CHƯƠNG 105 - PHÁT HUY ỔN ĐỊNH ĐẦU ÓC YÊU ĐƯƠNG
[Giá trị tra công -5]
[Giá trị tra công hiện tại: 86]
[Tin vui, giá trị tra công đã giảm dưới ngưỡng 90.]
[Đầu óc yêu đương phát huy ổn định thôi mà.]
Đoàn xe khởi hành, bắt đầu hành trình tới căn cứ.
Chỗ ngồi của Moose cũng từ trên đùi Aks chuyển sang ghế phụ.
Cảnh vật ngoài cửa sổ đều giống nhau, thật là buồn chán.
Moose nhìn vào màn hình, lướt qua những dòng bình luận chỉ trích Aks về đầu óc yêu đương, rồi cậu không nhịn được quay sang nhìn Aks.
Thực ra cậu cũng không hiểu tại sao Aks, là một tang thi lại sẵn sàng từ bỏ việc săn lùng con người, chỉ muốn ăn một mình cậu.
Chắc chắn không phải là cậu có mùi vị ngon hơn tất cả mọi người cộng lại đâu, phải không?
Dù sao cậu cũng chỉ là một người bình thường không có dị năng.
Có lẽ bản tính nhân loại trong Aks còn nhiều hơn cậu tưởng.
Đây là một điều tốt.
Giống như Aks không hoàn toàn chết đi, anh đã sống sót dưới một hình thức khác.
Aks vẫn 'sống'.
Moose nhớ lại cảnh tượng Aks rơi vào đám tang thi, bị chúng nuốt chửng.
Nhớ lại lúc cậu bị đau bụng dữ dội, ngã quỵ xuống đất, sắp bị đám tang thi sắp đến xé nát.
Thế giới bỗng chốc im lặng, đám tang thi đồng loạt dừng lại, như bị điều khiển mà quay đi.
Aks xuất hiện trước mặt cậu, ánh mắt lạnh lùng nhìn cậu, đôi mắt đỏ như máu.
Lúc đó, Aks vẫn mặc bộ đồ cũ.
Áo quần dính đầy bẩn và máu, có nhiều vết rách...
Chắc là rất đau...
Moose nghĩ, Aks chắc chắn đã phải vất vả rất nhiều để thoát khỏi đám tang thi.
Dù vậy, anh vẫn không tránh được bị nhiễm virus.
Moose cảm thấy trong lòng rất đau đớn.
Trước đây, Moose đã từng nghĩ rằng người trước mặt chỉ là một tang thi cấp cao thuần túy.
Ngoài lời giải thích hối lỗi ấy, cậu không nhắc lại gì, cũng không hỏi thêm gì.
Moose nhìn chằm chằm vào cổ tay của Aks lộ ra từ khe găng tay và ống tay áo, mắt của cậu hơi cay.
Dù cổ tay đó không có vết thương nhưng cậu cảm giác như qua đó, cậu nhìn thấy dòng máu tươi dưới lớp áo của Aks.
"Đau không?"
Moose nhẹ nhàng hỏi.
Một câu hỏi không đầu không cuối nhưng khi đối diện với ánh mắt của Moose, Aks đột nhiên hiểu ra ý của cậu.
Ánh mắt ấy khiến da tay Aks như bị đốt nóng.
Aks theo bản năng muốn kéo tay áo xuống, che đi cổ tay mình.
Ngón tay chạm vào tay áo rồi dừng lại.
Nếu như anh không thể nhận được tình yêu từ Moose, thì ít nhất, sự quan tâm và cảm giác tội lỗi còn tốt hơn là không có gì.
Ít nhất điều đó sẽ khiến Moose chú ý đến anh hơn.
Sẽ khiến Moose ở lại bên cạnh anh.
Nhưng khi đến lúc trả lời, Aks vẫn nói:
"Không còn đau nữa."
Dù chỉ là cảm giác tội lỗi và tự trách, Aks cũng không nỡ để Moose phải gánh vác quá nhiều.
Tang thi không có cảm giác đau đớn, đương nhiên là không đau.
Moose quay mặt đi, ngực có cảm giác nghẹn ngào, như bị cái gì đó chặn lại, khiến cậu gần như không thể thở nổi.
"Chính tôi không đứng vững... mới ngã xuống."
Aks cứng nhắc nhìn thẳng phía trước, từ từ nói:
"Em không cần phải tự trách quá nhiều."
Moose hất tay anh ra, quả thực không phải do cậu khiến anh ngã.
Chỉ là, sự kháng cự và oán hận trong mắt Moose đã giết chết anh.
Dù có làm lại lần nữa, Aks cũng không thể đảm bảo mình có thể sống sót qua ánh mắt ấy.
Thực ra anh đã từng nghĩ đến việc buông tay.
Khi anh bò ra từ đống xác và biển máu, anh đã nghĩ đến việc từ bỏ.
Nhưng rồi anh ngửi thấy mùi của Moose, cảm nhận được sự sợ hãi của cậu.
Vì vậy, theo bản năng, anh đã kích hoạt dị năng không gian, vội vã chạy đến.
Anh đã nhìn thấy Moose trong một trung tâm thương mại hoang tàn.
Tình trạng của Moose tệ hơn anh tưởng tượng rất nhiều.
Dù cậu rất giỏi lừa dối, có thể dễ dàng khiến người khác hy sinh tất cả vì cậu.
Vậy mà lại rơi vào hoàn cảnh bi đát, một mình cuộn mình trên mặt đất lạnh giá, bị bao vây bởi tang thi.
Nếu rời xa anh, Moose sẽ sống như thế nào?
Anh điều khiển đám tang thi rời đi, do dự không biết có nên tiến lên không thì Moose đã ngất xỉu trong vòng tay của anh.
Nhìn thấy khuôn mặt tái nhợt của Moose, Aks biết cậu lại đau dạ dày.
Anh lấy thuốc ra từ trong túi, dùng dị năng nước bao quanh, cho Moose uống.
Đồng thời, anh sử dụng dị năng chữa trị để giúp giảm cơn đau cho Moose.
Dạ dày là cơ quan cảm xúc.
Bệnh dạ dày của Moose liên quan đến việc ăn uống không đều đặn lâu dài và cũng liên quan đến sự thay đổi cảm xúc của chính cậu.
Dù Aks có dị năng chữa trị, anh cũng chỉ có thể chữa trị tổn thương thể chất, còn với những cảm xúc tinh thần của Moose, anh bất lực.
Anh chỉ có thể chăm sóc kỹ càng.
Dù khi đưa Moose ra khỏi trung tâm thương mại, anh vẫn do dự giữa việc buông tay hay ở lại.
Anh đưa Moose đến một khách sạn lớn gần nhất, chọn một phòng suite sạch sẽ.
Nhiệt độ cơ thể của Moose khiến anh cảm thấy quyến luyến, không nỡ buông tay.
Có lẽ anh nên đặt Moose lên giường.
Nhưng Moose luôn nhạy bén, nếu anh làm vậy, Moose chắc chắn sẽ nhận ra, biết rằng anh vẫn còn tình cảm với cậu.
Moose sẽ lại tiếp tục lợi dụng tình cảm này như trước, lấy đi những thứ cậu muốn từ cơ thể Aks.
Hay là sẽ cảm thấy ghê tởm vì tình cảm này đến từ một tang thi?
Khi nghĩ đến ánh mắt khinh bỉ của Moose, Aks không khỏi cảm thấy sợ hãi.
Khi Moose sắp tỉnh lại, anh đã đặt Moose xuống đất.
Mọi chuyện diễn ra đúng như kế hoạch của anh, Moose tỉnh lại và không phát hiện ra gì.
Cậu dò dẫm mở đèn trong bóng tối và khi nhìn thấy anh, Moose hoảng hốt và tự trách mình, thổn thức xin lỗi.
Moose nói rằng không phải cố ý đẩy anh ngã, không ngờ lại khiến anh chết.
Nhưng cậu tuyệt đối không nhắc đến sự kháng cự, thù hận và ghê tởm trong khoảnh khắc ấy khi buông tay.
May mắn thay, Moose chỉ coi anh như một tang thi cấp cao, không phát hiện ra tình cảm ẩn giấu của anh, vì vậy anh vẫn giữ được chút thể diện.
Dù thế, thể diện ấy nhanh chóng tan biến khi Moose để lộ cổ, còn Aks thì không thể kiềm chế, bị thu hút và hôn lên đó, nhưng anh chỉ nhận lại tiếng nức nở phản kháng từ Moose.
Aks biết, Moose vốn rất giỏi lừa dối và lợi dụng lòng người.
Anh giữ Moose bên mình, không cho cậu cơ hội tìm kiếm người khác.
Nhưng khi anh đi săn, Moose đã rời khỏi chiếc xe, chạy trốn.
Tuy nhiên, vận may không mỉm cười với cậu, cậu gặp lại đội cũ của mình.
Moose đã tiết lộ thân phận của anh cho họ, thúc giục họ rời đi.
Liệu Moose thật sự muốn họ rời đi, hay là muốn lợi dụng họ để giết anh?
Aks không quan tâm, dù sao Moose vẫn ở trong vòng tay của anh.
Anh nhân cơ hội này, tận hưởng cảm giác khi Moose ở trong vòng tay mình.
Chỉ là, anh không ngờ Moose lại yêu cầu anh cắn cậu để chứng minh anh là tang thi.
Liệu Moose có hiểu, cậu chỉ là một người bình thường, nếu bị tang thi cấp cao cắn, sẽ ngay lập tức bị lây nhiễm, không còn cơ hội sống sót không?
Cánh tay của Moose áp vào môi anh, không ngừng kích thích anh bằng lời nói, thúc giục anh.
Anh nhìn chằm chằm vào đôi môi của Moose, có lẽ do cơn giận bốc lên, anh thật sự hôn lên đó.
Tất cả cảm xúc anh đã cố giấu kín giờ đây đều bộc lộ ra hết, từ đó anh không còn chút phòng bị nào nữa.
Moose tiếp nhận mạnh mẽ hơn anh nghĩ.
Sau khi nhận ra tình cảm của anh, Moose chủ động dâng mình cho anh.
Giống như lần đầu tiên sau khi anh thức tỉnh dị năng, Moose hiến dâng bản thân.
Những lời lừa dối và sự hiến dâng của Moose lúc trước làm Aks của một năm sau rơi vào đàn tang thi, biến thành một con tang thi.
Lần này, Moose nhẫn nhục chịu đựng, hiến dâng bản thân cho một con tang thi như Aks.
Anh sẽ phải trả giá thế nào cho điều này?
Có phải bị moi tinh hạch, biến thành một đống thịt thối rữa không?
Nhưng Aks mãi mãi không thể từ chối Moose.
Moose muốn anh, muốn lại tiếp tục lợi dụng anh.
Anh sẽ dâng mình cho Moose.
Chỉ là, thái độ đối với người có dị năng và với một tang thi... rốt cuộc vẫn có khác biệt.
Sự kiên nhẫn của Moose không còn như trước.
Ánh mắt đầy sự thúc giục, chẳng còn chút tình cảm nào.
Moose không chịu nhìn anh, càng không có ý định động đậy.
Aks cố gắng chiều chuộng nhưng chỉ nhận lại sự thúc giục không kiên nhẫn.
Trước đây không phải vậy.
Ít nhất, trước đây Moose còn giả vờ một chút.
Khi thân mật, Moose sẽ nhìn anh chằm chằm, ánh mắt nóng bỏng, mạnh mẽ đến mức gần như xuyên qua anh, cúi nhìn anh với vẻ yêu thương.
Trong những lúc sống chung, Moose cũng sẽ giả vờ yêu thương anh, phụ thuộc vào anh.
Không ai lại muốn phải vất vả lừa dối một tang thi.
Trước đây, cơ thể của anh còn có thể làm Moose hài lòng, nhận thêm chút sự chú ý, trong những chuyện thân mật cũng có thể hòa hợp.
Bây giờ, ngay cả điều đó anh cũng khó mà làm được nữa.
Thực ra, Moose hoàn toàn không cần phải ép mình làm những việc không muốn làm.
Dù sao anh cũng sẽ bảo vệ Moose.
Moose muốn gì, anh sẽ cho Moose tất cả.
Dù vậy, mối quan hệ này vẫn duy trì.
Moose sẽ ngồi lên đùi anh, ôm mặt của anh, hôn anh, đưa ra những yêu cầu mà anh vừa hiểu lại vừa không hiểu.
Tóm lại, anh sẽ đồng ý hết.
Đây là cách mà Aks đã quen thuộc trong mối quan hệ với Moose, ngay cả khi Moose hôn anh, ánh mắt chứa đựng tình cảm không rõ ràng đó cũng thật quen thuộc.
Anh nhanh chóng thích ứng, tỉnh táo mà sa vào.
Moose cũng nói chuyện với anh nhiều hơn, bày tỏ sự quan tâm và hối lỗi.
Aks mê mẩn ánh mắt của Moose khi nhìn anh, những cảm xúc trong đó, dù đó chẳng thể gọi là tình yêu.
[Thật kỳ lạ, sao giá trị tra công vẫn cao như vậy?]
[Đã hôn, đã làm hết rồi, thậm chí anh Aks còn bị tình yêu chi phối, nhận hết trách nhiệm khi rơi vào đàn tang thi. Nhưng giá trị tra công chỉ giảm 5 điểm khi hôn, còn lại vẫn ổn định như cũ.]
[Con đường BE của hai người khá ổn đấy, không dao động chút nào luông nhỉ?]
Moose đã nhìn thấy dòng bình luận.
Với giá trị tra công vẫn cao tới hơn 80, hay nói cách khác là giá trị BE, cậu không cảm thấy ngạc nhiên.
Aks vì cậu mà biến thành tang thi.
Coi như vì cậu mà chết một lần.
Chuyện như vậy, sao có thể chỉ vì vài chuyện, vài câu nói mà xóa bỏ được?
Có lẽ, cậu cần phải trả giá tương xứng, vào một ngày nào đó, bị Aks ăn thịt, mới coi như hoàn tất sự phán xét.
-
Còn một đoạn đường nữa mới đến căn cứ nhưng đã đến giờ ăn trưa.
Dạ dày của Moose quá yếu, cần ăn đúng giờ.
Mặc dù có đồ ăn khô và thực phẩm chế biến sẵn nhưng Aks vẫn kiên quyết nấu món ăn cho Moose mỗi bữa.
Aks dừng xe, bắt đầu nấu ăn.
Các dị năng giả thấy xe của đội trưởng dừng lại, cũng dừng theo.
Cứ tưởng có chuyện quan trọng nên họ lại đến hỏi thăm.
Khi phát hiện chỉ là nấu ăn, họ lặng lẽ rời đi.
Mùi thơm của món xào quá hấp dẫn, chẳng bao lâu, một dị năng giả đã vào rừng ven đường săn một con gà rừng, đào một ít khoai lang.
Các dị năng giả tụ tập ở một khu đất trống, nhóm củi nhóm lửa, bận rộn mà náo nhiệt.
Moose ngồi trong xe nhìn họ, đột nhiên hỏi Aks:
"Ai là người trị liệu?"
Hành động bày món ăn của Aks khựng lại, anh nhạy bén nhận ra đó là một câu hỏi đầy nguy hiểm.
Aks nghĩ rằng, người trị liệu là ai cũng không quan trọng.
Nhưng anh đưa cho người trị liệu viên tinh hạch mà đáng ra phải đưa cho Moose.
Aks đã định lảng tránh, vì dù sao Moose cũng bị mù mặt.
Nhưng đặc điểm của người trị liệu trong đám đông quá nổi bật, khó mà lờ đi.
"Người mặc đồ trắng..."
Trong số các dị năng giả, chỉ có một người mặc áo trắng.
Người đó mảnh mai, cao ráo, nụ cười hiền hòa, cả bộ đồ trắng như không vướng bụi trần.
Giữa đám đông mặc đồ tối màu, người này nổi bật hẳn lên.
Trong thế giới tận thế, hầu hết mọi người đều mặc đồ màu tối.
Ngay cả những bộ đồ sáng màu, mặc lâu cũng sẽ chuyển thành màu tối.
Ngoại trừ những người như Aks, vừa có dị năng không gian để cất giữ quần áo, lại có dị năng nước để giặt giũ, thì những người khác rất khó giữ cho quần áo sạch sẽ.
Moose cúi đầu nhìn bộ đồ của mình.
Không may, chiếc áo khoác của cậu cũng là màu trắng.
Quần áo của cậu đều do Aks chuẩn bị.
Và hầu hết những bộ đồ Aks chọn cho cậu đều là màu trắng.
Đột nhiên, Moose cảm thấy chiếc áo khoác này hơi chói mắt.
Cậu cởi ra và ném sang một bên.
Không khéo, chiếc áo khoác rơi từ tựa ghế xuống đất.
Aks cúi người nhặt lên, cẩn thận phủi bụi và chuẩn bị mang đi giặt sạch.
Moose không thích việc anh quý trọng một chiếc áo như vậy, nhất là chiếc áo màu trắng.
Với chút tâm trạng khó nói, cậu nói với giọng kỳ lạ:
"Đây là kiểu mà anh thích sao?"
Aks ngẩng đầu, không hiểu.
Anh tưởng Moose đang nói về chiếc áo và định trả lời là thích.
Nhưng biểu cảm của Moose khiến Aks cảm thấy có gì đó nguy hiểm, anh im lặng nuốt câu trả lời lại.
"Tôi nghĩ... em thích."
Aks cầm chiếc áo khoác, có chút lúng túng.
________________________________________________________________________________
Lam: hai ẻm thi nhau xem ai là người overthinking hơn :))))
\(〇_o)/
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro