CHƯƠNG 46 - KẺ BIẾN THÁI HÓA RA CHÍNH LÀ HẮN
Dưới sự hộ tống của Aks và quân tiếp viện, Moose đi đến nơi chỉ huy.
Chiến hạm của địch đã đến không phận của Bạch Dạ tinh.
Những cuộc tấn công vừa rồi chỉ nhắm vào thân vương, còn trận chiến thực sự mới chỉ bắt đầu.
Thực tế, xét từ góc độ an toàn của thân vương, lựa chọn tốt nhất lúc này nên là thông qua cổng không gian rời khỏi Bạch Dạ tinh, quay về Đế đô.
Đội trưởng cận vệ cũng khuyên thân vương rời đi.
Bảo vệ thân vương là trách nhiệm của anh ta, sự an toàn của thân vương đặt trên hết.
Nhưng Moose kiên quyết ở lại.
Bạch Dạ tinh là lãnh địa của hắn, các chiến sĩ và dân chúng ở đây đều là những người thuộc quyền cai quản của hắn.
Mặc dù Moose ghét công việc, nhưng hắn mang trọng trách của một thân vương và một lãnh chúa, không thể nào bỏ trốn trong lúc nước sôi lửa bỏng.
Đương nhiên, hắn cũng không nghĩ rằng đám địch có thể chiếm được Bạch Dạ tinh.
Moose nắm lấy tay Aks.
Dù kết cục có ra sao, cả hai cũng sẽ cùng nhau đối diện.
"Điện hạ có sợ không?" Aks nhẹ vỗ vào tay thân vương để trấn an.
Moose lắc đầu.
Hắn vẫn an toàn, địch chưa chiếm được căn cứ quân đội của Bạch Dạ tinh dù tình hình đang hỗn loạn.
Trong trận chiến trực diện, khả năng chiến thắng của Bạch Dạ tinh ít nhất là tám phần.
Thay vì lo cho cuộc chiến sắp tới, Moose lại quan tâm đến một điều khác.
"Cho em xem cánh của anh đi."
Moose kéo Aks lại gần, tò mò đưa tay chạm vào lưng anh.
Aks đã thay chiến phục.
Bộ trang phục này làm từ một loại vật liệu đặc biệt có khả năng ghi nhớ hình dáng, có thể nhanh chóng phục hồi sau khi bị rách, rất phù hợp với các quân thư thường xuyên trùng hóa.
Moose chọc nhẹ vào lưng Aks qua lớp chiến phục, cảm giác mơ hồ có thứ gì đó bên dưới đang động đậy, dường như muốn thoát khỏi sự kiềm chế mà lao ra.
"Điện hạ cẩn thận."
Aks kéo thân vương vào lòng, bảo vệ hắn thật chặt.
Đôi cánh đen khổng lồ xé rách chiến phục, đột ngột mở rộng.
Đôi cánh vừa tái sinh quá nhạy cảm.
Chỉ cần được thân vương chạm qua lớp y phục và da ngoài của nang cánh, đôi cánh đã không kìm được mà muốn lao ra ngoài, suýt nữa làm tổn thương thân vương.
Aks thở phào nhẹ nhõm.
Moose không hay biết mình vừa thoát khỏi nguy hiểm trong gang tấc. Dù sao thì Aks cũng luôn bảo vệ hắn.
Hắn nhìn đôi cánh rộng trên lưng Aks với vẻ thích thú, háo hức hỏi:
"Em có thể chạm vào được không?"
Aks có chút lo lắng, đắn đo một lúc.
Moose nhìn anh bằng ánh mắt đầy mong chờ.
Cuối cùng, Aks không cưỡng lại được đôi mắt lấp lánh xinh đẹp của thân vương nên gật đầu đồng ý.
Moose cẩn thận đưa tay ra chạm vào.
Cánh cứng, có cảm giác như được bao phủ bởi lớp vảy.
Quả thật có những mảnh nhỏ mịn màng như vảy, mà cũng giống như lông vũ. Chúng khít với nhau một cách hoàn hảo, chỉ khi nhìn kỹ mới thấy rõ.
"Điện hạ, phải vuốt theo chiều lông vảy, nếu không có thể sẽ bị thương." Aks khẽ nhắc nhở.
Nếu trong trạng thái bình thường, anh có thể điều khiển để lông vảy trên cánh khép kín hoàn toàn.
Nhưng giờ thì không, đôi cánh mới mọc quá nhạy cảm, chỉ cần thân vương chạm vào, các lông vảy đã lập tức bị kích thích, muốn bung ra.
Trong chiến đấu, lông vảy bung ra có thể trở thành vũ khí xé nát kẻ địch.
Nhưng dưới bàn tay của thân vương, chúng run rẩy kích động, lúc thì mở, lúc thì khép lại, vừa sợ vừa muốn được chạm vào.
"Được, được." Moose gật đầu đồng ý.
Vuốt ngược mà, hắn hiểu.
Con mèo kỳ lạ ở nhà hắn cũng thích vuốt ngược mà.
Moose vuốt theo chiều lông vảy hai lần, khiến đôi cánh run lên bần bật.
Hắn nắm lấy những phần xương ngoài dài quấn quanh cánh tay mình, và để công bằng, hắn cũng vuốt nhẹ phần xương ngoài ấy một chút.
Aks thở gấp, nét mặt lộ vẻ kiềm nén, tay bám chặt vào ghế để không bị ngã.
"Không thoải mái à?"
Moose vội đỡ lấy Aks, giúp anh ngồi xuống ghế lái.
Cuối cùng, hắn cũng có thể đỡ được Aks rồi, tay hắn không còn xuyên qua người Aks nữa.
Không còn phải bất lực nhìn Aks đau đớn mà không làm gì được.
"Không phải...." Gương mặt Aks đỏ bừng.
Không phải là không thoải mái, mà là.... quá thoải mái.
Từ nét mặt kìm nén của Aks, Moose đoán ra điều anh muốn nói.
Hắn lập tức ôm lấy những phần xương ngoài còn lại, mỉm cười nói:
"Để em vuốt thêm chút nữa. Em cũng lâu lắm rồi chưa gặp lại chúng, à, chào tiểu Nhất, cũng để ta vuốt nhẹ tiểu Tứ nữa, ngoan nào."
Aks: "..... Em còn đặt tên cho chúng à?"
"Đúng vậy."
Moose giới thiệu: "Tiểu Nhất và tiểu Nhị là hai cái to nhất, một ở bên phải, một ở bên trái. Anh thường dùng tiểu Nhất để quấn ngang eo em, nhấc em lên, còn tiểu Nhị đỡ lấy chân em để em không bị ngã. À, chúng chắc khỏe hơn trước rồi đó."
Aks không biết phải nói gì.
Trứng của họ còn chưa có tên chính thức, nhưng từng phần xương ngoài của anh lại đã có tên hết.
Anh vừa buồn cười, vừa thấy khó xử.
Aks dùng xương ngoài quấn quanh eo thân vương, nhấc hắn lên đặt lên đùi, ôm hắn vào lòng, đồng thời giữ lại bàn tay đang bận rộn của hắn, bất đắc dĩ nói:
"Điện hạ đừng chơi nữa, chơi thêm chút nữa thì tôi không ra chiến trường được mất."
"Em cũng chẳng thích chơi đâu, cứng đơ à, sờ chẳng êm tay chút nào...."
Moose lẩm bẩm vài câu, ngước lên bắt gặp ánh mắt cười của Aks, đột nhiên không nói được nữa.
Hắn đưa tay ôm lấy Aks, dựa đầu vào vai anh và nhỏ giọng nũng nịu.
"Về nhà phải cho em chơi đấy."
"Được." Aks khẽ đáp.
Với độ nhạy cảm của cánh hiện tại, cho dù anh không chủ động bung cánh, chỉ cần thân vương chạm nhẹ hai cái, chúng cũng sẽ không chịu nổi mà muốn bung ra.
"Nang cánh cũng phải cho em chơi, anh từng hứa rồi đó."
Moose đang nhắc đến lần hắn uống say.
Khi đó Aks nói rằng hắn muốn chơi thế nào cũng được, nói xong lại cuống cuồng bỏ chạy.
Moose lúc ấy trong lòng ngổn ngang, cho rằng Aks là bị ảnh hưởng bởi tin tức tố giai đoạn sinh sản, nên mới cưng chiều hắn mà không có giới hạn như vậy.
Hắn cũng không dám đối mặt với nang cánh đã mất đi đôi cánh của Aks.
Về sau, hắn chưa từng thực sự mở nang cánh của Aks.
Aks cũng nhớ lại đêm hôm đó, thân vương mở nang cánh của anh bằng đầu ngón tay, không ngừng vuốt ve thăm dò, khiến anh gần như phát điên, cuối cùng anh không chịu nổi mà ngất đi.
Lúc ấy, anh chỉ nghĩ thân vương đang đùa giỡn đôi cánh của anh.
Sau khi biết thân vương chính là trùng đực nhỏ của mình, anh mới hiểu tất cả điều đó có ý nghĩa gì.
Nài nỉ anh khâu lại con búp bê bị đứt chân, mở nang cánh của anh, đổ vào đó chất dịch phục hồi hảo hạng....
Trùng đực nhỏ của anh đang tự trách vì đã chặt đứt đôi cánh của anh.
Chặt cánh của anh chỉ là hành động tự vệ khi thân vương bị anh làm tổn thương.
Thân vương có lẽ sẽ không hối hận về quyết định khi đó, nhưng anh biết hắn sẽ đau lòng.
Đôi cánh bị mất của anh như một cái gai đâm vào lòng thân vương.
Chỉ đến khi đôi cánh của anh mọc lại, cái gai đó mới có thể được gỡ bỏ.
"Được, nang cánh cũng cho em chơi."
Aks khẽ đáp, đôi mắt xanh ngọc đầy tình cảm, ánh nhìn dịu dàng vô cùng.
Nhưng Moose vẫn tựa trên vai Aks, bỏ lỡ ánh mắt dịu dàng của anh.
Dù vậy, hắn biết Aks yêu hắn.
Vô điều kiện cưng chiều hắn.
Nhận được câu trả lời mà mình muốn, khóe miệng Moose khẽ cong, nhớ ra điều gì đó và hỏi:
"À đúng rồi, cánh của anh sao lại phục hồi được vậy?"
"Tôi cũng không rõ lắm." Aks nhíu mày hồi tưởng.
Khi đó, anh nhìn thấy trên màn hình xuất hiện cơ giáp của kẻ địch, và giao diện liên lạc với thân vương đột ngột tắt.
Anh phẫn nộ, năng lượng trong cơ thể dâng trào, chỉ nghĩ đến việc nhanh chóng đến bên thân vương để bảo vệ hắn.
Rồi, khi anh chạy ra khỏi con đường dài dưới phủ thân vương, đôi cánh của anh mọc ra.
Và anh cũng đã đột phá lên cấp SS.
"Có lẽ là vì tôi muốn có sức mạnh lớn hơn để bảo vệ điện hạ, muốn đến bên cạnh điện hạ nên đã thành công đột phá lên cấp SS, đôi cánh cũng mọc lại."
Mỗi lần đột phá là một lần tiến hóa.
Nguồn năng lượng dâng trào thúc đẩy xương cốt và cơ thể của Aks tái tạo, nâng cấp, khiến đôi cánh đã mất của anh mọc lại và trở nên kiên cường mạnh mẽ hơn trước.
Moose ngơ ngác nhìn Aks.
Chỉ vì muốn bảo vệ hắn, đôi cánh đã tái sinh.
Tình yêu đã khiến đôi cánh ấy trỗi dậy.
"Anh có cần phải giỏi nói lời đường mật đến vậy không?" Moose cảm thấy má mình nóng lên, nhỏ giọng trách.
"Đây không phải là lời đường mật."
Anh đang nói sự thật.
Aks nghiêm túc nói.
"Em biết mà."
Chính vì đó là sự thật nên hắn mới càng cảm động.
Moose dụi đầu vào vai Aks.
Lén đưa mu bàn tay áp lên má mình, làm dịu đi chút nóng hổi.
"Đúng rồi! Anh lên cấp SS rồi!"
Moose ngồi thẳng dậy, chăm chú ngắm Aks từ trên xuống dưới.
Ngay từ khi Aks xuất hiện với sức mạnh áp đảo, xé toạc những chiến giáp của địch như xé giấy, Moose đã biết anh đã đột phá lên cấp SS.
Sau đó, khi xem lại ký ức của Aks, hắn buồn bã mà quên mất chuyện này.
Nghe nói, trùng có cấp bậc càng cao thì càng hấp dẫn trong lúc tìm bạn đời.
Theo đó, ngoại hình cũng càng trở nên nổi bật.
Moose ngắm nghía một hồi nhưng chẳng thấy có gì khác biệt.
Aks vốn dĩ đã rất đẹp trai rồi.
Nhưng đúng là khiến trùng càng muốn trêu chọc.
Càng là trùng cái mạnh mẽ, càng muốn trêu chọc anh thật nhiều để thấy được khoảnh khắc hắn yếu đuối, thấy anh sụp đổ.
Moose có chút ngạc nhiên vì suy nghĩ của mình.
Chết tiệt, hắn có phải là biến thái không đây?
May mà 'cải tạo tra công' đã được hoàn thành.
Nếu không, với bản tính biến thái như thế này, chẳng phải giá trị tra công của hắn sẽ tăng vọt sao?
Moose liếc nhìn qua một bên.
Gì cơ.... sao kênh phát trực tiếp vẫn còn đây?!
-
Đến quân bộ.
Aks điều khiển 'Vũ Thần Xà' của mình, dẫn dắt quân đội Bạch Dạ tinh tiến đến chiến trường ngoài không gian.
Trận chiến này gần như chắc thắng.
Nếu trước đây cơ hội thắng của Bạch Dạ tinh là 80%, thì sau khi Aks đột phá lên cấp SS, tỷ lệ đã tăng lên 100%.
Moose thật sự không thể tưởng tượng nổi việc sẽ thua trận này.
Hắn ngồi trong phòng nghỉ kiêm phòng quan sát mà quân bộ chuẩn bị cho hắn, nhìn chằm chằm vào màn hình phát trực tiếp.
"Sao các ngươi vẫn còn ở đây? Chẳng phải cải tạo đã hoàn tất rồi sao?"
[Chuyện là thế này, sau khi cải tạo hoàn tất vẫn còn sáu tháng quan sát.]
[Đúng lúc có thể xem bánh kem nhonhỏ chào đời.]
[Chủ phòng nhớ phải làm một trùng ngoan nhé. Trong thời gian quan sát sáu tháng, chỉ cần có hành vi 'tra công', giá trị tra công sẽ tăng gấp đôi.]
Moose: "....."
Muốn chửi thề, nhưng giáo dưỡng tốt khiến hắn không thốt nên lời, thậm chí còn không nghĩ ra từ nào phù hợp để công kích.
"Ta có chút sở thích biến thái, nhưng tuyệt đối không phải là trùng hư hỏng. Với lại, Aks cũng đã nói rồi, ta muốn chơi sao cũng được......"
Vì thế, thỉnh thoảng hắn mở nang cánh ra sờ một chút, dẫm lên chân Aks dưới bàn, đưa cho anh chút đồ chơi nhỏ hay còng tay.... chắc không quá đáng nhỉ?
Moose cố gắng tự thuyết phục bản thân, cũng như thuyết phục kênh phát trực tiếp.
________________________________________________________________________________
(˘・_・˘)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro