[P1] Chương 8: Sau động tắc thực + trước huyệt chuốc rượu ...
Editor : luvu4rever
Chương 8. Sau động tắc thực + trước huyệt chuốc rượu + người phục vụ uống rượu
Từ ngày chơi đùa đó về sau, Nhan Nặc vài ngày vẫn chưa cho bốn cái nam nhân chạm vào, nói là muốn chạm vào chính mình thì có thể, mang chính mình đi đi dạo phố cái đã! Nghẹn sắp hư bốn cái nam nhân lập tức gật đầu, chỉ tiếc Hàn Vũ cùng Lý Kỳ Phong lâm thời có chuyện quan trọng không thể bồi Nhan Nặc đi, cái nhiệm vụ trọng đại này liền giao cho Nhan Dục cùng Tề Tử Hằng tới hoàn thành.
"Ta không cần!" Nhan Nặc lớn tiếng kêu, "Không mặc nội y thế nào lên phố a!"
" Ta..." Nhan Nặc đỏ mặt, chính mình hai cái vú không có nội y che chở chính là thực rõ ràng, bị người thấy nhiều ngượng ngùng a. ( tác giả: Ha hả )
" Tiểu Nặc, không cần chọc giận ca ca. " Nhan Dục xụ mặt, mà Tề Tử Hằng ở một bên nhìn, chỉ cần Nhan Dục ra ngựa, Nhan Nặc chỉ có nước ngoan ngoãn nghe.
" Ca ca, ngươi đừng nóng giận, Tiểu Nặc nghe lời là được. " Nhan Nặc vẻ mặt đưa đám nói.
Nhan Nặc mặc một cái áo thun oversize, ngực không xuyên nội y, hút nhũ khí bị gỡ xuống, phía dưới tao huyệt bị gió thổi lạnh căm căm, giang tắc trong tao động cũng bị gỡ xuống, gậy massage dương vật cũng rút ra tới, chân trần xỏ dép lê thỏ con, " Ca ca! Em là nam sinh a, này... Này người khác phát hiện làm sao? "
"Ai biết em là nam sinh, hiện tại rất nhiều nữ hài tử đều để kiểu tóc này. " Tề Tử Hằng ôm Nhan Nặc đi ra ngoài, mặc như vậy thuận tiện nhiều phương tiện, chỉ có Tiểu Nặc mới có thể ngây ngốc cho rằng đi dạo phố là thật sự đi ' dạo phố '.
" Hừ... Các anh đừng nghĩ đối em làm cái gì, nếu các anh có ý đồ gì, về sau đều không cho phép chạm vào em. " Nhan Nặc chính là nhớ rõ ràng cảnh tượng lần đó cùng Lý Kỳ Phong ở trong xe chơi, chính mình mặc thành như vậy, đương nhiên không cho hai tên này chơi xe chấn đâu.
" Yên tâm, nói tốt mang em đi dạo phố, sẽ không đối với em làm cái gì đi?" Tề Tử Hằng cùng Nhan Nặc ngồi ở ghế phụ.
Thực mau Nhan Nặc liền đến trên đường cái phồn hoa, mới vừa xuống xe, liền hấp dẫn ánh mắt mọi người, một cái lớn lên giống nam nhưng không phải nam nữ hài tử trực tiếp thả rông lên phố, hơn nữa mơ hồ nhìn thấy hai cái vú loạng choạng.
Cảm nhận được mọi người ánh mắt, Nhan Nặc lập tức tránh ở phía sau hai cái nam nhân.
" Thế nào Tiểu Nặc, không phải em nói muốn đi dạo phố sao?" Tề Tử Hằng trêu đùa.
" Không... em đói bụng, chúng ta, chúng ta ăn cơm trước đi." Nhan Nặc tìm cớ.
" Ăn đồ ăn Trung Quốc hay cơm Tây?" Nhan Dục như cũ lãnh đạm nói.
" Tùy tiện, ca ca, cầu xin anh, đi nhanh đi" Nhan Nặc cảm nhận được mọi người ánh mắt càng ngày càng như lửa nóng, thậm chí có vài người đã lấy di động ra chụp chính mình.
" Vậy đi tiệm cơm Tây phía trước kia đi"
Chờ ba người tới nhà ăn, giám đốc lập tức đón đi lên "Nhan thiếu gia, ngài đã tới"
"Ân, tìm cái ghế lô an tĩnh chút" Nhan Dục gật đầu, lôi kéo Nhan Nặc liền hướng trong gian đi, Tề Tử Hằng theo ở phía sau.
Nhan Nặc vui vẻ ngồi ở trước bàn ăn, cầm lấy thực đơn chuẩn bị gọi cơm, Tề Tử Hằng một phen rút thực đơn từ trong tay Nhan Nặc, chính xác đối người phục vụ nói "Tới một phần salad hoa quả, nhớ kỹ lấy phần lớn." gọi xong nhìn Nhan Dục liếc mắt một cái.
Người phục vụ nhìn nhìn Nhan Dục phản ứng, Nhan Dục vẫy vẫy tay, "Liền theo hắn gọi đến đấy đi"
Nhan Nặc nóng nảy "Ai, từ từ... em không cần ăn trái cây salad a!"
Nhan Dục nhìn Nhan Nặc liếc mắt một cái, Nhan Nặc ngoan ngoãn câm miệng, hư ca ca, xú ca ca.
Chỉ chốc lát salad hoa quả liền đi lên, Nhan Dục phân phó người phục vụ không cho phép bất luận kẻ nào quấy rầy, sau đó liền đóng chặt cửa.
"Ca ca...... Ăn cơm anh khóa cửa làm gì?" Nhan Nặc cảm thấy kỳ quái.
Tề Tử Hằng trực tiếp bế Nhan Nặc lên đặt ở trên bàn cơm, chụp phủi Nhan Nặc mông nói " Nằm sấp."
" Ngô" Nhan Nặc bị đánh cả kinh " Hằng ca ca, ngươi muốn làm gì, mau phóng Tiểu Nặc xuống dưới ăn cơm" Nhan Nặc giãy giụa, cảm thụ được tay Tề Tử Hằng đã thăm hướng chính mình tao động.
" Không... Nói tốt ân..."
" Bên trong hảo ướt..." Tề Tử Hằng dùng sức khấu đào tao động, nhìn Nhan Dục.
" Thế nào, chỉ xem không ăn?"
Nhan Dục quét mắt nhìn dương vật của Nhan Nặc đã dần dần ngẩng đầu, triệt hạ cà vạt trực tiếp trói lại đôi tay Nhan Nặc, đem Nhan Nặc mông quá cao quỳ ghé vào trên bàn.
" Ngô... Các anh..." Nhan Nặc xoay người nhìn hai người vây quanh ở chính mình tao động khẩu.
" Chúng ta đói bụng, muốn ăn cơm." Tề Tử Hằng liếm liếm mông Nhan Nặc.
" Chính là salad hoa quả lạnh rồi, Tiểu Nặc nói làm sao bây giờ?"
Kỳ thật lúc xuống xe Nhan Nặc bị mọi người vây xem tao huyệt cùng tao động đã ướt, nhưng là ngại, chính mình nói rất đúng đi dạo phố chỉ có thể nghẹn, hiện tại bị Tề Tử Hằng cùng Nhan Dục như vậy cột lấy dâm loạn, đã sớm nhịn không được, phe phẩy mông dâm kêu lên "Tiểu Nặc, Tiểu Nặc giúp Hằng ca ca nước ấm quả."
" Ở đâu nhiệt?" Nhan Nặc một ngón tay cắm vào Nhan Nặc tao động, moi móc.
" Ô a a...... Tiểu Nặc tao động cùng tao huyệt đều có thể nhiệt, ngô a...... Sẽ đem trái cây nhiệt nóng hầm hập đút cho các chủ nhân ăn."
Tề Tử Hằng vừa nghe Nhan Nặc kêu chủ nhân, liền biết cái này tao hóa nhịn không được, cầm lấy một trái dâu tây trong mâm, trực tiếp nhét vào tao động.
" Ô a... hảo lạnh a... A a a...tao động bị lạnh thật thoải mái... A ô a" Nhan Nặc lãng kêu, trước ngực hai cái vú bự loạng choạng.
Nhan Dục không biết từ nào lấy ra vắt sữa khí, trực tiếp mang vào Nhan Nặc vú, sau đó đem hai cái vú gắn vào trong chăn.
" Phun đầy hai ly sữa liền thưởng ngươi sữa bò uống."
" Ô a a... Tiểu Nặc lại không phải bò sữa, thế nào khả năng phun nhiều sữa như vậy." Nhan Nặc bị hai cái vắt sữa khí kẹp đến thoải mái cực kỳ.
" Em hiện tại chính là bò sữa nhỏ của chủ nhân, chủ nhân kêu em phun sữa em liền phải phun sữa." Tề Tử Hằng lại đem một viên dâu tây cắm vào tao động.
"A a a...... Chủ nhân nói chính là, ô ô a...... Chủ nhân thọc thọc lỗ nhỏ của bò sữa nhiều nhiều, bò sữa liền có thể phun sữa a."
Nhan Dục cầm lấy một quả hải đường trên bàn, trực tiếp cắm vào Nhan Nặc tao động " A a a...Cứng quá...Ô a... Chủ nhân cắm cái gì a... bò sữa chịu không nổi a... A a"
" Chủ nhân thưởng hải đường quả cho bò sữa." Tề Tử Hằng lại cầm lấy một quả, chen vào tao động, đến khi Nhan Nặc tao động bị tắc năm cái hải đường quả, Tề Tử Hằng mới buông tay.
" Không... Không được a... A ân a bò sữa không nín được... Cầu chủ nhân cho bò sữa bài xuất ra đi a a." Nhan Nặc nhịn không được lắc đầu, hải đường quả cùng dâu tây ở trong bụng cọ xát, thường thường đỉnh tao điểm, dẫn Nhan Nặc một trận loạn run.
Nhan Dục cầm lấy một chai rượu vang đỏ mở toang trên bàn, Tề Tử Hằng bế Nhan Nặc kiểu xi tiểu ngồi ở trên sô pha, sau đó đem Nhan Nặc hai chân nâng lên cao, đáp ở trên bàn, khiến cho Nhan Nặc hai chân hướng về phía trước mông quá cao, thân mình cùng đầu triều hạ.
Ý thức được Nhan Dục muốn làm cái gì, " Không... Không thể, bò sữa sẽ chết...... A a" Nhan Nặc hoảng sợ giãy giụa, trong bụng đã có hải đường quả cùng dâu tây, lại rót thêm rượu chính mình sẽ thật sự nổ chết.
" Bò sữa sẽ không chết, bò sữa còn phải phun sữa cho chúng ta đâu." Tề Tử Hằng nhéo vú Nhan Nặc.
Nhan Dục cầm lấy bình rượu, trực tiếp đem bình miệng bình cắm vào Nhan Nặc hoa huyệt "A a a... Không được... Ô a hảo man... Không được, bụng muốn phá... Á, không a." Nhan Nặc nhìn bụng chính mình chậm rãi trướng to, rượu trong bình chậm rãi giảm bớt, mà những cái đó rượu một giọt không dư thừa toàn bộ chảy vào trong chính mình tao huyệt.
" Tới, dùng cái này đổ, bằng không tao rượu muốn chảy ra. " Tề Tử Hằng cho Nhan Dục một cái không lớn không nhỏ quả cam.
Nhan Dục tiếp nhận quả cam, rút ra bình rượu, trực tiếp đem quả cam lấp kín cửa động, quả nhiên Nhan Nặc phát tao hút lấy quả cam, càng hút quả cam càng đi sâu vào.
"À không a... Bụng đau quá... Cầu xin chủ nhân... cho bò sữa bài xuất ra đi" Nhan Nặc trong bụng tưởng kim đâm một chút, hải đường quả cùng dâu tây còn ở cọ xát nhục bích.
" Tao bò sữa, đợi lát nữa lại đến uống sữa của em, em nếu là dám để cho rượu tích ra tới một giọt, em liền mang cái đống này cả đời đi." Tề Tử Hằng đem Nhan Nặc đặt ở trên sô pha trong tư thế nằm bò, sau đó cùng Nhan Dục đi ra ngoài, không biết làm cái gì.
Liền ở Nhan Nặc bắn hai lần giữa lưng tâm niệm niệm hai nam nhân thế nào còn chưa tới uống sữa của chính mình, cửa bị đẩy ra.
Không phải hai nam nhân, là nhà ăn người phục vụ.
"A... Không cần xem... Ô a cầu xin ngươi đừng nhìn" Nhan Nặc khóc lóc, cảm nhận được người phục vụ khiếp sợ ánh mắt.
" Tiên sinh ngài..." Người phục vụ không biết nên gọi tiên sinh hay là tiểu thư, khiếp sợ nói "Ngài yêu cầu trợ giúp sao? Ta giúp ngài báo nguy"
"A a... Cầu xin ngươi, đừng báo nguy ô a... Giúp ta... Ngạch a giúp ta đem quả cam trong tao huyệt lấy ra tới kéo... A a a"
" Bụng ngài..." Người phục vụ tò mò nhìn Nhan Nặc bụng.
" Ô a a... Ta bụng bị rót đầy rượu vang đỏ...Tao Động tất cả đều là hải đường quả cùng dâu tây ô a, cầu xin ngươi... Hô hô... Cầu xin ngươi làm ta bài xuất ra... A ta... A a ta chịu không nổi" Nhan Nặc lắc đầu, đã mặc kệ người tới trước mắt là ai.
" Hảo đi..." Người phục vụ để sát vào Nhan Nặc tao huyệt, tao huyệt bị quả cam căng khép không được, mơ hồ có thể thấy được đến quả cam liền ở khẩu sơ, người phục vụ vươn hai ngón tay, chậm rãi cắm vào Nhan Nặc tao huyệt. " Ngài nhẫn nhẫn, ta thực mau liền giúp ngài lấy ra tới"
"A a a... Cắm vào tới... Ô a a... Sảng đã chết a... A a... Ngón tay cắm đến Mẫu Ngưu hảo sảng a"
Người phục vụ bị Nhan Nặc kêu tâm phiền ý loạn, một chút tàn nhẫn, trực tiếp chế trụ quả cam móc ra.
"A a a... Không... Rượu a a... Mau lấp kín a a không thể chảy ra a a..." Không có quả cam lấp kín tao huyệt, rượu tất cả đều chảy ra, "A a... Mau lấp kín mau a a, không thể lãng phí a a... Chủ nhân a ô... A chủ nhân ân... Sẽ sinh khí a"
Người phục vụ nhìn rượu vang đỏ từ trong tao huyệt chảy ra, khống chế không được dùng miệng lấp kín, hung hăng uống tao rượu.
"A a a...Ngươi đem ô a... Chủ nhân cứu a... Không" Nhan Nặc giãy giụa.
Người phục vụ quăng Nhan Nặc một bàn tay, " Từ giờ trở đi ta chính là chủ nhân của ngươi"
Nhan Nặc bị đánh mắt đầy sao xẹt, thiếu chút nữa hôn mê bất tỉnh, "A a... Là, ngài là chủ nhân của bò sữa... A a ân a... Mau nhấm nháp tao rượu vang đỏ của bò sữa đi chủ nhân ô...... A"
Người phục vụ thấy Nhan Nặc như vậy thuận theo, từng ngụm hút Nhan Nặc tao rượu vang đỏ.
" Hảo sảng... A bò sữa bị chủ nhân hút hảo sảng... A a...bò sữa bắn... A a a" Nhan Nặc đã bắn lần thứ ba.
Người phục vụ đem Nhan Nặc tao rượu hút không còn một mảnh, có chút không kịp uống rượu tất cả đều làm ướt Nhan Nặc hạ thân.
"A a... Chủ nhân mau tới hút sữa...vú của bò sữa trướng đã chết... A bò sữa sinh sữa cấp chủ nhân uống a a, thỉnh chủ nhân nhấm nháp" Nhan Nặc không biết xấu hổ lớn tiếng dâm kêu.
Người phục vụ triệt hạ vắt sữa khí, trực tiếp hút đi lên.
"A a a... bò cái phun sữa a... Chủ nhân hút bò cái sữa... A a a sảng đã chết a...Mau hút khô bò cái sữa đi...sữa thực hảo uống a a"
Người phục vụ hút khô một cái vú sau đổi bên kia hút.
" Ân a... Không được... bò cái hết sữa... Không thể lại hút a a... bò sữa không được a a... Nước tiểu... Ô a a nước tiểu"
Nhan Nặc thét chói tai, bắn không ra tinh dịch dương vật phun ra tới nước tiểu, tao huyệt trào ra từng đợt dâm thủy, tao động trái cây vẫn còn cọ xát nhục bích, hai cái vú còn bị phục vụ viên hút.
Từng đợt cao trào khoái cảm đánh sâu vào Nhan Nặc, " Quá sung sướng... A a nước tiểu hảo sảng a a... Ô a phi a" Nhan Nặc kinh không được cao trào khoái cảm, hôn mê bất tỉnh.
Lúc này cửa bị đẩy ra, Nhan Dục cùng Tề Tử Hằng đi đến " Đi xuống đi, làm không tồi" Nhan Dục đối với người phục vụ nói.
Người phục vụ nhìn qua Nhan Nặc, chép chép miệng đi ra ngoài.
" Này Mẫu Cẩu thật đúng là tiện, bị ai chơi đều có thể ngất xỉu đi." Tề Tử Hằng có chút chua.
" Vừa nãy ai đề nghị chơi? " Nhan Dục hỏi.
" Mẹ nó... Lão tử muốn làm chết cái này Mẫu Cẩu" Tề Tử Hằng cởi bỏ Nhan Nặc đôi tay, làm bộ liền phải cắm vào đi.
" Từ từ, chờ nó nghỉ ngơi, đợi lát nữa có thể càng chơi tốt." Nhan Dục ngăn cản Tề Tử Hằng.
Tề Tử Hằng nhìn Nhan Nặc ngoan ngoãn ngất xỉu đi, mẹ nó, Nhan Dục nói chơi tốt tuyệt đối sẽ không tệ.
Nhan Nặc ngất xỉu đi không biết chờ cậu chính là từng đợt khoái cảm lớn hơn nữa.
...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro