Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phiên ngoại

Ở một nơi rất xa  thành Trường An , nơi đó ai cũng bíêt đến rằng một nơi luôn luyện về độc và các thảo dược quý hiếm . Nhưng cũng có người đồn khi đến đó một đi không về vì nơi đó là nơi ở của động vật nguy hiểm , đâu ai biết nơi đó là nơi của dân tộc Miêu Cương sinh sống họ coi nơi đó là nhà , một nơi để về khi họ đi xa hoặc là nơi để trốn  phu quân của mình . Thánh giao  nơi của Khúc Linh đang ở , y  được sư cô kể về mối tình của sư phụ và sư công . Khúc Nguỵêt nàng xoa đầu y và nói 

_ Hôm nay con học rất tốt bây giờ muốn ta kể câu chuyện về sư phụ con và phu quân y cho nghe .

_ Dạ 

_ Chuyện là xảy ra khi con mới 8 tuổi sư phụ của con trốn phu quân của y về đây và cả giáo lúc ấy trở thành một mới rắc rối lớn với đường môn giáo chủ 

Flack black

Bẩy năm trước , Khúc Điệp một  bổ thiên từ nhỏ  đã theo sư phụ đi khắp nơi  để chữa bệnh ,  cho đến khi y lên 12 y trở về giáo để giúp mọi người . Đến khi Khúc Điệp 15 tuổi , y nhận Khúc Linh làm đệ tử . Một thời gian sau , khi đó y trở về giáo đúng lúc  ấy Khúc  Linh đi ra ngoài cùng các sư huynh . Điệp nhi trở về giáo ai cũng ngạc nhiên vì y đã đi đâu ba năm nay để Khúc Linh lại một mình . Khúc Nguyệt đi đến bên cạnh và hỏi

_ Khúc Điệp ca ca huynh đi đâu ba năm nay vậy ?

_ Nguyệt nhi mụôi mụôi 

Khúc Điệp ôm Nguyệt nhi mà cứ như vậy mà khóc , nàng thấy vậy liền ân cần dỗ y cho đến khi Điệp nhi nín   hẳn Khúc Nguyệt liền hỏi 

_ Đã xảy ra chuyện gì mà huynh khóc như vậy ? Ai chọc huynh nói muộinghe .

_ Chuyện là vậy một năm trước khi huynh đi hái thuốc , trên đường về gặp một đường môn lúc ấy y bị thương huynh đưa về nhà mình chữa trị , khoảng một tháng sau y hồi phục liền bắt ta về làm phu nhân của y . Trong khoảng thời gian hai năm cả hai sống rất hạnh phúc dù huynh  cómơ cũng không được như vậy , lúc ấy  huynh ước  cuộc sống cứ hhư vậy nhưng rồi một năm trở lại đây khi y bắt đầu làm trưởng môn thì y bắt đầu lạnh nhạt với ta , y đi đâu làm gì cũng không nói hết , coi ta như một người vô hình , một người không có ở bên y . Có lần ta lén đi theo  y  và thấy y cười nói với một cô gái khác , huynh bíêt giờ huynh không là gì  của y nữa nên viết thư từ hôn rồi về đây .

Trong giáo ai cũng nghe xong thương cho Khúc Điệp , còn y vừa kể xong liền bật khóc Khúc Nguyệt thấy vậy liền an ủi mà nói 

_ Huynh cứ kệ tên đường môn ấy , mọi người trong giáo luôn ở bên huynh .

_ Ta yêu y nhưng y lại làm vậy với ta ...

_ Không sao cả mọi người ở đây , nhà huynh ở đây , huynh cười lên muội muốn thấy nụ cười của huynh .

Khúc Điệp nghe vậy y liền nở nụ cười 

♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡ 

Cứ như vậy một tháng trôi qua , người trong giáo sinh hoạt như bao ngày , cho đến khi một đường môn tên Đường Thiên xuất hiện và nói 

_ Thỉnh giáo chủ  phu nhân về , giáo chủ rất lo cho người .

Khúc Điệp bước ra và nói

_ Ta không về nói giáo chủcác ngươi từ nay ta và hắn  không còn quan hệ gì cả , ngươi về đi .

_ Thỉnh giáo chủ phu nhân về cho .

_ Ta nói ta không về .

_ Điệp nhi ngươi nói lại ta nghe ?

_ Ta không về 

Khúc Điệp nói hết câu liền nhận ra đó không phải giọng Đường Thiên , y liền xoay lại thấy người y vừa hận nhưng cũng vừa yêu  Đường Hạo . Đường Hạonhìn y mà nói

_ Điệp nhi của ta thì ra ở đây làm ta tìm mãi .

_ Ngươi tìm ta chi , sao không tìm nhân tình của ngươi đi và ta để lại thư từ hôn rồi ta với ngươi không còn quan hệ gì nữa .

_ Điệp nhi nói đến cái lá thư đó sao ? 

_ Đúng 

_ Ta xé nó rồi và ta không ngờ   tiểu Điệp củata ghen với mụôi muội của ta 

_ Muội muội của ngươi , ta không tin .

_ Khúc Điệp  ca  ca không ngờ huynh ghen với muội , thật ra muội có ái nhân rồi là Khúc Nguyệt đấy .

_ Ta không biết ngươi có muội muội .

_ Ta tạ lỗi không nói phu nhân của ta .

_ Vậy còn lúc ngươi lạnh nhạt với ta thì sao ? Ngươi hết yêu ta rồi đúng không ?

Đường Hạo nghe vậy liền bật cười ôm y vào lòng mà nói  

_ Tiểu Điệp của ta sao ta hết yêu ngươi được chứ  , tại công việc nhiều nên ta không muốn ngươi lo cho ta , ta luôn yêu ngươi và mãi mãi hiểu không ?

Khúc Điệp nhẹ nhàng gật đầu và nói 

_ Tất cả hiểu lầm sao ?

_ Đúng vậy chúng ta về thôi .

_ Ân .

Đường Hạo liền bế Khúc Điệp về , nhưng không quên cuối đầu đa tạmọi  người một cái rồi bíên mất . Còn mọi người trong giáo cứ vậy mà nhớ mãi việc đó .

Endbkack

_ Chuyện là vậy đó , con thấy sao nào ?

_ Vậy cuối cùng sư phụ hiểu lầm sư công thôi  .

_ Ân , được rồi con đi chơi đi nhớ cẩn thận đó .

_ Ân~ .

Khúc Linh liền nhảy xuống rồi chạy đi , còn lại Khúc Nguyệt ở đó liền cảm thấy ai ôm mình liền quay lại thấy Đường Linh , nàng mỉm cười và nói 

_ Ta đến rồi .

_ Ân .

Hnay là 520 bên trung hảo hảo  tặng m.n một chap và buổi tối vui vẻ


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro