YoonMin
...Sáng...Tại nhà YoonMin...
-Chồng ơiiii!...- 1 cục mochi mặc bộ đồ ngủ hình con mèo đi xuống vs cái mặt chưa tỉnh ngủ gọi anh.
-Gì thế vợ yêu? Lên thay đồ rồi xuống ăn sáng này!- Anh bảo
-Nae~...- rồi lon ton chạy lên phòng ngủ VSCN.
...10' sau...
-Chồng! Anh nấu gì thơm quá vậy?- Jimin hỏi rồi chạy lại ôm anh
-Không phải món em thích sao!- vừa nói vừa dọn đồ ăn ra bàn.
-Bảo bối, lại ăn sáng đi!- anh gọi
-Nae~...-Minie nhanh chóng chạy lại bàn ăn.
Đang ăn thì cậu lên tiếng hỏi anh:
-Yoongi a~! Anh có nhớ hôm nay là ngày gì hông?-
-Hôm nay? Ngày gì nhỉ?-Yoongi khó hiểu hỏi lại cậu
-Hôm nay là ngày 13/10 á!- Cậu trả lời.
-13/10? À...hình như hôm nay là ngày...- anh vẻ suy nghĩ nói
-Là ngày gì a~...- vẻ mặt đầy mong đợi.
-Là ngày họp cổ đông ở công ty!- Anh nói
-Còn nữa mà!- Cậu
-Còn gì nữa? Sắp tới giờ họp rồi, anh đi đây! Tạm biệt bảo bối!- kéo cậu lại hôn lên trán cậu.
-À mà hôm nay chắc anh ko về! Em ko cần chờ!- Anh
-Sao lại ko về?- cậu hỏi
-Công ty dạo này nhiều việc lắm nên phải ở lại làm cho xong. Thôi, anh đi đây, sắp trễ rồi.- Anh
-Vâng, anh đi!- vẻ mặt buồn hiu nói vs anh.
-----Ta là dzãy phân cách chimte----- Tại chỗ anh
Bãi đất trống ở ngoại ô. Anh đang trang trí cho cậu một bữa tiệc sinh nhật bất ngờ , xung quanh anh toàn là bong bóng, nến, băng-rôn, v.v...
Nói chứ sao anh quên hôm nay được chứ? Hôm nay chính là sinh nhật bà xã xinh đẹp, dễ thương nhất hành tinh mà anh luôn yêu thương, chiều chuộng.
...3 tiếng sau...
-Alo...- Yoongi
-Alo, em nghe đây! Có việc gì vậy anh?- đầu dây bên kia Jungkook trả lời
-Em vs Taehuyng giúp anh một chuyện nha!...- Yoongi
-Vâng, em biết rồi!- Jungkook
Nói chuyện xong thì anh nhìn lại xung quanh xem còn thiếu gì không thì chợt nhớ ra vẫn còn thiếu hoa. Nhìn đồng hồ vẫn còn sớm nên anh quyết định xuống thành phố mua thêm hoa mà cậu thích. Vừa tính sang đường lấy xe đi thì"RẦM" một tiếng, trước mắt anh là một mảng tối đen.
----------Tại nhà YoonMin----------
-Hix... sinh nhật mình mà anh ấy cũng ko nhớ... anh ấy hết thương mình rồi sao?... hix- cậu đang ngồi trong phòng trùm chăn khóc thì:
"Reng... reng..."
Điện thoại cậu reo, là Taehuyng gọi. Chùi hết nước mắt, chỉnh lại giọng nói bình thường rồi nhấc máy.
-Alo, tớ nghe đây! Có chuyện gì mà Taehuyngie đây rảnh rỗi gọi cho tớ vậy?- giọng đùa nói
-Xì... tớ định rủ cậu đi chơi nè! Đi hông?- Taehuyng
-Đi chơi hả?- Jimin
-Uk- Taehuyng
-Uk, cũng được, để mình thay đồ, cậu lại đây nha!- Jimin
-Ok- Taehuyng
...30' sau...
" Ting... ting..."
-Ra liền, ra liền- Jimin
-Mình đi đâu chơi đây?- Jimin
-Đi công viên trò chơi nha-
Taehuyng
-Uk, đi thôi!- Jimin
-----Dzãy phân cách-----Công viên trò chơi FK-----
-Jimin! Chúng ta chơi trò này đi!- Taehuyng chỉ vào đu quay gần đó.
-Ok!- Jimin
Hai cậu rủ nhau chơi hết trò này đến trò khác, chơi xong cũng đã xế chiều, đang ngồi nghỉ thì Jungkook từ xa chạy lại.
-Không... không xong rồi...- Jungkook vừa thở hồng hộc vừa nói
-Chuyện gì vậy anh?- Taehuyng
-Yoongi... Yoongi gặp chuyện rồi!- Jungkook
-Yoongi bị gì hả anh?- Jimin hỏi
-Yoongi gặp tai nạn rồi, hiện giờ đang ở bãi đất trống vùng ngoại ô!- Jungkook nói với Jimin
-Cái... cái gì? Yoongi... Yoongi gặp... tai nạn... mau... mau đưa em tới đó, nhanh đi anh- Jimin hốt hoảng
-Ờ... ờ để anh đi lấy xe!- nói rồi chạy đi lấy xe
-Minie, cậu bình tĩnh đi, anh ấy không sao đâu!- Taehuyng lên tiếng an ủi
-Hix... anh ấy mà có chuyện gì làm sao tớ sống nỗi... hix- vừa khóc vừa nói
-----Dzãy phân cách-----gần bãi đất trống vùng ngoại ô-----
-Xe chạy vào trong không được, chúng ta xuống đi bộ.- Jungkook
-Còn xa không anh?- Taehuyng
-Không xa đâu, ở phía trước đó, đi một chút là tới rồi. Jimin, em đi một mình được không? Anh với Taehuyng đi tìm chỗ đỗ xe!- Jungkook nói với Jimin
-Vâng!...- nói xong chạy liền đi
-Chúng ta đi thôi!- Jungkook nắm tay Taehuyng kéo đi
-Nae~chúng ta đi đâu thế?- Taehuyng ngốc manh hỏi
-Đi lại chỗ Yoongi chứ đâu!- Kookie cốc đầu Huyngie nói
-Không phải đường này sao?- Huyngie ngốc ngốc chỉ về hướng lúc nãy Jimin chạy đi hỏi
-Chúng ta đi đường tắt!- Jungkook
-Nae~đi thôi...- Taehuyng
-----Dzãy phân cách-----Tại chỗ Jimin-----
-YOONGI... ANH ĐÂU RỒI?-cậu hét lên trong màn đêm tối mịch thì bỗng:
-Đi theo con đường phía sau ngươi, cứ đi thẳng sẽ thấy anh ta- một giọng nói trầm thấp nhưng lạnh lùng vang lên
-Anh là ai?... Sao anh biết anh ấy sẽ ở đó?...- Jimin nghi hoặc hỏi
-Tôi là ai cậu không cần biết. Muốn anh ta sống thì mau đi đi.- giọng nói không chút cảm xúc lại vang lên mang theo lời đe doạ
-Được, được... tôi đi... tôi đi... anh đừng hại anh ấy...- Jimin hốt hoảng nói kèm theo là vẻ mặt lo sợ
Cậu quay lại hướng hắn ta vừa chỉ mà đi vào.
Trong đây thực tối, cậu thực sợ, lên tiếng gọi anh:
-Yoongi... anh ở đâu?... Mau ra đây đi... em sợ lắm...- cậu sợ hãi gọi tên anh nhưng đáp lại cậu chỉ là tiếng gió thổi xào xoạc qua những tán lá cây thật đáng sợ
-Đi theo con đường trước mặt ngươi sẽ thấy anh ta...-giọng nói khi nãy lại một lần nữa vang lên rồi biến mất theo tiếng gió
Con đường phía trước? Không giống con đường cậu vừa đi qua. Thật đẹp, nến và hoa trải dài hai bên làm con đường này trở nên sáng sủa và ấm áp hơn.
Mãi chìm đắm trong suy nghĩ của mình khiến cậu cũng không biết mình đã tới nơi từ khi nào.
Nhưng...
Trước mắt cậu là gì đây!? Bong bóng, hoa, nến, băng-rôn và cả bánh sinh nhật.
Lại một lần nữa chìm vào suy nghĩ riêng của mình thì:
-Happy birthday to you... happy birthday to you... happy birthday... happy birthday... happy birthdayyy... to youu...
Những giọng hát chúc mừng sinh nhật vang lên, cậu ngẩn mặt lên thì thấy ba mẹ mình, ba mẹ anh, Jin huyng, Joon huyng, Ho Seok huyng, Jungkook, Taehuyng,...
Nhưng...
Không có anh
-Minie~ sinh nhật vui vẻ...- mọi người đồng thanh chúc mừng sinh nhật cậu
-Mọi... mọi người...- Jimin
-Bảo bối! Sinh nhật vui vẻ!- cậu vẫn còn đang ngơ ngác thì anh đã từ đâu đi ra tay còn cầm theo một bó hoa hồng vàng mà cậu thích và giờ là đang quỳ một chân trước mặt cậu. Còn cậu vẫn đang ngơ ngác mà vẫn đứng yên bất động.
-Yoongi... anh... anh... không phải anh...- Jimin vẫn còn ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì xảy ra
-Minie~em mau nhận lấy đi, chân anh tê lắm rồi đấy. Em muốn anh không thể đứng luôn sao?- Yoongi nửa đùa nửa thật nói
Cậu vẫn ngơ ngác đưa tay nhận lấy
-Yoongi... anh... không phải anh gặp tai nạn sao?- Jimin vẫn ngây ngô hỏi anh
-Tất cả chỉ là một vở kịch thôi! Anh chỉ muốn tạo cho em một sinh nhật bất ngờ thôi! Em không vui sao?- Yoongi uất ức nói
-Vui cái đầu anh... làm em lo muốn chết... đáng ghét!... Huhu...oa... oa-vừa nói xong cậu liền oa oa khóc như con nít làm anh hốt hoảng không thôi, liền chạy lại ôm cậu vào lòng mà dỗ dành
-Bảo bối... bảo bối... em đừng khóc, anh xin lỗi vì đã làm em lo, xin lỗi vì đã nối dối em nhưng anh chỉ muốn tạo cho em một sinh nhật thật bất ngờ, thật vui thôi!- anh ôm cậu vào lòng đặt lên môi cậu một nụ hôn thành công làm cậu mặt đỏ như gấc
-Hừ... đáng ghét...- Minie xấu hổ nói
-Được rồi! Mau thổi nến đi! Tụi này không muốn bị sâu răng đâu!- mọi người đồng thanh tập 2
-Nae~...- Jimin
-Xong rồi! Nhập tiệc nào! Cùng nâng ly thôi! 1...2...3 dzô.....
-----Dzãy phân cách-----Tại nơi nào đó-----
-Yoongi~ cảm ơn anh!- Jimin nói cảm ơn rồi ngại ngùng đặt lên môi anh một nụ hôn nhẹ
-Cảm ơn suôn vậy thôi à?- Yoongi gian xảo nói
-Thế anh muốn gì?- Jimin vẫn ngây thơ hỏi lại
-Muốn em- trả lời rồi nhanh chóng chiếm lấy đôi môi cậu
-Ưm... không được... mọi người sẽ thấy mất...- Jimin không kìm được mà rên rỉ
-Bọn họ không biết nơi đây đâu- Yoongi trả lời cho có rồi tiếp tục công việc của mình
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
-Ưm... a... nhẹ... đau... ân... thật sâu... thật sướng... nhanh lên... a...a...a...ưm...
-Chiều em, bảo bối dâm đãng!
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Và thế là có một con Mều nào đó bị một con sói nào đó ăn sạch.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
--------------THE END--------------
FOLLOW+ CMT
❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️
Tập sao mọi người muốn viết về cặp nào nà?
Để lại cmt góp ý cho mị nha!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro