Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 9

Phong vào phòng Hạ Anh. Thật ra cũng không có chuyện gì. Dù sao sau này phải ở chung một nhà mà. Hai đứa không thể quá mức xa lạ đi?


Được rồi, anh chàng tự biết lý do ngụy biện ra này chẳng đáng tin chút nào.


Phong thật không nghĩ ra nên nói chủ đề gì với Hạ Anh. Hai đứa... có vẻ... không chung sở thích gì hết đi. Cái này là Phong đoán thôi. Vì dù sao trên lớp rất ít nói chuyện với Hạ Anh, nên thật không biết Hạ Anh thích hay ghét gì. Nói rồi mà, Phong còn từng cho rằng Hạ Anh chẳng hề biết sự tồn tại của Phong trong lớp nữa. Những gì Phong biết về Hạ Anh à, đẹp trai, học giỏi, lạnh lùng, cái này tự quan sát được à. Còn lại tất cả là tin đồn. Nhưng sau khi biết Hạ Anh còn chẳng biết luộc rau, khác xa cái tin đồn rằng chàng ta nấu ăn siêu đẳng, thì Phong đã biết độ tin cậy của mấy lời đồn đó rất đáng xem xét lại.


Phong nói về bóng đá. Con trai đều thích bóng bánh đúng không. Bọn bạn quanh Phong đều thích, Phong cũng thích. Nói được một lúc thì.. ừm.. chủ đề này không được rồi.


Hạ Anh vẫn ngồi vừa ôm vừa nghịch tai con gấu bông to bự. Chẳng có vẻ gì là để ý mấy lời Phong nói nãy giờ.


Chẳng lẽ giờ tôi nói chuyện học hành. Ha ha, đây thì đúng là sở trường của ông ấy rồi. Thủ khoa trường cơ mà.


Nhưng đấy không phải sở trường của tôi. Nói một hồi sẽ thành múa rìu qua mắt thợ đấy.


- Ông thích gấu bông quá nhỉ?


Hạ Anh giật mình, ngẩng đầu nhìn Phong, ngay lập tức đẩy bé gấu ra, mặt lộ vẻ ghét bỏ.


Phong sắp không giữ nổi nụ cười nữa rồi.


Người gì đâu giận dai thế không biết!


Mặc dù không phải tiền tôi bỏ ra, nhưng con gấu ấy cũng là tôi mất công ra tiệm cẩn thận chọn mãi mới được đấy.


Dù rằng tôi không nói với ông ấy là tôi chọn quà, chỉ nói là có bạn nữ nhờ tôi đưa hộ quà cho ông ấy.


Vẫn méo hiểu sao ông ấy giận nữa. Còn tưởng hôm trước làm lành xong là hết chuyện rồi chứ.


Hạ Anh nhìn Phong mấy giây, hình như thấy phản ứng mình hơi quá, mặt lạnh liền. Không nghịch gấu nữa thì nghịch tay.


Hai đứa vẫn chưa ai chịu mở miệng trước.


Phong cúi người, nhặt con gấu bị rơi xuống sàn, lôi lại lên giường.


Chưa kịp lôi nó lên hẳn, đã bị một lực mạnh đập phải, con gấu trong tay biến mất.


Phong nhìn Hạ Anh ôm chặt con gấu trong lòng, cạn lời rồi.


Hạ Anh hình như hơi hơi xấu hổ, chỉ đành ôm chặt con gấu hơn, mấp mé môi.


- Thầy giao mấy bài Lý mà tôi không biết làm. Tôi dốt Lý á. Chỉ tôi!


Hạ Anh thôi mấp máy, ngơ ngác nhìn Phong.


- Được. Bài gì?


- Chờ chút để tôi lấy đề.


Quả nhiên chỉ có thể nói vấn đề học tập với ông ấy thôi.


Hạ Anh không hổ là thủ khoa trường, làm bài rất nhanh. Nhìn đề bài cái là đọc đáp án ra rồi. Cái này tôi cũng không ngạc nhiên lắm, dù sao số liệu mấy bài Lý thường khá quen thuộc, làm nhiều nhìn quen là nhớ. Phải cái tôi khá dốt Lý, kiểu bị mất căn bản từ cấp hai ấy, nên.. rồi, vẫn rất khâm phục ông ấy.


Thay công thức là ra?


Đây là vấn đề mà.


Quả nhiên thiên tài vẫn không nên đi dạy học thì hơn. Vì họ sẽ chẳng bao giờ gặp vấn đề như mấy đứa dốt như tôi để biết cách chỉ dạy được.


Mặc dù đầu tôi vẫn lơ tơ mơ, dù sao ông ấy cũng viết hết bài làm ra rồi, tôi chỉ việc chép là xong.


Phong cất bút vở vào cặp, định ra ngoài.


- Đi đâu đấy?


- Tôi đi vệ sinh.


- Trong phòng có nhà vệ sinh.


Vừa nói ông ấy chỉ tay về một hướng. Tất nhiên tôi biết phòng này có nhà vệ sinh riêng. Nhưng bác gái đã nhắc nhở rồi. Quyền riêng tư gì gì đó. Tôi chẳng dám đâu! Dù sao bên ngoài cũng có nhà vệ sinh chung mà. Cả tiếng phải nghe về luật lệ quy định trong nhà này rất mệt đó!


Tôi chẳng biết mình tức giận cái gì nữa. Biết không nên biểu lộ bất mãn gì cả, tôi chỉ cần ngoan ngoãn đi ra nhà vệ sinh mà ông ấy chỉ thôi.


Thật ra tôi cũng không có nhu cầu, chỉ là... muốn ra ngoài thôi.


Phong từng nhắc đến các tin đồn về Hạ Anh rồi đúng không? Hot boy trường, cũng không khác minh tinh là mấy nhỉ? Lời đồn như gió mùa thu. Có thích hay không thì bắt buộc phải chấp nhận thôi. Đặc biệt khi ngồi cạnh bạn là người hâm mộ trung thành của hot boy trường.


Cùng lớp, nhưng tiếp xúc quá ít, ngược lại nghe kể thì kha khá. Phong nghe nhiều quá, dần dần cũng tin luôn. Dù sao mấy tin đồn gắn với hình tượng ngoài đời của Hạ Anh khá phù hợp, không thấy mâu thuẫn gì cả. Hát hay, học giỏi, sạch sẽ, lạnh lùng, kén ăn, nấu ăn giỏi... Trông cái vẻ đối nhân xử thế của ông ấy, rất dễ tin lời đồn là thật.


- Hạ Anh cậu ấy theo chủ nghĩa tối giản.


Phong không hiểu chủ nghĩa tối giản chính xác là gì. Nghe Nga giải thích một hồi, đại khái hình dung rằng nó là tiết kiệm, chỉ dùng những thứ thật cần thiết thôi, cần dùng rất ít đồ đạc. Phong tin thật. Dù sao bác gái cầu toàn như thế, còn bệnh sạch sẽ, đồ đạc trong nhà quá mức ngăn nắp. Thật sự, cho tôi cảm thán một chút, quy định trong nhà này quá nhiều luôn, sắp xếp vị trí đồ đạc rồi dọn dẹp thế nào thế nào các thứ. Quá mức cầu toàn luôn. Hạ Anh lớn lên với mẹ như vậy, sạch sẽ, ngăn nắp, tối giản gì đó, rất có thể đi!


Khi Phong vào nhà tắm... hơi ngạc nhiên tí. Rất ngăn nắp, rất gọn gàng, đâu ra đó. Nhưng mà... hình như hơi nhiều đồ thì phải. Có vẻ so với Hạ Anh, Phong mới là đứa có lối sống tối giản ấy. Phong là con trai, tính cách có hơi tùy tiện một tí. Tắm gội gì chỉ một cục xà phòng là xong. Đầu gần như trọc lốc à, cũng không nhất thiết phải dùng dầu gội. Rửa mặt? Vốc nước máy là xong rồi. Dù sao chàng ta trước giờ cũng không nảy mụn.


Nên là, phòng tắm, cần nhiều đồ như thế à?


Chị tôi là con gái cũng không có nhiều thứ thế đâu.


Toàn tiếng nước ngoài không. Dầu gội, dầu xả, sữa tắm, sữa rửa mặt, còn có thể là cái gì nữa nhỉ? Sao lắm quá vậy? Tôi không đoán ra đấy.


À, sau này ông ấy có giới thiệu tôi từng cái một. Công dụng các thứ. Mà tôi không nhớ hết được. Chỉ có thể cảm thán. Wow, chăm sóc sắc đẹp cũng khổ ra phết. Ông ấy còn bảo ghen tị da tôi đẹp không phải chăm sóc nhiều. Chắc đấy là lần hiếm hoi tôi vượt trội hơn ông ấy nhỉ? Nhưng chẳng thấy tí hãnh diện nào cả.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro