Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

08 - Ban đêm dụ dỗ ám vệ...

Chương 8: Ban đêm dụ dỗ ám vệ, Thái tử bị ám vệ thẹn thùng thao đến phun nước giàn giụa

Sau khi ở vùng thiên tai vài ngày, trấn an các nạn dân, Vụ Tuyên và các thân vương liền trở về kinh đô.

Vụ Tuyên biết bên mình có ám vệ đi theo, cậu cũng rất tò mò không biết ám vệ của mình trông như thế nào, nhưng tiếc là ở hoàng cung cậu cũng không có xảy ra chuyện gì nên không thấy ám vệ ra tay bảo vệ.

Nhưng mà... ở khu vực thiên tai thì khác. Ban đêm khi Vụ Tuyên đang nghỉ ngơi, cậu cố tình làm đổ nến làm bùng lên ngọn lửa, gây ra một đám cháy nhỏ trong phòng.



Vụ Tuyên giả vờ hoảng sợ trốn vào góc tường, quả nhiên một bóng đen từ trên xà nhà lao xuống nhanh chóng dập lửa.

Ám vệ đi tới bên người Vụ Tuyên, quỳ một gối xuống, nói: "Điện hạ không sao chứ? Khiến điện hạ gặp nguy hiểm, thần tội đáng muôn chết."



"Ta không sao." Vụ Tuyên nói. Cậu tỉ mỉ nhìn khuôn mặt của ám vệ, thầm nghĩ ám vệ của mình thật đẹp trai, nhưng biểu tình quá nghiêm túc, thoạt nhìn khiến người ta cảm thấy khó có thể tiếp cận.

Ám vệ vươn tay ra, đỡ Vụ Tuyên đứng lên, cậu nhân cơ hội nắm tay hắn, nói: "Ngươi tên là gì?"



"...Thần tên Dao Quang." Giọng Dao Quang tuy trong trẻo nhưng cũng lộ ra vẻ lạnh lùng, cho dù là lần đầu tiên chính thức nói chuyện với chủ nhân, hắn cũng không cảm thấy hứng thú chút nào.

"Dao Quang..." Vụ Tuyên đọc tên hắn, cười nói: "Thôi mà ngươi đừng có câu nệ như vậy với ta, hai người chúng ta đây, đừng quan tâm đến điều đó."

"Vâng." Dao Quang kính cẩn đứng sang một bên, thân thể thẳng tắp.

Vụ Tuyên lại rất cao hứng, kéo ống tay áo Dao Quang , hỏi đông hỏi tây: "Dao Quang, ngươi bao nhiêu tuổi, làm ám vệ bao nhiêu năm rồi? Ngươi buổi tối ngươi phải bảo vệ ta sao? Buổi tối ngươi có ngủ không? Ngươi ngủ ở đâu?"

"Hai mươi."

"Tám năm."

"Bảo vệ."

"Có ngủ."

"Xà nhà."

Dao Quang trả lời câu hỏi của Vụ Tuyên đâu ra đấy, Vụ Tuyên không quan tâm đến thái độ có phần lạnh lùng của hắn, lại tò mò hỏi han: "Vậy làm sao ngươi có thể bảo vệ ta khi ngươi đang ngủ?"

"Có động tĩnh gì ta sẽ tỉnh lại." Dao Quang cho rằng Vụ Tuyên lo lắng hắn không bảo vệ chu toàn, liền giải thích. Hắn là ám vệ của Vụ Tuyên sẽ không rời đi bất cứ lúc nào, vì vậy hắn cũng cần phải nghỉ ngơi, nhưng hắn đã quen với cuộc sống này từ khi còn nhỏ, một khi có gió thổi cỏ lay hắn sẽ phản ứng ngay lập tức.



"Ồ..." Vụ Tuyên gật đầu, và sau đó cả hai lại im lặng.

Dao Quang do dự cởi áo khoác đưa cho Vụ Tuyên nói: "Điện hạ hãy... đi nghỉ ngơi đi, thần... ta sẽ lo liệu."

Vụ Tuyên mặc bộ đồ ngủ mỏng tang, lộ ra hình dáng hai núm nhũ hoa, cổ áo cũng rộng mở, Dao Quang vóc dáng cao hơn cậu, cúi đầu có thể nhìn thấy hai bầu nhũ hoa trắng nõn mượt mà.

Vụ Tuyên đột nhiên chú ý tới ánh mắt Dao Quang đảo qua bên cạnh, như là không dám đối diện với mình, trên mặt tuy rằng không có biểu tình gì, nhưng vành tai lại đỏ bừng. Vẻ mặt Dao Quang lạnh lùng như thế, có phải là đang che giấu sự ngượng ngùng không...?



Vụ Tuyên cười tinh nghịch, cầm lấy áo khoác nhưng không có mặc vào, chỉ hỏi: "Ngươi vẫn luôn canh giữ ta, có phải lúc ta tắm rửa ngươi cũng nhìn thấy?"

"..." Đôi mắt của Dao Quang càng lay động, không dám nói lời nào.

"Có phải... lúc ta thủ dâm ngươi cũng xem phải không?" Vụ Tuyên đến gần Dao Quang, gần đến nỗi hơi thở phả vào mặt Dao Quang.

Dao Quang không nhịn được lùi lại một bước, nhưng bị cái bàn ngăn lại. Hắn hé môi, nhưng không nói gì, mặt hơi ửng đỏ.

Vụ Tuyên thấy thú vị, dục quốc là một đất nước vô cùng cởi mở, không ngờ ám vệ của mình lại thẹn thùng như vậy. Thật muốn trêu hắn một chút.



"Sao ngươi không dám nhìn thẳng ta?" Vụ Tuyên nhẹ nhàng cười nói, cậu cởi nút thắt áo ngủ, lộ ra khuôn ngực trắng nõn, áp sát vào người Dao Quang.

"Điện, điện hạ..." Vẻ mặt Dao Quang có chút bối rối, hô hấp có cũng không ổn định. Hắn có thể cảm nhận được bộ ngực mềm mại của thái tử dính sát vào cơ thể mình, và mùi hương hoa đoàn tụ từ cơ thể thái tử cũng xộc vào mũi khiến Dao Quang có chút khẩn trương.

"Ta lệnh cho ngươi nhìn ta." Vụ Tuyên đột nhiên nói. Dao Quang phải nghe theo lệnh của Thái tử, vì vậy hắn buộc mình phải nhìn Vụ Tuyên. Đập vào mắt là khuôn mặt tinh xảo của thái tử và cặp nhũ hoa trắng nõn, núm nhũ hoa bên trên đã trở nên đỏ sẫm. Dao Quang cố gắng hết sức để duy trì vẻ mặt bình tĩnh của mình, nhưng hắn vẫn có thể cảm thấy mặt mình nóng lên.



Vụ Tuyên nhìn biểu hiện của hắn, nở nụ cười hàilòng, sau đó đột nhiên ngồi xổm xuống, cởi thắt lưng Dao Quang, ngay cả qυầnɭót của hắt cũng lột xuống.

Dao Quang hoảng sợ, theo bản năng muốn kéo quầnlên.

"Ta chưa nói ngươi có thể cử động." VụTuyên học theo hắn bộ dáng lạnh lùng nghiêm túc nói, nói xong lại không nhịnđược phì cười, "Không được nhúc nhích đâu đó."

Mặc dù Dao Quang rất khẩn trương, nhưng nhìnthấy nụ cười của Vụ Tuyên cũng thả lỏng một chút.

"Ngươi nhìn đi... còn không dám nhìn ta,con côn thịt rõ ràng đã cứng." Vụ Tuyên đắc ý nhìn con côn thịt cứng ngắccủa Dao Quang bị cậu vuốt ve, còn dùng ngón tay trắng nõn đâm chọc lỗ tiểu.

"..." Dao Quang mặt đỏ một mảnh, khôngkhỏi lấy tay che kín hai má. Hắn tự nhiên cương cứng trước mặt thái tử... Mặcdù hắn cũng sẽ phản ứng khi nhìn thấy thái tử được dạy dỗ và tự an ủi trướcđây, nhưng bây giờ ngài ấy lại đang ở trước mặt hắn!

Vụ Tuyên cầm côn thịt há miệng đem quy đầu ngậmvào, đầu lưỡi mềm mại không ngừng liếm lên, đồng thời cũng hút sạch chất lỏngtrong suốt chảy ra từ lỗ tiểu.

"A ——!" Dao Quang kinh ngạc phát ramột tiếng tiếng kêu ngắn ngủi, theo sau liền gắt gao ngậm chặt miệng...

Vụ Tuyên nuốt côn thịt bự từng chút một cho đếnkhi nó chạm đến cổ họng. Cậu coi miệng mình như một cái huyệt nhỏ bắt đầu mút̼lên con côn thịt của Dao Quang. Nuốt côn thịt vào sâu cổ họng là cái cậu đã họcở tai khu, hiện tại liền áp dụng nó.

Dao Quang lúc đầu có thể chịu đựng được, nhưngsau đó hắn không nhịn nổi nữa liền phát ra âm mũi thoải mái. thao miệng thái tửthật sự sướng hơn trong suy nghĩ của hắn rất nhiều.

"... Điện, điện hạ, ta ..." Nói chưaxong, Dao Quang đột nhiên bắn thẳng vào miệng Vụ Tuyên. Vụ Tuyên không có phảnứng, ngược lại cậu nuốt xuống phần lớn tinh dịch.

Tinh dịch màu trắng bắn đầy trên miệng Vụ Tuyên,Dao Quang hoảng sợ muốn lấy tay lau sạch. Vụ Tuyên nhướng mày nói: "Ngươi quênta vừa rồi nói không được nhúc nhích sao?"

"Thần không dám ..." Dao Quang đỏ mặt,thành thật bỏ tay xuống, nhưng nhìn tinh dịch trên miệng Vụ Tuyên lại có chúthưng phấn.

"Hừ... nào, ngồi xuống giường đi." VụTuyên kéo tay áo Dao Quang bảo hắn ngồi xuống giường. Cậu cởi thắt lưng DaoQuang, kéo vạt áo xuống để lộ lồng ngực lúa mạch của hắn.

Vụ Tuyên cởi áo ngủ, trực tiếp ngồi trên đùi DaoQuang, dựa vào ngực hắn, cắn lên núm nhũ hoa nâu sẫm.

"... Ừm... Thái tử..." Đầu nhũ hoa DaoQuang ngứa ngáy khiến hắn nắm chặt tấm chăn bông trên giường. Đây có thể nói làđiều kích thích nhất mà hắn gặp phải từ khi làm ám vệ trong suốt nhiều năm qua.Dù đã xuất tinh nhưng con côn thịt không mềm xuống mà lại càng cứng rắn hơn saukhi bị Vụ Tuyên khiêu khích.

Vụ Tuyên ngẩng đầu nhìn khuôn mặt có phần ngượngngùng nhưng rất hưởng thụ của Dao Quang, cậu hôn lên đôi môi mỏng của hắn.Trong miệng Vụ Tuyên vẫn còn mùi tinh dịch của mình, Dao Quang thật sự muốnchui xuống đất, hắn không chỉ cương cứng mà còn bắn vào trong miệng chủ nhân.Nhưng đôi môi của thái tử thật căng mọng... cái lưỡi cũng thật mềm... hôn lênthật thoải mái.

Dao Quang hôn cậu quên luôn mệnh lệnh không đượcdi chuyển, mở tay ra ôm chặt lấy Vụ Tuyên. Vụ Tuyên dán cái huyệt ẩm ướt củamình lên con côn thịt Dao Quang chà xát qua lại, chà đến nổi bụng dưới của haingười dính đầy dâm thủy, ướt cả lông mu của Dao Quang.

Con côn thịt thỉnh thoảng cọ xát vào lỗ huyệt ẩmướt, nóng rẫy, mềm mại của Vụ Tuyên, Dao Quang gần như muốn đem Vụ Tuyên đặtdưới thân mình, hung hăng thao cậu, giống như những gì Phi Mông đã làm vớicậu... và giống cả những nạn dân kia nữa. Tuy nhiên, từ nhỏ đã được huấn luyệnđặt Vụ Tuyên lên hàng đầu khiến hắn phải kìm nén cổ xúc động này, chỉ ôm lấy VụTuyên thôi cũng đã được coi là hành động vượt quá giới hạn của hắn rồi.

Khuôn mặt của Vụ Tuyên cũng đỏ lên vì hôn môi,cậu đẩy Dao Quang ra, đột nhiên dừng hành động câu dẫn của mình lại, nhìn vàomắt Dao Quang, nói: "Ngươi muốn thao bản cung sao?"

"..." Cái này... cái này làm sao hắn trảlời? Nếu như Vụ Tuyên ra lệnh, hắn tự nhiên sẽ không có do dự mà làm, nhưng hỏiý tứ của hắn, hắn làm sao có thể dám vượt quá giới hạn.

"Muốn không?" Vụ Tuyên nheo mắt lạidùng đầu ngón tay vẽ vòng tròn lên núm nhũ hoa của Dao Quang.

Hầu kết Dao Quang giật giật, nuốt nước bọt, cuốicùng khàn giọng nói, "Muốn..."

Vụ Tuyên cười rộ lên, thấp giọng hỏi: "Vậyngươi còn chờ cái gì?"

"..." Dao Quang do dự trong chốc lát,xoay người đè Vụ Tuyên ở dưới thân mình. Hắn nâng hai chân của Vụ Tuyên vònglấy cái hông tinh gọn của mình, nhắm ngay huyệt dâm ẩm ướt của Vụ Tuyên hunghăng thao vào.

"Ah ahh. . . . . . Ah. . . . . . Ưm. . . .. . Ah. . . . . ." Vụ Tuyên thỏa mãn rên rỉ, con côn thịt nóng hổi mãnhliệt đâm chọc ở trong cơ thể, không chút nào giống với vẻ ngoài trầm mặc bìnhtĩnh của Dao Quang.

Trong mắt hắn chỉ toàn là thân thể trắng nõntrơn bóng của Vụ Tuyên, Dao Quang cảm thấy toàn thân khô nóng, muốn dời đi tầmmắt nhưng không thể làm nổi.

Vụ Tuyên nhìn hắn, cảm thấy Dao Quang giống nhưmột con chó nhà tràn đầy khao khát nhưng lại không dám nói ra. Cậu liếm đôi môicó chút khát của mình, nắm lấy tay Dao Quang đặt lên ngực mình sờ nắn, nói,"Hmm... Không chạm vào nó sao? Hay là nói... ta hy vọng ngươi có thể mút̼nó cho ta... "

".....!" Dao Quang run rẩy khi chạmvào bộ ngực mềm mại của Thái tử. Làn da của Thái tử bóng loáng non mịn, kháchẳn với đôi tay thô ráp do cầm kiếm của hắn. Mí mắt Dao Quang rũ xuống, nhẹnhàng cầm lấy núm nhũ hoa của Vụ Tuyên vừa niết vừa nắn. Đôi tay của hắn toànlà vết chai, Dao Quang sợ vô tình làm bị thương làn da của Thái tử.

"Ah ah. . . . . . Dao Quang. . . . . . Ưm.. . . . . Ah. . . . . ." Động tác thao huyệt của Dao Quang lại không hề ônnhu, hắn cấm dục lâu rồi, một đã khi trêu chọc hắn khó có thể khắc chế.

Con côn thịt mãnh liệt ra vào lỗ huyệt, không cóchút kỹ thuật nào, nhưng lại cố tình thao trúng điểm mẫn cảm của Vụ Tuyên. DaoQuang nhìn thấy sự thay đổi biểu tình của Vụ Tuyên, theo bản năng va chạm vàonơi khiến cậu thoải mái.

"Ha ah. . . . . . Ah. . . . . . Ah ah. . .. . . thích quá. . . . . .Ưm. . . . . . Ah ah. . . . . ." Vụ tuyên bị thaođến mềm cả chân, đùi thon cũng run lên bần bật. Đầu nhũ hoa bị Dao Quang khôngngừng mút̼ vào, cảm giác tê dại làm cho Vụ Tuyên hoài nghi mình có phải haykhông sắp phun ra sữa, Dao Quang quả thực giống một con chó con đang tìm kiếmsữa mẹ.

Mồ hôi chảy ròng ròng trên người Dao Quang, haitay chống đỡ bên hông Vụ Tuyên, eo không ngừng đưa đẩy, con côn thịt thô to thaovào Vụ Tuyên khiến thân thể cậu không ngừng đong đưa.

"Ưm...... ưm...... nhẹ, nhẹ mộtchút........ ah ah......" Dao Quang thao rất tàn bạo, thao sướng đến nỗiVụ Tuyên bật khóc lên. Mặc dù Dao Quang trông có vẻ gầy nhưng thực ra hắn thuộctuýp người tráng kiện, khí lực lại lớn. Vụ Tuyên đã châm lên ngọn lửa này thìchính cậu phải tự đi dập tắt nó.

"Ưm...... aaaa........ ta sắp phun rồi.....hừm....... ưm ah.... huyệt non bị thao hư...... aaaa......" Vụ Tuyên ngẩngđầu lên, toàn thân ửng hồng vì dục vọng, cậu lên đỉnh, dâm thủy phun ra từ lỗhuyệt làm khăn trải giường ướt sũng.

Dao Quang hổn hển thở mạnh, hung hăng thao thêmchục cái, sau đó bắn vào huyệt non của Vụ Tuyên.

"Ha ah..... thật nhiều tinh dịch.....Ưm..... đều ở trong cơ thể ta......" Vụ Tuyên liếm liếm môi, nở nụ cườinói.

Sau khi xuất tinh, đầu óc Dao Quang thanh tỉnhlại, nhận ra rằng mình không chỉ bắn vào miệng mà còn vào huyệt của Thái tửnữa, não hắn trống rỗng trong vài giây—- hắn là ám vệ, rốt cuộc đã làm ra cáigì đây?..... Nhưng cơ thể của Thái tử thật sự quá mỹ vị....

Dao Quang vội vàng rút côn thịt ra khỏi thân thểVụ Tuyên, đưa ngón tay vào trong lỗ huyệt, cố gắng móc tinh dịch ra, nào biếtvừa mới động nhẹ Vụ Tuyên lại rên rỉ không thôi.

Rõ ràng là không làm gì sai, nhưng Dao Quang đỏmặt thành thật ngồi xổm xuống bên cạnh Vụ Tuyên, như thể hắn phạm sai lầm.

Vụ Tuyên dùng bàn tay đã bủn bủn sau cao tràonắm lấy tay của Dao Quang, mỉm cười nói: "Sao vẻ mặt ngươi như một cô vợnhỏ bị ta cưỡng hiếp vậy."

Dao Quang đỏ mặt nhanh chóng lắc đầu, Làm saoThái tử lại có thể cưỡng hiếp mình được? Hắn mới là người cưỡng hiếp Thái tử...Không, cũng không đúng, Thái tử rõ ràng cũng rất hưởng thụ....

Hắn nhìn Vụ Tuyên, ngượng ngùng nói: "Tháitử.... chỉ cần ra lệnh là được, tại sao phải làm ra chuyện như vậy.... lại hạichính ngài nuốt xuống tinh trùng của ta...

"Ta thích ngươi thôi... Ta không muốn bắtngười khác làm tình chỉ vì tuân theo mệnh lệnh của ta." Vụ Tuyên bĩu môi,"Làm tình là phải cả hai người đều cao hứng ta mới thích."

Thái tử.... thích mình?

Dao Quang mặt càng đỏ hơn, hắn vội vàng mặc quầnáo vào, chạy đi bưng nước tới, kính cẩn lau người cho Vụ Tuyên, thay khăn trảigiường bị nước huyệt ướt làm ướt sũng.

Vụ Tuyên vòng tay qua cổ Dao Quang, ngáp một cáinói: "Ừm... Ta mệt rồi, ngươi phải bồi ta ngủ."

"Thần..... Vâng......" Dao Quang bấtlực thở dài, không nói thêm lời nào, chỉ thành thật nằm xuống ôm Vụ Tuyên vàolòng.

[Easter egg: 3P – Hoàng Thượng x Đại Tướngquân x Thái y]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro