CHƯƠNG 51 - PN TG1 - QUAY VỀ THỜI ĐIỂM TRƯỚC KHI BỊ MÓC TIM
Phản ứng đầu tiên của Aks là thế giới này đã phát điên rồi.
Phản ứng thứ hai là phó quan đã nhận sai báo cáo.
Aks cầm lấy báo cáo kiểm tra, cẩn thận xác nhận.
Ngoài tình trạng tinh thần và tình trạng mang thai, mọi dữ liệu trước đó đều là những gì anh quen thuộc, là dữ liệu cơ thể của một trùng cái cấp S đỉnh cấp.
Còn về tình trạng tinh thần cải thiện lớn cũng là điều bình thường, vì trùng đực nhỏ đã giúp anh chải vuốt tinh thần.
Điều này càng chứng minh đây chính là cơ thể của anh, là báo cáo kiểm tra của anh.
Aks nhìn chằm chằm vào hình ảnh túi thai có hai phôi thai bên trong.
Trong lòng anh dâng lên những cơn sóng dữ.
Mức độ không thể tin nổi tương đương như việc một sáng thức dậy, trùng đực nhỏ tìm kiếm hơn mười năm đột nhiên xuất hiện và nằm trong lòng anh.
Anh thực sự đã mang thai trứng của trùng đực nhỏ.
Hơn nữa là hai trứng.
Aks hoàn toàn trống rỗng, mất khả năng suy nghĩ.
Nhìn thấy vẻ mặt này của Trung tướng, phó quan ban đầu chỉ chú ý vào sự phấn khích cũng bình tĩnh lại, cậu ta thử hỏi:
"Trưởng quan, có vấn đề gì về thân thế của trứng không?"
Thân thế của trứng...
Aks cắn môi không trả lời, xấu hổ vô cùng.
Trùng đực nhỏ và anh không có quan hệ huyết thống, theo luật pháp của Đế quốc, sự kết hợp của họ không có vấn đề gì.
Nhưng Aks không thể vượt qua rào cản trong lòng mình.
Trung tướng không nói, phó quan chỉ có thể tự suy đoán.
Theo mức độ phát triển của phôi thai, Trung tướng có lẽ đã mang thai trước và sau bữa tiệc của Nhị hoàng tử.
Trong những ngày sau bữa tiệc của Nhị hoàng tử, Trung tướng cũng thực sự đã bị vây quanh bởi tin tức tố của trùng đực cấp cao.
Mùi hương đó đặc biệt ngọt ngào.
Mùi hoa nở rộ, mùi trái cây chín mọng, còn có hương của suối và sương.
Giống như trong một khu vườn vào giữa đêm, ánh trăng sáng tỏa ra ánh bạc, đánh thức những trùng đực xinh đẹp đang mơ màng trên chiếc xích đu.
Trùng đực dang tay, ôm lấy trùng đang đi đến.
Trong khu vườn, bên cạnh đài phun nước, chân thành và nồng nàn ban tặng những giọt sương ngọt ngào.
Toàn bộ quân bộ đều lan truyền rằng Trung tướng Aks đang hẹn hò với một vị trùng đực cấp cao.
Phó quan cũng đã nhiều lần thấy Trung tướng ngây ngẩn nhìn ra ngoài cửa sổ, mỗi vài phút lại nhìn một cái vào thiết bị đầu cuối.
Những điều này đều là hành vi của một trùng cái đang yêu.
Điều này càng khẳng định hơn rằng Trung tướng đang bí mật hẹn hò với một vị trùng đực.
Nhưng phản ứng của Trung tướng sau khi mang thai lại không hoàn toàn là vui vẻ.
Chắc chắn có điều gì đó lo ngại.
Những trùng đực có thể tham dự bữa tiệc của Nhị hoàng tử đều không phải giàu thì cũng quý.
Hầu hết đều đã kết hôn, có thư quân.
Xã hội Trùng tộc là như vậy, không kể trùng cái hay trùng đực, khi trưởng thành đều phải rời khỏi gia đình.
Để đảm bảo chất lượng cuộc sống không giảm sút, những trùng đực trẻ thường sẽ sớm kết hôn với một trùng cái có quyền lực và địa vị làm thư quân.
Nhìn thấy Trung tướng im lặng, phó quan càng xác nhận rằng trùng đực sẽ không chịu trách nhiệm, thậm chí không thể đưa ra vị trí thư hầu, hoặc không muốn đưa ra.
Phó quan cảm thấy buồn cho Trung tướng.
"Ít nhất, ít nhất hắn cũng phải cung cấp tin tức tố cho ngài chứ."
Nghe đến việc vẫn cần trùng đực nhỏ cung cấp tin tức tố, sắc mặt Aks càng tệ hơn.
Làm sao anh có thể mở miệng?
Anh là một người lớn tuổi, sao có thể đi xin tin tức tố từ trùng đực nhỏ?
"Không còn cách nào khác sao?" Aks hỏi.
"Ý ngài là.... mua tin tức tố trên thị trường?" Phó quan nhíu mày.
Một số trùng đực có tài chính khó khăn sẽ bán tin tức tố để kiếm tiền.
Còn một số trùng đực không thiếu tiền, chỉ thích được theo đuổi, sẽ công khai đấu giá tin tức tố, nhìn xem những trùng cái vì tin tức tố mà vung tiền.
Những trùng đực cấp thấp thường là trường hợp thứ nhất, còn lại là những trùng đực cấp cao.
Với tài chính của Trung tướng Aks, việc thu mua một số tin tức tố của những trùng đực cấp cao không phải là vấn đề.
"Nhưng, đối với tin tức tố của trùng đực lạ, bất kể là bản thân trùng cái mang thai hay trứng trong bụng, sẽ phát sinh phản ứng cực kỳ bài xích."
Trùng cái mang thai sử dụng tin tức tố của người không phải hùng chủ đều là bất đắc dĩ, không còn lựa chọn nào khác.
Phó quan không đành lòng thấy Trung tướng đi đến bước này.
Hơn nữa, trong mắt phó quan, tin tức tố tốt nhất trên thị trường, ngay cả những loại bị thổi phồng với giá trên trời, cũng không thể so với tin tức tố mà Trung tướng đã mang theo hôm đó.
Hiệu quả của nó vượt xa bất kỳ loại tin tức tố nào mà cậu ta biết.
Ngay cả một chút mùi hương còn sót lại cũng khiến hơn phân nửa trùng cái chưa kết hôn của quân bộ cảm thấy ngứa ngáy.
Phó quan cẩn thận nhìn sắc mặt của Trung tướng, thì thầm nói:
"Hơn nữa, ngài mang thai là hai trứng, nhu cầu về tin tức tố càng lớn, chưa chắc đã có nhiều tin tức tố để bán như vậy."
Tin tức tố của trùng đực cấp cao phần lớn là có giá nhưng không có thị trường.
Tin tức tố cấp trung và thấp lại có hiệu quả bình thường, đặc biệt là đối với Trung tướng cấp S Aks mà nói, có lẽ sử dụng còn giống như không khí.
Nghe thấy điều này, Aks đau đầu tựa lên đầu, khẽ nói:
"Ngươi về trước đi, ta cần bình tĩnh lại một chút."
Phó quan cáo lui.
Aks xoa bụng, một lúc không biết nên khóc hay nên cười.
Thực ra anh luôn muốn có một đứa con.
Một đứa có thể cùng anh bầu bạn, mang lại cho anh một chút an ủi trong thế giới lạnh lẽo này.
Nhưng Aks không có bất kỳ mong đợi nào về trùng đực, anh không có ý định kết hôn.
Anh vốn định sau khi giải ngũ sẽ đến trại phúc lợi nhận nuôi một đứa nhỏ.
Tốt nhất là một đứa nhỏ da trắng, mịn màng, tóc vàng óng.
Giống hệt trùng đực nhỏ của anh lúc trước.
Không ngờ, chưa đến ngày giải ngũ, mong ước của anh đã thành hiện thực.
Và không chỉ là một đứa nhỏ, mà là hai đứa một lúc.
Tin vui là, hai đứa nhỏ này sẽ trông rất giống trùng đực nhỏ.
Tin xấu là, hai đứa nhỏ này chính là huyết mạch giữa anh và trùng đực nhỏ.
Thiết bị đầu cuối trên cổ tay anh rung lên.
Một giao diện thông báo hiện ra, là tin nhắn từ trùng đực nhỏ.
[Một tuần rồi, thế nào, Aks, kết quả kiểm tra có chưa?]
Ngón tay Aks đặt trên khung nhập, hồi lâu vẫn chưa gõ được chữ nào.
Anh nên nói với trùng đực nhỏ về chuyện này thế nào đây?
Trong lúc Aks còn đang suy nghĩ, một tin nhắn khác xuất hiện.
[Anh đã hứa rồi đấy, nếu có trứng thì kết hôn, không được nuốt lời.]
Đúng vậy, anh đã hứa với trùng đực nhỏ, nếu có trứng thì sẽ kết hôn.
Aks càng thấy đau đầu.
Phó quan nghĩ anh đang lo lắng vì trùng đực không chịu trách nhiệm với trứng.
Thật ra, Aks lại càng sợ trùng đực nhỏ đến tìm anh đòi chịu trách nhiệm.
Suy nghĩ đến mức đầu cũng nhức cả lên.
Thấy Aks lâu không hồi âm, Moose cũng không nổi giận.
Dù sao thì rất nhanh họ cũng sẽ gặp mặt trực tiếp.
Phi thuyền đỗ trước cổng quân bộ.
Moose hạ cửa kính xuống.
Đây là quân bộ tại Đế Đô tinh, không phải là Bạch Dạ tinh của hắn, cho dù Moose là thân vương, hắn vẫn cần phải đăng ký để vào trong.
Máy quét tại cổng quân bộ tự động nhận diện danh tính của chủ nhân phi thuyền.
"Thân phận, Thân vương Moose."
Vệ sĩ quân thư gần đó bị vẻ đẹp của trùng đực làm cho choáng ngợp, chỉ đến khi nghe thấy giọng nói máy móc mới sực tỉnh.
"Điện hạ, ngài đến tìm ai vậy?"
"Tìm thư quân của ta." Moose nói trong vô thức.
Nói xong mới nhớ ra hiện giờ họ vẫn chưa kết hôn, hắn liền sửa lại:
"Ta tìm Trung tướng Aks."
Vệ sĩ canh cửa suýt nữa bị cú sốc nặng này đánh ngất.
"Văn phòng của Trung tướng Aks ở phòng A21, có cần tôi thông báo cho Trung tướng Aks không ạ?"
"Không cần, ta muốn cho anh ấy một bất ngờ."
Cũng có thể là một cú sốc.
Moose mỉm cười đóng cửa kính, phi thuyền khởi động, tiến vào quân bộ.
Mặc kệ việc 'thân vương đích thân đến quân bộ thăm trung tướng Aks và gọi anh là thư quân' sẽ gây chấn động thế nào trên diễn đàn nội bộ của quân khu thì lúc này Moose đã đến tầng nơi Aks đang làm việc.
Hắn nở nụ cười, bước đi nhẹ nhàng, vượt qua hàng loạt quân thư ngây ngốc như tượng, đến trước cửa văn phòng của Aks và bấm chuông.
Văn phòng quân bộ có cách âm rất tốt nên Aks không hề phát hiện những gì đang diễn ra bên ngoài.
Nhận được thông báo có khách, Aks hơi thắc mắc vì giờ này đáng ra không nên có ai đến mới phải.
Nhưng đúng lúc anh đang rối bời, có chút việc để chuyển sự chú ý có lẽ sẽ tốt hơn.
Vì vậy, anh quyết định tiếp đón.
Khi cửa văn phòng mở ra, một giọng nói vui tươi, ngọt ngào quen thuộc vang lên.
"Anh Aks, chúng ta đi đăng ký kết hôn đi!"
Aks bên trong văn phòng ngẩng đầu lên ngỡ ngàng.
Các quân thư trên tầng này: "?!!"
"Sese, em sao lại..."
Aks đỏ mặt, lo lắng đến mức suýt lắp bắp.
"Chúng ta... chúng ta không thể kết hôn được!"
"Tại sao? Chẳng phải anh đã nói nếu có trứng thì chúng ta sẽ kết hôn sao?"
Moose thắc mắc.
Những quân thư đang căng tai nghe lén đồng loạt hít một hơi lạnh.
Phó quan hoàn toàn ngây người.
Cậu ta vốn tưởng rằng trưởng quan lo lắng vì trùng đực sẽ không chịu trách nhiệm.
Đây làm gì có chuyện không chịu trách nhiệm?
Một trùng đực cao quý như vậy đích thân đến để thúc cưới.
Vậy thì trưởng quan còn do dự điều gì chứ?
Aks chỉ muốn bịt miệng trùng đực nhỏ lại.
Đặc biệt là khi nghe thấy động tĩnh từ đám quân thư bên ngoài.
Anh vội vàng bấm vài cái trên thiết bị đầu cuối, dùng hệ thống thông minh để đóng cửa văn phòng lại.
Anh kéo tay trùng đực nhỏ, bảo hắn ngồi xuống ghế sô pha, rót một ly nước cho hắn.
Sau đó anh đứng bên cạnh, liên tục đi tới đi lui, cố gắng suy nghĩ nên nói thế nào.
Nhìn thấy dáng vẻ bối rối lo lắng của Aks, Moose biết mình đoán đúng.
"Anh đã có trứng rồi, anh vẫn không tin."
Moose chống cằm, thong thả hỏi:
"Một tuần không gặp, anh có nhớ em không? Nghe nói cơ thể của trùng cái mang thai sẽ đặc biệt khao khát tin tức tố của trùng đực, anh có muốn tin tức tố của em không?"
Aks khẽ nín thở.
Kể từ khi trở về từ phủ thân vương cách đây một tuần, anh luôn mơ những giấc mơ kỳ lạ.
Có lúc là mơ về quá khứ, về cuộc sống cùng trùng đực nhỏ.
Có lúc lại mơ về trùng đực nhỏ khi đã trưởng thành.
Anh muốn bù đắp những điều anh đã bỏ lỡ, dẫn trùng đực nhỏ đi chơi ở nhiều nơi, ăn đủ loại món ngon.
Có lẽ vì trí tưởng tượng của anh quá hạn chế nên quá trình vui chơi cùng trùng đực nhỏ luôn rất mơ hồ.
Ngược lại, trong mỗi chuyến đi chơi, thậm chí ngay giữa chuyến đi, cảnh tượng anh tự nguyện mở chính mình, để trùng đực nhỏ hưởng thụ lại hiện lên vô cùng rõ ràng.
"Có vẻ như anh rất nhớ em, vậy tại sao lại đẩy em ra xa chứ?"
Moose đứng dậy, ôm lấy Aks từ phía sau, vòng tay qua eo anh, khẽ hỏi.
"Chẳng lẽ, anh không muốn cùng em trở thành người nhà sao?"
Một câu 'người nhà' khiến cơ thể căng thẳng của Aks đột nhiên thả lỏng.
Suốt đời anh luôn tìm kiếm, tìm kiếm một người nhà cho mình, trùng đực nhỏ của anh.
Nhưng trùng đực nhỏ sau khi quay lại Đế quốc, đã có gia đình riêng.
Nhà của trùng đực nhỏ là phủ thân vương, là hoàng cung, là Trùng Hoàng, là Nguyên soái, là Nhị hoàng tử, là trùng cái của trùng đực nhỏ và những trùng con sau này của trùng đực nhỏ.
Anh đã trở thành một trùng ngoài xa lạ.
Nói không để tâm là nói dối, vì đó là chấp niệm cả đời của anh.
Nhưng anh chỉ có thể buông tay.
Trùng đực nhỏ giờ đã có gia đình của riêng mình, có cuộc sống của riêng mình. Anh không thể dựa vào tình cảm đã có ở Ám tinh để quấy rầy, xáo trộn cuộc sống của trùng đực nhỏ.
Nhưng lời nói của trùng đực nhỏ đã mở ra cho anh một khả năng mới.
Anh có thể, bằng một cách khác, bước vào cuộc sống của trùng đực nhỏ, trở thành gia đình của trùng đực nhỏ một lần nữa, mãi mãi ở bên cạnh hắn.
"Đúng là anh đã có trứng..."
Aks đặt tay lên bàn tay của trùng đực nhỏ đang đặt trên bụng mình, ánh mắt đầy mơ hồ và đấu tranh, "Anh có thể trở thành người nhà của em bằng cách này không?"
"Đương nhiên là có thể! Nhưng không phải vì có trứng mà chúng ta yêu nhau, chúng ta là người nhà và yêu thương nhau, vì thế mới có trứng."
Moose nghiêm túc giải thích, không muốn để Aks hiểu lầm rằng hắn chỉ kết hôn vì có trứng.
Càng không hy vọng Aks vì trứng mới yêu hắn.
Nhưng với một quân thư như Aks, những lời này của Moose chẳng có gì khác biệt cả.
Anh chỉ quan tâm việc mình có thể thực sự trở thành người nhà của trùng đực nhỏ không.
"Cảm ơn em, Sese."
Anh quay người lại, ôm lấy hắn, vui mừng nói:
"Sau khi trở thành thư hầu của em, anh sẽ càng chăm sóc cho em hơn."
Moose: "???"
"Anh đang nghĩ gì vậy? Thư hầu?"
Moose ngước mắt lên, trừng mắt nhìn anh.
Aks là trùng duy nhất hắn yêu, là trùng cái duy nhất của hắn, dù là quá khứ, hiện tại hay tương lai, vẫn luôn như thế.
Moose có thể chấp nhận khi đùa giỡn, Aks sẽ đóng vai 'thư hầu được cưng chiều nhất' để hắn có thể trêu đùa. Nhưng điều đó không có nghĩa hắn đồng ý với việc Aks trở thành thư hầu của mình. Đó là sự xúc phạm đến tình yêu của họ.
Aks thoáng tái mặt, nhưng khi nhìn thấy gương mặt của trùng đực nhỏ, anh vẫn nói:
"Thậm chí là thư nô cũng được... anh không bận tâm, miễn là có thể trở thành người nhà của em."
Moose gần như tức đến mức nghẹn lời.
Hắn không hề xem thường thư nô.
Thực tế, ban đầu thư phụ của hắn cũng là một thư nô được hùng phụ của hắn mua lại.
Nhưng sau đó, ông đã phong thư phụ của hắn làm thư quân.
Moose chỉ cảm thấy Aks đang xúc phạm tình yêu của họ.
Hắn đẩy Aks ngã xuống ghế, cúi xuống cắn anh một cái.
Một lúc sau, hắn ngẩng đầu lên, hỏi:
"Nói lại lần nữa, anh muốn làm gì của em?"
Aks bị làm cho mơ màng, tin tức tố tuôn ra không kiểm soát. Anh cố tập trung suy nghĩ, trả lời:
"Thư nô?"
"Không đúng! Nghĩ lại đi!"
Moose tiếp tục cúi xuống.
Sau một hồi cố gắng, hắn không thể khiến miệng của Aks chảy máu, nhưng ngược lại làm mình thở hổn hển. May thay, Aks còn thảm hại hơn.
"Nói, anh muốn làm gì của em?"
".....Thư hầu?"
"Không đúng! Nghĩ lại!"
"Anh là gì của em?"
"Thư... thư phụ....."
Moose: "....."
Trời ơi!
Trước khi Moose tức đến phát điên, Aks cuối cùng cũng hiểu ý của hắn.
"Em muốn anh làm thư quân của em?"
"Anh vốn dĩ là thư quân của em."
Moose cuối cùng cảm thấy dễ chịu hơn.
Nhìn thấy Aks bị hắn làm mệt mỏi, chìm sâu vào ghế với tư thế không thoải mái, Moose vội đỡ anh dậy, nhẹ nhàng xoa bóp lưng anh, rồi tựa vào vai anh nũng nịu:
"Hôm nay đi đăng ký, rồi cùng em về phủ thân vương ngủ, một tuần nay không có anh em không ngủ ngon được."
Aks quay lại nhìn, thấy đôi mắt của trùng đực nhỏ thâm quầng, cảm thấy đau lòng.
"Được, anh sẽ ở bên cạnh em."
Aks ngừng một lúc, rồi hỏi:
"Anh có cần gặp các trùng cái khác của em không? Có cần chuẩn bị quà không?"
"Trùng cái nào khác chứ?"
Moose khó hiểu, rồi có chút tức giận, hắn cắn vào vai Aks, bực bội nói:
"Anh còn chưa tặng quà cho em, còn muốn tặng quà cho ai nữa?"
Dấu răng nhẹ hiện ra trong thoáng chốc rồi biến mất.
Aks không cảm thấy đau chút nào. Anh chỉ quan tâm đến cảm xúc của trùng đực nhỏ.
"Thực ra, anh đã chuẩn bị quà suốt mười bốn năm... tinh thể Nguyên tinh, đồ chơi, tranh ảnh.... rất nhiều thứ, nhưng bây giờ em không cần chúng nữa rồi."
"Ai nói em không cần? Quà của em thì đương nhiên là của em! Chúng ở đây đúng không, đưa cho em đi!"
Moose kéo tay Aks để lấy chiếc vòng không gian.
Moose chỉ biết về tinh thể Nguyên tinh, còn lại hắn hoàn toàn không hay biết gì.
Ngay cả Aks trước đây cũng chưa từng nhắc đến chúng. Có lẽ là vì anh nghĩ Moose không cần, không quan trọng.
Nhưng quà cáp không quan trọng vì nó có giá trị gì mà là tấm lòng của người tặng.
"Nhiều thứ quá, cần phải sắp xếp lại."
Thấy trùng đực nhỏ cầm vòng không gian, Aks chỉ biết cười, anh tháo vòng ra, ghi lại thông tin sinh học của hắn rồi trao cho hắn.
"Anh đưa em thật sao?" Moose khẽ lắc chiếc vòng, "Không sợ em lấy hết tài sản của anh rồi chạy à?"
"Mọi thứ của anh đều là của Sese." Aks không bận tâm.
Anh sẵn lòng trao tất cả cho trùng đực nhỏ.
"Cũng phải, dù sao em cũng là hùng chủ của anh, của anh là của em."
Moose cuối cùng cũng không giữ lại đồ của Aks.
So với hiện vật, điều hắn quan tâm là thái độ của Aks.
Hắn đeo lại vòng cho Aks rồi nói:
"Em đợi anh sắp xếp lại rồi đưa cho em nhé. À, còn chuyện về các trùng cái khác của anh là sao?"
"Kỹ năng chải vuốt tinh thần của em rất điêu luyện.... ừm, kỹ thuật cũng rất giỏi. Còn nữa, em cho rằng chỉ cần giao phối là sẽ có trứng.... nên anh nghĩ các trùng cái trước đây của em chắc cũng như anh, một lần là có trứng luôn."
Aks thầm cảm thán trong lòng, trùng đực nhỏ của anh thật giỏi.
Tỷ lệ sinh sản của Trùng tộc cấp cao rất thấp, vậy mà mỗi lần trùng đực nhỏ thử là thành công.
"... Mặc dù điều anh nói cũng không sai, nhưng! Em chỉ có mình trùng cái là anh thôi! Đừng nghĩ linh tinh nữa."
Moose đưa tay xoa đầu, làm rối tung tóc Aks, cố gắng đẩy hết những suy nghĩ lạ lùng đó ra khỏi đầu anh.
"Được thôi."
Aks gật đầu đồng ý với mái tóc rối tung mà vẫn rất đẹp.
"Anh tin thật sao? Không hỏi lý do gì à?"
Moose ngạc nhiên đến không tin nổi.
"Những gì Sese nói, anh đều tin cả. Còn lý do, khi nào Sese muốn nói thì tự nhiên sẽ nói."
Thiết bị trên cổ tay Aks bỗng rung lên.
Một thông báo có quyền truy cập cao hiện lên.
Đó là thông báo về sự phù hợp gen.
Thông báo này thường ám chỉ rằng có một trùng đực có độ phù hợp cao vừa gửi lời mời đến anh.
Sắc mặt Aks khẽ thay đổi.
Anh đã quyết định trở thành gia đình của trùng đực nhỏ nên tất nhiên sẽ không chấp nhận lời mời từ hùng đực khác.
"Sao thế?"
Moose cầm ly nước trên bàn lên uống, cố tình hỏi như không biết.
"Chuyện không quan trọng thôi."
Aks định đưa tay nhấn từ chối.
Dù có thể điều đó sẽ khiến anh chịu thiệt một chút, nhưng cũng chẳng quan trọng.
Thấy cảnh đó, Moose mở to mắt.
"Anh dám!"
Moose giận dữ trừng mắt nhìn anh.
"Nếu anh dám từ chối, anh chết chắc đấy!"
Aks khó hiểu.
Nhận ra điều gì đó, anh mở hồ sơ của hùng đực ra xem.
Tên: Moose, trùng đực cấp S, độ phù hợp.....100%.
Aks không biết nên ngạc nhiên vì thông báo ghép đôi này là giữa anh và trùng đực nhỏ hay vì độ phù hợp của họ lên tới 100%.
Trong Trùng tộc ưu tiên sinh sản, độ phù hợp phản ánh mức độ thích hợp để sinh con.
Với độ phù hợp khoảng 40%, có thể xem xét đến hôn nhân.
Độ phù hợp 100%, gần như có nghĩa là họ sinh ra đã dành cho nhau.
Sinh ra là một cặp.
Những cảm giác tội lỗi và không thoải mái trong lòng Aks dần tan biến.
Ngay cả gen cũng khẳng định rằng anh và trùng đực nhỏ vốn dĩ nên trở thành gia đình của nhau.
Aks đặt tay lên bụng, thì thầm: "Bảo sao...."
"Gì cơ?" Moose không nghe rõ.
"Bảo sao.... chỉ một lần là có trứng."
"Không phải chỉ một lần đâu." Moose không hài lòng.
Hắn đã rất nỗ lực trong một thời gian dài!
Việc thảo luận về số lần giao phối với trùng đực nhỏ vẫn khiến Aks ngượng ngùng.
Anh đỏ mặt, khẽ nói: "Vậy nên có hai trứng."
"Gì cơ?"
Lần này Moose không hiểu.
Aks nắm lấy tay Moose, đặt lên bụng mình để chia sẻ niềm vui.
"Có hai trứng, là một đôi trứng hiếm đấy."
Anh tiện thể khen: "Sese thật sự rất giỏi."
Moose sững sờ.
Hắn mở to mắt nhìn bụng của Aks.
Chuyện này..... không giống như đã kế hoạch!
Sao lại có thêm một trứng nữa chứ?!
Đây là do hiệu ứng cánh bướm tạo ra biến số sao?
Còn làm thay đổi cả số lượng trứng.
Moose suy nghĩ kỹ xem nguyên nhân là từ đâu.
Chẳng lẽ là vì hắn không muốn bị tổn thương nên đã cố gắng hết sức đến mức sinh ra thêm một trứng?
Moose tiếp tục sững sờ.
Aks khẽ ho, lắp bắp, khó khăn mở lời:
"Hai trứng sẽ cần lượng tin tức tố gấp đôi để nuôi dưỡng."
"Không thành vấn đề."
Hắn từng cho gấp mười lần tin tức tố, gấp đôi chẳng là gì cả.
Vấn đề thực sự là, không đủ tên để đặt cho các con!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro