09 - Trải nghiệm bức tường côn thịt ở kỹ viện...
Chương 9: Trải nghiệm bức tường côn thịt ở kỹ viện, cùng dân nghèo cao trào bằng những con côn thịt trên tường, tham quan kỹ viện
Sau khi hồi cung, Dao Quang lại ẩn mình trong bóng tối, nếu không phải Vụ Tuyên gặp nguy hiểm hoặc là được ra lệnh, hắn sẽ không bao giờ xuất hiện trước mặt mọi người.
Nghỉ ngơi vài ngày, Vụ Linh đột nhiên đến tẩm cung của Vụ Tuyên, trong tay còn mang theo một bức thư.
"Tuyên nhi, thân vương đã báo cáo biểu hiện của ngươi với phụ hoàng, ngươi làm rất tốt." Vụ Linh cười, đưa bức thư trong tay cho Vụ Tuyên: "Vốn ngươi mới trở về mấy ngày trước, phụ hoàng còn muốn cho ngươi nghỉ thêm vài ngày nữa, nhưng trưởng quản Ngân Quán đã viết một lá thư nói rằng màn trình diễn của ngươi trong lễ trưởng thành thật kinh diễm, vì vậy muốn mời ngươi trải nghiệm cuộc sống ở Ngân Quán. "
Ngân Quán? Đây là kỹ viện lớn nhất ở kinh đô, mở cửa cho tất cả mọi người, không phân biệt nam hay nữ, người nghèo hay quý tộc, dù vậy nó lại được quản lý cực kỳ tốt, chưa bao giờ xảy ra bất kỳ sự cố nào. Và chủ nhân của Ngân Quán nổi danh là một bậc thầy huấn luyện, Vụ Tuyên cũng đã từng nghe nói về hắn.
"Nếu ngươi không muốn, vậy ta sẽ để Phi Mông từ chối hắn." Vụ Linh nói. Dù sao, Vụ Tuyên mới từ vùng thiên tai trở về không bao lâu, nghỉ ngơi thêm vài ngày nữa cũng tốt.
"Nhi thần bằng lòng! Phụ hoàng ngài cũng biết nhi thần là người không thích nhàn hạ." Vụ Tuyên vội vàng nói. Có thể đi đến kỹ viện hàng đầu này cũng là một cơ hội tốt để trải nghiệm cuộc sống của người dân, cậu không thể lãng phí nó.
Vụ Linh bất đắc dĩ mỉm cười, nói, "Ta biết ngươi là một quỷ nhỏ thích phá phách." Phụ thân của Vụ Tuyên rõ ràng là một Hạ Quân trầm mặc ít nói, nhưng tính cách của cậu lại có phần giống Chương Ánh Tuyết. Cho nên, dù Chương Ánh Tuyết chán ghét Hạ Quân, nhưng hắn lại rất thương yêu Vụ Tuyên.
"À... Đúng rồi, phụ hoàng, nhi thần lấy thân phận gì đi ạ?" Vụ Tuyên đột nhiên hỏi.
"Từ trưởng quản hy vọng rằng ngươi lấy thân phận kỹ nữ để tiến hành thể nghiệm, hắn sẽ đích thân dạy dỗ ngươi, huấn luyện ngươi thành một tân hoa khôi của Ngân Quán." Vụ Linh giải thích.
Vụ Tuyên ngoan ngoãn gật đầu, nhưng trong lòng lại vô cùng mong đợi, nếu chỉ đến tham quan với thân phận Thái tử cậu thì cảm thấy thật nhàm chán.
"Cũng không còn sớm nữa. Ngươi nên chuẩn bị một chút đi, nếu đi có thể mất khoảng một tháng. Bởi vì ngươi không lấy thân phận thái tử nên sẽ không mang theo quá nhiều thị vệ, nhưng sẽ có người bảo vệ an toàn cho ngươi." Vụ Linh nói xong liền trở về tẩm cung của mình.
Ba ngày sau, chủ nhân của Ngân Quán là Từ Thế đích thân vào hoàng cung, nghênh đón Vụ Tuyên.
Ngồi trong xe ngựa của Từ Thế, Vụ Tuyên tò mò đánh giá hắn. Người trước mặt khoảng ba mươi tuổi, được bảo dưỡng tốt, toàn thân toát ra khí chất nho nhã, khiến người ta hoàn toàn không ngờ rằng hắn chính là lão bản kỹ viện.
Từ Thế tao nhã nhìn Vụ Tuyên mỉm cười, nói: "Sao Thái tử lại nhìn tại hạ?"
"A... Bởi vì Từ tiên sinh trông khác với những gì ta tưởng tượng..." Nhận thấy việc nhìn chằm chằm vào người khác là không lễ phép, Vụ Tuyên ngượng ngùng le lưỡi.
"Thế Thái tử nghĩ bộ dạng tại hạ phải như thế nào?"
"Ưm... phải ... ăn mặc diêm dúa lòe loẹt một chút? Từ tiên sinh trông giống như một tiên sinh dạy học." Vụ Tuyên suy nghĩ một lúc rồi nói.
Từ Thế bật cười: "Bọn họ đều nói như vậy." Hắn liếc mắt nhìn bên ngoài xe ngựa, nói: "Sắp đến Ngân Quán rồi, chi bằng ta dẫn thái tử đi tham quan chung quanh trước được không?
"Được." Vụ Tuyên ngoan ngoãn gật đầu.
Sau khi xuống xe ngựa, Từ Thế dẫn Vụ Tuyên đi vào. Diện tích của Ngân Quán rất lớn, phía trước là nơi cung cấp dịch vụ cho bần dân, ở giữa có một sảnh lớn là nơi dùng chung của mọi người, hàng ngày đều có hoạt động múa hát, càng về phía sau càng cao cấp.
Vụ Tuyên bắt đầu từ sảnh trước, trong căn phòng rộng rãi đầu tiên, có hai bức tường gỗ mỏng một bên trái và một bên phải, ngăn cách bằng một chuỗi rèm châu. Bên trái cứ cách một khoảng là có một con côn thịt chìa ra, còn bên phải là một loạt cúc hoa. Hiện tại đang giờ kinh doanh, bên trái có cả nam và nữ, họ quỳ xuống để con côn thịt trên tường đâm vào lỗ huyệt mình từ phía sau phát ra tiếng rên rỉ "Uh ah ah", trong khi bên phải, hầu hết là các nam tử cắm con côn thịt của họ vào cúc hoa ở trên tường, hung hăng thao mạnh, có thể nghe thấy tiếng nam nhân và nữ nhân rên rỉ từ sau vách tường.
"Đây là Sảnh số một, là tầng thấp nhất để tìm vui vẻ, cũng là nơi duy nhất mà kỹ nữ có thể dấu mặt. Bên trái là "ngọc thụ tường", bên phải là "đình tường hoa". Cánh cửa bên cạnh này là nơi đi ra phía sau bức tường. Đi vào, sau đó chỉ cần đem thân thể áp vào lỗ trên tường là được. Nhưng mà... "Từ Thế đang giải thích với Vụ Tuyên, đột nhiên ghé sát vào lỗ tai cậu nói:" Ta nghe dân chúng đều gọi phía bên trái này là bức tường con côn thịt. "
Những lời thô tục thoát ra khỏi miệng Từ Thế, làm Vụ Tuyên không khỏi đỏ mặt.
"Nếu Thái tử đã đến đây, chi bằng trải nghiệm một chút? Đừng lo lắng, mỗi lần khách nhân sử dụng xong, chúng ta đều sẽ lau sạch sẽ." Từ Thế cười nói.
"Ưm... được rồi..." Vụ Tuyên nuốt nước bọt, một mình tiến vào đại sảnh, nghe thấy trong phòng có tiếng rên rỉ dâm mỹ không đồng nhất của cả nam và nữ, cơ thể cậu liền nứng.
"Trái hay phải, thái tử tự mình lựa chọn đi, ta ở đây chờ ngài." Từ Thế duỗi một cánh tay về phía Vụ Tuyên, cười nói: "Nếu không phiền, quần áo ngài có thể đặt ở trên cánh tay ta."
Vụ Tuyên đương nhiên không để ý, cậu cởi quần lụa mỏng manh và qυần lót chữ T ra, khoác lên tay Từ Thế. Từ Thế nhìn qυần lót của cậu, cười đầy ẩn ý nói: "Qυần lót của thái tử... hình như hơi ướt."
Vụ Tuyên đỏ mặt không nói thêm lời nào, đi tới bức tường bên trái chọn một con côn thịt, quỳ xuống trước mặt nó. Vụ Tuyên phát hiện ra rằng dịch vụ của Ngân Quán thực sự rất chu đáo, ngay cả sảnh số 1 rẻ nhất cũng có đệm mềm ở mọi nơi.
Cậu đưa tay chạm vào lỗ huyệt của mình, vừa chạm vào đã một tay đầy dâm thủy, xác định không cần bôi trơn, cậu mới cho con côn thịt thao vào.
"Ừm..." Vụ Tuyên bị vây quanh bởi những người bị thao như cậu, tiếng rên rỉ của cậu bị nhấn chìm trong sự phấn khích của những người này.
"Ah~........ ah ah..... Ưm~...." Vụ Tuyên chậm rãi đong đưa thân thể, để cho con côn thịt cắm vào trong lỗ huyệt, thao ra vào nhẹ nhàng. Kỹ nam sau bức tường gỗ không thể động đậy, cho nên tần suất và độ sâu thao vào hoàn toàn nằm trong tay Vụ Tuyên.
Quy đầu ra vào cọ xát trúng điểm mẫn cảm của Vụ Tuyên, cậu bị đị đến nỗi eo mềm nhũn, khoái cảm từ dưới thân truyền lên đại não, côn thịt Vụ Tuyên lập tức liền cứng.
"Ah ah. . . . . . Ha. . . . . . Ưm ah. . . . . . Ah. . . . . . Ta cũng cứng . . . . . . Ah . . . . ." Vụ tuyên một bên vừa rên rỉ, đắm chìm trong khoái cảm được thao, một bên lại cầm lấy côn thịt non của mình tuốt lên xuống.
Động tác của Vụ Tuyên càng lúc càng kịch liệt vì nứng, cặp Mông trắng nõn đầy đặn không ngừng đập vào vách gỗ phát ra tiếng "rầm, rầm", Mông thịt bị đánh đến đỏ bừng.
Tình hình của những người xung quanh cũng không khá hơn là bao, mọi người đều cao giọng rên rỉ dâm đãng.
"Ah ah. . . . . . thao chết ta . . . . . . Ưm. . . . . . Ah ah . . . . ."
"Ha. . . . . . Ưm ah. . . . . . Ah ah. . . . . . huyệt dâm cũng bị thao hư rồi. . . . . . Ah. . . . . ."
"Ah ah ah . . . . . thao chết cúc hoa của ta. . . . . . Ah . . . . . Ưm ah . . . .."
Tiếng rên rỉ dâm đãng của cả trai lẫn gái làm cho thân thể của Vụ Tuyên nứng vô cùng, không cẩn thận dùng lực hơi mạnh xoa nắn quy đầu, thế mà lại trực tiếp bị sờ đến bắn ra.
"Ah ah . . . . . Ưm. . . . . . Bắn rồi. . . . . . Ah ah ah. . . . . . huyệt nhỏ cũng muốn bắn. . . . . . Ah. . . . . ." Sau khi con côn thịt bắn tinh thì lỗ huyệt càng thêm mẫn cảm, Vụ Tuyên dâm đãng kêu phun ra đầy dâm thủy.
Con côn thịt đút vào huyệt độ thô thì bình thường nhưng cũng đủ dài, may mắn thân thể Vụ Tuyên cực kỳ mẫn cảm lại dâm đãng, chỉ dựa vào cậu khống chế lực đâm của con côn thịt mà cũng cùng người ta đạt tới cao trào.
Sau khi Vụ Tuyên đạt cực khoái, cậu hít một hơi chuẩn bị rời đi, nhưng thấy con côn thịt phía sau vẫn còn cứng. Người hầu phụ trách trong đại sảnh lập tức mang khăn ướt sạch sẽ đưa cho Vụ Tuyên, để cậu lau huyệt non của mình. Sau đó lại dùng khăn ướt lau sạch nước huyệt tưới lên con côn thịt và tinh dịch trên sàn nhà, để vị khách sau có thể sử dụng.
Khuôn mặt của Vụ Tuyên vẫn còn đỏ ửng sau cơn cực khoái, cậu thở hổn hển đến bên Từ Thế mặc quần của mình vào.
"Thái tử không mặc qυần lót vào à?" Từ Thế bất ngờ nhìn chiếc qυần lót chữ T trên cánh tay mình hỏi.
Vụ Tuyên liếm môi, chớp chớp mắt nói: "Dù sao cũng ướt hết rồi, mặc vào cũng không thoải mái... Từ tiên sinh giữ lại làm kỷ niệm đi."
Từ Thế cười rộ lên, ngoắc ngón tay ra hiệu gọi người hầu, đưa chiếc qυần lót chữ T cho hắn nói: "Cầm lấy đi, đây là phần thưởng của Thái tử. Để nó vào tủ trưng bày của quán."
"Thái tử thấy Sảnh số Một thế nào?" Từ Thế quay đầu hỏi.
Lông mi của Vụ Tuyên giật giật, nói, "Nhìn sơ qua có vẻ như chất lượng của con côn thịt không đồng đều, không đủ dài và thô to, hơn nữa bởi vì không thể di chuyển nên trông có vẻ như ta đang sử dụng một gậy mát xa lớn có nhiệt độ vậy... nhưng bởi vì giá rẻ nên cũng không thể bắt bẻ, ta hiểu đạo lý tiền nào của nấy mà."
Từ Thế gật đầu nói: "Mục đích thành lập sảnh số một này là hy vọng bần dân cũng có thể giải quyết được dục vọng của mình. Giá cả khiến chất lượng của sảnh một không cao, nhưng vẫn cam đoan có thể giúp đạt cao trào. Ngân Quán chúng ta có những loại thuốc đặc chế có thể giữ cho mọi người cương lâu."
Hai người vừa trò chuyện vừa tiếp tục bước đi. Khi đi ngang qua hành lang, Từ Thế giải thích: "Đây là sảnh thứ hai, không khác gì một kỹ viện bình thường. Nếu nứng thì liền đến đây thuê một gian phòng tìm hoan mua vui."
Lại đi tiếp đến đại sảnh giữa, Vụ Tuyên nhìn thấy trên sân khấu trung tâm có một vài nữ tử đang nhảy múa trên đó. Cậu tò mò hỏi: "Buổi biểu diễn ở đây mỗi ngày đều cố định à?"
"Các buổi biểu diễn vào ban ngày là cố định, tất cả đều là khiêu vũ cùng dâm khúc. Các hoạt động vào ban đêm thì khác nhau, cũng có thể trả tiền để yêu cầu biểu diễn tiết mục mình muốn, chúng ta sẽ thỏa mãn khách hàng." Từ Thế nói tiếp, "Ở đây, cả người nghèo và người giàu đều có thể đến xem. Chỉ là vị trí nhìn có chút xa. Chúng ta quản rất nghiêm ngặt, vì vậy sẽ không có nhiễu loạn gì to tát, ngoài ra còn có những thông đạo đặc biệt dành cho những vị khách không muốn lộ diện. "
Thảo nào Ngân Quán có thể làm ăn lớn như vậy, phục vụ thực sự rất chu đáo.
"Chờ đến khi thái tử bắt đầu trải nghiệm làm kỷ nữ cũng sẽ được biểu diễn trên sân khấu." Từ Thế híp mắt cười. Hắn biết tiềm lực của Vụ Tuyên, hắn tin rằng nếu Vụ Tuyên không phải là thái tử, thì cậu chắc chắn sẽ là một hoa khôi dâm dục nhất.
Vụ Tuyên đỏ mặt nói: "Sẽ phải biểu diễn cái gì?"
Từ Thế đặt ngón trỏ lên đôi môi mềm mại của Vụ Tuyên, nói: "Thái tử đến lúc đó sẽ biết."
Vẻ quyến rũ của người đàn ông trưởng thành làm Vụ Tuyên mới lớn mê mẩn, cậu ngoan ngoãn gật đầu, cũng không hỏi thêm nữa.
Từ Thế lại dẫn cậu vào trong, mở một cánh cửa ở sảnh thứ ba: "Đây là sảnh thứ ba, dành cho những vị khách sở thích ȶìnɦ dục đặc biệt."
Vụ Tuyên đi vào xem xét, phát hiện bên trong có ngựa gỗ, roi, khung sắt và những thứ khác, cậu líu lưỡi nói: "Đây là phòng huấn luyện phải không?" Nhìn cái phòng này mới thấy, Phi Mông huấn luyện cậu vẫn còn rất ôn nhu.
"Đúng vậy." Từ Thế mỉm cười, mở một cánh cửa khác, bên trong nuôi một con hắc khuyển hình thể to lớn. "Cái này dành cho những vị khách thích thú giao (thao với thú)."
Dưới thân hắc khuyển treo một con côn thịt thật lớn, Vụ Tuyên hơi kinh ngạc, trong cung chưa từng thấy chuyện như vậy. Một là phụ thân không thích, hai là hoàng cung không nuôi cự thú.
"Một số phòng có kính thủy tinh đặc biệt, chỉ có thể nhìn từ bên ngoài. Những vị khách có sở thích nhìn lén người ta thao sẽ đến nơi này. Còn những phòng khác, ta không cần giới thiệu từng cái một cho Thái tử, ở đến ngày cuối cùng ngài tự nhiên sẽ biết. "
"Đến đây, nơi này tối, cẩn thận dưới chân chân." Từ Thế vươn tay, để Vụ Tuyên nắm tay hắn bước đi. Tim của Vụ Tuyên đập cực kỳ nhanh, hầu như tất cả những người đàn ông lớn tuổi như Từ Thế đều mê luyến phụ hoàng của cậu, chưa có nam nhân thành thục ổn trọng nào đối xử với cậu một cách nhẹ nhàng như vậy.
Từ Thế đưa cậu đến Sảnh số 4, nơi có những căn phòng rất rộng, nhưng tất cả đều trống không.
Vụ Tuyên thấy có chút kỳ quái, chưa kịp hỏi, Từ Thế đã nói: "Phòng ở đây cần phải đặt trước, sau khi khách đặt xong chúng tôi sẽ trang trí. Bởi vì một số khách thích chơi trò nhập vai, chúng tôi sẽ chiều theo sở thích của khách mà chuẩn bị. Nơi này cung cấp toàn là kỹ nữ, ả đào hàng đầu nên giá cả ở đây rất đắt. "
Từ Thế lấy chìa khóa, mở cửa một căn phòng được bố trí như tiểu viện nông gia: "Ở đây đã được bài trí xong. Ngày mai khách hàng sẽ sử dụng."
"Nhưng... đây không phải là một tiểu viện nhà nông bình thường sao?" Vụ Tuyên tò mò hỏi.
"Ừ. Hai vị khách này muốn chính là đệ đệ thừa lúc ca ca ra ngoài hiếp dâm tẩu tử, tẩu tử giả vờ chối từ bị ca ca trở về đột xuất phát hiện. Cuối cùng ba người cùng nhau thao. Chúng ta là dựa theo đó để thiết kế phòng này."
Vụ Tuyên đi vào xem qua, thấy bối cảnh được dàn dựng rất công phu, nếu là ở bên ngoài thì gần như là một sân vườn thật sự.
"Vậy... ngài đã tham quan gần hết Ngân Quán rồi, lại đi đường mệt mỏi, hôm nay nên dừng lại ở đây thôi. Từ ngày mai, ngài sẽ vào Ngân Quán làm kỹ nữ, trở thành gái điếm của Quán. Ta sẽ đích thân dạy dỗ ngài." Tại đây, ta sẽ không coi ngài là Thái tử để đối đãi, nhưng cũng không có người nào vô lễ với ngài, ngoài những thị vệ ngài mang theo, chúng ta cũng sẽ bảo vệ ngài chu đáo."
Vụ Tuyên hưng phấn gật đầu. Cậu đương nhiên không phải lo lắng an toàn của bản thân, Vụ Linh dám để cậu tới đây, điều này cho thấy Vụ Linh tuyệt đối tin tưởng Từ Thế.
"Ta dẫn ngài về phòng."
Khi đến phòng của Vụ Tuyên, Từ Thế liền để cho cậu nghỉ ngơi thật tốt.
Vụ Tuyên nhìn quanh, rồi tò mò mở tủ quần áo. Từ Thế nói rằng thức ăn, quần áo và sinh hoạt hàng ngày của cậu phải tuân theo Ngân Quán, Vụ Tuyên muốn xem cậu sẽ mặc quần áo kiểu gì.
Các kiểu quần áo trong tủ quần áo từ đơn giản đến lộng lẫy, nhưng hầu như tất cả đều là đồ bán trong suốt, cũng có kiểu dáng cực kì gợi cảm. Mặc dù một số bộ quần áo của cậu đều bán trong suốt nhưng lại được thiết kế rất trang nhã. Vụ Tuyên suy nghĩ một chút, quyết định sau này rời đi sẽ đem những bộ quần áo này trở về, mặc quần áo như vậy để câu dẫn Phi Mông và Dao Quang, bọn họ nhất định không chịu nổi.
[easter egg: Nhập vai play - gái điếm ngoại tình]
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro