CHƯƠNG 24 - MÀU TRẮNG SỮA
Hùng chủ....
Nghe thân vương thốt ra từ này, tim Aks khẽ run.
Cả anh và thân vương đều hiểu rõ lý do vì sao họ có cuộc hôn nhân này.
Aks biết rõ thân phận và hoàn cảnh của mình, anh chưa bao giờ vượt quá giới hạn và không bao giờ coi mình là thư quân thực sự của thân vương.
Tất nhiên anh cũng không bao giờ nghĩ rằng thân vương là hùng chủ của mình.
Nhưng bây giờ, thân vương lại muốn anh gọi hắn là 'hùng chủ'.
Aks không hiểu rõ ý định của thân vương nên chỉ có thể thử dò hỏi: "Đây là mệnh lệnh của ngài sao?"
"Đúng, là mệnh lệnh của ta."
Moose đột nhiên cảm thấy khó chịu, hắn liền lén bóp một cái, để lại dấu vết trên ngực Aks để xả giận.
Tuy nhiên, dưới khả năng tự hồi phục mạnh mẽ của trùng cái cấp S, dấu tay vừa mới in lên đã biến mất.
"Tuân theo mệnh lệnh của ngài, thưa điện hạ, hùng... chủ..."
Từ 'hùng chủ' dường như không khác gì các danh xưng như 'thân vương', 'điện hạ' hay 'trưởng quan'.
Nhưng khi thật sự phải thốt ra danh xưng đó, Aks mới nhận ra không dễ dàng chút nào.
Từ 'hùng chủ' mang quá nhiều ý nghĩa.
Là người sẽ luôn đồng hành với anh, là trùng đực sẽ cùng anh gắn bó suốt đời, là người mà trùng cái phải bảo vệ suốt đời.
Đó là sự liên kết, là bạn đời, là trách nhiệm.
Ngay cả một trùng cái chưa bao giờ nghĩ đến chuyện kết hôn với trùng đực như Aks, cũng cảm thấy danh xưng này quá đặc biệt và nặng nề.
Khi gọi ra danh xưng này, lòng Aks dâng lên muôn vàn cảm xúc, lồng ngực như trĩu nặng và đau nhức.
Aks đưa tay lên ấn vào ngực mình.
Anh muốn đè nén những cảm xúc hỗn loạn ấy.
Moose thực sự thích nghe Aks gọi hắn như vậy.
Hùng chủ và thư quân, một mối quan hệ ràng buộc bởi pháp lý và đạo đức, không bao giờ có thể tách rời.
Điều này gắn kết hơn nhiều so với những danh xưng như 'thân vương điện hạ' hay 'trung tướng'.
Moose cảm thấy tốt hơn, hắn thấy Aks có hành động như vậy, hiếm hoi mới hỏi một câu quan tâm:
"Sao thế? Không khỏe à?"
"Không, chỉ là có chút đau nhức."
Aks cũng không hiểu rõ những cảm xúc hỗn loạn trong lòng mình là gì.
Moose thắc mắc, ngón tay khẽ chọc vào anh.
Đau nhức?
Moose nghĩ đến điều gì đó, động tác chợt khựng lại, hỏi với giọng cứng nhắc: "Ngươi bị tức sữa à?"
"... Có lẽ là không."
Aks xấu hổ vô cùng, hơi nóng bốc lên, mặt anh đỏ bừng.
Anh muốn gạt tay thân vương ra nhưng lại sợ khiến thân vương - người có tính tình thất thường, nổi giận, nên chỉ có thể đứng im ở đó.
Moose tự mình rút tay lại, bóp nhẹ đầu ngón tay, lùi ra một chút.
Ánh mắt hắn lướt qua ngực Aks, len lén liếc nhìn một cái rồi lại liếc thêm cái nữa.
Cuối cùng cũng miễn cưỡng mở miệng nói:
"Nếu ngươi cần gì, có thể tìm ta. Ta có thể giúp ngươi... làm cho nó ra."
"Đây cũng là để tránh ngươi làm trò cười trong buổi tiệc, khiến phủ thân vương và hoàng gia mất mặt."
Moose nói thêm một câu để bản thân cảm thấy hợp lý hơn.
Nói xong hắn lập tức rời đi, mang theo bộ lễ phục cần được chỉnh sửa.
Aks xấu hổ đến mức không biết phải giải thích thế nào.
May mắn là cho đến lễ trưởng thành của thân vương, anh không gặp phải tình huống nào cần thân vương giúp mình 'làm cho nó ra'.
-
Trước khi xuất phát, Moose khẽ ngửi Aks, không ngửi thấy mùi hương đặc biệt nào, hắn có chút tiếc nuối.
Tuy nhiên, toàn thân Aks đều mang mùi hương của hắn, khiến hắn cảm thấy rất dễ chịu.
Giống như chăn, gối, áo ngủ của hắn, hoặc là những thứ riêng tư khác.
Ngửi thấy khiến hắn vui vẻ và an tâm.
Hắn hít thêm một lần nữa.
Moose vùi mặt vào cổ Aks, cọ cọ vào đó.
Tai Aks đỏ bừng, anh vòng tay quanh thân vương đang cọ vào người mình một cách lúng túng, không dám dùng lực, càng không dám kéo thân vương ra.
Ánh mắt anh rơi xuống cánh cửa, cảm nhận được vệ sĩ bên ngoài, Aks nhìn đi nơi khác.
Dù có cánh cửa chắn lại, nhưng với khả năng cảm nhận của trùng cái cấp cao, những vệ sĩ bên ngoài chắc chắn biết rõ từng hành động của họ.
Aks như muốn che giấu, hạ giọng nói:
"Điện hạ, chúng ta nên xuất phát rồi."
"Gọi ta là gì?" Moose lập tức ngẩng đầu lên.
"... Hùng chủ." Aks phải khuất phục.
"Nhanh quen đi."
Moose kéo cổ áo của Aks và nhắc nhở, "Ít nhất là hôm nay, ngươi không được phép mắc lỗi."
"Vâng." Aks cúi đầu đáp lại, ánh mắt anh rơi xuống bộ lễ phục đen viền vàng trầm nhưng sang trọng mà anh đang mặc.
Đây thực sự là một ngày trọng đại, không chỉ đối với thân vương mà còn với đứa con trong bụng anh.
Đây là lần đầu tiên anh tham dự một sự kiện quan trọng với tư cách là thư quân của thân vương.
Cũng là ngày mà trứng của anh chính thức được công chúng biết đến.
Bất kể mối quan hệ giữa anh và thân vương ra sao, bất kể danh phận 'thư quân' của anh chỉ là một cái danh hão, sau hôm nay, toàn bộ thần dân của Đế quốc sẽ biết rằng đây là con của thân vương và thư quân, là trưởng tử của thân vương.
Với danh phận này, dù sau này đứa trẻ của anh có không được thân vương yêu thương, nó vẫn có thể trưởng thành một cách an toàn.
Aks không mong cầu gì nhiều, chỉ mong con mình có thể ra đời thuận lợi, lớn lên khỏe mạnh và bình an.
Còn về thân vương...
Đó chưa bao giờ là điều anh dám mong ước.
Họ bước lên phi thuyền.
Moose đặt đích đến là hoàng cung và kích hoạt chế độ lái tự động.
Chiếc phi thuyền này của Moose đã được cải tiến, sử dụng công nghệ mở rộng không gian.
Bên ngoài trông chỉ như một chiếc phi thuyền thông thường, nhưng bên trong lại rộng rãi như có hai căn phòng lớn.
Phòng ngoài được bày trí như một phòng tiếp khách, đầy đủ ghế sofa và bàn trà.
Phòng trong là phòng nghỉ, với giường và phòng tắm đầy đủ tiện nghi.
Aks ngồi xuống ghế sofa, quét mắt nhìn sơ qua bố trí bên trong phi thuyền, đột nhiên cảm thấy bố trí này có chút quen thuộc.
Đó là... ngày thân vương thức tỉnh sinh lý...
Moose thiết lập xong chế độ lái tự động, ngẩng đầu lên và thấy trùng cái ngồi đối diện trên ghế sofa có vẻ hơi căng thẳng.
Nhìn vào đôi mắt có phần tránh né của trùng cái, rồi nhìn lại bố trí trong phi thuyền, Moose hiểu ngay.
"Không phải là phi thuyền ngày hôm đó."
Hắn chỉ là thích kiểu bố trí này, nên có khá nhiều phi thuyền với thiết kế tương tự.
Nhìn trùng cái ngẩng đầu lên, Moose nhẹ nhàng nói:
"Chiếc phi thuyền hôm đó, ta đã tiêu hủy rồi."
Aks không biết phải nói gì, chỉ lặng lẽ lắng nghe thân vương kể chuyện.
Cho đến khi anh nghe thân vương nói:
"Nhưng ta vẫn giữ lại một bản ghi hình nội thất của phi thuyền."
Aks kinh ngạc nhìn về phía trùng đực đối diện.
Moose nhếch môi, nụ cười mang theo vẻ châm biếm, hỏi:
"Ngươi có muốn xem không?"
"Không..." Aks phản kháng.
Sau khi thân vương đưa anh ra khỏi phòng trừng phạt và cung cấp tin tin tố cho anh, anh đã tự khóa lại mọi ký ức về quá khứ.
Dù thân vương cho phép anh quay trở lại quân đội, trao cho anh nhiều tự do hành động hơn, anh cũng chưa bao giờ điều tra lại chuyện ngày hôm đó.
Anh sẽ không bao giờ trở thành mối đe dọa với thân vương.
Thân vương không cần phải thử thách anh như vậy.
"Vừa hay, ta cũng không muốn xem lại."
Moose chống một tay lên đầu, tựa vào tay ghế sofa, nửa tỉnh nửa mơ màng suy nghĩ.
Đêm đó, lẽ ra hắn không nên xen vào chuyện không liên quan, mang con trùng đó rời khỏi buổi tiệc.
Không nên dừng lại khi thấy trùng cái kia đau khổ và động tình, dẫn đến việc bị quấn lấy.
Không nên chỉ vì bị nài nỉ trong chốc lát mà mềm lòng.
Càng không nên, để tin tức tố của trùng cái kia kích thích kỳ thức tỉnh sinh lý của mình.
Hắn biết rõ trùng cái đó không đáng tin cậy đến mức nào, nhưng lại vẫn dùng chính mình để làm thuốc giải cho anh.
Kết quả là lại bị bỏ rơi và tổn thương.
Trái tim từng bị trùng cái kia làm đau dường như lại một lần nữa đau thắt lại.
Moose ấn vào lồng ngực, ngẩng mắt lạnh lùng nhìn trùng cái đối diện.
Hắn không phải loại người chấp nhận đau khổ một mình, nếu ai làm hắn khó chịu, hắn chắc chắn sẽ khiến đối phương phải chịu đựng gấp đôi.
"Điện hạ, ngài có cần....." Aks nhìn vào bàn tay thân vương đang ấn lên ngực, ánh mắt lộ vẻ lo lắng.
"Ta cần ngươi lăn lại đây." Moose nói.
Aks nhận ra sự không hài lòng trong giọng nói của thân vương.
Cảnh tượng quen thuộc dễ dàng gợi lên ký ức trong đầu.
Đối với thân vương, ngày hôm đó cũng không phải là trải nghiệm hoàn toàn vui vẻ. Sự kháng cự của Aks khi tỉnh lại suýt khiến thân vương mất mạng.
Thân vương cảm thấy không vui khi nhớ lại điều đó cũng là chuyện dễ hiểu.
Aks đứng dậy, bước đến trước mặt thân vương.
Dưới ánh mắt lạnh lùng của thân vương, anh quỳ xuống.
Như thể lớp vỏ ngoài mềm mại của sự ấm áp mà việc trao đổi tin tức tố mang lại đã bị hiện thực lạnh lùng xé toạc.
Trái tim vốn đã tê liệt của Aks bỗng cảm nhận được chút đau đớn.
Anh không hối hận vì đã kháng cự ngày hôm đó.
Chỉ là, nhìn vào gương mặt tái nhợt của thân vương đang ấn vào lồng ngực, Aks nghĩ, có lẽ anh nên thử một cách kháng cự khác.
Dù anh có thu thập đủ bằng chứng để đưa thân vương ra tòa, đối phương cũng chưa chắc chịu tổn thất gì.
Nhưng dù sao cũng tốt hơn là khiến anh phải chịu đựng nỗi đau cùng hắn như bây giờ.
Moose ngồi yên, sợi dây tinh thần cuốn quanh cơ thể Aks, trói buộc anh.
Đối với một trùng cái bị tổn thương tinh thần và kiệt quệ về tinh thần, dù chỉ là tiếp xúc với sức mạnh tinh thần của trùng đực cũng đủ gây ra cơn đau dữ dội, khao khát, và cả sự khoái lạc không thể kiểm soát.
Aks cố gắng ghìm chặt ngón tay vào lòng bàn tay, kiềm chế cơ thể đang run rẩy.
Moose muốn làm tổn thương Aks, để anh cảm nhận được nỗi đau của mình.
Nhưng khi hắn ngửi thấy mùi tin tức tố từ Aks, thứ thuộc về hắn, hắn không tự chủ mà thả lỏng sự trói buộc.
Giác quan của hắn mách bảo rằng, đây là trùng cái của hắn, thuộc về hắn.
Hắn nên đối xử tốt với anh hơn.
Sợi dây tinh thần rút lại.
Aks nằm phủ phục bên chân thân vương, gần như toàn thân ướt đẫm.
Moose im lặng một lúc, rồi chậm rãi lên tiếng:
"Lát nữa vào cung, khi diện kiến Trùng Hoàng và Nguyên soái, ta nghĩ ngươi biết rõ những gì nên nói và những gì không nên nói."
"...Tôi hiểu."
Aks ngồi dậy, lưng thẳng tắp.
Nếu không phải giọng anh đã trở nên khàn đặc và quần áo ướt đẫm vì tin tức tố, nhìn vào dáng đứng thẳng của anh, không ai có thể đoán được chuyện gì vừa xảy ra với anh.
"Chuyện ngày hôm đó khi ta thức tỉnh sinh lý, không được nhắc đến dù chỉ một chữ."
Moose nhấn mạnh, ánh mắt đầy u tối.
"Nếu không, ta cũng không thể bảo vệ ngươi."
Aks ngẩng đầu nhìn thân vương rồi đáp, "Vâng."
Moose nhìn trùng cái quỳ bên chân mình, muốn đưa tay xoa đầu anh, muốn ôm lấy anh, ngửi hương thơm từ cơ thể anh, nhưng cuối cùng hắn chỉ nói:
"Vào trong thay bộ đồ khác đi."
Khi Aks đứng dậy và bước vào phòng trong, Moose cúi xuống, nhìn chăm chú vào tấm thảm đã chuyển thành màu đậm hơn dưới chân mình.
Tình trạng tinh thần của Aks tồi tệ quá.
Trong trạng thái bình thường, một trùng cái sẽ không nhạy cảm với sợi dây tinh thần của trùng đực như vậy.
Nếu không được chăm sóc tinh thần, Aks còn có thể chịu đựng được bao lâu? Ba năm? Năm năm? Hay ít hơn?
Đến lúc đó, liệu hắn có chấp nhận việc Aks bỏ rơi hắn một lần nữa không?
Moose đang suy nghĩ mông lung thì nghe được thông báo rằng phi thuyền sắp thực hiện nhảy không gian và tiến vào Đế đô tinh.
Phi thuyền đã được Moose sửa đổi này có hiệu năng không thua gì những bộ giáp hay tàu chiến cao cấp nhất.
Nó được trang bị thiết bị nhảy siêu không gian thường chỉ có trên tàu vũ trụ, có thể thực hiện các chuyến nhảy liên tục giữa các hành tinh.
Chỉ vài phút nữa, họ sẽ tiến vào Đế đô tinh và đến hoàng cung.
Nhưng Aks vẫn chưa ra ngoài.
Chỉ là thay một bộ quần áo, có cần lâu đến thế không?
Moose cảm thấy thắc mắc, đứng dậy và đi về phía phòng nghỉ ở bên trong.
"Ngươi đang chần chừ gì vậy?" Moose đẩy cửa bước vào.
Aks đang mở cúc áo sơ mi, ngạc nhiên quay đầu lại.
Ánh mắt của Moose theo quán tính rơi vào ngực của trùng cái.
Khi thoáng thấy chút màu trắng sữa, não hắn lập tức 'bùng nổ'.
________________________________________________________________________________
::>_<::
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro