm thấy có chút bất an, vội vàng thò đầu ra ngoài cửa sổ, vừa hay nhìn thấy ngọn lửa trên tay Aks tắt lịm.
Lại nhìn những thực vật biến dị quanh Aks, Moose hơi lo lắng.
Chẳng lẽ Aks phát hiện ra cậu muốn dùng những thực vật biến dị để đối phó với anh sao?
Moose vội vã xuống xe, đặt cành chính của những thực vật biến dị vào chậu rồi ôm lại vào trong xe.
"Cái này nặng lắm, để tôi làm giúp em."
Aks thu lại năng lực, nhận lấy chậu cây từ tay Moose, cùng cậu chuyển vào xe.
Moose do dự buông tay, theo sau Aks, quan sát vẻ mặt của anh.
Vẫn là vẻ mặt lạnh lùng không biểu cảm, không nhìn ra gì.
Aks quá kín đáo, sau khi biến thành tang thi, cảm xúc của anh càng ít thay đổi.
Dường như chỉ khi anh ôm cậu, vẻ lạnh lùng, điềm tĩnh bên ngoài mới tan ra, để lộ phần yếu đuối và mềm mại bên trong.
"Tôi không cần tinh hạch hệ tinh thần nữa."
Moose đột ngột nói.
Aks dừng lại, quay đầu nhìn cậu, ánh mắt đầy nghi hoặc, lông mày nhíu chặt.
"Tại sao?"
Moose đã thử hấp thu tất cả các tinh hạch ngoại trừ hệ tinh thần, nhưng đều không thể kích phát dị năng.
Tinh hạch hệ tinh thần là hy vọng cuối cùng để cậu kích phát dị năng.
Trước đây, Moose rất quan tâm đến vấn đề này.
Đã nhiều lần cậu và Aks chiến tranh lạnh.
Thậm chí suýt nữa đã vì tinh hạch hệ tinh thần mà cắt đứt quan hệ với Aks.
Hoặc có lẽ không phải 'suýt nữa'.
Aks nghĩ đến ngày hôm đó trong xe, khi Moose vung tay, ánh mắt cậu nhìn anh lúc đó......
Anh không dám đối diện, nhưng trong lòng anh rõ ràng biết, vào khoảnh khắc đó, Moose thật sự đã muốn từ bỏ anh.
Aks cho rằng, vấn đề lớn nhất giữa họ chính là viên tinh hạch hệ tinh thần đó.
Chỉ cần mang về viên tinh hạch hệ tinh thần cho Moose, họ có thể quay lại như xưa.
Viên tinh hạch mà Moose quan tâm đến, gần như trở thành một nỗi ám ảnh, viên tinh hạch đã khiến họ xa cách sinh tử.
Sao có thể đột nhiên nói bỏ qua chứ?
Aks nghĩ đến điều gì đó, sắc mặt hơi thay đổi.
"Tôi đã biết rồi."
"Ừm, dị năng giả hệ tinh thần, mục tiêu nhiệm vụ lần này của anh."
Moose cúi đầu, ngón tay lướt qua vết thương trên cổ tay, không biết phải đối mặt thế nào.
Cậu không thể chấp nhận Aks vì mình mà làm tổn thương một dị năng giả vô tội.
Nếu chỉ còn lựa chọn duy nhất này, cậu thà từ bỏ cơ hội khôi phục dị năng.
Thấy Moose không muốn nhìn mình nữa, Aks nghiến răng quay mặt đi, giọng trầm thấp nói:
"Tôi biết nếu làm như vậy em sẽ không tha thứ cho tôi. Nhưng, tinh hạch hệ tinh thần là cơ hội cuối cùng để em kích phát dị năng, tôi biết em quan tâm đến cơ hội này như thế nào."
Moose cắt ngang anh:
"Vậy tại sao lúc đó anh biết tôi quan tâm mà lại chọn đưa tinh hạch cho người khác?"
Bây giờ lại muốn dùng cách này để bù đắp, không tiếc phải giết người để làm vừa lòng cậu.... chỉ là đang tự làm mình cảm động mà thôi.
Dưới ánh đèn trong xe, sắc mặt của Aks tái nhợt.
Lúc đó, anh không thể biện minh.
Giờ đây, anh vẫn không thể biện minh cho chính mình khi còn là con người.
Đó là quyết định của chính anh.
Dù giờ đã biến thành tang thi, tất cả nhân tính chỉ còn lại một mình Moose, anh cũng không thể đồng tình với quyết định đó.
Aks chỉ có thể thông qua ký ức để kể lại suy nghĩ của mình vào thời điểm đó.
"Khi đó, người chữa trị bị tang thi cào trúng, có dấu hiệu nhiễm bệnh, chỉ có tinh hạch hệ tinh thần mới có thể ổn định ý thức của cậu ta."
Các tinh hạch khác nhau có hiệu quả khác nhau.
Giống như việc hấp thu tinh hạch hệ hỏa có thể giúp người ta cảm thấy ấm áp trong mùa đông lạnh giá.
Tinh hạch hệ tinh thần có thể giữ cho ý thức tỉnh táo, là thuốc tốt nhất để chống lại virus tang thi.
Aks nói: "Nếu không có viên tinh hạch hệ tinh thần cứu mạng, cậu ta rất có thể sẽ biến thành tang thi."
Biến thành tang thi, mất đi suy nghĩ và lý trí, tương đương với cái chết.
Moose tất nhiên biết tác dụng của tinh hạch hệ tinh thần.
Không ai hiểu rõ hơn cậu.
Moose ngẩng đầu nhìn Aks, người đang giải thích cho cậu, trong lòng bất chợt cảm thấy khó chịu.
Thật ra, ngay từ khi Aks đưa tinh hạch cho người khác, cậu đã đoán ra tình hình.
Lý trí, cậu hiểu rõ Aks làm như vậy là đúng.
Không có gì quan trọng hơn mạng sống, huống chi đó lại là đồng đội của anh, sao có thể không cứu?
Nhưng về mặt cảm xúc, cậu không thể kiểm soát được sự buồn bã.
Lúc đó Aks bị tang thi cào trúng, sốt cao.
Vết thương không những không lành mà còn rỉ ra máu đen có tính ăn mòn.
Dị năng tinh thần đang gào thét báo động nguy hiểm, thúc giục Moose tránh xa.
Moose không rời đi, cậu rạch tay mình, lấy ra tinh hạch của mình, giao cho Aks.
Cậu đã hi sinh tinh hạch của mình, hi sinh dị năng của mình, từ đó mất đi mọi khả năng, không còn lựa chọn nào cho tương lai, trở thành cây tơ héo chỉ có thể dựa vào Aks mà sống.
Vậy mà Aks, khi biết rõ cậu cần tinh hạch hệ tinh thần, lại đưa tinh hạch cậu cần cho người khác.
Dù có lý do chính đáng thế nào, dù đó là sự lựa chọn hợp lý nhất, cũng không thể xoa dịu nỗi lòng của Moose.
Ngược lại, khiến tất cả cảm xúc của cậu bị nghẹn lại, không thể thốt ra.
Bởi vì, một khi cậu thể hiện một chút cảm xúc tiêu cực, thì chính là không quan tâm đến mạng sống.
Cậu không có lập trường để nổi giận.
Chỉ có thể tự mình chịu đựng mọi cảm xúc.
Cậu không tức giận với Aks, cũng không thể oán trách người khác.
Cậu chỉ là tự khép mình lại.
Có lẽ, những gì cậu quan tâm không phải là viên tinh hạch đó.
Mà là cậu phát hiện ra Aks đã đặt người khác lên trên cậu, không còn coi cậu là lựa chọn đầu tiên nữa.
Ngón tay của Moose vô thức lướt qua vết thương ở cổ tay, đột nhiên rơi lệ.
Cậu rất muốn hỏi Aks, khi anh đưa tinh hạch đi, có nghĩ đến cậu không.
"Vậy còn tôi thì sao?"
Moose mở to đôi mắt đang mờ đi, khẽ hỏi:
"Khi anh đưa tinh hạch đi, anh có nghĩ đến việc tôi cũng cần nó không?
"Giờ anh nhất quyết đi lấy tinh hạch của dị năng giả hệ tinh thần đó, anh có nghĩ đến việc tôi có muốn nhận nó không?"
________________________________________________________________________________
<(  ̄^ ̄)(θ(θ☆( >_<
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro