04 - Sau khi nghỉ ngơi ban đêm bị Phi Mông phá thân...(tt)
Editor: Máy chủ
Chương 4: Thái tử sau khi nghỉ ngơi, ban đêm bị Phi Mông phá thân đổ máu trinh (tt)
Phi Mông dùng ngón tay dính nước huyệt của Vụ Tuyên để bôi trơn, sau đó chậm rãi đưa ngón tay vào lỗ huyệt chặt chẽ của cậu.
"Ah–" Tim của Vụ Tuyên nhảy lên mạnh mẽ, huyệt non không bị bất cứ thứ gì thao vào trong suốt 16 năm cuối cùng cũng nghênh đón vị khách đầu tiên.
Lỗ huyệt của Vụ Tuyên ẩm ướt và nóng bỏng, thịt huyệt mềm mại hút chặt lấy ngón tay của Phi Mông, như sợ hắn rời đi. Phi Mông dùng ngón tay khều xung quanh, cố gắng mở rộng lỗ huyệt, nếu không Vụ Tuyên sẽ bị thương.
"Ưm. . . . . . Ah ah. . . . . . Lão sư, đây là cảm giác huyệt non bị thao sao. . . . . . Ah ah. . . . . . thật kì quái. . . . . ." Vụ Tuyên thở hào hển vặn vẹo thân thể, loại cảm giác này rất xa lạ, nhưng thân thể không hiểu sao lại rất sướng.
"Đây gọi là móc huyệt, dùng ngón tay để cưỡng hiếp huyệt của Thái tử..." Phi Mông xấu xa quyết định dạy cho học trò của mình bài học mới "Dùng con côn thịt cắm vào huyệt mới chân chính là bị thao."
Vụ Tuyên nhìn Phi Mông chớp chớp mắt, nói: "Vậy thì... Lão sư đút con côn thịt vào đi, em muốn lão sư thao huyệt nhỏ của em..."
"Em không thích móc huyệt sao? Đậu hũ quá nóng không thể ăn hết một lần được, lão sư sợ em bị thương." Phi Mông bất lực nói.
Không, phải là do huyệt non quá chặt không ăn hết một con côn thịt bự mới đúng.
Đột nhiên Phi Mông ấn vào một điểm nào đó trong huyệt nhỏ, Vụ Tuyên cảm thấy có dòng điện chạy qua, cả người run lên, mềm nhũn: "——Ha! Ah ...? Lão sư..... chỗ đó..... vừa mới chạm vào..... thật tê..... Ah ah........."
Phi Mông biết mình đã chạm vào điểm mẫn cảm của Vụ Tuyên, hắn mỉm cười thừa dịp huyệt nhỏ của cậu bị ấn đến tê dại, hắn lại đưa một ngón tay khác vào, đào sâu vào nơi đó.
"Ừm ah ... Cả hai ngón tay của lão sư ... Ah ... đều nhét vào trong huyệt nhỏ ... Ah ah ..." Vụ Tuyên và phụ vương Vu Linh khác nhau. Cậu vẫn thích nói một ít lời dâm đãng, còn Vụ Linh thì ngượng ngùng nên y không hay nói ra những câu như vậy.
Phi Mông là dân tộc thiểu số sinh ra ở vùng biên cương, tính tình có phần cởi mở, hắn thích Vụ Tuyên dâm đãng như thế.
"Bây giờ, em có thích lão sư đút ngón tay vào thao em không?" Phi Mông cười hỏi.
"Ah ah. . . . . . Thích. . . . . . Hưm. . . . . . Thật thoải mái. . . . . . Ah. . . . . .Ngón tay lão sư thật lớn. . . . . . Ha ah. . . . . ." huyệt non lần đầu tiên được trải nghiệm cảm giác bị thao nhanh như vậy, Vụ Tuyên chán ghét quy tắc Thái tử chỉ được thao vào lỗ huyệt khi đã trưởng thành.
Lần đầu tiên điểm nhạy cảm bị ngón tay nghiền nát một cách không thương tiếc như vậy, Vụ Tuyên chỉ cảm thấy lỗ huyệt của mình tê dại và ngứa ngáy đến cực điểm, sau đó nước dâm trong suốt đột ngột trào ra từ lỗ huyệt khiến cả bàn tay của Phi Mông ướt đẫm.
"Ha ... Lão sư ... Ah ... em em ... phun ra rồi..." Vụ Tuyên xụi lơ ở trên giường, thở hổn hển.
Phi Mông rút ngón tay ra và cởi chiếc áo choàng bên ngoài, để lộ một thân cơ bắp màu lúa mì chắc khỏe. Hắn cũng uống đoàn tụ lộ, con côn thịt đã sưng tấy lên rồi, nhưng hắn sợ Vụ Tuyên bị thương nên đành chịu đựng.
Vụ Tuyên nhìn con côn thịt thô to dưới háng hắn, đỏ bừng mặt, có chút kinh ngạc nói: "Con côn thịt của lão sư thật to..."
Cái này thô hơn nhiều so với hai ngón tay. Vụ Tuyên không khỏi nuốt nước miếng, nội tâm có chút mong đợi.
"Lát nữa thôi nó sẽ làm cho em dục tiên dục tử..." Phi Mông khàn khàn nói. Hắn cầm con côn thịt cứng ngắc nhắm ngay lỗ huyệt ẩm ướt, chậm rãi thao vào.
"Hừ...!" Con côn thịt của lão sư vừa thô vừa nóng... Vụ Tuyên chỉ cảm thấy lỗ huyệt của mình bị đầu côn thịt tách ra, một cây gậy vừa to lớn kề sát vào vách thịt của cậu thao vào. Nhưng bởi vì quá thô, tiểu Thái tử không kịp thích ứng, cảm thấy huyệt nhỏ của mình như sắp nứt ra, cảm giác đau đớn ập đến. Vụ Tuyên mang theo thanh âm khóc nức nở nói: "Lão sư... ô ô... huyệt nhỏ đau quá....."
Nghe thấy Vụ Tuyên kêu đau, Phi Mông lập tức dừng lại đau lòng nói: "Không sao, không sao, sẽ lập tức thoải mái. Lão sư sẽ không làm đau em. Tin tưởng lão sư, được không?"
"Hưm..." Vụ Tuyên nhớ lại khoái cảmlúc móc huyệt vừa rồi, ủy khuất gật đầu. Hơn nữa, cậu tin tưởng Phi Mông, Phi Môngsẽ không để cậu xảy ra chuyện gì.
Phi Mông bắt đầu chậm rãi thao vào, một tay xoanắn hột le sưng tấy của Vụ Tuyên, tạo khoái cảm cho cậu.
"Ưm... Ưm... ah ah......" Cảm giác đauđớn và sảng khoái làm cho Vụ Tuyên thốt ra tiếng rên rỉ ngọt ngào kèm theo mộtchút nức nở muốn khóc. Phi Mông dần dần tiến vào trong, con côn thịt đột nhiênchạm vào một màng mỏng, hắn biết mình đã chạm vào màng trinh của Vụ Tuyên.
"Ta vào đây." Phi Mông nhẹ giọng nói,sau đó nắm lấy vòng eo mảnh khảnh của Vụ Tuyên thao vào phá vỡ tấm màng mỏngmanh kia.
"Ah ah ——! Ô. . . . . . Ah. . . . . ."Dưới thân truyền đến một trận đau nhức, cậu cảm giác được trong huyệt nhỏ cócái gì đó chảy ra, khóe mắt Vụ Vuyên chảy xuống từng giọt lệ, Phi Mông cúingười hôn lên giọt nước mắt của cậu, một bên ôn nhu đưa đẩy.
Do lớp màng đã bị rách nên con côn thịt của Phi Môngcó thể bị thao vào hoàn toàn. Hắn chậm rãi tiến vào thật sâu bên trong, đồngthời không quên kích thích núm nhũ hoa và hột le Vụ Tuyên.
"Hừm... ah... ah... lão sư... ưm..."Mặc dù huyệt non vẫn còn hơi đau, nhưng Vụ Tuyên đã dần dần cảm nhận được khoáicảm mãnh liệt, không giống như ngón tay vừa rồi, huyệt nhỏ của cậu bây giờ đượccôn thịt to thao cho căng đầy, mọi điểm nhạy cảm bên trong đều được hắn chămsóc.
Khi cây côn thịt lớn được rút ra, máu trinh củaVụ Tuyên cũng bị kéo ra ngoài, làm bẩn cả ga giường. Nhìn thấy máu, thú tính ẩnsâu trong xương cốt Phi Mông đột nhiên bị kích phát, hắn vừa cắn đầu nhũ hoacủa Vụ Tuyên, vừa không nhịn được đẩy nhanh tần suất thao sâu vào trong cậu.
"Ah ah ah...... Ưm..... Ah.... Nhanhquá....... Ah ah..... huyệt nhỏ thật thoải mái..." Khuôn mặt Vụ Tuyên ửnghồng, hai chân quấn lên thắt lưng Phi Mông, không hề cố kỵ mà rên rỉ.
"huyệt nhỏ còn đau không?" Phi Môngthở hổn hển hỏi. Cái huyệt non của Vụ Tuyên thít chặt khủng khiếp, cắn chặt lấyhắn, thịt huyệt bên trong co rút lại từng hồi làm côn thịt bự thao thích muốnchết.
"Không... không đau... Ưm... rất thích...ah ah....... Ah.... ah......." Thân thể cậu bị Phi Mông thao đến nỗi lắclư lên xuống, hai bầu nhũ hoa nhỏ cũng dập dìu qua lại .
Túi bìu của Phi Mông theo động tác đưa đẩy đậpvào huyệt non của Vụ Tuyên, tạo ra âm thanh bộp bộp bộp, làm cho làn da trắngnõn của cậu ửng đỏ. côn thịt bự thao vào những điểm nhạy cảm trong lỗ huyệtkhiến Vụ Tuyên dâm đãng hét lên.
"Ưm ah....... Ah ah........ huyệt nhỏ sướngquá...... Ah..... Lão sư.... thao sâu thêm chút nữa..... Ah ah.......Ah........" Vụ Tuyên cao giọng rên rỉ nói, hai tay nắm lấy khăn trảigiường nhàu nát dưới thân.
Hóa ra thao huyệt là như vậy, so với tưởng tượngcủa cậu thật sự sướng hơn rất nhiều.
"Lão sư nói rằng sẽ thao em dục tiên dục tửmà đúng không?" Phi Mông cười cười.
"Ưm. . . . . . Ah ah. . . . . . Lão sư. . .. . . thật lớn. . . . . . Ah ah. . . . . . Rất thích con côn thịt bự của lão sư.. . . . . Hưm ah. . . . . . sắp bị thao chết. . . . . . Ah ah. . . . . ."Vụ Tuyên cao giọng rên rỉ lên.
Cơ thể cậu chợt run lên, cảm giác sung sướngmạnh mẽ trào ra: "Ô ——! Ah ah ah. . . . . . Muốn phun. . . . . . Ưm ah. .. . . . Ah ah. . . . . . Lão sư. . . . . .Ưm. . . . . ." Vụ Tuyên khóc lalên, huyệt dâm đạt cao trào, thậm chí côn thịt nộn cũng bắn ra. Nước huyệt phunra mạnh mẽ, nhưng lại bị con côn thịt trong lỗ huyệt chặn lại, phát ra âm thanhdâm mỹ.
"Ha... chúng ta cùng nhau..." Phi Môngliếm liếm đầu lưỡi, đẩy nhanh tần suất ra vào, cuối cùng bắn thẳng vào tronghuyệt non của Vụ Tuyên.
Phi Mông rút con côn thịt ra, dâm thủy và tϊnɦɖϊƈh͙ trong huyệt nhỏ của Vụ Tuyên ào ạt chảy xuống, làm ga giường ướt đẫm.
Vụ Tuyên mềm nhũn trên giường, mấy lần đạt caotrào khiến cậu không thể gượng dậy nổi. Phi Mông bế cậu lên, theo mật đạo trongphòng đi đến suối nước nóng nhỏ dành riêng cho Vụ Tuyên.
【Easteregg: Vụ Tuyên x một công khác】
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro